Cho nên vô luận là Đại Tấn hay là Bắc Nguyên cũng sẽ không thiết lập cứ điểm cùng quân bị ở sát biên giới Mãng Thương Sơn làm gì. Mà Mãng Thương Sơn còn là nơi cung cấp da lông, thú hạch, dược thảo vô cùng phong phú, từ đó Thanh Dương trấn cũng trở thành một địa phương phồn hoa.
Thanh Dương trấn dù sao cũng chỉ là một trấn nhỏ. Cho dù có phồn hoa thì cũng chỉ là so với những trấn nhỏ khác mà thôi. Nhưng nhiêu đó cũng đủ để giúp cho Thanh Dương trấn có được sự khác biệt rất lớn. Cả trấn có bốn con đường lớn, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy được nhà cửa ở Thanh Dương trấn xếp thành chữ
"Tỉnh". Địa phương phồn hoa nhất của trấn chính là trung tâm của chữ
" Tỉnh" này. Toàn bộ kho hàng, địa điểm giao dịch đều được đặt ở đó. Ngoại trừ Tỉnh Trung Phường ra thì hướng đông, tây của trấn là cửa ra vào. Chính bắc là địa phương đặt nha môn. Chính nam là nơi tập trung các chế tác phường, cửa hàng nhỏ. Còn phía đông bắc tập trung kho hàng và các khách sạn bình dân. Bởi vì từ trấn có thể tiến vào Mãng Thương Sơn mà khu đông nam của trấn tập trung những nhân vật tai to mặt lớn. Có thể nói đó là khu dân cư giàu có. Về phần những người bán hàng rong, tiểu thị dân đều tập trung ở khu tây bắc. Tây nam là địa bàn của Hắc Long hội.
Hắc Long hội là một bang hội tầm trung ở Vân Châu Đại Tấn. Phạm vi hoạt động của bang hội này tập trung toàn bộ ở Thanh Dương trấn và hơn mười trấn nhỏ khác ở xung quanh. Hắc Long hội khống chế bến cảng, bến tàu. Bất cứ loại hàng hóa nào cập bến đều phải nộp cho Hắc Long hội một ít phí dụng. Đây cũng chính là thu nhập chính của họ.
Bang hội ở thế giới này cũng không hoàn toàn mang tính chất xã hội đen. Từ một ý nghĩa nào đó, đây là một hình thức dựa vào thực lực mà đoạt được quyền lợi. Thu nhập của bọn họ cũng không có giống như những gì Cẩu Đản Tử xem được trên ti vi của kiếp trước. Mấy cái loại phí bảo hộ đều là do những tên tiểu lâu la bên dưới thực hiện.
Hắc Long hội hoàn toàn khống chế toàn bộ địa phương kinh tế mạch máu của Thanh Dương trấn. Còn về phần những hàng hóa đi ra từ Mãng Thương Sơn, thương nhân ngoại lai không phải muốn mua là mua được. Giống như những hộ săn trong thôn sơn của Cẩu Đản Tử, số lượng con mồi thu được trong một năm đều mang đến Thanh Dương trấn bán. Đại thể chỉ có thể bán cho thương nhân bản địa mà những thương nhân bản địa này đại để đều liên quan đến Hắc Long hội. Thậm chí có nhiều thương nhân, bản thân họ cũng là thành viên của Hắc Long hội. Những kho hàng lớn nhất Thanh Dương trấn cũng là do Hắc Long hội nắm giữ. Trên thực tế Hắc Long hội mới chính là người có quyền lực to nhất ở Thanh Dương trấn.
Từ khi thôn sơn của Cẩu Đản Tử có Vương Thiên Lôi, thu nhập của người dân trong thôn cũng tăng lên rất nhiều. Chỉ là khi bọn họ mang hàng hóa đến Thanh Dương trấn đến bán cho thương nhân bản địa hay là những tiểu thương trực thuộc Hắc Long hội đều không có cơ hội trả giá. Đây là một quy tắc buôn bán của Thanh Dương trấn, tất cả mọi người đều phải cam chịu. Về phần quan phủ, bọn họ ngoài việc bảo vệ trật tự trị an ra thì chuyện gì cũng mặc kệ. Chỉ cần đến lúc ngươi nộp đủ tiền thuế là được rồi.
Điều này cũng không có nghĩa là Hắc Long hội cùng với quan phủ đối kháng. Nha môn Thanh Dương trấn chỉ có bốn mươi người. Ngoại trừ mấy người nha dịch, bộ khoái hiểu được một chút quyền cước thô thiển ra thì còn lại đều là người bình thường. Nhưng cũng không phải vì thế mà người của Hắc Long hội tùy ý trêu chọc hay lấn áp đối phương. Bởi vì nha môn, đại biểu cho quyền uy của quan phủ. Ở trong Đại Tấn, Hắc Long hội cũng chỉ là bang hội hạng chót trong giang hồ mà thôi. Bọn họ cũng không có dại dột gì mà đi gây sự với quan phủ, mặc dù chỉ cần một đêm, Hắc Long hội có thể quét sạch quan phủ mà không tốn sức. Nếu như Hắc Long hội dám làm thế thì quan phủ ở Vân Châu sẽ khiến cho Hắc Long hội gà cho không tha.
Hắc Long hội ở Thanh Dương trấn mặc dù hành sự có chút kiêu ngạo. Thế nhưng bọn họ cũng nghiêm ngặt tuân thủ những quy tắc giới hạn trong chốn giang hồ. Chỉ cần quan phủ bình an thì bọn họ cũng được bình an. Thậm chí còn có cảm giác mang theo một mối tình quân dân thắm thiết. Nhưng nói trắng ra là kết cấu với nhau làm chuyện xấu.
Tuy vậy cũng không khó lý giải. Nha môn Thanh Dương trấn cũng chỉ có mấy người. Quan chi phủ cũng mấy năm đổi một người khác. Nếu như có vị quan chi phủ nào muốn hảo hảo sống tốt ở Thanh Dương trấn thì cần phải được sự hỗ trợ của Hắc Long hội. Loại chuyện này ở Vân Châu hay là các địa phương khác của Đại Tấn đều có tồn tại. Có thể nói quan trường Đại Tấn đều có những quy tắc ngầm. Những trấn nhỏ dựa vào những bang hội tầng lớp dưới cùng. Đại thành thị thì dựa vòa một ít danh môn, thế gia. Về phần Đại Tấn cũng như là hoàng tộc Đại Tấn cũng phải dựa vào các đại môn phái mới có thể tồn tại được.
Khu tây nam Thanh Dương trấn, tại phân đà Hắc Long hội.
Đây là một công trình kiến trúc quần thể, kiến trúc quần thể này đem toàn bộ khu tây nam bao bọc vào bên trong. Thậm chí ngay cả người đi đường cũng không có. Hắc Long hội ở Thanh Dương trấn này thật sự quá bá đạo.
Bên ngoài có một tầng tường bao quanh, cao chừng hai trượng. Toàn bộ đều dùng hắc thạch, ở giữa đoạn tường bao quanh khu tây nam là một cửa lớn làm bằng hắc thiết, cao dày. Nếu từ xa nhìn lại thì cái cửa này chả khác nào những bức tường xung quanh cả. Tuy có tường bao quanh nhưng ta vẫn có thể thấy được những mái hiên thấp thoáng, đỉnh đài lầu các giống như ẩn mình sau bức tường cao kia. Nhưng đó cũng chỉ là lầu các ở phần ngoài dìa mà thôi.
Trong Thanh Dương trấn, ngoại trừ thành viên của Hắc Long hội, người trong nha môn. Ngoại trừ lão gia, sư gia và đầu mục đi tuần ở bên ngoài thì cũng chưa từng có một người nào khác bước vào bên trong cửa lớn hắc thiết.
Ở phía bắc phân đàn Hắc Long hội, có một nơi gọi là Tiểu Hoa Viên. Bên trong vườn có một tiểu lâu ba tầng. Lâu này không lớn nhưng kiến trúc khá tinh xảo. Góc mái hiên cong lên treo một cái chuông hoàng kim. Khi gió thổi qua sẽ phát ea những âm thanh thanh thúy 'leng keng' dễ nghe.
Trong bóng đêm, tại lầu ba, một người đi đến bên góc tường thắp sáng lên những ngọn đen dầu. Trong phòng rất trống trải, trên sàn nhà chỉ có một cái thảm màu vàng. Ánh đèn dầu rực rỡ càng làm cho tấm thảm càng thêm rực rỡ. Chính giữa bức tường phía bắc có một bức tranh rất lớn. Trong bức tranh là một con cự long màu đen dương nanh múa vuốt bay lượn, khí thế vô cùng.