TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Ngạo
Chương 1100: Một đời vì kiếm

Lúc này kiếm quang phân hóa, sinh sôi này nở, một hóa hai, hai hóa bốn, bốn hóa tám, vô cùng vô tận. Từng đạo kiếm quang màu vàng tung hoành ngang dọc, nháy mắt bao trùm phạm vi hơn trăm dặm trên bầu trời.

Hàng nghìn hàng vạn kiếm quang rực rỡ, kim quang chiếu rọi thiên địa, kiếm khí vô biên bùng nổ, kiếm quang ngưng kết nén ép đến mức tận cùng, lóe lên hào quang thâm trầm mà chói mất. mang theo khí thế hủy diệt hết thảy phóng vút lên cao.

Vừa rồi cũng là một kiếm này khiến cho lực Thần Uy của Triêm Hoa Thần Quân tan tác, bại lui ngàn dặm. một kiếm mà thôi.

Hiện tại cũng một kiếm này phát ra công kích Đông Hải được xưng Long tộc đệ nhất kiếm.

Kiếm quang màu vàng nghênh đón phi kiếm đối phương, đan xen chằng chịt như lưới. Hai kiếm va chạm vào nhau, lập tức có vô số tiếng nổ vang lên, lôi điện óng ánh chớp nháy.

Chỉ trong thoáng chốc, hai ngàn lẻ bốn mươi sáu thanh phi kiếm vẫn còn nguyên vẹn không thiếu một thanh, mà kiếm quang của Dư Tắc Thành hoàn toàn tan tác, thất bại thảm hại.

Sau một kiếm này, Dư Tắc Thành vô cùng sửng sốt, một kiếm mà thôi, kết quả là mình bị đối phương một kiếm mà thôi, kiếm quang của mình hoàn toàn tan tác. Vì sao đối phương chống đỡ được một kiếm Kim Tiên?

Một kiếm vừa rồi của đối phương, hai ngàn lẻ bốn mươi sáu thanh phi kiếm cũng không phải là kiếm khí phân hóa như mình, mà toàn là phi kiếm chân chính, toàn là phi kiếm cửu giai ẩn chứa pháp tắc Thiên Đạo.

Mỗi một thanh phi kiếm ẩn chứa một loại pháp tắc Thiên Đạo, hai ngàn lẻ bốn mươi sáu thanh phi kiếm chính là hai ngàn lẻ bốn mươi sáu loại pháp tắc Thiên Đạo. Hai ngàn lẻ bốn mươi sáu loại pháp tắc Thiên Đạo này hình thành một lực lượng hùng mạnh, hình thành pháp tắc Thiên Đạo cùng loại với Thiên Đạo Tự Nhiên của mình, hoàn toàn hủy diệt một kiếm Kim Tiên của mình.

Trong Thiên Đạo Tự Nhiên của mình bất quá chỉ có tám mươi bốn loại pháp tắc Thiên Đạo, còn kiếm trận của đối phương có tới hai ngàn lẻ bốn mươi sáu loại pháp tắc Thiên Đạo. Nếu tiếp tục tụ tập như vậy, pháp tắc Thiên Đạo hội đủ ba ngàn, vậy chính là Hiên Viên Thần Kiếm tái hiện chung cực thần uy.

Dư Tắc Thành cau mày:

- Đây là kiếm pháp gì vậy, hai ngàn lẻ bốn mươi sáu thanh phi kiếm cửu giai, tất cả toàn là phi kiếm cửu giai chân chính ư? Không thể nào, làm sao ngươi có thể khống chế chúng được?

Phi kiếm cửu giai đại biểu cho pháp tắc Thiên Đạo, khống chế một thanh, mười thanh còn có thể, vượt qua ngàn thanh chính là cực hạn của thế giới Thương Khung, cho nên Dư Tắc Thành hết sức hiếu kỳ.

Thình lình Đông Hải nở một nụ cười ảo não:

- Lòng ta chỉ có kiếm, ta sinh ra hai ngàn lẻ bốn mươi sáu đứa con. nuôi chúng lớn lên, nắm pháp tắc Thiên Đạo trong tay, sau đó luyện hóa chúng thành kiếm, phụ tử đồng tâm là có thể khống chế tự nhiên.

Giọng y lộ vẻ buồn bã vô cùng, lại mang theo ý vị lạnh lẽo mà kinh khùng, khiến cho Dư Tắc Thành không khỏi lạnh toát trong lòng. Bạch Kim Long Hoàng Đông Hải này quả nhiên tâm lạnh như băng, rắn như sắt đá. Cả đời y vì kiếm, sinh con ra vất và nuôi dạy, phụ tử đồng tâm, sau đó luyện hóa con mình thành kiếm, tâm thần hợp nhất, để có thể khống chế phi kiếm hoàn mỹ. Cái gọi là phụ tử tình thâm trong lòng y bất quá chỉ là một thanh phi kiếm mà thôi.

Dư Tắc Thành buông tiếng than dài, lắc lắc đầu, không biết nên nói gì cho phải.

Đông Hải nói tiếp:

- Cả đời ta chỉ có kiếm. Năm xưa lúc Kiếm Lão Nhân đánh chết tộc nhân ta. bất kể là Long thần hùng mạnh nhất hay Long thú, tất cả hoàn toàn tan tác dưới kiếm quang của lão, kể cả phụ mẫu ta.

- Nhưng nhìn kiếm quang kia, ta lại đắm chìm trong đó. Đẹp thật, hùng mạnh thật, rực rỡ như quang. Kiếm quang như vậy chính là giấc mộng của ta, ta rất muốn có được nó.

- Lòng ta tức kiếm, không ai có thể ngăn. không ai có thể phá. không ai có thể trốn tránh. Vì kiếm này, ta có thể bỏ qua hết thảy. Đời đời như vậy, kiếp kiếp như vậy.

Trong lúc Long Hoàng đang nói, hai ngàn lẻ bốn mươi sáu thanh phi kiếm bắt đầu biến hóa. Chúng dung hợp lại với nhau, hóa thành một vòng kiếm rất lớn.

Hết vòng này tới vòng khác, trong kiếm có kiếm, ngoài kiếm có kiếm, dường như là một cơn trốt xoáy rất lớn, hấp thu hết thảy.

Trong cơn trốt xoáy sinh ra vô số hào quang màu bạch kim. giống như trường giang đại hài, như biến dậy ba đào, mênh mông cuồn cuộn.

Kiếm quang nổ vang, Dư Tắc Thành thân ở trong đó, không tự chủ được bắt đầu xoay tròn, hắn chậm rãi nói:

- Giỏi cho câu lòng ta tức kiếm, sống vì kiếm, chết cũng vì kiếm chính là số phận của kiếm tu chúng ta.

- Long Hoàng Đông Hải, quả thật ngươi rất xứng đáng làm địch nhân của ta, đáng cho ta tôn kính. Cho nên ta muốn xuất ra kiếm thuật mạnh nhất của ta. để biểu thị lòng tôn kính.

Theo lời nói của Dư Tắc Thành, trên người hắn chậm rãi dâng lên hai thanh phi kiếm. Hai kiếm này có bề ngoài hết sức bình thường, là cổ kiếm bằng đồng xanh, hoen ri loang lổ, rõ ràng là hình dáng của Hiên Viên Thần Kiếm.

Kiếm này vừa xuất hiện, cả thiên địa dường như sôi trào, bắt đầu chấn động, giống như có một vị thần hùng mạnh vừa thức tỉnh.

Kiếm này là do tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên của Dư Tắc Thành hóa thành. Kiếm này vừa ra, hai ngàn lẻ bốn mươi sáu phi kiếm cửu giai của Đông Hải bắt đầu run rẩy. Đây là tâm linh chúng đang run rầy, không thể khống chế chính mình, bắt đầu run rầy trước mặt kiếm Dư Tắc Thành.

Đông Hải thét lớn:

- Sống vì kiếm, chết cũng vì kiếm. Các con sợ hay sao, chúng ta phụ tử đồng tâm, có thể chém vàng chặt sắt, sợ gì chứ?

- Kiếm ta không sợ, cho dù ngươi là thiên thần giáng thế, Kim Tiên hạ giới, cũng chém cho ta. chết cho ta!

Vừa dứt lời, hai ngàn lẻ bốn mươi sáu thanh phi kiếm không còn run rầy nữa, giờ phút này chúng bạo phát hào quang vô tận. Chúng điên cuồng hấp thu lực pháp tắc Thiên Đạo, sinh ra cơn trốt xoáy điên cuồng, thu hút lực lượng vô biên. Chỉ trong thoáng chốc ngàn kiếm hợp nhất, hai ngàn lẻ bốn mươi sáu Thiên Đạo nháy mắt dung hợp thành một thể, hóa thành một kiếm ngang trời.

Kiếm quang này nối liền trời đất chém về phía Dư Tắc Thành. Kiếm này Trảm thiên phá Kiếm của Dư Tắc Thành nhanh chóng chém ra, va chạm cùng hai ngàn lẻ bốn mươi sáu pháp tắc Thiên Đạo hóa kiếm của đối phương.

Những tiếng ầm ầm vang lên không ngớt, một trụ sáng xô xuyên thiên địa chói mất bùng lên, sau đó lan tràn ra bốn phía. Dần dần lan tràn ra ngàn dặm. khiến cho đất đai sông hồ, vạn vật sinh linh trong phạm vi ngàn dặm đều bị hóa thành bạch quang hết sức tinh thuần.

Uy một kiếm này, chính là như vậy.

Dư Tắc Thành vẫn ngạo nghễ đứng sừng sững ở đó, hai thanh đoàn kiếm đồng xanh bay lượn xung quanh người hắn.

Ngoài ngàn dặm, Long Hoàng Đông Hải cũng đứng yên bất động, nhưng trong mất y ngập tràn vẻ áo não thê lương.

Hai ngàn lẻ bốn mươi sáu thanh phi kiếm vẫn bay lượn xung quanh y, nhưng chúng đang dần dần tiêu tan. hóa thành vô số điểm sáng rồi tan biến. Sau va chạm vừa rồi, những phi kiếm này không thể chịu được uy lực của Kiếm tiên, cho nên vỡ nát.

Dường như những điểm sáng kia mơ hồ hóa thành hình dáng vô số thiếu niên, chúng vây xung quanh Long Hoàng, dường như đang muốn nói gì.

- Phụ thân, xin lỗi, chúng con phải đi rồi, chúng con không thể hầu hạ bên cạnh phụ thân được nữa. phụ thân hãy bảo trọng.

- Phụ thân, chúng con không hận người, vì lý tường của người, chúng con bằng lòng hy sinh tất cả.

- Phụ thân, chúng con rất thương phụ thân, chúng ta hãy chiến đi thôi, sống vì kiếm, chết cũng vì kiếm, cả đời vì kiếm.

Những điểm sáng này phát tán hào quang cuối cùng, sau đó vô số thiếu niên tụ tập dung hợp vào người Đông Hải.

Hai hàng nước mắt Đông Hải lăn dài trên má:

- Được, chúng ta hãy sát cánh bên nhau chém giết cường địch, sống vì kiếm, chết cũng vì kiếm, cả đời vì kiếm. Dù là tử trận cũng không sống uống đời này.

Trong lúc đang nói, thân thể y dần dần biến hóa, dung hợp hoàn toàn cùng vô số thiếu niên, sau đó cũng hóa thành một kiếm.

Kiếm này là lực Thần Uy mà Đông Hải lãnh ngộ được, y xuất ra toàn lực không giữ lại chút gì. Hoặc là giết chết Dư Tắc Thành, hoặc là thân mình chết dưới kiếm.

Kiếm này vừa xuất hiện, phát ra vô số hào quang giống như những giọt mưa. Những điểm sáng này bay tứ tán, càng ngày càng nhiều. Dần dần cả thiên địa bị cuốn vào trong những điểm sáng này, dung hòa cùng vạn vật.

Chỉ trong thoáng chốc, ức vạn điểm sáng đã trải rộng khắp cả thế giới này. Tuy rằng thế giới này chỉ là ảo cảnh, nhưng cũng rộng lớn vô cùng, tối thiêu cũng có trăm vạn dặm.

Những điểm sáng trút xuống như mưa khắp bốn phương tám hướng, sau đó dung hợp cùng vạn vật. Từ trong vạn vật lại phát hào quang càng ngày càng nhiều, lan tràn bốn phía.