Dọc trên đường đi Dư Tắc Thành đem lời dặn của Băng Lan Yêu Long nói cho mọi người, không được mổ gà lấy trứng, phá hư thế giới đang khai thác, bằng không Yêu Long cũng sẽ không ngại quay trở lại một lần.
Mọi người toàn bộ gật đầu, đời này không ai muốn nhìn thấy Yêu Long lần nữa.Trước mất sắp sửa đến đại lục, Nhất Kiếm Chân Quân đột nhiên quay đầu, hướng lên bầu trời sử ra kiếm thuật, lập tức giống như một trời đầy sao sáng lên, sau đó lại yên lặng tất, liếc mất nhìn lại, không có chỗ nào thần kỳ.Cúc Khuyết Chân Quân hiếu kỳ hỏi:- Nhất Kiếm? Ngươi làm cái gì vậy?Nhất Kiếm Chân Quân đáp:- Người không lo xa, tất có lo gần, chúng ta có thể tìm tới nơi này, dựa vào cái gì người khác không tìm được, cho nên ta bày ra Tinh La Kiếm Trận này ở bên ngoài, chỉ cần có người đến đây, kiếm trận này sẽ cảnh báo chúng ta.Mọi người gật đầu nói phải, thế nhưng có thể nhìn ra mọi người không cho là đúng, nơi này cho dù là bọn họ cũng phải thiên tân vạn khổ mới có thể đến được, những người khác sao có thể thuận lợi đến đây, có thể nói một chút cơ hội cũng không có.Mọi người tiếp tục phi hành, cuối cùng dần dần trên bầu trời hạ xuống, phía trước có thể nghr thấy tiếng sóng của biển, dưới chân dần dần nhìn thấy đại lục vạn dặm vô ngần (không giới hạn) kia.Dần dần hạ xuống, lập tức liền muốn tiếp cận đại lục, còn có hơn mười dặm là có thể đến được mặt đất. đột nhiên cảm giác trước mất tối sầm lại, giống như có thêm một đạo quang mạc (màn sáng) dài hàng ngàn hàng vạn dặm. đồng thời trên người lãnh ý phát lạnh, dường như có một đạo chướng ngại ngăn cản lối đi của mọi người.Chướng ngại này giống như vô hình, thế nhưng lại tồn tại, đại lục trước mất là thế giới phồn hoa, ánh dương chiếu xuống, hoa sáng lá tươi, sơn thủy giao hòa, trông như một thế giới phồn hoa. Thế nhưng lại không thể bước một bước nào vào thế giới này.Đây là có chuyện gì, mọi người toàn bộ cả kinh, ngơ ngác nhìn nhau.Vô Danh Thần Quân nói:- Không thể nào, đây là Nhị Giới Thiên Mạc, con bà nó, màn chắn Thời Không.- Thế giới này chưa từng có người tiến vào, cho nên có một đạo phòng ngự cuối cùng này, chỉ cần chúng ta đánh vỡ Nhị Giới Thiên Mạc này, là có thể tiến vào thế giới này, tới đi, mọi người nỗ lực đánh vỡ nó.Nói xong, mọi người nhất tề xuất thủ, kiếm khí vô tận bay lượn, pháp chú cuồng oanh, mọi người sử ra bàn lĩnh giữ nhà. thế nhưng bình phong không có vẻ gì là hư hại.Một lúc sau, mọi người toàn bộ kiệt sức, nhìn thế giới phồn hoa phía sau bình phong kia, chỉ có thể trừng mất nhìn.Dư Tắc Thành cắn răng một cái muốn sử ra pháp bảo bàn mệnh Hiên Viên Kiếm, lúc này Băng Tâm Chân Quân nói:- Sư thúc, ngươi phát lực đi.Ma Lễ Thanh nói:- Được, ta phát lực, các ngươi đều lui về phía sau, tránh ra mười dặm.Mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Băng Tâm Chân Quân là người đầu tiên lui lại, mọi người cũng bay theo nàng.Ma Lễ Thanh nhìn màn chắn Thời Không trước mất, nói:- Tu đạo hai ngàn ba trăm năm. đau khổ giãy dụa, luyện hóa vạn khí. đau khổ cầu sinh, khổ cũng được, mệt cũng được, mạng có thể mất, thân có thể phá. thế nhưng núi cao mười trượng, không còn phương hướng đi tới, mê muội ngàn năm. Hôm nay cuối cùng cơ hội ở trước mất. không ai có thể ngăn cản đường ta đi.Khi lão nói, thân thể của lão chậm rãi biến hóa, đột nhiên hóa thành thân của Kim Cương hộ pháp trong miếu kia, khó trách lão gọi là Ma Lễ Thanh, không ngờ giống như đúc với Ma Lễ Thanh trong Tứ Đại Thiên Vương Hộ Pháp.Thân thể của lão biến thành cao hơn hai trượng, đột nhiên giơ hai tay lên, đối mật màn chắn Thời Không kia quát:- Kim Cương Giải.Sau đó xuất ra một kích. Trong một kích này ma khí ngang dọc, Phật quang phổ chiếu, nguyên lực vô tận.Một kích này, lão không ngờ đã đem Phật pháp Phật môn, Ma công Vạn Hóa Ma tông hợp thành một thể, hơn nữa còn hấp thu nguyện lực của thiện nam tín nữ trong chùa miếu, xem ra lão thích điêu khắc Phật tượng chính là vì mục đích này.Một kích này, vô thanh vô tức, thế nhưng Dư Tắc Thành cảm giác được một loại lực lượng đáng sợ, đây là Thần Uy, đúng vậy một kích Thần Uy, vượt quá công kích vô thượng của pháp tắc Thiên Đạo. Sau một kích, màn chắn Thời Không trài rộng ngàn vạn dặm kia trúng một kích này, đột nhiên phát ra tiếng răng rấc, sau đó ầm ầm tiêu tán, Kim Cương Giải, hoàn toàn phân giải, không còn lại chút nào.Mọi người toàn bộ há hốc mồm, Dư Tắc Thành lúc này mới biết vì sao khi mình gặp phải Băng Lan Yêu Long không cảm giác được sự tồn tại của lão, thì ra lão đã tu luyện thành lực Thần Uy.Chẳng qua cho dù có lực Thần Uy này, nếu như lão đánh một trận với Yêu Long, chẳng qua cũng chỉ là Thần Uy Chân Nhất thứ mười bốn trên người Yêu Long mà thôi.Màn chắn vỡ nát. Ma Lễ Thanh lập tức trở nên gầy gò, lại biến thành lão đầu gầy gò như trước, không còn chút sức lực nào cả, ngự không phi hành cũng phải vô cùng vất và.Trong khoảnh khắc màn chắn tan vỡ, ở trên đại lục kia đột nhiên xuất hiện một số điểm quang mang, yếu ớt giống như đom đóm, những quang mang này muốn bay ra khỏi đại lục, chạy trốn về phía hư không.Nhìn thấy những quang mang này, Tư cầm Tà Quân hét lớn:- Trời ạ, không phải mất ta mù rồi chứ, đây đều là Tiên Thiên Linh Bảo, bọn chúng muốn chạy trốn khôi thiên vực này, bất chúng cho mau!Nói xong Thụ cầm của hắn khẽ động, nhất thời sóng âm vô thượng xuất hiện, hóa thành thiên võng (lưới trời) bao phủ bầu trời nơi đây.Thế nhưng trong nháy mắt vẫn có quang mang xuyên qua âm chướng thiên võng này, biến mất ở phía xa.Trong nháy mắt Vô Danh Thần Quân. Hỏa Thần. Mộng Yểm Thần Quân điên cuồng đuổi theo, mỗi người đuối theo một cái, đây đều là Tiên Thiên Linh Bảo nha. vì một món Tiên Thiên Linh Bảo, cho dù Phản Hư Chân Nhất cũng sẽ đánh vỡ đầu, ba người bọn họ mỗi người một món liều mạng đuổi theo.Tiên Thiên Linh Bảo bị âm chướng thiên võng kia ngăn cản, vậy giao cho đám người Dư Tắc Thành thu. bốn người còn lại lập tức sử ra toàn lực, bắt đầu bất những Tiên Thiên Linh Bảo này.Dư Tắc Thành lúc này sử ra toàn lực, dốc sức bất lấy, Tiên Thiên Linh Bảo này tốc độ cực nhanh, giống như lưu tinh, bởi vì âm võng càn đường, bọn chúng không bay ra ngoài được, chỉ có thể bay loạn trên không trung.Dư Tắc Thành dùng sức trào một cái, Tiên Thiên Vô Hình cầm Nã Thủ, làm nhiều việc cùng lúc, Tiên Thiên Linh Bảo này sau khi bị bất lấy vẫn không nhúc nhích. Dư Tắc Thành thu hoạch một mạch năm món.Trong thoáng cái, Tiên Thiên Linh Bảo trên không trung đều bị bốn người bọn họ bất được, thế nhưng có một đạo quang mang nhìn ra tình hình không tốt, trong nháy mắt chui vào lòng đất, biến mất vô tung.Mọi người trở lại không trung, cả đám vô cùng vui mừng, không ai giấu diếm, cũng không có tâm tư, người có tâm tư chết, lúc này tác dụng của lời thề tâm ma hiển hiện, nếu không có lời thề này, hiện tại đã sớm động thủ nội chiến rồi.Bọn họ tổng cộng bất được mười bốn món Tiên Thiên Linh Bảo, lại thêm ba món lao ra khỏi âm võng, một cái bỏ chạy, tổng cộng mười tám món.Chẳng qua Tiên Thiên Linh Bảo này chỉ có Tiên Thiên chỉ khí. còn chưa hóa hình thành bảo, đều là một đoàn quang mang, hoặc là Ngũ Hành chỉ lực, hoặc là âm dương chỉ khí. còn chưa giống như loại Tiên Thiên Linh Bảo của Dư Tắc Thành đoạt được trước đây như Thiên Lam Thần Tủy, Hồng Hoang Hỏa Tinh. Vạn Niên Yêu Thụ Tâm, Tuyết Hồn Châu, Băng Tuyết Thần Giáp, Băng Tinh Chuy, Thanh Âm Khánh. Vân Hải Phiên, Thần Quang Thạch. Cửu Thiên Nguyên Dương.Nhìn thấy loại trạng thái này, Tư cầm Tà Quân lập tức thủ tiêu âm chướng thiên võng, từ trong túi trữ vật lấy ra mười bốn viên linh thạch đặc chúng, linh thạch này một mảnh bạchkhiết, không có bất luận thuộc tính gì, đây là Tình Không Thạch, một viên trị giá mười viên linh thạch thượng phẩm.Hắn vội vàng đặt một viên Tình Không Thạch trên một Tiên Thiên Linh Bảo, sau đó nói:- Giàu to rồi, giàu to rồi, Tiên Thiên Linh Bảo này mặc dù đều hữu chất vô hình, không có công dụng hùng mạnh của những Tiên Thiên Linh Bảo thành hình, thế nhưng tính tạo hình của cái này so với những Tiên Thiên Linh Bảo thành hình lại to lớn gấp trăm lần. Có bảo vật này, chúng ta có thể đem nó tế luyện thành Tiên Thiên Linh Bảo đủ các loại hình.- Vì nó hữu chất vô hình, cho nên nhất định phải dùng loại linh thạch không thuộc tính như Tình Không Thạch này trấn áp, như vậy mới có thể bảo đàm chúng nó không bị ngoại giới ảnh hưởng, giữ được bàn chất bất biến, lần này chúng ta giàu to rồi, giàu to rồi.Mọi người nhìn mười bốn món Tiên Thiên Linh Bảo này vui vẻ không ngớt.ở trên không trung đợi ba người truy đuổi trở về, đầu tiên là Mộng Yểm Thần Quân và Vô Danh Thần Quân mỉm cười trở về, bọn họ bất trở về đều là Tiên Thiên Linh Bảo tự bay đi, hai canh giờ sau Hỏa Thần mới trở về, nàng đuổi ra ngoài trăm vạn dặm mới bất được Tiên Thiên Linh Bảo kia.Mười bày Tiên Thiên Linh Bảo được để cùng một chỗ, mọi người ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng đều quyết định trước tiên phân chia bọn chúng, thứ này để ở trong túi của mình mới có thể chân chính yên tâm.Băng Tâm Chân Quân nói:- Tiên Thiên Linh Bảo này, trong đó ba món bay đi, có thể phá tan âm chướng thiên võng của Tà Quân, về phương diện linh khí. bàn chất đều vô cùng hùng mạnh, ta cho rằng ba món đó có thể một món tính thành hai món Tiên Thiên Linh Bảo.- Mọi người có ý kiến phản đối hay không?Lời này nói ra, mọi người lập tức gật đầu, quả thực như vậy, ba món Tiên Thiên Linh Bảo này tản ra quang mang đặc biệt, quả thực một bằng hai.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Ngạo
Chương 886: Mười bảy bảo bối
Chương 886: Mười bảy bảo bối