TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Giả Vi Vương
Chương 1153: Đám ô hợp

Chung cực thần kỹ!

Mấy chữ này đem đến rung động lớn cho mọi người. Cái gì là chung cực thần kỳ? Đó là thần kỹ siêu nhất. Tại sao Lưu Hỏa Thiên Tôn cường đại? Chính là vì Lưu Hỏa Thiên Tôn dung hợp một chung cực thần kỳ mới vô địch dưới Chí Cao Thần. Nói chính xác thì Hiên Viên Thiên Tôn và Lưu Hỏa Thiên Tôn không cùng đẳng cấp. Bởi vì Hiên Viên Thiên Tôn dựa vào thần binh Chí Cao mới càn quét Thiên Tôn, gã không hề cảm ngộ chung cực thần kỹ.

Chung cực thần kỳ rất hiếm hoi, trên thế giới này chỉ có năm người cảm ngộ ra chung cực thần kỳ, trong số đó có ba Chí Cao Thần. Tu La Chí Cao Thần nằm trong số người đó. Trừ Lưu Hỏa Thiên Tôn ra, chỉ có Hình Thiên Tinh Quân cảm ngộ một chung cực thần kỳ. Hình Thiên Tinh Quân dựa vào chung cực thần kỳ trở thành đệ nhất nhân Tinh Hải Hỗn Loạn.

Tiêu Lãng là thần chi khí thể, vốn không có tiền đồ gì nhưng gần đây thực lực của hắn thật sự tăng tiến, còn có thần thông na di quái dị. Điều này khiến vô số người giật mình. Tuổi trẻ như vậy giết người trong Hoàn Nhan thành, Thiên Ma thành xong ung dung rời đi, dù là đa số Thiên Tôn trong Hủy Diệt chi địa cũng không làm được.

Thực lực của Tiêu Lãng tăng nhanh như vậy, mọi người liên tưởng ngay đến con Bệ Ngạn thú.

Long Ngạo Chí Cao Thần vì có được một con Bệ Ngạn thú mà thực lực từ tiền kỳ Thiên Tôn lên đến đỉnh Thiên Tôn, sau đó nhanh chóng đột phá Chí Cao Thần. Sự cường đại, thần kỳ của Bệ Ngạn thú là không thể nghi ngờ. Cho nên bây giờ thực lực của Tiêu Lãng tiến bộ nhanh như vậy không có gì là lạ.

Giờ phút này, Tiêu Lãng hét to nói sẽ phóng chung cực thần kỳ hù sợ cả đám người. Năm xưa Tu La Chí Cao Thần dùng chung cực thần kỳ diệt hai mươi tám hậu kỳ Thiên Tôn. Lưu Hỏa Thiên Tôn đánh ra chung cực thần kỳ, Thiên Tôn chết ngay.

Bởi vậy Tiêu Lãng hét to một tiếng, hóa thành mấy trăm người, Thiên Tôn của Tu La gia bản năng sợ hãi. Tâm tính của Tu Kiếm kém nhất, trước tiên chạy vắt giò ra xa.

Tu Kiếm chạy trốn phá vỡ liên hoành phòng ngự của mọi người.

Nhiều cái bóng Tiêu Lãng vọt đến từ bốn phương tám hướng, mỗi cái bóng phát ra khói đen, ánh sáng vàng chớp lóe, thần vân vòng quanh, khí thế làm cho người ta sợ hãi. Đám người Tu Duyên bắt đầu run, chạy tứ tán.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Liệt Thần Thủ của Tiêu Lãng tỏa định Tu Duyên, cào mạnh, mắt lóe hai luồng sáng đen. Tiêu Lãng có biết chung cực thần kỳ không? Biết mới lạ.

Tiêu Lãng biết rất nhiều thần kỹ, nhiều thần kỹ có hoa không có quả. Lúc trước Mai phu nhân cho Tiêu Lãng một trăm quyển thần kỹ, hắn đều cảm ngộ hết. Có nhiều thần kỹ chẳng có tác dụng gì, trông hình tượng hơi khủng bố.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Lúc trước ở Xích Long thành, Tu Duyên đè ép Tiêu Lãng mới chỉ có thực lực đỉnh Thần Tổ cảnh, vài năm nay vì luyện hóa máu Chí Cao Thần mà thực lực đột phá Thiên Tôn, nhưng không kịp củng cố Thiên Tôn. Giờ phút này, Tu Duyên kinh hoàng cộng với liên hoành phòng ngự bị phá vỡ, năng lượng thân thể tán loạn. Cho nên Toan Nghê Sát phóng ra, Liệt Thần Thủ cào một cái là vòng bảo hộ dễ dàng tan vỡ. Tia chớp lấp lánh trànm ngập hơi thở hủy diệt, vuốt màu ám kim nhẹ nhàng đâm thủng bụng Tu Duyên, bắt chặt đan điền bên trong.

Cái bóng biến mất, khói đen cũng tan, ánh sáng năm sắc trên người Tiêu Lãng không còn. Khí thế làm người sợ hãi, hành động của Tiêu Lãng cũng biến mất, không có thần kỹ kinh thiên nào.

Thấy Tiêu Lãng lắc người, một tay chui vào người Tu Duyên, toàn bộ Thiên Tôn của Tu La gia tỉnh tóa lại, gào thét:

- Tiêu Lãng, chết đi!

Vù vù vù vù vù!

Năm luồng công kích bắn ra. Tiêu Lãng cách bọn họ rất gần và hắn định phế quân đoàn Hổ Nhẫn nên không tránh khỏi, cứng rắn chống.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Tiêu Lãng cố đẩy Tu Duyên sang bên trái một chút. Ba Thiên Tôn của Tu La gia bên trái kinh khủng vội thu lại công kích. Hai người bên phải phát ra công kích mạnh đánh vào vòng bảo hộ sau lưng Tiêu Lãng, đẩy hắn và Tu Duyên bay ra.

Tuy Thiên Tôn của Tu La gia e ngại Tu Duyên nên cố ức chế một chút lực lượng công kích nhưng uy lực không thể xem thường. Trong khoảnh khắc vòng bảo hộ của Tiêu Lãng vỡ nát, may mắn hai luồng công kích suy yếu nhiều thân thể của hắn đủ mạnh nên không bị thương trí mạng.

- Đỡ này!

Tiêu Lãng há mồm phun ra máu bầm, sau lưng trào máu. Tiêu Lãng ném Tu Duyên cho năm Thiên Tôn của Tu La gia. Nhưng khi năm Thiên Tôn của Tu La gia định lao hướng Tiêu Lãng thì hắn đánh ra một chiêu Tình Nộ, mục tiêu là Tu Duyên đã xỉu.

Trong năm người có bốn Thiên Tôn của Tu La gia đuổi theo Tiêu Lãng, thấy vậy thì không dám đuổi theo, miễn cưỡng quẹo người bay đến gần Tu Duyên, bảo vệ gã. Tiêu Lãng liền biến mất giữa không trung, giây tiếp theo xuất hiện gần Tu Kiếm vốn đứng ở phía xa.

Lưu Hỏa Thiên Tôn nhìn tình hình, lắc đầu khẽ thở dài:

- Đúng là đám ô hợp...

Hậu đại của Chí Cao Thần sống an nhàn sung sướng, chưa từng trải qua đại chiến sinh tử, rất sợ chết, không dám liều mạng, chuyện gì cũng nghĩ rằng nếu không được thì có Chí Cao Thần chống. Tâm tính như vậy thì sao sức chiến đấu sạnh bằng với Tiêu Lãng từ nhỏ trải qua trăm trận chiến, nhiều lần bò ra từ đống xác chết?

Lưu Hỏa Thiên Tôn nhìn Liệt Thần Thủ của Tiêu Lãng mạnh mẽ chộp hướng Tu Kiếm. Lúc này Tu Kiếm đã quên chống cự, kinh khủng liên tục thụt lùi.

Lưu Hỏa Thiên Tôn lắc đầu, truyền âm nói:

- Tiêu Lãng, thế này là được rồi.

Cùng lúc đó, trong óc Tiêu Lãng vang tiếng của Hiên Viên Thiên Tôn:

- Tiêu Lãng, đừng phế Tu Kiếm.

Tiêu Lãng vươn Liệt Thần Thủ mạnh cào vào tay phải của Tu Kiếm, dễ dàng cướp lấy cây búa đen, một chân đá bay gã.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Năm Thiên Tôn của Tu La gia hợp sức đỡ Tình Nộ của Tiêu Lãng, tuy không bị thương, đã bảo vệ được Tu Duyên nhưng cũng mặt xám mày tro. Bọn họ nhìn Tiêu Lãng cầm thần binh Chí Cao lạnh lùng đứng giữa không trung, lưng chảy máu, khóe môi trào máu nhưng biểu tình bình thản, tóc trắng bay phần phật, tựa như chiến thần vô địch, không ai bì nổi. Năm Thiên Tôn của Tu La gia giận run người.

Một Thiên Tôn của Tu La gia bị ánh mắt trêu cợt của Tiêu Lãng kích thích, tức giận quát:

- Tiêu Lãng, ngươi gài bẫy, tồi tệ vô sỉ!

Thiên Tôn của Tu La gia này mới nói xong liền biết lỡ mồm, liếc mắt qua, quả nhiên thấy trong mắt nhiều Thiên Tôn tràn ngập khinh thường trơ trẽn.

Chiến đấu sinh tử dựa vào thủ đoạn của mình, ai có thể sống tiếp chính là bên thắng!

Trong chiến đấu không có luật vô sỉ, tập kích tồi tệ gì đó, chỉ cần thắng thì là thủ đoạn, bản lĩnh của mình. Nếu là người bình thường nói câu này thì không có gì không đúng, nhưng hôm nay bảy cường giả mạnh nhất Tu La gia vây công Tiêu Lãng, một người bị phế, thần binh Chí Cao bị cướp, nói như thế là tự tát mặt mình.

Tiêu Lãng không nói câu nào, mắt quét bốn phía, ngừng lại trên mặt Hiên Viên Thiên Tôn, Lưu Hỏa Thiên Tôn, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, Mộc Long Thiên Tôn, cuối cùng là hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc.

Tiêu Lãng gượng cười, vung tay phải ném thần binh Chí Cao hướng Tu La sơn.

Tiêu Lãng nhìn lão tổ tông của Hoàn Nhan gia.

Tiêu Lãng nói:

- Bây giờ ta đi Thanh Long sơn, các ngươi muốn báo thù có thể truy sát, tất nhiên... Bất cứ người nào nếu muốn giết Tiêu Lãng ta thì phải sẵn sàng bị ta giết lại!

Tiêu Lãng nhanh chóng biến mất trên bầu trời. Giây cuối cùng, trong óc Tiêu Lãng lóe tia nghi hoặc. Tại sao hôm nay Mai phu nhân không đến? Không lẽ gia tộc của bọn họ xảy ra chuyện gì?

Bùm!

Thần binh Chí Cao nặng nề chém vào Tu La sơn, lưỡi rìu cắm vào đất để lại cán búa lắc lư phát ra tiếng ù ù như vô thanh cười cợt mọi người.

- Tiêu Lãng, trốn đi đâu?

Hai tay Thiên Ma lão tổ mạnh xé không gian, đại na di đi. Mặc kệ Thiên Ma lão tổ có thể giết Tiêu Lãng hay không, lão phải làm ra hành động, nếu ở lại đây thì cái mặt già này không giữ được nữa.

Lão tổ tông của Hoàn Nhan gia hừ mạnh một tiếng:

- Hừ!

Lão tổ tông của Hoàn Nhan gia định đại na di truy sát, nhưng trong óc vang lên thanh âm khiến lão khựng lại. Người truyền âm là Lưu Hỏa Thiên Tôn, câu nói rất đơn giản.

- Tiêu Lãng chưa hoàn toàn cảm ngộ hết thứ Bệ Ngạn thú cho hắn, ngươi không sợ chết thì... Cứ đuổi theo.