TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Giả Vi Vương
Chương 948: Diệt Hồn, chết!

Diệt Hồn không muốn chết, cũng không muốn để Tiêu Lãng tiễn gã lên đường. Thế nên Thiên Ma Vương dừng lại Diệt Hồn liền lắc người chạy vắt giò lên cổ, muốn chạy ra khỏi chiến trường Thiên Ma.

Diệt Hồn biết có một không gian hư vô rất ẩn khuất, chỗ đó linh khí cực kỳ sung túc, gã có thể tu luyện tại đó chờ đợi thời cơ.

Tốc độ của Diệt Hồn rất nhanh, tiếc rằng gã chưa kịp bay ra thì một bóng người chợt lao tới. Trường thương xanh sẫm trong tay Vô Ngân Thiên Đế biến mất giữa không trung, giây tiếp theo đập vào mặt Diệt Hồn. Tiêu Lãng sớm kêu Vô Ngân Thiên Đế âm thầm chú ý phòng ngừa đám người Vân Tử Sam chạy trốn rồi.

Vù vù vù vù vù!

Phía sau, Tiêu Lãng xé gió bay tới. Diệt Hồn cắn răng miễn cưỡng xoay người tránh thoát vết thương trí mạng nơi trái tim, rồi liều mạng chạy nhanh tới trước.

Bùm!

Bả vai phải của Diệt Hồn bị đầu thương đâm trúng, thân thể gã cường đại như vậy mà bị đâm thủng một lỗ sâu, một cánh tay vô lực rũ xuống, đã bị phế.

- Vô Ngân, chết đi!

Phút cuối Diệt Hồn không dám che giấu thực lực nữa, trường kiếm trong tay lấp lánh ánh sáng, năng lượng màu đen bắn ra. Lần này nó không hóa thành cự long mà là sóng biển màu đen phô thiên cái địa đổ ập xuống. Vốn Diệt Hồn định để giành chiêu này đỡ công kích từ Tiêu Lãng, là gã mới cảm ngộ gần đây. Giờ phút này, Diệt Hồn chỉ có thể giết Vô Ngân Thiên Đế trước, trốn rồi tính tiếp.

Vù vù vù vù vù!

Trời không chiều lòng người, Diệt Hồn vừa mới phóng thích ra "Ba đào kích" thì sau lưng có tiếng xé gió khe khẽ vang lên khiến linh hồn gã hoảng hốt. Quả nhiên, lực lượng linh hồn cực kỳ lạ lùng xuyên thấu, trong khoảnh khắc làm linh hồn Diệt Hồn hỗn loạn, đánh gãy "Ba kích" của gã, uy lực giảm đi mấy phần.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Đến khi Diệt Hồn tỉnh táo lại thì sau lưng đau nhức. Diệt Hồn đạt đến đỉnh Bán Thần cảnh, trải qua lực lượng tín ngưỡng cải tạo, thân thể rất gần với thần thể. Mới rồi thần binh Đại Đế của Vô Ngân Thiên Đế không thể làm người Diệt Hồn nổ tung, nhưng không ngờ cơ thể cường đại như vậy lại giống tờ giấy trước Liệt Thần Thủ.

Giọng Tiêu Lãng lạnh băng vang bên tai Diệt Hồn:

- Ngươi yên tâm đi đi, hậu nhân của ngươi... Ta sẽ không nuôi giùm!

Diệt Hồn nghe xong chữ cuối, Liệt Thần Thủ đã vung lên xé nát người gã.

Diệt Hồn, chết.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Bên kia, Vô Ngân Thiên Đế bị hất văng ra, vừa bay vừa hộc bãi máu. "Ba đào kích' quả nhiên mạnh mẽ, sức mạnh từng tầng, vượt qua phòng ngự trực tiếp chấn thương nội tạng. Nếu không nhờ Tiêu Lãng công kích Diệt Hồn kịp lúc thì sợ là nội tạng của Vô Ngân Thiên Đế đã bị chấn nát.

Tiêu Lãng thấy Vô Ngân Thiên Đế không chết thì thở phào nhẹ nhõm:

Mị Nhi, chữa trị cho Vô Ngân đi!

Thảo đằng thần hồn màu lam rít gào bay ra, Tiêu Lãng thì lao vào trong chiến trường Thiên Ma, mỗi lần nhún nhảy sẽ vượt xa mấy vạn thước. Rất nhanh, Tiêu Lãng bay tới gần Vọng Nguyệt các chủ. Tiêu Lãng nhìn thần thú hấp hối, lại ngó mãnh thú, hải thú vây quanh nó. Đặc biệt là ánh mắt tức giận của thú hoàng Giao long Ngao Cổ, thú hoàng của Loan Luân Hải, Huyết Tháp, thú hoàng Huyết Hải Ma Hùng, Chương Qua, thú hoàng bạch tuộc, bá chủ của tuyệt đối của Loan Luân Hải.

Tiêu Lãng thở dài, bất đắc dĩ nói:

- Huyết Tháp, lần này ta có lỗi với các ngươi, lát nữa ta sẽ cho các ngươi lời giải thích sau.

Vù vù vù vù vù!

Trong tay Tiêu Lãng bỗng cầm một thanh trường đao, không khí như đông lại. Nhiều thú vương bị khí thế cường đại trấn áp thở không nổi càng đừng nói tới nhúc nhích.

Phàm Tâm Diệt Thần kiếm!

Tiêu Lãng lắc người hóa thành tàn ảnh, trước khi các thú vương, thú hoàng kịp phản ứng, mấy đấm đánh bay vài con thú vương chắn trước mặt. Tiêu Lãng giơ Phàm Tâm Diệt Thần kiếm nặng nề chém xuống Thiên Ma Vương Ma Phong.

Phàm Tâm Diệt Thần kiếm là thần binh Đại Đế, khỏi bàn cãi về uy lực, mức độ sắc bén ngang ngửa vối Liệt Thần Thủ. Tiêu Lãng rót vào một luồng năng lượng Vực Ngoại Thiên Ma, khí lãng phun ra nuốt vào vài trăm thước. Tuy rằng Tiêu Lãng không luyện hóa Phàm Tâm Diệt Thần kiếm nhưng bản thân thần binh Đại Đế có thể tăng phúc lực công kích gấp một, hai lần. Vọng Nguyệt các chủ đã hấp hối, có thể tưởng tuợng kết cuộc.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Phàm Tâm Diệt Thần kiếm như dao phay chặt dưa hấu chém thân hình Thiên Ma Vương Ma Phong thành hai nửa. Con ngươi màu bạc và đỏ vô lực khép hờ, để lại một câu.

- Tiêu Lãng, ta không trách ngươi. Nếu lúc trước ta chọn Vân Tử Sam thì đã tưởng tượng đến kết cuộc này. Ta chỉ hy vọng ngươi đừng đuổi tận giết tuyệt con dân của ta.

Mấy chục vạn mãnh thú, hải thú cùng phát ra tiếng rống bi thương chấn trời. Một số mãnh thú, hải thú liều mạng xông hướng Tiêu Lãng.

Tiêu Lãng biến thành tàn ảnh nhẹ nhàng đánh ra mấy đấm, đám thú vương, thú hoàng bay xa. Tiêu Lãng không nói một câu, xách Phàm Tâm Diệt Thần kiếm chậm rãi đi hướng Vân Tử Sam. Tiêu Lãng vừa đi vừa vận chiến kỹ Thiên Ma huyễn hóa ra hình dạng ban đầu, nhanh chóng lấy ra một bộ đồ mặc vào.

Tiêu Lãng hét to một tiếng:

- Điện hạ, để toàn bộ Thiên Ma lùi lại!

Mới nãy Tiêu Lãng phát ra Liệt Thần Thủ, Tình Diệt đã làm đám Thiên Ma Vương nghi ngờ, bây giờ hắn có thể biến thành nhân loại? Đám Thiên Ma Vương còn sót lại đứng giữa không trung, không biết làm sao. Mới rồi luôn chiến đấu, đám Thiên Ma Vương không kịp nghĩ nhiều, giờ phút này nhớ đến trong Cuồng Cảnh có tin đồn về sinh vật dị vực diện, đám Thiên Ma Vương bất an.

Trải qua đợt truy sát đám người Vân Tử Sam, có gần trăm Thiên Ma Vương chết, trong đó công lao lớn nhất thuộc về Diệt Hồn, Vân Tử Sam, và Vọng Nguyệt các chủ liều mạng công kích.

Ma Thanh Thanh nhanh chóng hét lên. Bản thân Thiên Ma Vương Ma Phong bị tàn hồn của Tà Chủ luyện hóa nên không có gì nghi ngờ, mang theo mười mấy Thiên Ma Vương Hồng Cảnh ngoan ngoãn đứng phía dưới.

Các Thiên Ma Vương khác thì hú hét chấn vấn Ma Thanh Thanh. Lực công kích khủng bố, khí thế vượt qua Ma Đầu đại thống lĩnh, Ma Xà đại thống lĩnh của Tiêu Lãng đều bày ra trước mắt Thiên Ma Vương, bọn chúng rất lo hắn sẽ xử luôn mình.

- Tà Chủ, khiến những Thiên Ma Vương này ngoan ngoãn xuống cho ta, nếu không nghe lời thì ta giết hết!

Tàn hồn của Tà Chủ lập tức hét tiếng Vực Ngoại Thiên Ma cộng với lời Ma Thanh Thanh rống, đa số Thiên Ma Vương ngoan ngoãn bay xuống đứng chung với đám Thiên Ma Vương Ma Phong. Còn có bảy, tám mươi Thiên Ma Vương thì giận dữ đứng trên bầu trời. Bọn chúng nghe theo lệnh Ma Thanh Thanh chinh chiến vực diện Thiên Châu, không ngờ cuối cùng nàng cấu kết với người Thiên Châu, bọn chúng bị lợi dụng?

Tiêu Lãng và Ma Thanh Thanh truyền âm một câu, định ra tay. Ma Thanh Thanh không ngăn cản, mấy Thiên Ma Vương này vốn không phục gì nàng. Ma Thanh Thanh chỉ muốn quay về Thần Vực, không quan tâm sự sống chết của những Thiên Ma Vương này.

Vù vù vù vù vù!

Tiêu Lãng lắc người lao vào bầy Thiên Ma Vương. Liệt Thần Thủ, Phàm Tâm Diệt Thần kiếm bay múa. Thân thể Tiêu Lãng đã đạt tới đỉnh Bán Thần cảnh, đại thống lĩnh như Ma Đầu, Ma Xà đại thống lĩnh còn bị giết thì mấy Thiên Ma Vương bình thường căn bản không là gì với hắn.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Từng cái xác Thiên Ma Vương rớt xuống từ giữa không trung. Vô số Thiên Ma Vương công kích Tiêu Lãng nhưng không thể phá nổi chiến giáp Thiên Ma do năng lượng màu đen ngưng kết ngoài người hắn.

- Cập cát, cập cát!

Mấy giây qua đi, hơn hai mươi Thiên Ma Vương đã chết, các Thiên Ma Vương khác sợ muốn chết hú hét đầu hàng. Ngoài người Tiêu Lãng chảy xuôi năng lượng Vực Ngoại Thiên Ma, thực lực sánh bằng đại thống lĩnh, đám Thiên Ma Vương không cảm thấy nhục nhã khi thần phục hắn.

Tiêu Lãng lạnh lùng cười:

- Muộn rồi!

Phàm Tâm Diệt Thần kiếm tiếp tục bay múa, bốn, năm mươi Thiên Ma Vương lần lượt bị giết. Nhìn thủ đoạn tàn ác của Tiêu Lãng, các Thiên Ma Vương bên dưới sởn gai gốc. Giờ phút này, đám Thiên Ma Vương nghi ngờ đêm hôm đó tại Cuồng Thần bảo, toàn bộ đại thống lĩnh, đệ tử hoàng tộc bị giết phải chăng là do nhân loại trước mắt này làm?

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Tiêu Lãng đáp xuống đất, xung quanh có mảnh vụn thân thể, máu đen thui rớt theo. Tiêu Lãng không thèm nhìn cái nào, mắt nhìn chằm chằm vào Vân Tử Sam đứng trên không trung phía xa bị đám người Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao vây quanh như hổ rình mồi.

Tiêu Lãng phất tay khiến đám người Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao lùi ra, từng bước một đi hướng Vân Tử Sam.

Tiêu Lãng bình tĩnh nói:

- Vân Tử Sam, chẳng phải ngươi nói muốn đơn đả độc đấu sao? Hiện tại chính là lúc, không có ai quấy rầy, chúng ta có thể chấm dứt hết thảy ân oán!