TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Nghịch Thương Khung
Chương 309: Cao thủ hậu bối (1)

Huyền Thiên nói:

- Như vậy, lúc này tổ chức hội võ Tứ Tông cùng với “Mộng huyễn thần cung” mở ra là có liên quan đến nhau sao?

Lăng Dật Trần khẽ gật đầu, nói:

- Không sai, ngày Vô Ảnh Sơn xuất hiện là cố định, cứ cách năm mươi, sẽ xuất hiện vào ngày chín tháng chín, ngày mười hai tháng mười sẽ biến mất, thời gian tổng cộng ba ngày ba tháng, năm nay chính là lúc Vô Ảnh Sơn xuất hiện, thời gian “Mộng huyễn thần cung” mở ra, tất cả vương triểu ở Ngạo Châu, đều có tư cách vào trong đó tìm bảo vật, trong đó, danh sách vương triều thượng phẩm cũng có ba mươi người, vương triều trung phẩm cũng có hai mươi người, vương triều hạ phẩm có mười người, võ giả tiến vào “Mộng huyễn thần cung” có chút hạn chế, chỉ có địa giai cảnh trở xuống, võ giả khoảng 30 tuổi trở xuống mới tiến vào, nếu không cho dù là thiên cảnh siêu cấp cường giả, cũng không vào được cửa chính có “Mộng huyễn thần cung”, cho nên các đại vương triều đều phái đệ tử hậu bối tiến vào trong đó, Thần Đao vương là vương triều hạ phẩm, danh sách tổng cộng có mười người, tứ đại tông môn quyết định, lúc này hội võ Tứ Tông, tất cả đều phái ra bốn đệ tử tham gia, trong danh sách lấy ra mười người xếp theo thứ hạng, rồi tiến vào “Mộng huyễn thần cung”.

Huyền Thiên khẽ gật đầu, nói:

- Đệ tử hiểu được, hội võ Tứ Tông lần này quan trọng hơn so với mấy cuộc thi năm trước, nếu “Mộng huyễn thần cung” đã là di tích thượng cổ, thì bí kíp ở trong đó tất nhiên bất phàm.

Đồng thời trong lòng lại nghĩ: nếu là di tích thượng cổ, nếu có thể đạt được một quyển sách cổ luyện khí, nói không chừng, có thể có phương pháp rèn “Linh Kiếm”, có hy vọng trở thành “Kiếm trận sư”.

Lăng Dật Trần nói:

- Không sai, năm mươi năm mới có cơ hội một lần.

Mạc Lưu Hành nói:

- Mười người xếp thứ hạng từ mười trở lên thì mới được tiến vào “Mộng huyễn thần cung”, nhưng mà thứ hạng tông môn cũng lấy theo thứ bậc, đệ tử đệ nhất của từng tông môn có bốn người, là đối thủ cường ngạnh của ngươi lúc ở hội võ.

Huyền Thiên nói:

- Phách Đao Kim Liệt là một, còn ba người kia là ai?

Mạc Lưu Hành nói:

- Đệ tử hậu bối đệ nhất của Thần Đao môn là Kinh Vô Bại, đệ tử hậu bối đệ nhất của Lăng Văn Tông là Cốc Không Minh, đệ tử hậu bối đệ nhất của Phách Quyền Phái là Mông Thế Trùng, tu vi của ba người của tiên thiên cảnh cửu trọng, cùng cảnh giới với nhau đều là cao thủ đứng đầu, đao pháp của Kinh Vô Bại rất nhanh! Kiếm pháp của Cốc Không Minh rất quỷ dị! Quyền pháp của Mông Thế Trùng rất bá đạo!

- Kinh Vô Bại! Cốc Không Minh! Mông Thế Trùng! Kim Liệt!

Trong lòng của Huyền Thiên từng cái tên này được hiện lên.

Hai ngày nay song tu hồn võ. Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng cũng đã đến ngày mười lăm tháng tám.

Hôm nay là thời gian Thần Đao vương cùng tứ đại tông môn tỷ võ.

Tông môn lại cùng tranh giành thứ hạng đệ nhất, hội võ Tứ Tông lần này liền cử hành ở tông môn nào.

Thần đao môn nằm ở trung tâm Thần Đao vương chếch về hướng Bắc, cách Thiên Kiếm Tông khoảng chừng bảy nghìn dặm.

Thời gian bắt đầu hội võ Tứ Tông là giữa buổi trưa, cho nên buổi sáng phải chạy tới đó.

Lúc sáng sớm Huyền Thiên liền đi đến đại điện của Thiên Kiếm, đã có hai người tới trước hắn một bước.

Hai người đều là đệ tử trọng yếu của Thiên Kiếm Tông, một người là tiên thiên cảnh bát trọng, một người là tiên thiên cảnh thất trọng. Người sau thì Huyền Thiên cũng có biết, chính là Từ Hưng đã từng cùng hắn đi tới Đặng gia ở Nam Dã huyện.

Tên còn lại cũng đã từng có quen biết, cũng là một trong những đệ tử tham gia hội võ Tứ Tông lần này. Người này cũng ở trong hàng đệ tử Thiên Kiếm Tông, xếp hạng thứ hai, tên là Diệp Thông Minh.

Ba người liền rất nhanh cùng nhau bắt chuyện. Lúc sau Bạch Ngọc Thiện cũng tới, tu vi của hắn đã đột phá lên tiên thiên cảnh cửu trọng, thực lực lúc này so với lúc còn bát trọng đã không thể so sánh nổi nữa.

Đi cùng với Bạch Ngọc Thiện còn có thái thượng trưởng lão Lăng Dật Trần, cùng các trưởng lão đứng đầu võ kỹ Võ Chấn Khôn.

Lăng Dật Trần nói với bốn người mau chóng lên đường. Sau khi dẫn mọi người ra đại điện, yêu thú của Võ Chấn Không ‘Kim nhãn thanh điêu’ đang đứng ở chờ bên ngoài điện.

Tiểu Hổ đang ngồi ở trên đầu vai của Huyền Thiên, ánh mắt của nó vừa nhìn thấy ‘Kim nhãn thanh điêu’ liền lóe ra ánh sáng hưng phấn.

Dáng người ‘Kim nhãn thanh điêu’ khổng lồ, nhưng ánh mắt vừa đối mặt cùng với Tiểu Hổ lại đột nhiên né tránh, dường như có chút e ngại con vật bé nhỏ hơn nó ở trên vai Huyền Thiên kia.

Huyền Thiên không khỏi nhớ tới ‘Hắc tuyến vương xà’, Tiểu Hổ dường như rất thích ăn yêu hạch mà ‘Kim nhãn thanh điêu’ lại là yêu thú tứ cấp thượng giai. Nhìn ánh mắt hưng phấn của Tiểu Hổ thì chắc chắn đã chú ý đến con ‘Kim nhãn thanh điêu’ rồi.

Huyền Thiên sờ lên đầu của Tiểu Hổ, thầm nghĩ: ở đây ngươi cũng không thể làm xằng làm bậy đâu.

Tiểu Hổ dường như có thể cảm nhận được tâm ý của Huyền Thiên, liền ngoan ngoãn cúi đầu, tròng mắt khẽ híp lại, nhắm mắt dưỡng thần, vẻ mặt của nó hầu như giống như đúc cái con mèo đen ở trong lòng của Hiên Viên Sơ Tuyết.

Huyền Thiên nhảy lên ở phía sau lưng của con ‘Kim nhãn thanh điêu’.

Hướng đi của chuyến này là tiến thẳng về phía Thần đao môn, chuyến đi này chỉ có sáu người, Lăng Dật Trần, Võ Chấn Khôn cùng với bốn đệ tử tham gia hội võ Tứ Tông: Huyền Thiên, Bạch Ngọc Thiện, Diệp Thông Minh, Từ Hưng.

Đợi tất cả sáu người đều lên trên lưng yêu thú, thì ‘Kim nhãn thanh điêu’ lập tức giang hai cánh phóng lên trời, rất nhanh đã bay lên trên bầu trời, một mực bay thẳng về hướng Thần đao môn.

Huyền Thiên nhìn Thiên Kiếm Phong càng ngày càng cách xa. Ánh mắt quét về cảnh ở phía trước, nhìn ngắm bầu trời trong lòng không khỏi có chút thổn thức.

Vào ngày mười lăm tháng tám năm trước, hắn vẫn chỉ là một gã đệ tử ngoại môn bình thường, kinh mạch trong cơ thể bị hao tổn. Tuy rằng ngộ tính rất cao, nhưng mà tu luyện thì chậm chạp, ở trong số mấy ngàn đệ tử ngoại môn Thiên Kiếm Tông, cũng không tính là xuất chúng.

Nhưng mà, kể từ buổi tối năm trước. Ở Ẩn Kiếm Đàm lấy được chuôi kiếm linh thần kiếm này thì cuộc đời của Huyền Thiên đã thay đổi từ đó, lúc đó đã xảy ra một biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Vào ngày mười lăm tháng tám năm nay, hắn trở thành để tử hậu bối trụ cột của Thiên Kiếm Tông, làm chủ lực đệ nhất, tiến đến Thần đao môn tham gia hội võ Tứ Tông, chiến đấu vì tương lai của Thiên Kiếm Tông!

Hắn nhớ một năm biến hóa trước kia.

Sau khi lấy được thần kiếm kiếm linh, tu vi lúc bấy giơ bắt đầu bạo phát một cách đáng mừng!

Sau rặng núi Âm Phong, quá trình đánh chết yêu thú trong hai tháng cuối cùng!

Trở thành đệ tử ngoại môn tham gia cuộc thi đấu Nhất Phi Trùng Thiên!

Trên đường về nhà, trong lúc đó cùng Phúc Uy Bang tham gia vào một cuộc chiến tàn sát đẫm máu lấy một địch một trăm!

Trong huyện Bắc Mạc, ở trong cuộc đấu của tứ đại gia tộc giành chiến thắng thì bỗng nhiên được nổi tiếng!

Ở bên trong dãy núi Thú Hoang thì được “Cửu đoán lão nhân” ưng thuận hứa hẹn truyền thừa!

Tại Hoàng Bách trấn, trong một đêm trăng tròn, một người một kiếm nhiệt huyết hăng hái đấu với Tam đại gia tộc Ngưu, Trình, Trương.