TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quyền Thần
Chương 1101: Phía sau âm mưu, có âm mưu!

Ngọn đèn dầu căn phòng bí mật vô cùng hôn ám, thần sắc Hoa Khánh Phu Nhân cũng vô cùng ảm đạm, nàng nhìn ánh mắt Hàn Tân, tiếp tục nói:

- Ngay từ đầu ta cũng chỉ nghĩ đến hắn muốn triển khai thế lực trong triều, đặt nền móng ngày khác đăng cơ đại bảo… Nhưng không quá lâu, hắn lại nói cho ta biết một bí mật… !

- Bí mật gì?

- Hắn tự xưng mẫu thân hắn bị Tiêu Quý Phi làm hại, mà hắn vì báo thù của mẫu thân, khổ luyện võ công, tìm được tà công, vừa mới tu luyện, lại tẩu hỏa nhập ma, bị thương lục phủ ngũ tạng, mạng này không dài!

Hoa Khánh Phu Nhân chậm rãi nói:

- Mà trước khi hắn lìa đời, nguyện vọng lớn nhất chính là có thể báo được mối thù giết mẹ, diệt trừ gia tộc Tiêu thị!

Hàn Tân nghe tới đây, rõ ràng một chút, hỏi:

- Chẳng lẽ… Chẳng lẽ cái chết của Tiêu Đại tướng quân có liên quan tới Thái tử?

Gã dừng một chút, khó hiểu nói:

- Nhưng vừa rồi nàng còn nói Tiêu Đại tướng quân chết, là âm mưu một tay cha ta bày ra… Ta càng nghe càng hồ đồ!

- Ngươi từ từ nghe ta nói.

Hoa Khánh Phu Nhân nói:

- Thái tử muốn diệt trừ gia tộc Tiêu thị, chướng ngại lớn nhất tự nhiên là Tiêu Hoài Ngọc, nhưng bằng thực lực của hắn, căn bản không có khả năng giết chết Tiêu Hoài Ngọc… Tiêu Hoài Ngọc là danh tướng thiên hạ, võ công xuất thần nhập hóa, tay nắm mười vạn hùng binh, trong thiên hạ này gần như không người có thể giết hắn!

Hàn Tân khẽ gật đầu:

- Không sai, muốn giết chết Tiêu Đại tướng quân, đó không thể nghi ngờ là người si nói mộng!

- Cho nên Thái tử phải tìm một đồng bọn hợp tác, liên kết diệt trừ Tiêu Hoài Ngọc.

Hoa Khánh Phu Nhân nói:

- Mà mục đích chân chính hắn tiếp cận ta, chính là vì muốn tìm đồng bọn hợp tác kia!

- Là ai?

Hàn Tân nhíu mày nói:

- Hắn lợi dụng nàng, có thể tìm được ai?

Đột nhiên gã hiểu được cái gì, giật mình nói:

- Sẽ không phải hắn ngầm liên lạc với người Khánh các nàng chứ?

Hoa Khánh Phu Nhân khẽ gật đầu, thở dài yếu ớt:

- Đúng là như thế. Vì giết chết Tiêu Hoài Ngọc, hắn muốn thông qua ta đứng cùng một tuyến với Khánh Quốc, bởi vì hắn hiểu được, nếu như khắp thiên hạ còn có người có thể giết được Tiêu Hoài Ngọc, cũng chỉ có hai người!

- Là… Thương Chung Ly?

Trên mặt Hàn Tân lộ ra vẻ khiếp sợ.

Gã tự nhiên không phải người ngu dốt, Tiêu Hoài Ngọc danh tướng thiên hạ, nếu thật sự có người có thể giết hắn, vậy chỉ có thể là danh tương, mà nhìn chung danh tướng thiên hạ, có năng lực ganh đua cao thấp với Tiêu Hoài Ngọc, chỉ có thể là Thương Chung Ly và Tư Mã Kình Thiên.

Hoa Khánh Phu Nhân nói:

- Không sai, một vị là Thánh tướng Thương Chung Ly, một vị khác chính là Tư Mã Kình Thiên nước Ngụy. Hắn muốn thông qua ta liên lạc với Khánh Quốc, liên kết diệt trừ Tiêu Hoài Ngọc!

- Vậy… nàng đáp ứng hắn?

Hoa Khánh Phu Nhân lộ vẻ sầu thảm nói:

- Lúc đó ta đã bị ma quỷ ám ảnh, bất kể hắn nói cái gì, ta… ta đều đi làm thay hắn…, ta… có phải ta là một nữ nhân vô cùng thấp hèn?

- Không được nói bậy!

Hàn Tân lập tức nói:

- Đây là trọng tình trọng nghĩa, ta không cho phép nàng tự làm tổn thương chính mình… !

Hoa Khánh Phu Nhân nghe vậy, cuối cùng lộ ra nụ cười, trầm ngâm một chút, mới tiếp tục nói:

- Kỳ thật trong phủ ta rất nhiều năm trước còn có gian tế Khánh Quốc phái tới, chuyển tin tức Yến Quốc trở về Khánh Quốc. Thái tử buộc ta bắt liên hệ với Khánh Quốc, ta… cuối cùng ta không lay chuyển được hắn, giúp hắn tiếp xúc với Khánh Quốc, mà Khánh Quốc bên kia cũng nhanh chóng làm ra phản ứng, vui vẻ hợp tác với hắn… !

Nói tới đây, nàng cười khổ nói:

- Thái tử chủ động đi liên kết với người Khánh Quốc, người Khánh Quốc sao có thể không vui, Thái tử dĩ nhiên muốn giết Tiêu Hoài Ngọc, mà người Khánh Quốc càng muốn lấy mạng Tiêu Hoài Ngọc!

Hàn Tân nắm tay nói:

- Hắn là Thái tử Yến Quốc, lại bán đứng toàn bộ Đại Yến ta, hợp mưu với người Khánh Quốc sát hát Tiêu Đại tướng quân, người này… người này thật sự vô cùng ích kỷ!

Gã hỏi:

- Hắn liên lạc được với Thương Chung Ly?

- Không phải Thương Chung Ly, là Hoàng hậu Khánh Quốc… Hiện giờ là Thái hậu Khánh Quốc!

Hoa Khánh Phu Nhân bình tĩnh nói:

- Mấy năm nay, đảng lớn nhất Khánh Quốc chính là Hậu đảng, gần như đằng sau triều chính đều có Hậu đảng nắm giữ, ngay cả gian tế bên này, cũng là người Hậu đảng, cho nên… Ban đầu hắn chuẩn bị liên hệ với Thương Chung Ly, nhưng cuối cùng lại liên kết một chỗ với Khánh Hậu… !

- Tiêu Đại tướng quân bị giết, chẳng lẽ là do bọn họ liên thủ bố trí?

Hàn Tân nhíu mày nói:

- Nhưng tại sao Thương Chung Ly và Tư Mã Kình Thiên lại cuốn vào trong đó?

- Tiêu Hoài Ngọc cũng không phải người bình thường, muốn giết chết hắn, nói dễ hơn làm.

Hoa Khánh Phu Nhân thở dài:

- Bọn họ thảo luận với nhau, vạch kế hoạch đã hơn một năm, vẫn không tìm được cơ hội.

- Tiêu Đại tướng quân tay nắm mười vạn hùng binh, cho dù võ công của Thương Chung Ly cao tới đâu, cũng không có khả năng có cơ hội giết chết Tiêu Đại tướng quân!

Hàn Tân hiển nhiên cũng có vài phần kính sợ đối với Tiêu Hoài Ngọc.

- Đúng là như thế!

Hoa Khánh Phu Nhân gật đầu nói:

- Cho nên bọn họ rõ ràng, nếu muốn lấy tính mạng của Tiêu Hoài Ngọc, trước tiên cần phải dụ dỗ Tiêu Hoài Ngọc ra khỏi quân doanh, để Tiêu Hoài Ngọc lẻ loi một mình, từ đó, rất có thể có cơ hội xuống tay.

Nàng dừng một chút, nói:

- Nhưng Tiêu Hoài Ngọc là Đại tướng quân Tây Bắc, trí tuệ hơn người, hắn tự nhiên rõ ràng mình không phải một người, mà gánh vác hưng suy của một quốc gia, cho nên cho dù tu vi cõ đạo của hắn đạt tới cảnh giới đỉnh cao, cũng sẽ không tùy tiện mạo hiểm, càng không thể tùy tiện một mình… Cho nên muốn tìm được cơ hội, thật sự là vô cùng khó khăn!

- Nàng vừa nói Tiêu Đại tướng quân chết, đó tất nhiên là bọn họ tìm được cơ hội rồi.

Hàn Tân nói:

- Tại sao lại tìm được cơ hội?

Hoa Khánh Phu Nhân nói:

- Thật ra cụ thể như thế nào, là Thái tử và Khánh Hậu hai người vạch kế hoạch, rất nhiều chuyện bên trong ta cũng không rõ ràng lắm. Chẳng qua năm trước Thái tử đột nhiên muốn bắc tuần, ta liền biết chuyện tình khác thường, ta tìm được cơ hội, thừa dịp hắn có một đêm say rượu, lật xem thư của hắn, thế mới biết, hắn muốn lấy bản thân mình làm mồi câu, dụ dỗ Tiêu Hoài Ngọc mắc câu!

- Tự mình làm mồi?

Hàn Tân khó hiểu.

- Dựa theo kế hoạch bày ra trong thư, Thái tử đi tới Tây Bắc, sẽ cố ý mất tích, bí mật đi tới đại doanh Khánh quân gặp gỡ Thương Chung Ly, sau đó làm bộ bị Thương Chung Ly bắt đi, tới Thiên Nhai Phong, lấy thư thông báo Tiêu Hoài Ngọc… Bọn họ biết Tiêu Hoài Ngọc tính tình trung nghĩa, nếu biết Thái tử bị bắt, nhất định sẽ tiến đến nghĩ cách cứu viện, mà bọn họ liền bày ra cái bẫy chờ Tiêu Hoài Ngọc mắc câu… !

Hàn Tân suy nghĩ một chút, nói:

- Thiên Nhai Phong này dường như ta nghe nói qua, nghe nói đó là đỉnh núi cao nhất thiên hạ, không đường để trèo lên, vô cùng hiểm trở, người thường nhìn mà khiếp sợ, ngay cả người luyện võ bình thường, nghe nói cũng không thể trèo lên được Thiên Nhai Phong. Ta còn nghe người ta nói, có thể đi lên Thiên Nhai Phong, nhất định là người có tu vi võ đạo đạt tới đỉnh điểm… !

Hoa Khánh Phu Nhân hơi gật đầu nói:

- Ngươi nói không sai, Thiên Nhai Phong chỉ người có võ đạo đỉnh cấp mới có thể tới đỉnh, nguyên nhân chính bởi như thế, bọn họ mới có thể đặt Tiêu Hoài Ngọc vào cảnh lẻ loi một mình, cũng chỉ như thế bọn họ mới có cơ hội giết chết Tiêu Hoài Ngọc!

Hàn Tân trầm ngâm một lát, mới nói:

- Nói như vậy, là Thái tử và Khánh Hậu vạch kế hoạch tốt, mà Khánh Hậu lại bí mật thảo luận với Thương Chung Ly, lúc này mới bày ra thế cục… Chẳng qua ta cũng từng nghe nói một số tin tức, Hậu đảng Khánh Quốc và Thương Chung Ly đại biểu hai bên nước nước không dung, quan hệ của Khánh Hậu và Thương Chung Ly cũng cực kỳ xấu, bọn họ… cũng có thể liên kết cùng một chỗ sao?

- Mặc dù hai người bọn họ trở mặt ở Khánh Quốc, nhưng có thể có cơ hội giết chết Tiêu Hoài Ngọc, bọn họ tự nhiên sẽ liên kết cùng một chỗ.

Hoa Khánh Phu Nhân thở dài:

- Cho dù Thương Chung Ly biết rõ Khánh Hậu lợi dụng hắn mạo hiểm liều mạng, nhưng hắn vẫn đáp ứng. Khánh Quốc có thẻ chống đỡ đến hôm nay, liên quan chặt chẽ với Thương Chung Ly, nếu không có Thương Chung Ly, Khánh Quốc… chỉ sợ Khánh Quốc sớm đã không tồn tại. Thương Chung Ly tuổi tác đã lớn, hắn chinh chiến cả đời, nghe nói lúc tuổi trẻ trải qua vài lần trọng thương, đều là đại nạn không chết, sa này tuổi tác lớn, rất có thể thương tích cũ bắt đầu… Mặc kệ như thế nào, hắn đều lo lắng sau khi mình mất Khánh Quốc nên sinh tồn thế nào. Tây có Tư Mã Kình Thiên, nam có Tiêu Hoài Ngọc… Nếu hai người kia không chết, đợi sau khi Thương Chung Ly mất, hai người này bất kể ai ra tay, Khánh Quốc đều không người có thể ngăn cản được, cho nên hai người này không chết, Thương Cung Ly sẽ bất an tới chết… !

- Nhưng cho dù giết Tiêu Đại tướng quân, vẫn còn Tư Mã Kình Thiên, không phải Khánh Quốc vẫn gặp phải uy hiếp tử Tây Ngụy sao?

Tuy rằng Hàn Tân không ngu ngốc, nhưng đề cập đến vấn đề chính trị, cũng bắt đầu mơ hồ.

- Thằng ngóc, sao ngươi không nghĩ, nếu Tiêu Đại tướng quân bị giết, Yến Quốc các ngươi cũng sẽ rơi vào trong nguy cơ, từ đó, các ngươi tất phải liên kết với Khánh Quốc, như vậy mới có thể ngăn cản được sự tấn công của Tư Mã Kình Thiên.

Hoa Khánh Phu Nhân thở dài:

- Nếu Tiêu Hoài Ngọc không chết, Khánh Quốc không phải bị Tây ngụy tiêu diệt, chính là bị Đông Yến các ngươi tiêu diệt, nhưng một khi Tiêu Hoài Ngọc bị giết, cho dù Tư Mã Kình Thiên còn sống, như vậy Yến Quốc chắc chắn liên kết với Khánh Quốc chống Ngụy, cho nên chỉ cần có thể giết chết Tiêu Hoài Ngọc, đối với Khánh Quốc chỉ có ích lớn mà không có một chút tổn thất. Thương Chung Ly hiểu được điểm này, hắn sao có thể không ăn được cả ngã về không thử một lần.. !

Đôi mắt nàng vừa chuyển, nói:

- Hơn nữa… nếu bọn họ bày ra bẫy, tự nhiên có nắm chắc rất cao, cho dù Thương Chung Ly không thể thắng, bọn họ còn có sát thủ cuối cùng… !

- Ta hiểu được, nàng nói Thái tử!

Lần này Hàn Tân quả thật hiểu được:

- Cho dù Tiêu Đại tướng quân chiến thắng Thương Chung Ly, cuối cùng tất nhiên cũng là lưỡng bại câu thương, mà Tiêu Đại tướng quân tuyệt đối sẽ không đề phòng Thái tử, Thái tử liền có cơ hội đột nhiên hạ sát thủ… !

Nói tới đây, Hàn Tân lộ ra vẻ lạnh lùng:

- Thủ đoạn của bọn họ thật đúng là âm độc… !

- Trước đây ta biết cũng chỉ có thế này.

Hoa Khánh Phu Nhân cười khổ nói:

- Ta tự biết Thái tử tới Tây Bắc chuyện tình quan trọng, cho nên cũng phái người tìm hiểu tin tức bên kia, sau này Tô gia trong kinh phản loạn, ta liền đoàn được đây tất nhiên là kế hoạch của Thái tử, hắn tới Tây Bắc, rất có thể sau khi giết chết Tiêu Hoài Ngọc, nhân cơ hội đoạt binh quyền, sau này liên kết với Tô gia đại khai sát giới, nhất cử diệt trừ thế lực các đại thế gia… Nhưng sau này cũng là huynh đệ Hàn Mạc của ngươi lãnh binh quay về kinh, hơn nữa dẫn đầu quân Tây Bắc, ta liền cảm thấy chuyện Tây Bắc có biến cố… !

- Nàng nói, Tiểu Ngũ tham dự bên trong kế hoạch?

Hàn Tân nhíu mày nói.

- Hắn chưa chắc đã tham dự vào, nhưng nhất định khám phá kế hoạch trong đó, nếu không quân quyền Tây Bắc không có khả năng rơi vào tay hắn.

Hoa Khánh Phu Nhân nói:

- Hơn nữa sau này, Tiêu Hoài Ngọc, Thương Chung Ly, và Thái tử đều không có tin tức, tất nhiên là dữ nhiều lành ít. Ngay từ đầu ta cũng không biết Tư Mã Kình Thiên cũng quấn vào trong đó, nhưng sau lại nghe nói tin tức tiền phương, lúc đại chiến bình nguyên Nam Dương, người chỉ huy quân Ngụy là Tiết Phá Dạ, Tư Mã Kình Thiên không có tung tích… !

Ánh mắt nàng nhìn Hàn Tân nói:

- Người phải biết rằng, Tư Mã Kình Thiên chính là danh tướng thiên hạ, tuy rằng Hàn Mạc là anh kiệt còn trẻ, nhưng nếu Tư Mã Kình thiên không chết, hắn chưa chắc có thể đoạt lại Nam Dương Quan, càng không thể đánh tan quân Ngụy… !

Hàn Tân nói:

- Tại sao Tư Mã Kình Thiên lại cuốn vào?

Hoa Khánh Phu Nhân lắc đầu nói:

- Ta không biết, trong kế hoạch của Thái tử, ta chưa bao giờ thấy Tư Mã Kình Thiên xuất hiện bên trong kế hoạch… Đây cũng là điểm cho tới giờ ta nghĩ không ra. Mãi cho đến mấy tháng trước, bỗng nhiên xuất hiện một việc, ta mới bỗng nhiên hiểu được, hết thảy phát sinh lúc trước, không ngờ đều là… !

Nói tới đây, khuôn mặt xinh đẹp của Hoa Khánh Phu Nhân trở nên trắng bệch, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Hàn tân:

- Không ngờ đều là đại cục phụ thân ngươi bày ra!