Việc vui hôm nay chính là song hỉ lâm môn, Hàn phủ náo nhiệt vô cùng, Phạm gia cũng không bị mất mặt, ngoài phủ trang trí xa hoa vô cùng, đèn hoa khắp nơi, còn có mấy đầu lân sư đang nhảy múa, chiêng trống náo nhiệt, cùng với âm thanh của đám người chung quanh làm cho không khí vui vẻ không thôi.
Quan viên Binh bộ đều ở Phạm phủ , còn quan viên Lễ bộ tập trung ở Hàn phủ, quan viên các nha môn khác đều có đại biểu đến.
Hai đại đại thế gia này không thể đắc tội.
Nhìn thấy mấy bà tử Hàn gia đi tới, bà tử bên kia cũng tới chào đón, kết quả là hai bên đứng một chỗ ồn ào một mảnh, Hàn Mạc mơ hồ nghe ra mấy người này đang khen chủ tử nhà mình, thường thường là khen nhà mình và hạ thấp đối phương, còn có vài bà tử lợi hại, các nàng khác Tẩy nương là Sảo nương chuyên môn chủ trì.
Đây chính là đặc thù hôn sự của nước Yến, vì để thiếp vàng lên mặt chủ tử, càng tăng thêm không khí náo nhiệt, quan trọng nhất là theo tục lệ dân gian, trước khi hôn lễ càng ồn ào náo nhiệt thì sau khi thành thân vợ chồng sẽ không có cãi nhau, cùng với chuyện may mắn đến nhà.
Quang cảnh này cho đến hai nhà xuất hồng bao cho bà tử thì mới dừng lại, cho nên những bà tử này náo nhiệt một trận sau đó có người phát hồng bao thì mấy người này mới dừng lại. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Lúc này chiêng trống càng đánh vang dội, cách mười dặm đều có thể nghe thấy, tiếng hoan hô tung trời.
Mọi người vây quanh Hàn Mạc đi tới Phạm phủ, dựa theo quy củ thì phải đứng chờ bên ngoài, tân nương từ biệt người nhà một lát sau đó mới bước lên thảm đỏ đi ra.
…
Hàn Mạc xuống ngựa, trước phủ tụ tập rất nhiều quan viên tiến đến chúc mừng, nhất thời Hàn Mạc bị tiếng chúc bốn phía ào đến làm cho choáng đầu hoa mắt, phân không ra ai vào ai, chỉ có thể cười cười, liên tục bắt tay cảm ơn, thời khắc như vậy chỉ có thể kiên trì chống, trong lòng thầm nghĩ đại hôn chính là chuyện khổ sai.
Hàn Tân và Hàn Nguyên đứng một bên thấy bộ dạng của Hàn Mạc đều cười lớn, điều này làm cho Hàn Mạc càng thấy xấu hổ, trong lòng thầm nghĩ:
- Bồ tát phù hộ, mau mau đón về đến nhà…!
Tuy không nhớ được có những ai chúc mừng mình, nhưng Hàn Mạc mơ hồ nhận được vài người như phủ doãn Yến Kinh Lưu Thanh Nguyên, Ưng Tường doanh chỉ huy sứ Tô Vũ Đình, Long Tường doanh chỉ huy sứ Bạch Dị cùng vài tướng lãnh trong đó. Bạch Dị cũng là lần đầu gặp mặt, mày rậm mắt to, khí vũ hiên ngang, uy phong lâm lẫm.
Không biết trải qua bao lâu âm thanh chung quanh dần dần nhỏ đi, Hàn Mạc thở phào một hơi, lại nghe tiếng địch du dương từ trong phủ, Hàn Ẩn tiến lên giúp Hàn Mạc chỉnh sửa lại quần áo, thấp giọng nói:
- Ngũ thiếu gia, tân nương sắp đi ra!
Tiếng địch vừa tạm dừng, tiếng sáo, sanh âm, tiếng đàn và lễ nhạc vang lên, du dương vô cùng.
Khách nhân đều nhường một lối cho Hàn Ẩn dẫn Hàn Mạc đi, nói nhỏ vào tai Hàn Mạc vài câu, cùng lúc một đoàn từ trong Phạm phủ đi ra, tất cả đều mặc đồ mới, đi đầu mười nữ tay cầm giỏ hoa, chia làm hai hàng, sau đó là hỉ nương dẫn lụa đỏ cho tân nương, đi giữa còn có một người nâng đoạn lụa đỏ, một đầu trong tay tân nương tử, vài người bên cạnh giúp đỡ tân nương nâng váy cùng phượng hà quan, tân nương từng bước đi tới, trên mặt phủ khăn đỏ khó có thể thấy rõ.
Trong tiếng nhạc mừng tân nương dưới sự chú ý của mọi người từ từ rời phủ, mười danh đồng nữ theo hai bên chăm sóc, đợi cho tân nương lại Hàn Mạc chiếu theo Hàn Ẩn dặn dò tiếp lấy lụa hồng, Hà Ẩn không quên cho người giúp tân nương và phát hồng bao cho mọi người nhà gái.
Như chúng tinh hoàn nguyệt, tân nương rốt cục lộ ra trong mắt Hàn Mạc, dù trên mặt tân nương có che lụa hồng nhưng dáng người yểu điệu vốn không có bị che đi, dáng người tân nương vô cùng đẹp, từng bước nhẹ nhàng, phượng hà quan rung ring theo nhịp bước.
Lại một loạt các lễ nghi phức tạp, Hàn Mạc máy móc hoàn thành, cuối cùng nghe tiếng trống vang lên, tân lang dắt tân nương lên kiệu hoa, sau đó mời tân nương lên kiệu.
Tân nương nhẹ nhàng bước theo tân lang đi đến kiệu hoa, sau đó dừng lại rồi qua khe hở liếc qua mọi người rồi bước lên kiệu hoa, vài danh hỉ nương lập tức đứng sang hai bên kiệu, cầm theo lẵng hoa tung lên, nhất thời không gian rực rỡ rất là đẹp mắt, chiên trống vang trời lại càng náo nhiệt.
Từ đầu đến cuối Hàn Mạc còn chưa thấy dung mạo của Phạm tiểu thư trông như thế nào.
Tuy hắn sớm biết khuê danh của Phạm tiểu thư là Phạm Tiểu Thiến, cái tên rất thanh nhã, dáng người nàng đẹp như vậy hẳn là một mỹ nhân xinh đẹp.
…
Đội ngũ đón dâu trở về phủ lễ bộ thượng thư, dọc đường náo nhiệt không thôi, chỉ là Hàn Mạc nghe một câu của Hàn Tân :
- Tiểu Ngũ, tất cả vừa mới bắt đầu, về phủ đệ còn phải cố !
Lúc ấy Hàn Mạc trong lòng thâm kêu khổ, hjx lễ nghi bên nhà gái thực sự phức tạp, có điều so sanh với bên nhà trai thì thoải mái hơn.
Trở lại phủ tân khách đều ra đón, tiếng nhạc vang lên náo nhiệt một phen.
Tân nương được dẫn tới nội thất nghĩ ngơi, Hàn Mạc theo Hàn Huyền Xương gặp khách quý, đêm qua Hàn Mạc còn vì chuyện của Bích Di Nương mà không ngủ, hôm nay mệt từ sáng, chỉ sợ là mệt hơn cũng không thể ngoại lệ.
Xương Xương Đức Hầu Tào Ân, Tiêu Thái Sư, Tô Quan Nhai cùng các vương công quý tộc đều ở đây, Hàn Mạc đều ra mắt, những người này dù trong lòng nghĩ gì thì không ai biết, nhưng ngoài mặt đều tươi cười chúc mừng.
Thấy Tiêu Thái Sư Hàn Mạc nhớ tới Tiêu Linh Chỉ, không biết hiện giờ nàng đang làm gì…!
Giờ lành đã tới, lễ đường đã chuẩn bị xong chờ tân lang tân nương bái đường thành thân, vợ chồng Hàn Huyền Xương ngồi trên ghế chủ tọa, hỉ nương nắm lụa hồng dẫn tân nương từ trong phòng đi ra.
Hàn Mạc tiếp lụa hồng, vừa lúc hai người ở gần nhau, lụa hồng che mặt tân nương dù rất kín nhưng chung quy vẫn là có khe hở, Hàn Mạc mơ hồ thấy được tân nương mắt phượng, da thịt trắng nõn.
Dường như tân nương nhìn Hàn Mạc nhưng rất nhanh liền cúi xuống, thoạt nhìn rất mất tự nhiên.
Cầm lấy lụa hồng dẫn tân nương đi tới lễ đường, bốn phía tân khách đều tập trung nhìn họ, Đỗ Băng Nguyệt cũng lẫn trong đám tân khách, nhìn hai người bái đường sắc mặt có chút mất tự nhiên.
Quá trình bái thiên địa tốn không ít thời gian, hoàn thành xong bên ngoài truyền đến một tiếng bén nhọn:
- Thánh chỉ tới, Hàn tộc tiếp chỉ!
Thánh chỉ không có chỉ đích danh người nào, Hàn Huyền Xương dẫn đầu người Hàn gia tiếp chỉ.
Kỳ thật tân khách đều biết đây là thánh chỉ chúc mừng Hàn Mạc, bây giờ hoàng đế có chút coi trọng Hàn Mạc, đại hôn hạ chỉ chúc mừng cũng là chuyện nên.
Tuy nhiên sau khi lĩnh chỉ xong thì quan viên cùng tân khách đều kinh hãi không thôi.
Không nói tới ngọc ngà châu báu làm cho tất cả giật mình, càng bất ngờ là tặng cho Hàn Mạc một thanh kiếm, một thanh hảo kiếm, tuy không phải không phải là thiên hạ vô song, nhưng có tác dụng không thường.
Thanh kiếm này từ thời của tiên đế, gọi là Thanh Bình Kiếm, ý tứ là bình thiên hạ, lúc đó hoàng đế đã ban nó cho ba vị tâm phúc đại thần, ngoài nội các đại thần, lục bộ thị lang thì các đại thần bình thường đều có quyền tiền trảm hậu tấu.
Vào thời điểm đó, tiên đế muốn dùng thủ đoạn đặc biệt để làm xuy yếu quyền lực các thế gia, củng cố hoàng quyền.
Ba đại thần này mang theo Thanh Bình Kiếm không sợ cường quyền, đi theo tiên đế thực hiện các chính sách mới, gặp được lực cản lấy ra kiếm tiền trảm hậu tấu, lúc đầu còn làm cho không ít người sợ hãi, cùng với để cho các chính sách mới được thực hiện đi xuống.
Nhưng rất nhanh, các thế gia rất là bất mãn, một lần các thế gia cùng hợp tác, hướng triều đình buộc tội ba người này, thực tế chính là đối kháng với tiên đế.
Nhiều lần giao phong thế gia lợi dụng các thủ đoạn tìm được ba người tội chứng, vì thế liên danh tố cáo ba người, sóng gió nổi lên, kết quả là Thanh Bình Kiếm tiên đế thu lại, ba người một người bị chém, hai người bãi chức, hai ngày sau hai người này đều phơi thây ngoài đường. Qua chuyện này làm cho tiên đế hiểu ra một chuyện, muốn cách tân thành công phải tiêu trừ quyền thế của thế gia, việc này rất khó, cho nên từ đó về sau không còn ban tặng Thanh Bình Kiếm nữa.
Nhưng mà cũng từ đó đế vương thông qua đủ loại thủ đoạn làm cho các thế gia giảm đi không ít quyền lực. Theo tiên đế băng hà đương kim hoàng thượng phải củng cố quyền thế phải cần sự ủng hộ của các thế gia, rất nhiều chính sách phải hủy bỏ, biên thùy phát sinh chiến sự càng làm cho quyền thế của thế gia từ từ khôi phục.
Hôm nay Hàn Mạc đại hôn hoàng đế ban thưởng Thanh Bình Kiếm, chuyện ban kiếm rất nhiều năm không có thấy xuất hiện, lần này nó lại xuất hiện làm các đại thần khiếp sợ!
Không nói Tiêu Thái Sư, Tô Quan Nhai đại thế gia, ngay cả Hàn Huyền Đạo, Hàn Huyền Xương khi thấy Thanh Bình Kiếm đều kinh hãi.
Không ai biết ý của hoàng thượng là như thế nào, hay nói cách khác hoàng thượng có dụng ý khác.
Đây là cho Hàn Mạc quyền tiền trảm hậu tấu, hay là để cho Hàn Mạc tiên phong cải cách? Hay là…đây thuần túy là ban thưởng? cái gì mới đúng, hay là làm cho Hàn gia mâu thuẫn với các gia tộc khác?
Khách nhân đều có thần sắc khác nhau, nhưng đều không tỏ ý kiến, trong lòng họ đều xuy đoán ý của hoàng thượng.
Thái giám vừa lui ra lại nghe :
- Hàn Phạm liên hôn, Thục Phi nương nương có thưởng!
Nhất thời lại đến thêm lễ vật.
Thục Phi nương nương là chị của Hàn Mạc, tặng quà là chuyện tất nhiên.
Đợi cho bái đường xong chú rể dẫn tân nương vào động phòng, tuy nhiên nước Yến có quy củ rất đặc biệt, sau khi đưa tân nương vào động phòng thì chú rể phải đi ra hướng khách nhân kính rượu, đợi cho tán tịch mới có thể vào động phòng, có một chút lễ nghi nho nhỏ.
Trong động phòng đã được chuẩn bị từ trước, trong phòng rất sạch sẽ, tao nhã, bên cạnh hỉ nương vây quanh, Hàn Mạc dẫn lụa hồng mang nương tử vào động phòng. Nhìn chữ hỉ dán trên tường Hàn Mạc không kìm được nhìn về phía tây phòng, sau đó từ từ nhắm lại hai mắt.