Lời của Mai Lý Nhĩ viện trưởng vừa nói ra, làm người xem đang có mặt đều ngây dại, toàn bộ hiện trường liền vang lên thanh âm nghị luận xôn xao.
Cho dù là Ba Liên Đạt Nhân đại sư đã sớm nhận thức Kiệt Sâm cũng thoáng ngây người, hắn chỉ biết Kiệt Sâm là sư phụ của Lạc Khố Ân, nhưng không nghĩ tới còn một thân phận như vậy, danh tự cũng không là Kiệt Tư mà là Kiệt Sâm.
Về phần trưởng lão Bố Lạp Đặc của Thánh Địa đế quốc, trong đôi mắt chợt hiện lên một đạo tinh mang.
- Đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp? Linh Dược Sư Tháp không phải là căn cứ của linh dược sư đại lục sao? Như thế nào thực lực cũng mạnh tới như vậy?
- Hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh? Trời ạ, Kiệt Sâm thoạt nhìn chỉ hai mươi tuổi vậy mà đã là hội trưởng một Linh Dược Sư công hội ở một hành tỉnh rồi sao? Hơn nữa còn là hành tỉnh có tài nguyên giàu có đông đúc nhất đế quốc?
- Ta nghe nói thân phận của đệ tử hạch tâm Linh Dược Sư Tháp cũng tương tự như thánh tử của đế quốc chúng ta, nhưng thánh tử đế quốc chúng ta phải đạt tới đế linh sư bát giai đê cấp, mà đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp chỉ đạt tới linh dược hoàng sư thất giai đê cấp? Chẳng lẽ thực lực của Kiệt Sâm này mạnh như thế nhưng vẫn còn là linh dược hoàng sư thất giai sao?
…
Vô số thanh âm nghị luận không ngừng vang lên chung quanh Kiệt Sâm, Kiệt Sâm đột ngột xuất hiện, thân phận đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp cùng thân phận hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh làm mọi người đều cảm thấy thật rung động.
Phải biết rằng lúc trước Kiệt Sâm biểu hiện thực lực ít nhất phải là thực lực của đế linh sư bát giai cao cấp, điều này đã làm thật nhiều người khó thể tiếp nhận, thân phận lại bộc lộ ra, không nghĩ tới còn là một linh dược hoàng sư thất giai, điều này làm rất nhiều người không dám tin tưởng vào lỗ tai của mình.
Không hẹn mà mọi người đều đem Kiệt Sâm so sánh cùng đệ tử Thánh Địa của đế quốc.
Trong Thánh Địa của Tái Luân đế quốc, thánh tử đạt tới cấp bậc đế linh sư bát giai cao cấp tổng cộng cũng chỉ có năm người, bài danh năm người đứng đầu trong Thánh Địa, mà nếu như có được thực lực của Kiệt Sâm có thể chỉ một chiêu đánh bại Mã Đặc tộc trưởng, cũng có chút thánh tử cấp bậc đế linh sư bát giai trung cấp cường đại cũng có thể làm được.
Nếu như tính toán rõ ràng, có thể ngang hàng được với Kiệt Sâm cũng chỉ có hơn mười người mà thôi.
So sánh với hơn mười vị thánh tử của đế quốc kia, Kiệt Sâm càng thêm trẻ tuổi, mà trọng yếu hơn chính là Kiệt Sâm xuất thân từ Linh Dược Sư Tháp, là hội trưởng Linh Dược Sư công hội của Luân Đa hành tỉnh, còn là một vị linh dược đại sư.
Như vậy thiên phú của Kiệt Sâm thật sự cường đại tới mức làm cho người cảm thấy sợ hãi.
Sau khi kiểm tra xong thương thế trên người Lạc Khố Ân, Kiệt Sâm lạnh lùng liếc nhìn Mã Đặc tộc trưởng đứng xa xa, lạnh nhạt nói:
- Mã Đặc tộc trưởng, đúng không?
Trên mặt Mã Đặc có vẻ sợ hãi, phẫn nộ, giật mình, thật nhiều biểu lộ cảm xúc, trong lòng hắn tràn ngập oán hận đối với Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân, nhưng sau khi biết rõ thân phận của Kiệt Sâm, hắn biết hôm nay xem như mình không còn làm gì được người kia.
Không nói tới thực lực hắn vốn không phải đối thủ của Kiệt Sâm, cho dù hắn cường đại hơn chăng nữa nhưng với thân phận của hắn cũng không thể ra tay đối phó Kiệt Sâm.
Thân phận đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp thật sự quá mức nhạy cảm, không phải một tộc trưởng gia tộc như hắn có thể tùy ý giáo huấn. Bạn đang đọc chuyện tại
- Ngươi muốn nói gì?
Cho dù trong nội tâm mang theo nỗi sợ hãi, nhưng tôn nghiêm của một tộc trưởng làm Mã Đặc trướng lá gan lạnh lùng nhìn Kiệt Sâm hỏi lại.
- Nếu là công khai quyết đấu thì phải công bình một chút, đừng ỷ vào thực lực cường đại của mình mà có thể tùy ý ra tay phá hư quy củ, hơn nữa Bố Lỗ Ni bị Lạc Khố Ân đánh thành như vậy cũng không đáng đồng tình một chút nào, loại người phẩm cách thấp kém như thế quả thật chính là sỉ nhục của Đường Ni gia tộc các ngươi, thậm chí là của Tái Luân đế quốc, cho dù hắn có chết cũng là chưa hết tội!
Kiệt Sâm lạnh giọng nói xong, cùng Lạc Khố Ân quay về dãy ghế của mình.
Mã Đặc bị Kiệt Sâm răn dạy một trận, trên mặt đỏ bừng lại trắng nhợt, cảm thấy vô cùng nhục nhã, nhưng luận thực lực hắn không bằng Kiệt Sâm, về đạo lý hắn cũng biết mình không có, chỉ có thể đỏ mặt nuốt giận vào trong lòng.
- Các vị!
Đúng lúc này vị thanh phát lão giả chủ trì trận đấu cũng đã bước lên lôi đài, trên mặt tràn đầy dáng tươi cười:
- Cuộc đại chiến hôm nay chắc hẳn mọi người đã xem thật hưng phấn kích động, ha ha, nhưng trong lúc mọi người đang vui cười, quyết đấu trường của chúng ta chỉ sợ là muốn khóc, bởi vì lôi đài đã bị hủy diệt trong trận đấu kịch liệt vừa rồi!
Mấy chục vạn người xem nhìn lôi đài bị nứt vỡ hầm hố, đều nở nụ cười.
Hôm nay đến xem được cuộc chiến làm bọn hắn cảm thấy thật đáng giá.
Chẳng những được nhìn thấy hai thiên tài tuyệt thế quyết đấu, còn thấy được thực lực cường hãn của Kiệt Sâm, chỉ dùng một chiêu đã đánh bại Mã Đặc tộc trưởng.
Đặc biệt thân phận đặc thù của Kiệt Sâm e rằng cả đời này bọn họ cũng chưa từng có dịp gặp thêm lần nữa.
- Kết quả cuộc đấu hôm nay mọi người đã không còn gì để nghi vấn, ta tuyên bố, người thắng trận cuộc tỷ thí hôm nay là đệ nhất thiên tài Lạc Khố Ân của Linh Vũ học viện hoàng gia đến từ Xích Nhĩ hành tỉnh!
- Hiện tại để chúng ta cùng nhau hoan hô vị thiên tài chỉ có hai mươi ba tuổi kia, cảm tạ hắn đã mang tới một cuộc quyết đấu đặc sắc như vậy cho chúng ta!
Lời của thanh phát lão giả vừa rơi xuống, toàn trường một mảnh tĩnh mịch, lập tức…
- Xoạt!
Toàn bộ khán đài lập tức liền sôi trào.
- Lạc Khố Ân, Lạc Khố Ân!
- Đệ nhất hoàng linh sư, đệ nhất hoàng linh sư!
- Hống, hống!
Toàn trường lập tức tuôn ra tiếng hoan hô, không ai không la hét, trong bầu không khí nhiệt liệt như vậy mọi người đều bị lây nhiễm, nguyên một đám người đứng lên điên cuồng gầm rú!
Cuộc chiến chấm dứt, mấy chục vạn người xem rời khỏi quyết đấu trường, mà sự tình phát sinh trong cuộc đại chiến nhanh như gió lốc lập tức truyền khắp cả đế đô.
Một ít người xem đến từ những thành thị gần đế đô sau khi rời đi cũng đem sự kiện hôm nay truyền bá ra ngoài.
Lạc Khố Ân dùng hai chiêu đánh bại đệ nhất đệ tử Bố Lỗ Ni của Thánh Địa, Kiệt Sâm dùng một chiêu đánh bại Mã Đặc tộc trưởng của Đường Ni gia tộc, hai chuyện này trong thời gian ngắn đã được truyền ra, tốc độ nhanh chưa từng có.
Đại danh của Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân trong thời gian ngắn vang vọng khắp đế đô, không ngừng lan tràn khắp bốn phương tám hướng.
Ngay khi thanh danh Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân truyền khắp cả đế đô, tại một địa phương cách đế đô khoảng gần trăm dặm.
Nơi này là một tòa núi cao hùng vĩ, kéo dài tới mấy trăm dặm, ở trung ương là một ngọn núi xuyên thẳng tắp tận trời.