TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dược Thần
Chương 796: Tiểu tử này là ai?

- Là chủ quản Lỗ Nhĩ Tư!

- Còn có chủ quản Đạt La Đặc cùng Ai Nhĩ Bá Tháp, ba người đều đã đến!

Trong đám người có tiếng kinh hô truyền ra, ngay lập tức đám người vội vàng tản ra, bốn thân ảnh đi vào trong đại sảnh phường thị, xuất hiện ngay trước mắt mọi người.

- Lỗ Nhĩ Tư đại nhân, Đạt La Đặc đại nhân, Ai Nhĩ Bá Tháp đại nhân…

Nhìn thấy ba người này, thật nhiều nhân viên trong phường thị đều kêu lên bi phẫn.

Nhìn một màn bừa bộn trước mặt, sắc mặt ba người Lỗ Nhĩ Tư liền đỏ lên, trong đôi mắt tràn đầy phẫn nộ, cơ hồ muốn phun ra lửa, lạnh lùng nhìn qua đám đại hán cùng thanh niên tóc vàng Bố Lạp Đạt.

Sau lưng ba người Lỗ Nhĩ Tư, sắc mặt Kiệt Sâm cũng có chút tái nhợt, là hội trưởng mới của Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh do Linh Dược Sư Tháp điều nhiệm tới, trong lòng hắn cũng dâng lên cỗ phẫn nộ.

- Bố Lạp Đạt, rốt cục là chuyện gì xảy ra? Nếu như hôm nay ngươi không nói rõ một lời công đạo, cho dù phụ thân ngươi tộc trưởng Mặc Tư Bổn có đến ngươi cũng đừng mơ tưởng bình yên rời khỏi phường thị!

Ba người Lỗ Nhĩ Tư hoàn toàn phẫn nộ, ánh mắt lạnh băng nhìn thanh niên tóc vàng, miệng quát.

- Lỗ Nhĩ Tư chủ quản, ngươi hỏi ta chuyện gì xảy ra, ta còn muốn hỏi ngươi là chuyện gì xảy ra đâu!

Nhìn thấy Lỗ Nhĩ Tư quát to nhưng trên mặt Bố Lạp Đạt không hề có chút sợ hãi, hắn lấy ra nửa bình linh dược tề tản ra ánh sáng màu xanh.

- Lỗ Nhĩ Tư chủ quản, bình lục giai trị liệu dược tề này là thuộc hạ của ta mua sắm trong phường thị của Thải Hồng Tháp, không nghĩ tới sau khi uống vào chẳng những vết thương không trị hết ngược lại còn thiếu chút nữa bị mất mạng, nếu không phải Phất Lan Khắc đại sư của Bác Nhĩ Đinh gia tộc chúng ta kịp thời cứu giúp chỉ sợ thuộc hạ kia của ta đã bị uổng mạng bởi linh dược tề của Thải Hồng Tháp các ngươi, ta còn muốn hỏi ngươi, rốt cục Thải Hồng Tháp bán ra linh dược tề là cứu người hay là giết người đây?

Vẻ mặt Bố Lạp Đạt cười lạnh lên tiếng.

- Không có khả năng!

Ba người Lỗ Nhĩ Tư đều hừ lạnh.

- Không có khả năng? Thải Hồng Tháp bán ra linh dược tề đều có dấu hiệu cùng số thứ tự của Thải Hồng Tháp, mời chư vị nhìn xem bình linh dược tề này rốt cục có phải do Thải Hồng Tháp bán ra hay không!

Bố Lạp Đạt giơ cao bình linh dược tề trong tay, bên trên hiện ra tiêu chí cùng số thứ tự của Thải Hồng Tháp rõ ràng trước mắt mọi người.

- Thải Hồng Tháp ác độc, cút ra Ngọc Linh Thành, dám làm hàng giả, đây là muốn hại chết dân chúng Ngọc Linh Thành chúng ta ah!

- Thải Hồng Tháp cái gì, Linh Dược Sư công hội cái gì, ta xem gọi là công hội sát nhân còn đúng hơn…

Bên ngoài đại sảnh trong đám người phát ra tiếng ồn ào, còn có mấy người không ngừng gào thét, nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được mấy người kia rõ ràng là có âm mưu.

- Ngươi…hừ, Bố Lạp Đạt, linh dược tề của Thải Hồng Tháp đều do các linh dược đại sư của chúng ta nghiêm khắc phối chế…

Lỗ Nhĩ Tư lạnh lùng lên tiếng, nhưng còn chưa đợi hắn nói xong…

- Lỗ Nhĩ Tư, chuyện này các ngươi xử lý như vậy hay sao?

Một thanh âm đạm mạc đột nhiên vang lên bên trong đại sảnh, thanh âm không lớn nhưng rõ ràng vang vào trong tai mỗi người.

Một bóng người từ sau lưng ba người Lỗ Nhĩ Tư bước ra, lạnh lùng lên tiếng:

- Đối phương hoành hành ngang ngược ngay bên trong phường thị của Thải Hồng Tháp chúng ta, còn đả thương nhiều hộ vệ như vậy, ba người các ngươi chuẩn bị cứ đứng cãi cọ với đối phương như vậy thôi sao? Chẳng lẽ không chuẩn bị đòi lại công đạo cho thành viên của Thải Hồng Tháp?

Trong đại sảnh, ba người Lỗ Nhĩ Tư vốn đang vô cùng phẫn nộ chợt cứng đờ.

Mà rất nhiều dân chúng cùng toàn bộ hộ vệ đều không khỏi sững sờ, nghi hoặc nhìn qua Kiệt Sâm vừa bước đi ra.

- Tiểu tử này là ai?

- Chưa gặp qua ah…

- Dám nói chuyện với ba người Lỗ Nhĩ Tư chủ quản như vậy, rốt cục là địa vị gì?

Rất nhiều dân chúng kinh ngạc lên tiếng, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Kiệt Sâm, kỳ thật ngay từ đầu khi Kiệt Sâm đi cùng ba người Lỗ Nhĩ Tư vào đại sảnh, có chút người đã chú ý tới hắn, nhưng ai cũng nghĩ hắn chỉ là tùy tùng nên không để trong lòng, nhưng hiện tại nghe lời nói của Kiệt Sâm cùng ngữ khí nghiêm khắc, làm tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc.

- Tiểu tử ngươi là vật gì?

Ban đầu Bố Lạp Đạt có chút sững sờ, nhưng rất nhanh hắn liền hồi phục lại thần trí, cất bình linh dược tề trong tay, dùng tay chỉ vào Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng:

- Tiểu tử, ta biết rõ ngươi nghĩ ra mặt khiến cho người khác chú ý, nhưng ngươi là ai, bây giờ ta đang nói chuyện cùng Lỗ Nhĩ Tư chủ quản bọn hắn, ngươi có thân phận gì cũng dám lên tiếng, cút sang một bên cho ta, bằng không ta sẽ để cho ngươi hối hận vì đã xuất hiện tại đây…

Nhưng còn chưa đợi Bố Lạp Đạt nói hết lời hắn đã nhìn thấy thanh niên tóc đen đứng đối diện giơ tay lên.

- Ba!

Một thanh âm tiếng bạt tai cực lớn đột nhiên vang lên trong đại sảnh, nhìn Bố Lạp Đạt kêu gào trên mặt Kiệt Sâm không hề có bất kỳ biểu lộ, chỉ phất tay tát một cái lên mặt đối phương.

Ngay trong thời khắc này, tư duy của Bố Lạp Đạt thoáng chốc như ngừng lại, hắn cảm giác bản thân giống như bị một đầu Thiết Giáp Bạo Long hung hăng đụng trúng, chỉ trong tích tắc Bố Lạp Đạt thậm chí cảm giác khuôn mặt của mình hình như đã bị đập nát, một cỗ lực lượng cường đại không gì sánh kịp từ trong bàn tay người kia bỗng chốc vọt thẳng lên mặt của hắn.

Cỗ lực lượng cường đại kia thậm chí làm Bố Lạp Đạt còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết thì cả người như mảnh vải rách nặng nề quẳng ra ngoài, bay ra tới hơn mười thước mới té ngã lên đống mảnh vỡ thủy tinh đầy mặt đất, thân thể không ngừng lăn lộn, đồng thời trong miệng phun trào máu tươi cùng răng gãy đầy đất.

- A…

Toàn bộ mọi người có mặt đều ngây ngốc, mà dân chúng bên ngoài càng trợn mắt há hốc mồm nhìn thanh niên chỉ một cái tát đánh bay Bố Lạp Đạt thiếu gia của Bác Nhĩ Đinh gia tộc kia, trong ánh mắt toát ra vẻ không sao tưởng tượng nổi.

Ai cũng thật không ngờ thanh niên kia dám to gan lớn mật tát tai Bố Lạp Đạt, đó là chuyện mà ngay cả ba người Lỗ Nhĩ Tư cũng không dám làm, thậm chí ngay cả hoàng linh sư thất giai cao cấp đỉnh phong Long La Ni đứng cạnh Bố Lạp Đạt cũng không kịp thời ra tay ngăn cản một màn này phát sinh.

Trong tích tắc toàn bộ đại sảnh yên tĩnh không một tia thanh âm, hào khí quỷ dị tới mức làm người hít thở không thông.

- Ah!

Trong đại sảnh, Bố Lạp Đạt bị một cái tát đánh bay té ngã một lúc mới thanh tỉnh lại, trong miệng hắn chợt phát ra tiếng gào thét, gương mặt trở nên vô cùng dữ tợn:

- Giết hắn đi, Long La Ni, giết hắn cho ta!

Bố Lạp Đạt đỏ bừng hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Kiệt Sâm, thần sắc méo mó.

Cách đó không xa, đầu Long La Ni ngẩng lên, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Kiệt Sâm.

- Không xong!

Sau lưng Kiệt Sâm, ba người Lỗ Nhĩ Tư giờ khắc này chợt kinh hô lên.