- Khắc Lôi Nhã!
Kiệt Sâm đau lòng ôm lấy nàng.
Kỳ thật nguyên nhân Kiệt Sâm không mang theo Khắc Lôi Nhã cùng đi ngoại trừ chế độ học tập của Linh Dược Sư Tháp quy định, trọng yếu nhất là hắn không muốn quấy rầy việc tu luyện của Khắc Lôi Nhã, thân thế của nàng một mực tồn tại trong lòng của hắn, làm hắn chưa từng quên.
Hắn hiểu thật rõ nỗi thống khổ của một cô nhi, cho nên hắn muốn tìm kiếm lai lịch của Khắc Lôi Nhã, giúp nàng tìm được quá khứ của nàng, tìm được cha mẹ của nàng.
Nhưng thân thế của Khắc Lôi Nhã thật sự quá cổ quái, dù là Kiệt Sâm cũng không biết được thân thế của nàng, chỉ có thể dựa theo tốc độ tu luyện đặc thù của nàng mà bắt tay vào, Kiệt Sâm tin tưởng chỉ cần Khắc Lôi Nhã không ngừng tu luyện, một ngày nào đó nhất định sẽ lộ ra manh mối.
Đó cũng không phải tự bản thân Kiệt Sâm suy đoán, thật sự tốc độ tu luyện của Khắc Lôi Nhã quá mức nghịch thiên, là người có thiên phú cao nhất mà Kiệt Sâm từng gặp được, làm cho hắn tràn đầy tin tưởng.
Chỉ qua năm năm thời gian, hơn năm năm Khắc Lôi Nhã từ một người bình thường đã tấn thăng lên hoàng linh sư thất giai cao cấp, thiên phú mạnh mẽ ngay cả Kiệt Sâm cũng phải chấn kinh, có thể nói là đệ nhất thiên tài mà Kiệt Sâm từng gặp được, dù là chính bản thân hắn hay người có Mộc Linh Thể như Lạc Khố Ân tốc độ tấn cấp cũng xa không bằng Khắc Lôi Nhã.
Phải biết rằng hiện tại tuy Kiệt Sâm cũng là hoàng linh sư thất giai cao cấp, nhưng trên đường tu luyện Kiệt Sâm gặp được thật nhiều kỳ ngộ, cũng dùng qua thật nhiều linh dược tề, chẳng hạn như từ tôn linh sư lục giai cao cấp tấn thăng hoàng linh sư hắn phải uống Ngũ Hành Luân Hồi dược tề, mà từ trung cấp thất giai tấn thăng cao cấp thất giai là nhờ vào có Thổ Linh Châu.
Nhưng Khắc Lôi Nhã lại hoàn toàn chỉ dựa vào chính thiên phú của mình tu luyện, ngoại trừ lúc tấn thăng hoàng linh sư thất giai đê cấp từng nhờ vào hỏa hệ chân long khí bên trong Long Thủ Thạch, ngoài ra nàng cũng không hề dùng bất cứ loại linh dược tề nào, không hề có bất kỳ thủ đoạn phụ trợ nào, cứ từng bước một không hề dừng lại, một mực vững chắc đi tới hoàng linh sư thất giai cao cấp, thiên phú sâu đậm ngay cả người có kiến thức như Kiệt Sâm cũng cảm nhận vô cùng rung động.
Người như vậy tuyệt đối không phải là người bình thường, hoặc do thể chất của nàng đặc thù, hoặc chính là huyết mạch đặc thù nào đó của gia tộc nàng, ngoài ra không còn nguyên nhân nào khác, mà Kiệt Sâm càng thêm khuynh hướng chính là loại thứ hai.
Bởi vậy Kiệt Sâm mới để cho Khắc Lôi Nhã cố gắng tu luyện, bởi vì chỉ cần thực lực của nàng tăng lên tới cường độ nhất định, có quan hệ tới huyết mạch của nàng nhất định sẽ bị bộc lộ ra, đến lúc đó hắn có thể giúp Khắc Lôi Nhã tìm được người nhà của nàng.
- Thiếu gia, Khắc Lôi Nhã đã hiểu, ta nhất định sẽ tu luyện thật tốt, đến lúc đó nhất định sẽ đến giúp được thiếu gia!
Sau hồi lâu, Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu, trên mặt của nàng không còn vẻ nhu nhược như trước đó, chỉ còn lại vẻ vô cùng kiên định.
Theo lời nói đầy kiên định của Khắc Lôi Nhã, tất cả mọi người không hề nhìn thấy được trong đôi mắt màu bạc của Khắc Lôi Nhã lập tức biến thành màu vàng, trong đó giống như có một đạo hỏa diễm hiện lên, không ngừng thiêu đốt, trong chớp mắt đã khôi phục lại như bình thường.
- Xoạt!
Ở bên cạnh, Lam Nguyệt Cổ Sâm giống như cảm thấy được gì đó, cả người mạnh mẽ bật dậy, trong đôi mắt mang theo vẻ khiếp sợ nhìn qua Khắc Lôi Nhã cách đó không xa, không khỏi thối lui ra sau vài bước.
- Lam Nguyệt Cổ Sâm, làm sao vậy?
Kiệt Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư đều nghi hoặc nhìn qua Lam Nguyệt Cổ Sâm.
- Không…không có gì…
Lam Nguyệt Cổ Sâm lắc đầu, sau đó có chút kinh hồn bất định ngồi xuống, nhìn qua Khắc Lôi Nhã bên cạnh Kiệt Sâm, trong lòng tràn đầy nghi hoặc:
- Vì sao, nàng không phải chỉ là một hoàng linh sư thất giai cao cấp thôi sao? Vì sao trên người nàng lại có loại khí tức mà làm cho ta cũng cảm thấy sợ hãi, không có khả năng, loại khí tức này cho dù là trên người lão gia hỏa tháp chủ Linh Dược Sư Tháp ta cũng chưa từng cảm nhận được, vì sao chỉ là một tiểu cô nương lại làm cho ta cảm thấy sợ hãi?
Trong lòng Lam Nguyệt Cổ Sâm nghi hoặc, nhưng không nói gì thêm, chỉ có thể đem nỗi nghi hoặc này chôn sâu vào tận đáy lòng.
Bởi vì nàng phát hiện loại khí tức làm người sợ hãi kia chỉ có một mình nàng cảm nhận được, những người khác bên trong đại sảnh không ai cảm giác tới.
Nhóm người Lai Ngang Nạp Đa không cảm giác được thì cũng bình thường, có thể nói là do thực lực của bọn họ chưa đủ, nhưng hai người Kiệt Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư cũng không hề cảm nhận được chút nào, điều này làm Lam Nguyệt Cổ Sâm vô cùng nghi hoặc.
- Phải rồi Kiệt Sâm, lần này ngươi phóng ra ngoài là đi địa phương nào của Tái Luân đế quốc?
Đúng lúc này Lai Ngang Nạp Đa lên tiếng hỏi.
Cơ Lạc Tư cũng hiếu kỳ nhìn về phía Kiệt Sâm, hắn và Lai Ngang Nạp Đa đều là người của Tái Luân đế quốc, đối với đế quốc vẫn có chút hiểu rõ.
- Là đi nhậm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh…
Kiệt Sâm lên tiếng.
- Cái gì? Đi Luân Đa hành tỉnh?
- Hội trưởng Linh Dược Sư công hội?
Nghe được câu trả lời của Kiệt Sâm, hai người Lai Ngang Nạp Đa cùng Cơ Lạc Tư đều tỏ vẻ có chút giật mình.
- Sao vậy?
Kiệt Sâm nghi hoặc hỏi.
Vẻ mặt Lai Ngang Nạp Đa chợt biến thành ngưng trọng:
- Kiệt Sâm, Luân Đa hành tỉnh là một hành tỉnh phía đông nam của Tái Luân đế quốc, vị trí địa lý ngay biên cảnh phía đông đế quốc rất tốt, nhưng tình huống bên trong lại vô cùng phức tạp!
- Phải!
Cơ Lạc Tư cũng gật đầu:
- Kiệt Sâm, gia tộc của ta ở Xích Nhĩ hành tỉnh có thể nói là địa phương an bình nhất Tái Luân đế quốc, nhưng Luân Đa hành tỉnh lại khác hẳn, diện tích của Luân Đa hành tỉnh rất lớn, tài nguyên vô cùng phong phú, là một trong mấy hành tỉnh giàu có đông đúc nhất của đế quốc, bởi vậy lợi ích bên trong liên quan cũng thật kịch liệt, hơn nữa còn là biên cảnh của đế quốc, bởi vậy trị an cũng không được khá lắm…
- Theo ta được biết mấy đại gia tộc của Tái Luân đế quốc ở tại Luân Đa hành tỉnh đều có chỗ chen chân, lần này nếu ngươi đi đảm nhiệm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội được xem như cao tầng của hành tỉnh rồi, Linh Dược Sư Tháp tuy thật cường đại, nhưng dù sao cũng là thế lực đến từ bên ngoài đế quốc, đến lúc đó ngươi phải tự mình chú ý cẩn thận, về phần tình huống cụ thể thế nào ta cũng không hiểu được rõ ràng…
Lai Ngang Nạp Đa cùng Cơ Lạc Tư đều biểu lộ vẻ ngưng trọng.
- Sư phụ, Luân Đa hành tỉnh nguy hiểm tới như vậy?
Dong Thánh chợt kêu lên.
Kiệt Sâm cười cười, nói:
- Ta đi đến Luân Đa hành tỉnh đảm nhiệm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội mà thôi, cũng chỉ hơn một năm thời gian, không có chuyện gì đâu.
Lai Ngang Nạp Đa cùng Cơ Lạc Tư đều gật đầu, tình huống của Luân Đa hành tỉnh bọn họ cũng chỉ là nghe nói mà thôi, về phần tình hình cụ thể, gia tộc của họ không nằm tại Luân Đa hành tỉnh bởi vậy họ cũng không hiểu rõ, lại nói dù sao Kiệt Sâm cũng là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, cho dù Luân Đa hành tỉnh có loạn thế nào an toàn của Kiệt Sâm cũng sẽ không có vấn đề gì, hơn nữa với thực lực của hắn chưa chắc cần phải e ngại người khác.
Thời gian kế tiếp mọi người lại tiếp tục hàn huyên, Kiệt Sâm kể lại một ít sự tình bên trong Hạch Tâm Điện làm nhóm người Dong Thánh không ngừng kinh hô, khi bọn họ biết được Tạp Tắc Nỗ Tư là đế linh sư bát giai cao cấp còn là linh dược đế sư bát giai đê cấp, bài danh thứ 2 trong Linh Dược Bảng, mà Lam Nguyệt Cổ Sâm bài danh thứ 1, tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, vẻ mặt tràn đầy giật mình.
Ngay ban đầu Lai Ngang Nạp Đa vẫn còn chút căm giận bất bình vì lời nói đùa của Tạp Tắc Nỗ Tư trước đó, muốn tìm cơ hội luận bàn cùng đối phương một chút, nhưng hiện tại biết được thực lực của Tạp Tắc Nỗ Tư, Lai Ngang Nạp Đa đã hoàn toàn chịu phục.
Hắn biết rõ với thực lực hiện tại của chính mình, dù đối mặt Mạt Nhĩ Đặc La cũng có thể đối chiến được một chút, nhưng đối mặt với Tạp Tắc Nỗ Tư, hoàn toàn không còn một chút hi vọng.
Dù sao Mạt Nhĩ Đặc La không có tên trong Linh Dược Bảng của Hạch Tâm Điện, mà Tạp Tắc Nỗ Tư lại là tuyệt thế cao thủ bài danh thứ 2, chênh lệch giữa đôi bên không cách nào tính toán.
Kiệt Sâm kể xong chuyện xảy ra bên trong Hạch Tâm Điện, nhóm người Lai Ngang Nạp Đa cũng kể lại thu hoạch của bọn họ suốt hơn một năm nay.
Hai người Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á trong một năm nay từ hoàng linh sư thất giai cao cấp đạt tới thất giai đỉnh phong, hiện tại đang không ngừng tu luyện muốn trùng kích đế linh sư bát giai.
Khắc Lôi Nhã từ hoàng linh sư thất giai đê cấp đã tấn thăng lên hoàng linh sư thất giai cao cấp, là người có tiến bộ lớn nhất.
Dong Thánh tiến bộ cũng không ít, tuy trong cấp bậc linh sư suốt một năm nay không có biến hóa, hiện tại vẫn là hoàng linh sư trung cấp thất giai, nhưng theo hắn đoán chừng chỉ thêm nửa năm hắn có thể tấn thăng lên thất giai cao cấp, quan trọng nhất là sự tiến bộ của hắn trong luyện kim học cùng linh dược học, lúc trước Dong Thánh là luyện kim tôn sư lục giai cao cấp, hiện tại được Kiệt Sâm chỉ đạo thêm tri thức tiên tiến về luyện kim học, trong năm nay đã tấn thăng đến luyện kim hoàng sư thất giai đê cấp, mà linh dược học cũng từ linh dược tôn sư lục giai đê cấp tấn thăng lục giai cao cấp.
Làm cho Dong Thánh thấy đắc ý chính là theo tạo nghệ luyện kim học của hắn tăng lên, Dong Thánh tự mình sáng chế ra một loại phương thức công kích kết hợp giữa luyện kim thuật cùng linh lực học, phảng phất giống như Phong Chi Tuyệt Sát Đồ lúc trước, để cho hắn dùng cấp bậc hoàng linh sư thất giai trung cấp có thể dễ dàng đánh bại những hoàng linh sư thất giai cao cấp trong Linh Dược Thành, trở thành một trong tứ hùng tiếng tăm lừng lẫy.
Tạo nghệ trong phương diện luyện kim học của Dong Thánh, đặc biệt là chiêu số kết hợp giữa luyện kim cùng linh sư mà hắn sáng tạo, cũng làm Kiệt Sâm cảm khái không thôi, hoàn toàn có thể nói trò giỏi hơn thầy.
Mà mấy người Thiết Mộc Chân, Địch Ni Toa cũng đã tấn thăng hoàng linh sư thất giai trung cấp, nhờ Linh Dược Sư Tháp cung cấp đại lượng tài nguyên đang trùng kích cảnh giới thất giai cao cấp, nhưng tạm thời còn chưa được thành công.
Cơ Lạc Tư tấn thăng hoàng linh sư thất giai đê cấp, thuận buồm xuôi gió tấn thăng lên thất giai trung cấp cách đây không lâu.
Tư Lý Lan Tạp vốn là tôn linh sư lục giai cao cấp, đã thăng lên hoàng linh sư thất giai đê cấp, đẳng cấp linh dược sư cũng từ linh dược tông sư ngũ giai cao cấp thăng lên linh dược tôn sư lục giai đê cấp.
Hơn một năm thời gian, được tài nguyên của Linh Dược Sư Tháp đào tạo, mỗi người đều có tiến bộ thật lớn. Truyện được copy tại
Những ngày tiếp theo, Kiệt Sâm ở lại trong Linh Dược Thành một đoạn thời gian, Linh Dược Sư Tháp cũng không quy định hắn xuất phát ngày nào, chỉ cần trong vòng ba tháng là có thể.
Cứ như vậy Kiệt Sâm ở lại trong Linh Dược Thành suốt một tháng, trong một tháng này mỗi ngày Kiệt Sâm chỉ đạo cho mọi người rất nhiều, đặc biệt là Dong Thánh, Kiệt Sâm đem tri thức phương diện luyện kim thuật đời sau dạy cho hắn không ít.
Những kiến thức này Kiệt Sâm rất ít vận dụng, tin tưởng dạy cho Dong Thánh đối với hắn sẽ có ích lợi thật lớn.
Rốt cục một tháng sau, Kiệt Sâm cáo biệt cùng mọi người quay về Thiên Không Thành, sau đó theo sự dẫn dắt của nhân viên công tác Linh Dược Sư Tháp, trực tiếp truyền tống ra khỏi Linh Dược Sư Tháp.
Sau khi truyền tống ra khỏi Linh Dược Sư Tháp, Kiệt Sâm cũng không đến hạp cốc mà khi trước tiến vào Linh Dược Sư Tháp lại trực tiếp xuất hiện bên trong Linh Đấu Thành, sau đó hắn bay ra khỏi Linh Đấu Thành, hướng bên ngoài nhanh chóng lao đi.
Địa vực song tháp rộng lớn, nếu đi bộ hoặc dùng xe ngựa chỉ sợ phải cả tháng mới ra khỏi nơi này, nhưng Kiệt Sâm phi hành chỉ dùng vài ngày thời gian đã rời khỏi phạm vi thế lực của song tháp.
Trên đường đi, Kiệt Sâm cũng không hề dừng lại, nhưng sau khi ra khỏi phạm vi thế lực của song tháp, Kiệt Sâm dừng lại trong một tòa thành nhỏ.
Hơn một năm trước Kiệt Sâm đi theo đội ngũ tây bắc từ nơi này tiến vào song tháp, hơn một năm sau Kiệt Sâm đã xông ra được một thanh danh riêng cho mình trong hàng đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp.
Hồi tưởng lại suốt một năm qua, kinh nghiệm của bản thân trong gần hai năm thời gian, trong lòng Kiệt Sâm cũng vạn phần cảm khái.
Dừng lại trong thành nhỏ một ngày, khi sắc trời tối hẳn Kiệt Sâm lại tiếp tục hướng về phía nam bay đi, nơi đó chính là một trong tứ đại đế quốc của đại lục, Tái Luân đế quốc.
- Phụ thân, Lạc Khố Ân, A Cơ Mễ Đức, Hỗn Loạn Lĩnh, ta quay về thăm mọi người đây, Tái Luân đế quốc, Kiệt Sâm ta lại quay trở về!
Trên bầu trời, Kiệt Sâm ngửa mặt lên không thét dài, phát ra tiếng quát to hào sảng kích động, tiếng quát như sấm, xông thẳng thiên không cuồn cuộn lan xa, xuyên qua chân trời!
Ngọc Linh Thành, tọa lạc phía đông nam của Luân Đa hành tỉnh thuộc Tái Luân đế quốc.
Là một trong những hành tỉnh giàu có nổi danh nhất Tái Luân đế quốc, danh khí của Luân Đa hành tỉnh thật lớn, mà Ngọc Linh Thành là tỉnh thành của Luân Đa hành tỉnh, còn là một trong những đại thành trì lớn nhất của Tái Luân đế quốc, có thanh danh hiển hách trong toàn bộ đế quốc.
Giờ phút này là lúc sáng sớm, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi đại địa, trên quan đạo cách cửa thành bắc Ngọc Linh Thành vài trăm thước có thật nhiều người đang xếp hàng chuẩn bị vào thành.
Những người kia đều là thương nhân từ khắp các nơi trong đế quốc đi tới, trong bọn họ có người chỉ mượn đường đi qua Ngọc Linh Thành, có người là đến Ngọc Linh Thành, cũng có một ít người mạo hiểm, hoặc lữ khách đến du ngoạn Luân Đa hành tỉnh, muôn hình muôn vẻ.
Ở trong đám người có một thanh niên tóc đen lưng đeo hắc sắc trọng kiếm, mặc trường bào màu nâu đang đi trong dòng người tiến vào Ngọc Linh Thành, chậm rãi đi về hướng cửa thành phía bắc.
- Ngọc Linh Thành không hổ là thành thị lớn nổi tiếng của Tái Luân đế quốc, quả nhiên không bình thường ah!
Nhìn tòa thành trì to lớn trước mặt, trong miệng thanh niên tóc đen chậm rãi nhủ thầm.
Thanh niên tóc đen chính là Kiệt Sâm từ Linh Dược Sư Tháp đang trên đường đến Luân Đa hành tỉnh tiền nhiệm.