- Phốc!
- Xiu…uu…
Từng đạo lưu quang sáng lên bên trong đấu võ trường, các tuyển thủ lập tức hướng người mà mình cho rằng yếu nhất phóng qua, bức bách đối phương cùng mình giao thủ.
Nhưng tuyển thủ có vẻ yếu ớt kia không muốn giao thủ với cường giả, vội vàng điên cuồng sưu tâm những tuyển thủ càng yếu hơn so với chính mình.
Lần này trong gần vạn tuyển thủ đạt tới tôn linh sư lục giai có một trăm sáu tới một trăm bảy mươi người, nhưng tiến vào danh ngạch hai trăm cũng chỉ còn hơn một trăm ba mươi, hơn sáu mươi người còn lại đều là tông linh sư ngũ giai cao cấp, thậm chí còn có gần mười tông linh sư ngũ giai trung cấp.
Mà những tuyển thủ lựa chọn đối thủ là vài ngũ giai trung cấp kia.
Tất cả mọi người là như thế, tránh mạnh tìm yếu là bản năng, nhưng số lượng kẻ yếu dù sao cũng là số ít, trong một trăm người cuối cùng chỉ còn lại mười người, đối chiến như vậy không hề có chút mưu lợi nào đáng nói, một khi kẻ yếu rời khỏi là đến lượt cường giả đối chiến.
Vô số lưu quang không ngừng dâng lên trong đấu võ trường, toàn bộ tuyển thủ đều lập tức bộc phát ra thực lực mạnh nhất của chính mình, dưới dạng tình huống này không còn người nào dám giấu diếm thực lực, bởi vì hậu quả giấu diếm là sẽ bị loại bỏ, nếu làm không tốt thậm chí còn có khả năng sẽ tử vong.
Rất nhanh lại có hơn mười tuyển thủ đã mất đi sức chiến đấu, thối lui ra khỏi đấu vòng loại, còn có hai gã tuyển thủ trong cuộc chiến bị người trực tiếp chém bay đầu.
Nhưng thật quỷ dị chính là chung quanh những tuyển thủ bài danh thật gần phía trước như Địch Ni Toa, Thiết Mộc Chân ngay từ đầu đã bị bỏ trống một khu vực lớn, tất cả mọi người giống như đang tránh né ôn dịch rời khỏi bọn họ thật xa.
Tràng diện hỗn loạn như thế làm hết thảy người xem đều hoa mắt rối loạn, căn bản không kịp xem rõ đấu trường, chỉ có thể đưa mắt nhìn lên trên người một ít tuyển thủ mà mình cảm thấy có hứng thú.
- Hỗn chiến kiểu này thật sự là đủ kích thích!
Kiệt Sâm đang cùng nhóm tuyển thủ thứ hai đang ở thính phòng quan sát cuộc chiến.
- Đầu tiên phải tuyển định mục tiêu ra tay, không thể do dự, nếu không rất dễ dàng bị cao thủ khác nhìn chằm chằm vào mình!
Đây là kết luận khi quan sát của Áo Tạp Tác.
Theo cuộc chiến tiếp diễn, những tuyển thủ không ngừng rời khỏi trận đấu, nhân số bị đào thải không ngừng kéo lên, bảy, mười sáu, hai mươi ba…
Điều này làm thật nhiều tuyển thủ trong thính phòng chứng kiến người của thế lực mình bị loại bỏ, trong miệng đều thở dài, trên mặt tràn ngập lo lắng, nhưng nỗi khẩn trương làm mọi người không đè nén được thanh âm.
- Lý Duy đồng minh quả nhiên là động thủ với chư quốc tây bắc chúng ta!
Kiệt Sâm bọn họ đang chú ý tới ba người Tư Lý Lan Tạp, vừa quan sát Áo Tạp Tác liền phẫn nộ lên tiếng.
- Lý Duy đồng minh, thật quá khốn kiếp!
Khắc Lôi Nhã cũng không nhịn được lên tiếng.
Ở bên cạnh, Kiệt Sâm cau mày, sắc mặt lộ ra tia tức giận.
Tuyển thủ tổ một của chư quốc tây bắc có Tư Lý Lan Tạp, Tháp Lý Nhai, Ma Nhĩ, mà giờ khắc này ba người đang đối mặt đều là ba gã tuyển thủ của Lý Duy đồng minh.
Ngay từ đầu vòng loại, tuyển thủ Lý Duy đồng minh đã xông về hướng ba tuyển thủ chư quốc tây bắc, một khi có tuyển thủ khác xông lên thì Lý Duy đồng minh đã phái người tiến lên ngăn trở, cố gắng để cho người của mình chiến đấu cùng ba người Tư Lý Lan Tạp.
Mà vừa ra tay bọn hắn đã đánh ra sát chiêu.
Bại trận đầu tiên là Ma Nhĩ, hắn bị một tôn linh sư lục giai đê cấp không chút lưu tình dùng một kích toàn lực đánh bay ra ngoài, chiến đao trong tay cũng văng ra, lồng ngực hiện lên miệng vết thương thật đáng sợ, máu tươi không ngừng phun trào.
Mà tuyển thủ Lý Duy đồng minh căn bản không đợi Ma Nhĩ rơi xuống đất đã tiếp tục đánh ra công kích muốn thừa dịp Ma Nhĩ còn chưa kịp phản ứng trực tiếp đánh chết hắn, cũng may Ma Nhĩ kịp thời hô to đầu hàng, nhưng dù là như thế trên người Ma Nhĩ cũng đã huyết nhục mơ hồ.
Mà Tháp Lý Nhai cũng bị một gã tôn linh sư lục giai trung cấp công kích bại trận, hắn thấy được thời cơ không đúng liền vội vàng hô to đầu hàng, nhưng trên người cũng nhận lấy một ít tổn thương.
Mà tình huống Tư Lý Lan Tạp đỡ hơn một chút, dưới thực lực cường hãn chống đỡ ngay từ đầu hắn còn đánh bại một gã tôn linh sư lục giai đê cấp của Lý Duy đồng minh nhưng kế tiếp hắn phải đối mặt lại là một gã tôn linh sư lục giai trung cấp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
- Để cho chư quốc tây bắc đánh chết tuyển thủ Lý Duy đồng minh ta!
Gương mặt tuyển thủ Lý Duy đồng minh lộ ra hung mang tay cầm song đao cả người hóa thành một luồng cuồng phong, điên cuồng bổ về phía Tư Lý Lan Tạp, linh lực cường hãn tứ tán, linh hoàn trên đỉnh đầu sáng lóng lánh, linh lực thủy triều thật khủng bố ập thẳng tới Tư Lý Lan Tạp.
Trường kiếm trong tay Tư Lý Lan Tạp run run, không ngừng bại lui dưới công kích của đối phương, bị linh lực khủng bố chấn động khóe miệng tràn ra máu tươi, thế nhưng hắn lại cắn răng không chịu dễ dàng buông tha.
Cách đó không xa, có hai gã tuyển thủ trong khi giao chiến bắn ra một đạo đao mang đột nhiên hướng chỗ Tư Lý Lan Tạp phóng tới, Tư Lý Lan Tạp liền vội vàng né tránh.
- Hừ!
Đối phương cười lạnh một tiếng, song đao trong tay bỗng dưng biến mất, sau đó lập tức quỷ dị xuất hiện trước mặt Tư Lý Lan Tạp.
- Oanh!
Trong tiếng nổ vang, trường kiếm trong tay Tư Lý Lan Tạp bị đánh văng ra ngoài, cổ tay bị đánh rách tả tơi, trong miệng phun ra ngụm máu tươi. Không đợi đối phương công kích thêm lần nữa, trong miệng Tư Lý Lan Tạp đã vội vàng hét to một tiếng:
- Ta hàng!
- Người nhu nhược!
Đối phương cười lạnh một tiếng sau đó quay người rời đi, nhưng cũng không dám tiếp tục ra tay.
Hiện tại đang ở trên đài chủ tịch quan sát là những đế linh sư bát giai cùng một đoàn hoàng linh sư thất giai, hắn có thể cảm nhận được có cỗ linh thức không ngừng tập trung vào toàn bộ mọi người trên đấu trường, vô cùng rõ ràng.
Đây là cảnh cáo vô hình, so với bất luận quy tắc gì đều có tác dụng, hắn biết rõ nếu đã có người hét to mình đầu hàng mà hắn còn tiếp tục động thủ, căn bản không đợi hắn thành công công kích chỉ sợ chính hắn đã lập tức mất mạng.
Tôn nghiêm của đế linh sư bát giai, không phải một tôn linh sư nho nhỏ như hắn có thể khiêu khích.
Đến lúc này, ba tuyển thủ chư quốc tây bắc đều đã bị đào thải.
Mà nhóm người Địch Ni Toa cũng không một mực nhàn rỗi, bắt đầu tiến hành quét dọn tuyển thủ trong đấu trường.
Nhân số đào thải nhanh chóng tăng lên, bảy mươi sáu…tám mươi ba…tám mươi bảy…chín mươi!
- Vòng loại tổ một chấm dứt, chín mươi tuyển thủ rời khỏi trận đấu tến vào Bại Giả tổ, còn lại mười tuyển thủ thành công tấn cấp!
Thanh âm trầm thấp, quanh quẩn trong tai mười vạn người xem trên đấu trường.
Toàn bộ thính phòng lúc này mới vang lên đủ loại thanh âm, tiếng thở dài, tiếng rống giận dữ, tiếng hoan hô kích động vang lên.
- Ba người Tư Lý Lan Tạp bị loại bỏ rồi!