- Tiểu tử này cũng quá may mắn a, chẳng lẽ tìm được đồng tinh bài?
- Lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, có chút huyền bí a, đoán chừng hắn còn không địch lại Địch Ny Toa, Thiết Mộc Chân, A Đức Kim Tư là ba đại thiên tài a, nếu không đệ nhất danh tuyệt đối chẳng phải là hắn.
- Ah, thứ tự của Địch Ny Toa đã tiến lên một bước, hiện tại biến thành thứ ba...
- A Đức Kim Tư vẫn là thứ năm như cũ...
Không ít ngươi hi vọng tên tuyển thủ phe mình hiện lên trên màn hình, trong miệng nhao nhao bình luận lên tiếng.
- Ồ, tại sao trong top 10 lại có một tuyển thủ của Tây Bắc chư quốc?
Trong lúc đó, một âm thanh trong đám người vang lên, mang theo nghi hoặc thật sâu.
- Tây Bắc chư quốc, ngươi nói đùa sao? Lúc nào tuyển thủ của Tây Bắc chư quốc có thể xông vào top 10 thế?
Có người nhìn cũng chưa từng nhìn, trực tiếp khinh thường lên tiếng:
- Ngươi nói là Khắc Lôi Nhã a, trước khi là bốn mươi hai, lúc này đổi mới đã hạ thập xuống rồi, hôm nay chỉ còn bốn mươi lăm thôi.
Người nọ tìm trên màn hình lớn có tên của Khắc Lôi Nhã, lên tiếng nói.
- Không phải nàng, là tên còn lại, chính là từ Tây Bắc chư quốc, tên gọi Kiệt Sâm, đang bài danh thứ chín.
Sau đó có không ít người nhìn lên màn hình lớn, đều có vẻ mặt như nhau cả, lập tức sửng sốt.
- Ồ, tên thứ chín đúng là Kiệt Sâm, đến từ Tây Bắc chư quốc, chuyện này, ta nhớ lần trước đó, hắn còn không vào được top 50 a?
- Từ hơn bốn trăm tiến vào top 10, trong hai canh giờ trước đó, tên Kiệt sâm này đã làm cái gì?
Không ít người kinh hô thành tiếng.
Trong đám người, Đế Lâm và đám tuyển thủ cùng phe đều vui mừng, giờ phút này, thiếu chút nữa đã ngửa mặt lên trời cười to rồi.
Cho tới nay, Tây Bắc chư quốc trên đại lục vẫn bị khinh thường, mà hôm nay, rốt cuộc cũng có thời điểm nở mặt rồi.
- Ồ, kỳ quái, Lý Duy đồng minh ta, bọn người Vi Tư Đặc, tại sao không có tên trên bảng?
Thời điểm mọi người đang bàn tán chuyện Tây Bắc chư quốc có tuyển thủ tiến vào top 10, Long Ba Đức lĩnh đội của Lý Duy đồng minh nhíu mày, hắn không hiểu, trên màn hình lớn này, rõ ràng không có nhìn thấy tên của bọn người Vi Tư Đặc của Lý Duy đồng minh.
Xuất hiện tình huống này, dường như chỉ có hai khả năng, một loại là bọn người Vi Tư Đặc bị mất tinh tạp, mà khả năng còn lại, bọn họ đều chết rồi.
Cho dù là khả năng nào, Long Ba Đức cũng không muốn nhìn thấy.
- Long Ba Đức đại nhân, đại nhân...
Đúng lúc này, trong rừng rậm, đột nhiên có hia thanh niên chạy tới, trên mặt mang theo lo lắng chạy về chỗ của Long Ba Đức.
Trong lúc nhất thời, cả quảng trường, tất cả mọi người đem ánh mắt nhìn qua hai tên tuyển thủ này.
- Chuyện gì xảy ra?
Nhìn thấy hai gã tuyển thủ này, Long Ba Đức nhíu mày lên tiếng, đồng thời sắc mặt cũng trầm xuống.
Trong thí luyện sinh tồn, tuyển thủ tự do ra vào không giới hạn, nói cách khác, chỉ cần hắn nguyện ý, tất cả tuyển thủ có thể tiến vào trong, nhưng một khi đi ra khỏi sơn mạch, cũng đại biểu hắn buông tha cho lần thí luyện này, điểm tích lũy cùng thứ tự sẽ bị tiêu trừ.
Nói như vậy, buông tha thi đấu, tuyển thủ rời khỏi thí luyện, đều là ở trong sơn mạch bị linh thú đánh trọng thương, hoặc bị người khác đánh trọng thương, căn bản không cách nào tiếp tục thí luyện, mới đi ra ngoài.
Những tuyển thủ này, cũng sẽ được chủ sự Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc an bài an dưỡng trong trận doanh, nghỉ ngơi, đợi thí luyện chấm dứt.
Đương nhiên, có một ít tuyển thủ trong quá trình tranh đáu kịch liệt, đồng thời thiếu khuyết tự tin với thực lực của mình, bị người đoạt mất điểm tích lũy mấy lần, cảm giác mình không có hi vọng, đồng thời sợ hãi mình gặp nguy hiểm trong vùng núi này, hoặc là bị người ta đánh chết, cho nên mới đi ra ngoài.
Nhưng hôm nay Long Ba Đức thấy hai tên tuyển thủ này, dùng thực lực của thủ lĩnh lĩnh đội, tự nhiên cũng nhìn ra được, hai người này có tư vi ngũ giai trung cấp Tông Linh Sư, trên người không có chút thương tổn nào, căn bản không thể nào có chuyện rời khỏi thí luyện, như vậy kết quả chỉ có một...
E sợ chiến mà trốn
Ánh mắt tất cả thủ lĩnh nhìn lên màn hình lớn, cũng tập trung nhìn qua phe của Lý Duy đồng minh, toát ra hàm ý đầy thú vị.
- Hai tên tiểu tử các ngươi...
Long Ba Đức cau mày, nhìn qua lão giả bên cạnh, trong ánh mắt mang theo một tia bất mãn.
Lý Duy đồng minh với tư cách là thế lực lớn, tuyển thủ tham gia thí luyện có mấy trăm tên, trừ một ít lục giai Tôn Linh Sư ra, những ngũ giai đều là thiên tài từ các thế lực khác tới, với tư cách lĩnh đội, Long Ba Đức cũng không thể quen thuộc toàn bộ.
Hôm nay ba người Vi Tư Đặc không có tin tức trên màn hình lớn, đột nhiên xuất hiện hai tên tuyển thủ sợ chiến mà trốn, trong nội tâm của Long Ba Đức dâng lên cảm giác tức giận.
- Khả Khả Tây, Ước Sắt Phu, hai người các ngươi xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy biểu lộ của Long Ba Đức, đương nhiên lão giả bên cạnh biết tính tình của Long Ba Đức, cũng mang theo tức giận quát lên.
- Tát Thiết Nhĩ đại nhân, Long Ba Đức đại nhân, Vi Tư Đặc, Mạc Nhĩ La, Ban Ni Tư ba người kia, ở bên trong sơn mạch... Bị... Bị người giết...
Bị Tát Thiết Nhĩ quát lớn, biểu lộ của hai người này vô cùng hoảng sợ, trong miệng run run rẩy rẩy lên tiếng.
- Cái gì?
Trên mặt của Long Ba Đức cùng Tát Thiết Nhĩ mang theo tức giận cũng sửng sốt một chút, lập tức đứng thẳng người lên, trên mặt tràn ngập kinh ngạc.
Mà một bên, thủ lĩnh và đám người các thế lực khác cũng nhao nhao lên tiếng nghị luận chuyện này, đều trong miệng nói, trên mặt kinh ngạc nhìn qua hai tên tuyển thủ kia.
- Long Ba Đức đại nhân, bọn người Vi Tư Đặc, bị người ta giết chết hết rồi!
- Là ai? Là ai giết bọn chúng, là A Đức Kim Tư hay là Thiết Mộc Chân, hai cao thủ các thế lực liên hợp lại? Không, không có khả năng... Cho dù các thế lực liên hợp lại, dùng thực lực của bọn chúng, cho dù đánh không lại, cũng không có khả năng trốn không thoát ah, đặc biệt là Vi Tư Đặc, thân là phong hệ Linh Sư, càng có được Phong Chi Tường Dực, cho dù thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư bình thường, cũng không lưu được hắn, hiện tại bị người ta giết, chuyện này...
Tuy trong nội tâm đã cảm thấy không ổn, nhưng sau khi nghe được tin tức truyền ra ngoài, trong nội tâm Long Ba Đức vẫn cảm thấy có chút khó tin.
- Long Ba Đức đại nhân, giết chết Ban Ni Tư, là một thiếu nữ Linh Sư mặc áo bào màu đỏ, tóc vàng hai đôi mắt màu bạc, mà giết chết Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La hai người, chính là tên thiếu niên cầm hắc sắc trọng kiếm a, hai người bọn họ đi cùng với nhau a.
Một tên tuyển thủ run rẩy, đồng thời đem Khắc Lôi Nhã cùng Vi Tư Đặc chiến đấu với nhua, cùng với nguy cơ trước mắt, Kiệt Sâm đột nhiên đuổi tới, dốc sức chiến đấu với Vi Tư Đặc cùng Mạc Nhĩ La hai người, cuối cùng đánh chết toàn bộ, nói ra, hoàn toàn không có che dấu.
- Thiếu niên cầm trọng kiếm, một thiếu nữ mắt bạc?
Long Ba Đức lẩm bẩm lên tiếng, âm thanh không lớn, nhưng làm cho người ta cảm nhận được trong nội tâm của hắn vô cùng tức giận.
Một bên, sau khi nghe tên tuyển thủ miêu tả xong, Đế Lâm cùng Tạp Khoa bên kia nhịn không được đưa mắt liếc nhìn nhau, thông qua miêu tả của đối phương, bọn họ cũng đoán được, theo như lời hai tên tuyển thủ nói, chính là Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã hai người.
- Hai gia hỏa này hoàn toàn không làm cho người ta bớt lo a.
Trong nội tâm Đế Lâm cười khổ, nhưng trên mặt không sợ chút nào.
Mà Tạp Khoa cùng với bọn người Lợi Âu nhìn nhau, trên mặt cũng mang theo thần sắc cổ quái, đối với hành vi của Kiệt Sâm, bọn họ hoàn toàn không cảm thấy có gì ngoài ý muốn cả.
Trước đây trong lần thi đấu diễn ra trong đó, bọn người Lý Duy đồng minh Vi Tư Đặc, đã đánh Khắc Lôi Nhã trọng thương, càng muốn chặn giết Khắc Lôi Nhã, cũng khó trách Kiệt Sâm đại sư lại tức giận như thế, đem bọn người Vi Tư Đặc đánh chết, phải biết rằng, ban đầu ở lần thi đấu linh dược sư, Uy Tư vương quốc tam vương tử Mạt Lạp Khắc, cũng bởi vì đả thương Khắc Lôi Nhã, cho nên bị Kiệt Sâm đại sư tức giận đánh chết.
Chuyện này đã sớm có tiền lệ, nếu phát sinh lần nữa, cũng chẳng có gì lạ.
- Con mắt màu bạc, tóc màu vàng, ta nhớ được trong Tây Bắc chư quốc có một tuyển thủ như vậy a.
Đúng lúc này, trong đám người có tiếng người truyền ra.
- Ta cũng nhớ rõ, hẳn là Tây Bắc chư quốc, dường như có một thiếu nữ như vậy.
- Tên Kiệt Sâm của Tây Bắc chư quốc bày danh thứ chín, chẳng lẽ là vì giết ba người này...
- Có khả năng, rất có thể ah.
Trong lúc nhất thời, cả quản trường truyền ra tiếng nghị luận nhao nhao, tất cả mọi người đem ánh mắt rơi vào đám người Đế Lâm của Tây Bắc chư quốc a, muốn nhin xem bọn họ có lời gì để nói.
Mà Long Ba Đức cùng với đám lĩnh đội của Lý Duy đồng minh dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua, cũng rơi vào người của Đế Lâm.
- Thí luyện sinh tồn, sinh tử do mệnh, nếu quy tắc thí luyện là như thế, chỉ có thể nói rõ bọn người Vi Tư Đặc tài nghệ không bằng người, trách không được người khác.
Đế Lâm nhàn nhạt lên tiếng, sắc mặt vô cùng bình tĩnh.
Hắn không có thề thốt phủ nhận, bởi vì có người nhìn thấy Kiệt Sâm ra tay, đợi thí luyện này chấm dứt, đối phương sớm muộn gì cũng biết là ai làm, không cần cố che giấu, huống chi, đối phương đã hạ sát thủ trước, Khắc Lôi Nhã cùng Kiệt Sâm phản giết đối phương, cũng không có gì.
- Đế Lâm, ngươi nói cái gì?
Nghe được Đế Lâm nói lời như thế, đôi mắt bình tĩnh của Long Ba Đức bỗng nhiên đỏ hồng lên, hắn tiến lên trước một bước, uy áp khủng bố từ trên người truyền ra, nhắm ngay bọn người Đế Lâm phô thiên cái địa đè xuống.
Linh lực thất giai cao cấp cường đại áp xuống người ở đây, làm cho người ta cảm thấy vô lực, tất cả mọi người đứng gần Lý Duy đồng minh cùng Tây Bắc chư quốc đều chủ động tránh ra xa một chút, đồng thời cũng vì thái độ của bọn người Đế Lâm lúc trước mà cảm thấy giật mình.
- Như thế nào? Long Ba Đức, chẳng lẽ ngươi muốn ra tay với ta sao?
Đế Lâm sắc mặt bình tĩnh, nói:
- Đây là thi đấu tinh anh đại tái do Song Tháp tổ chức đấy, Tây Bắc chư quốc chúng ta gần đây không chủ động gây chuyện, nhưng cũng chưa bao giờ sợ phiền phức.
- Tây Bắc chư quốc sao, ta dường như nhớ rõ, tên Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã đều là tuyển thủ người Áo Lan Đa vương quốc a? Áo Lan Đa vương quốc ngươi gây tai họa, còn muốn nước khác gánh chịu thay à?
Trong lĩnh đội của Lý Duy đồng minh, Tát Thiết Nhĩ hừ lạnh lên tiếng.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong toàn trường, đều dùng ánh mắt khó tin nhìn bọn người Tạp Khoa sau lưng Đế Lâm, bọn Tạp Âu.
Cái Tây Bắc chư quốc có địa lý thật tốt tại Tây Bắc, lãnh thổ quốc gia cũng là lớn nhất, mà Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc đều là thế lực đỉnh cấp nhất, Tây Bắc chư quốc sở dĩ yếu, chính là vì bọn họ chia làm mười bốn vương quốc, hơn ba mươi công quốc, tuy lẫn nhau liên minh lại, hợp xưng Tây Bắc chư quốc, nhưng các quốc gia với nhau, cũng có cạnh tranh, loại chuyện này, nói tới một khối, bọn người Long Ba Đức không tin, cũng đừng mong có quốc gia nào đứng ra gánh chịu cùng với Áo Lan Đa vương quốc.
Nhưng một màn kế tiếp, làm cho tất cả lĩnh đội và thủ lĩnh các thế lực ở nơi đây phải ngây người.
- Tát Thiết Nhĩ, lời của ngươi sai rồi, Tây Bắc chư quốc từ xưa nhất thể, hôm nay lại là thi đấu tuyển bạt tinh anh trên đại lục, chuyện của Áo Lan Đa vương quốc, chính là chuyện của các nước chúng ta, lại có gì khác nhau.
Ngay cả đệ nhất cao thủ của Tây Bắc là Tạp Khoa cũng đã dẫn đầu lên tiếng rồi, thì có thể gỉ sao?
- Tạp Khoa huynh nói thật đúng, Tây Bắc chư quốc từ xưa nhất thể, chuyện của Áo Lan Đa vương quốc, thì cũng là chuyện của Uy Tư vương quốc chúng ta.
Lĩnh đội của Uy Tư vương quốc là Lợi Âu cũng đã đứng ra.
- Trong thí luyện phân sinh tử, đây vốn là chuyện rất bình thường, trước khi thí luyện tất cả mọi người đều rõ ràng, nếu như cao thủ của thế lực chết đi, là ỷ thế hiếp người, vậy thì nói gì tới công bằng trong thí luyện chứ.
- Ha ha, chư vị Lý Duy đồng minh, chẳng lẽ cái thí luyện này, chỉ cho phép thiên tài Lý Duy đồng minh các ngươi giết người, không cho phép thế lực chúng ta đánh trả sao?
- Quá buồn cười...
...
Trong lúc nhất thời, rất nhiều lĩnh đội của Tây Bắc chư quốc nhao nhao đứng ra, mang khinh thường trên mặt lên tiếng, hồn nhiên không có đem đệ nhất cao thủ của Lý Duy đồng minh ra gì, thân là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Long Ba Đức đặt trong lòng.
- Cái này... Cái này...
Rất nhiều lĩnh đội nhìn thấy biểu hiện của Tây Bắc chư quốc, lập tức làm cho bọn người Long Ba Đức mơ hồ, hoàn toàn không rõ tình huống là gì.
Rất nhiều lĩnh đội của các thế lực trên đại lục cũng ngây người.
Chẳng lẽ bọn họ không biết mình đang đối mặt là ai sao? Đây chính là Lý Duy đồng minh không yếu hơn Tây Bắc chư quốc a, bởi vì Tây Bắc chư quốc thường quyết sinh tử với nhau, nhưng lúc này đứng trước mặt Long Ba Đức, hoàn toàn bỏ qua chuyện giữa các quốc gia với nhua, nếu là trước kia, hoàn toàn như ong vỡ tổ, tự mình tránh thật xa.
Tây Bắc chư quốc từ xưa nhất thể là không sai, nhưng đây chỉ là khẩu hiệu mà thôi, lúc nào cái Tây Bắc chư quốc này liên hợp hoàn toàn chứ? Một vương quốc xảy ra chuyện, những nước khác lại đứng ra gánh giúp chứ?
Đây chính là khó hiểu trong nội tâm của bọn họ ở đây.