TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dược Thần
Chương 521: Tin tức của Khắc Lôi Nhã

Trong lòng nhóm người Tạp Khoa Lý, Khắc Lôi Nhã chỉ là một thị nữ của Kiệt Sâm mà thôi, ngay từ đầu nhìn thấy nàng cũng là một trong những tuyển thủ của Áo Lan Đa vương quốc bọn họ còn cảm thấy giật mình, nhưng thật không nghĩ tới thực lực chân chính của Khắc Lôi Nhã lại mạnh mẽ đến như vậy, hôm nay còn trở thành tồn tại thứ tự cao nhất trong toàn bộ các tuyển thủ chư quốc tây bắc.

Có thể nhảy vào số thứ tự vài chục trong gần vạn tuyển thủ, đây không chỉ do nguyên nhân nhờ vào vận khí đơn giản như vậy, nếu không có thực lực cường đại làm hậu thuẫn, căn bản không khả năng phát sinh.

- Áo Tạp Tác cũng không tệ, hiện tại đã có thứ tự 98, Tư Lý Lan Tạp đã tiến vào trước hai trăm, Lôi Âu cũng nằm ở tầm ba trăm, cũng có hi vọng!

Trên mặt Đế Lâm bọn họ đều mang theo vẻ mỉm cười, tuy hôm nay số tuyển thủ của chư quốc tây bắc vẫn chỉ chiếm năm danh ngạch trong hai trăm, nhưng tổng thể thành tích so sánh với lúc trước đã không quá tuột dốc phía sau, mấu chốt là theo thời gian trôi qua, vài tuyển thủ của chư quốc tây bắc đều ổn định thăng lên, còn có xu thế tiếp tục tiến bước.

Điều này làm trong lòng Đế Lâm bọn họ đều tràn đầy tin tưởng.

- Nhìn lại Kiệt Sâm xem sao!

Đế Lâm lại tiếp tục tìm kiếm tên Kiệt Sâm trên màn hình lớn.

- Thứ tự 975, thứ tự của Kiệt Sâm đại sư lại dâng lên rồi, đã tiến vào bước này, xem ra lần này Kiệt Sâm đại sự đã thật sự phát lực!

Trong lòng Đế Lâm không nhịn được vui mừng.

Từ ngày thứ mười, thứ tự Kiệt Sâm đột nhiên tăng vọt lên một ngàn tám trăm hơn, thành tích của Kiệt Sâm trên cơ bản không thấy nhúc nhích, ngẫu nhiên tăng thêm chút ít điểm tích lũy nhưng thứ tự càng ngày càng hạ thấp, cuối cùng rơi xuống tới gần sáu ngàn.

Nhưng từ hai ngày trước, thứ tự của Kiệt Sâm đã nhanh chóng dâng lên, mỗi một lần đổi mới đều dâng lên, điều này làm nội tâm Đế Lâm hoàn toàn yên ổn trở lại.

Mà trong nội tâm lĩnh đội Uy Tư vương quốc, không ngừng chú ý tới Áo Tạp Tác cùng Tư Lý Lan Tạp, đối với Kiệt Sâm cũng mang theo tia chờ mong, nhóm người Tạp Khoa Lý cũng không hiểu rõ thực lực của Kiệt Sâm, nhưng hắn lại tận mắt chứng kiến Kiệt Sâm đánh bại Áo Tạp Tác có cảnh giới tôn linh sư lục giai trung cấp ngay trong vương cung Áo Lan Đa vương quốc.

Đối với việc số thứ tự của Kiệt Sâm thấp như ban đầu, hắn cũng cực kỳ khó hiểu, nhưng hôm nay chứng kiến số thứ tự của Kiệt Sâm không ngừng dâng lên, nỗi nghi hoặc trong lòng hắn đã hoàn toàn tiêu tán.

- Kiệt Sâm đại sư không khỏi quá mãnh liệt đi, chỉ chưa đầy hai ngày đã từ sáu ngàn xông lên tới trước một ngàn?

Ngay khi trong nội tâm Đế Lâm cùng Lợi Âu sáng tỏ, nhóm người Tạp Khoa Lý lại tràn đầy nghi hoặc.

Quá điên cuồng.

Điểm tích lũy bay lên cơ hồ mỗi cách hai canh giờ đổi một lần, đều sẽ có biến hóa, hơn nữa thoáng chốc đã tăng lên mấy trăm tên.

Điều này đại biểu cho điều gì?

Đại biểu cho việc mỗi thời mỗi khắc Kiệt Sâm đều có thể tìm kiếm được tuyển thủ đoạt lấy điểm tích lũy, nếu như ở trong một khu vực nhỏ hẹp thì không nói gì, đó chính là bên trong Thiên Khuyết sơn mạch rộng lớn a!

Nhóm ngươi Tạp Khoa Lý hoàn toàn chấn kinh, Kiệt Sâm đại sư kia không phải chỉ là một linh dược đại sư hay sao?

Cuồng phong đang gào thét bên trong núi rừng, thanh âm tiếng lá cây xào xạc từng trận trận, như sóng gió trên biển rộng, không ngừng phập phồng.

Lôi quang sau lưng Kiệt Sâm chớp động, cả người như mũi tên nhọn không ngừng xuyên toa trong khu núi rừng, đồng thời từng đạo linh thức như ra-đa hướng bốn phía lan ra, sưu tầm động tĩnh.

Đúng lúc này một thanh âm cực nhỏ đột nhiên truyền đến, đưa tới lực chú ý của Kiệt Sâm.

- Lại có con mồi rồi!

Khóe miệng Kiệt Sâm hiện lên tia cười nhẹ, trong ánh mắt mang theo chút hưng phấn.

Giờ phút này hắn đang phi hành ở khoảng cách bên trong Thiên Khuyết sơn mạch chừng hai trăm dặm, ở chỗ này thường xuyên có linh thú ngũ giai qua lại, thậm chí còn có thể phát hiện được linh thú lục giai, có thể đến nơi này đều là một ít tuyển thủ tài cao, thí luyện sinh tồn, hiệu suất cướp đoạt cao thủ mới cao.

- Sưu!

Cả người hắn lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh, hướng chỗ thanh âm truyền đến hăng hái bay đi, chỉ một lát sau Kiệt Sâm đã đi tới một sơn cốc.

- Ân?

Kiệt Sâm ngưng mắt nhìn lại, tuy cây cối rừng rậm bao phủ dày đặc, thế nhưng với ánh mắt của Kiệt Sâm vẫn có thể thấy rõ ràng tràng cảnh bên trong sơn cốc.

- Đó là…

Ở trong sơn cốc phía xa đang phát sinh một cuộc chiến đấu, một đầu hỏa diễm linh thú đang đối diện hai gã tuyển thủ không ngừng công kích, trong miệng hai tuyển thủ không ngừng rống giận, thân hình lại liên tục lui về phía sau.

- Hỏa Diễm Man Thú lục giai?

Ánh mắt Kiệt Sâm rơi trên người hai gã tuyển thủ, chân mày không khỏi cau lại.

Với thực lực của hắn tự nhiên có thể nhìn ra thực lực của hai tuyển thủ này ước chừng ở cảnh giới tông linh sư ngũ giai cao cấp, ngay cả tôn linh sư lục giai còn chưa đạt tới, mặc dù nói có thể tham gia thí luyện sinh tồn đều là một ít tinh anh thiên tài của các thế lực, khi chiến đấu với linh sư bình thường cũng có thể vượt cấp chiến đấu, nhưng nếu là linh thú cùng giai thì thực lực luôn cao hơn linh sư một đoạn, với thực lực của hai người này căn bản không thể chạy vào tận sâu trong khu vực của linh thú ngũ giai cùng lục giai hoành hành.

Lắc nhẹ đầu, thân hình Kiệt Sâm chợt nhoáng lên hướng vào trong sơn cốc lao nhanh.

Hỏa Diễm Man Thú lục giai tuy cao cường, nhưng đối với Kiệt Sâm mà nói cũng không đáng là gì, đều là tuyển thủ dự thi, nếu có thể cứu Kiệt Sâm tự nhiên sẽ không khoanh tay bỏ mặc.

Trong sơn cốc trong mắt hai tuyển thủ mang theo vẻ cay đắng, cắn chặt răng, không ngừng vung vũ khí quần chiến cùng Hỏa Diễm Man Thú không dám lơi lỏng.

Dược lực trong thân thể không ngừng tiêu hao, trong lòng hai người càng ngày càng lo lắng, sở dĩ bọn họ có thể chống đỡ dưới áp lực của Hỏa Diễm Man Thú trong thời gian dài như vậy là vì họ đều uống linh dược tề mang theo trong người, tăng thêm lực chiến đấu của bản thân mình, miễn cưỡng tăng lên thực lực của tôn linh sư lục giai đê cấp.

Nhưng Hỏa Diễm Man Thú căn bản không xem bọn họ vào trong mắt, hai móng vuốt huy động, không thi triển toàn bộ sức chiến đấu, trong tiếng gầm gừ lại mang theo vẻ hưng phấn, đơn giản là vì Hỏa Diễm Man Thú không muốn lập tức đánh chết bọn họ mà thôi.

Nhưng nếu chờ khi dược lực trong thân thể hai người hoàn toàn biến mất, chỉ sợ không bao lâu cả hai sẽ bị linh thú lục giai kia lập tức đánh chết.

- Cường Sâm, dược hiệu đã mất, để ta chặn lại nó, ngươi đi trước!

Một gã tuyển thủ chợt rống to.

- Không, Đức Văn, ngươi đi trước, ngươi là kim hệ, tốc độ nhanh hơn so với ta, để ta chặn lại nó, đi mau, nếu không chậm trễ cả hai chúng ta đều không đi được!

Tuyển thủ còn lại cũng gào thét.

- Không…

- Đức Văn, ngươi đi mau, đừng làm ra hi sinh vô ích!

Cự kiếm trong tay Cường Sâm không ngừng ngăn trở công kích của Hỏa Diễm Man Thú, chế tạo cơ hội giữ mạng sống cho tuyển thủ còn lại.

- Không được, phải chết chúng ta cùng chết!

Thời gian trôi qua, dược hiệu trong thân thể hai người dần dần biến mất, bọn họ vốn cảm thấy thân thể còn đang cố gắng chống đỡ chợt biến thành vô cùng mệt mỏi, thậm chí cầm vũ khí trong tay cũng nặng tới ngàn cân.

Hai người liếc nhau, buồn bã cười khổ. Nguồn truyện:

Lần này dù cho còn muốn đi hai người cũng đã không còn cơ hội.

Hỏa diễm móng vuốt rơi xuống, linh lực cường hãn tản ra khắp bốn phía, trong ánh mắt hai người đều lộ ra tia tuyệt vọng.

- Xuy…

Đúng lúc này một đạo lam tử sắc tàn ảnh đột nhiên xuất hiện trước ánh mắt hai người, lam tử sắc tàn ảnh giống như một đạo cực quang ngay lập tức lướt qua Hỏa Diễm Man Thú.

Không đợi hai người kịp phản ứng rốt cục đã xảy ra chuyện gì…

- Hống…

Một tiếng gào thét thống khổ đột nhiên từ trong miệng Hỏa Diễm Man Thú truyền ra, trong ánh mắt kinh ngạc của hai gã tuyển thủ, hỏa diễm cự vuốt đang đánh thẳng tới bọn họ đột nhiên bị chia thành hai nửa, rơi xuống mặt đất.

Dòng máu đỏ tươi từ chỗ móng vuốt bị đứt phun ra tung tóe, hai mắt Hỏa Diễm Man Thú biến thành đỏ bừng, đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào khu núi rừng cách đó không xa, mà ánh mắt hai gã tuyển thủ cũng không tự chủ được nhìn qua.

Chỉ thấy một thanh niên tóc dài màu đen, sau lưng phấp phới một đôi lam tử sắc lôi dực, trong tay cầm một thanh hắc sắc trọng kiếm đang lạnh lùng nhìn lại Hỏa Diễm Man Thú.

- Hống…

Hỏa Diễm Man Thú chợt gào thét, thoáng chốc đã hóa thành một đạo hỏa hồng sắc lưu quang nhắm ngay thanh niên kia mạnh mẽ đánh tới, đồng thời hỏa diễm trên người nó chợt tăng vọt, từ hỏa hồng sắc biến thành bạch sắc, nhiệt độ cao mãnh liệt làm không khí chung quanh như bốc cháy.

- Cẩn thận!

Cường Sâm cùng Đức Văn không nhịn được lên tiếng kinh hô, đó là linh kỹ của Hỏa Diễm Man Thú – Hỏa Diễm Hóa Thân. Cho dù là tôn linh sư lục giai cao cấp cũng không dám thẳng thắn đối mặt.

Nhưng trong ánh mắt kinh hãi của hai người Cường Sâm cùng Đức Văn, thanh niên tóc đen không hề tránh né, hắc sắc trọng kiếm chợt giơ lên sau đó chém tới.

- Oanh!

Ngay khi thân thể của Hỏa Diễm Man Thú sắp đánh trúng thanh niên tóc đen, thanh trọng kiếm màu đen đã tới trước cổ họng của nó.

- Phốc phốc…

Máu tươi phun ra như suối, thân là linh thú lục giai dù là tôn linh sư lục giai cao cấp cũng không cách nào phá vỡ phòng ngự, không ngờ đầu của Hỏa Diễm Man Thú lại bị một kiếm của thanh niên chém thành hai nửa.

Tiếng rống giận dữ của Hỏa Diễm Man Thú đột nhiên ngừng bặt, toàn bộ thân hình nặng nề ngã xuống mặt đất, ngọn lửa trên người chợt tắt ngấm, lộ ra thân hình lân giáp đen kịt.

- Ah…

Hai gã tuyển thủ trợn tròn mắt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ chấn kinh nhìn một màn này, há hốc miệng làm sao cũng không nói được nên lời.

Bọn họ thật sự bị tư thái đánh chết Hỏa Diễm Man Thú của Kiệt Sâm làm chấn kinh, Kiệt Sâm sử dụng linh kỹ phi hành Thiểm Lôi Dực đã nói rõ hắn không phải là hoàng linh sư thất giai.

Hôm nay những tuyển thủ tham gia thí luyện bên trong Thiên Khuyết sơn mạch đều là tinh anh đến từ các thế lực, thực lực mạnh hơn những linh sư cùng cấp rất nhiều, nhưng dù cho thanh niên tóc đen là tôn linh sư lục giai cao cấp nhưng Hỏa Diễm Man Thú lại là linh thú lục giai, thật không thể dễ dàng cứ như vậy đã đánh chết được nó đi?

- Ân nhân, hai chúng tôi là tuyển thủ Cường Sâm cùng Đức Văn của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, đa tạ ân cứu mạng của các hạ!

Tuy trong lòng hai người Cường Sâm cùng Đức Văn đều khiếp sợ, nhưng vẫn thật nhanh hồi phục lại tinh thần, thi lễ với Kiệt Sâm cung kính lên tiếng.

Kiệt Sâm không để ý tới lời cảm tạ của hai người, trực tiếp chém mở đầu của Hỏa Diễm Man Thú, thu lại linh tâm, chỉ cần thời gian vừa đến linh tâm sẽ chuyển hóa thành linh hạch, linh hạch lục giai cũng là một tài phú không nhỏ.

Làm xong hết thảy, Kiệt Sâm đi tới trước mặt hai người sau đó đưa tay ra với Cường Sâm cùng Đức Văn.

- Cái này…

Hai người Cường Sâm cùng Đức Văn ngây ngẩn cả người, không hiểu chuyện gì đưa mắt liếc nhìn nhau.

- Tinh tạp của các ngươi!

Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.

- Ah…

Lúc này hai người mới kịp thời phản ứng, dở khóc dở cười đem tinh tạp đưa cho Kiệt Sâm, nhưng trong lòng bọn họ cũng không hề có chút khó chịu, bởi vì họ đều biết rõ nếu như không có Kiệt Sâm chỉ sợ hiện tại bọn họ đã chết dưới móng vuốt của Hỏa Diễm Man Thú.

Đem điểm tích lũy của hai người truyền vào tinh tạp của chính mình, tin tức trên tinh tạp của Kiệt Sâm lập tức biến đổi.

Người tuyển bạt: Kiệt Sâm (chư quốc Tây Bắc)

Điểm tích lũy: 85900.

Bài danh: 445.

- Hai người các ngươi mới là tông linh sư ngũ giai cao cấp đi, vì sao lại dám đi vào địa phương sâu như vậy, khu vực này có không ít linh thú lục giai, mau nhanh trở ra ngoài thôi, bằng không lần sau chỉ sợ không có vận khí tốt như vậy…

Đem tinh tạp trả lại cho đối phương, Kiệt Sâm không nhịn được lên tiếng nhắc nhở.

- Phải phải chúng tôi biết rõ!

Hai người vội vàng đáp lời, cười khổ nói:

- Nếu không phải nghe nói bên trong khu vực này có ba gã cao thủ đứng đầu của Lý Duy đồng minh cùng Ngân Nhãn ma nữ, hai chúng tôi cũng không muốn đi vào sâu như vậy để tránh né bọn hắn đâu!

Hai người kia vốn đang hoạt động trong khu vực vùng này, với thực lực tông linh sư ngũ giai cao cấp của họ, hai người liên thủ xem như có chút cường đại, dù sao thực lực của gần vạn tuyển thủ trong Thiên Khuyết sơn mạch đạt được tới lục giai còn chưa tới hai trăm người.

Nhưng khi hai người một đường cướp đoạt điểm tích lũy, lại từ trong miệng người khác nghe được trong khu vực này có ba gã cao thủ đứng đầu của Lý Duy đồng minh, đồng thời còn có một Ngân Nhãn ma nữ có thực lực cực kỳ khủng bố.

Hai người lo lắng điểm tích lũy của mình bị cướp đoạt, lập tức xâm nhập vào tận sâu trong Thiên Khuyết sơn mạch muốn tránh né những người kia, nhưng không nghĩ tới lại bị Hỏa Diễm Man Thú chặn đường.

- Ngân Nhãn ma nữ?

Kiệt Sâm có chút sững sờ.

- Phải, nghe nói là một thiếu nữa có đôi mắt màu bạc với máu tóc ngắn màu vàng, trên mặt còn một khối chấm đỏ, trong tay cầm thanh cự kiếm, thực lực khủng bố tới cực điểm, toàn bộ mọi người bị nàng gặp được đều bị đoạt điểm tích lũy, nghe nói chí ít nàng cũng có thực lực của tôn linh sư trung cấp lục giai!

Cường Sâm lên tiếng nói.

- Nhưng tuy Ngân Nhãn ma nữ có thực lực cường hãn, nhưng lại ở chung một khu vực với ba cao thủ đứng đầu của Lý Duy đồng minh, nếu như song phương gặp nhau chỉ sợ Ngân Nhãn ma nữ sẽ gặp phải nguy hiểm, bởi vì có hai gã là tôn linh sư lục giai cao cấp, cho dù Ngân Nhãn ma nữ có cường thịnh trở lại cũng không phải là đối thủ của họ ah!

Nhìn thấy Kiệt Sâm tựa hồ có hứng thú đối với Ngân Nhãn ma nữ, hai người Cường Sâm cùng Đức Văn đem tin tức mình nghe được đều nói ra.

- Ah? Hai gã tôn linh sư lục giai cao cấp?

Sắc mặt Kiệt Sâm lập tức biến đổi, lên tiếng nói:

- Khu vực của Ngân Nhãn ma nữ mà các ngươi nói nằm ở hướng nào?

Từ trong miệng Cường Sâm cùng Đức Văn nhận được phương vị cụ thể, Kiệt Sâm lập tức phóng lên trời, hướng chỗ Khắc Lôi Nhã lao đi.

- Đi, chúng ta cũng đi nhìn xem!

Cường Sâm cùng Đức Văn liếc nhìn nhau, hướng chỗ Kiệt Sâm đuổi theo.