Hơn nữa, sau khi chứng thực qua thí nghiệm, Tát Cáp giật mình phát hiện nếu dựa theo đúng phương pháp của người kia đưa ra thì chỉ cần không có gì bất ngờ, thành phẩm đều là Tiêu dung tề có phẩm chất cực cao. Nếu dùng bản lĩnh Tú giai trung cấp Linh Dược Thiên Sư của hắn lúc này đi phối chế một cái Nhị cấp tiêu dung tề như vậy cũng chưa chắc có thể phối chế ra được thành phẩm đạt tới phẩm giai cao như vậy.
Phát hiện vấn đề này khiến cho trong lòng Tát Cáp không khỏi khiếp sợ, hắn căn bản không ngờ một ý nghĩ hão huyền lúc trước của bản thân vậy mà thực sự có người có khả năng biến nó thành sự thực, hơn nữa phương pháp thực hiện so với cách thuần tuý dùng thực lực của bản thân hắn ra làm còn có kết quả tốt hơn nữa.
- K.S!
Tát Cáp lẩm bẩm trong miệng.
- Bất kể thế nào, chỉ cần hắn vẫn còn ở trong Tháp Lâm thành thì ta nhất định phải tìm ra hắn. Bất quá hiện tại vấn đề này trước tiên phải nói cho cái lão quỷ kia biết đã để lão khỏi nói ta là tên suốt ngày mơ mộng hão huyền!"
Nghĩ tới lão quỷ kia lần nào cũng vì cách nghĩ mười mấy năm trước của mình mà kêu mình là lão già thích mơ mộng hão huyền khiến cho Tát Cáp hội trưởng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Thở mạnh ra một hơi, Kiệt Sâm bỗng dưng mở mắt ra, một đạo hào quang rất nhỏ từ trong đáy mắt hắn theo đó bắn ra.
Cảm thụ linh lực Lục giai trong cơ thể càng thêm hùng hậu, Kiệt Sâm khẽ gật gật đầu hài lòng rồi từ trên giường đứng dậy.
Trải qua một đêm tu luyện, lúc này linh lực Lục giai trong kinh mạch của Kiệt Sâm đã vô cùng vững chắc, cho dù một đêm không ngủ nhưng một mực ở trong tu luyện tinh thần của Kiệt Sâm không hề uể oải chút nào mà càng thêm phấn chấn.
Ở kiếp trước đã nếm trải qua không biết bao gian khổ nên Kiệt Sâm hiểu được muốn được nhiều hơn người thì phải trả giá cao hơn người khác nhiều!
Tuỳ ý rửa mặt một chút, Kiệt Sâm liền hướng luyện võ trường của học viện đi đến.
Chậm rãi đi trong quảng trường học viện, trên đường đi có không ít người thấy Kiệt Sâm thì đều chỉ chỉ trỏ trỏ, một ít người thậm chí còn toát ra thần sắc thương cảm.
Trên thực tế, các viện hệ cùng niên cấp ở Tây Tư học viện không phải cùng khảo một thời gian, ngay cả bất đồng khoá học cũng khác nhau. Nhưng hôm hay ngoài trừ những học viên cùng kiểm tra với Kiệt Sâm ra thì những học viên khác cũng có không ít người biết hôm nay Kiệt Sâm phải tham gia khảo hạch.
Đối với vị được xưng là đệ nhất phế vật nổi danh cả Tây Tư học viện này hôm nay phải trải qua khảo hạch thì từ mấy ngày trước đã xôn xao trong học viện. Dù sao hiện tại Kiệt Sâm chỉ cần không vượt qua được lần khảo hạch này thì sẽ chân chính trở thành người đầu tiên của học viện bị buột thôi học từ xưa tới nay.
Một toà kiến trức bằng đá đồ sộ xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm không xa, cả khối kiến trúc này vô cùng khổng lồ và khí thế, ở trong học viện cũng vô cùng bắt mắt.
Toà kiến trúc này chính là luyện võ đường tiếng tăm lừng lẫy của Tây Tư học viện. Tất cả các loại kiểm tra đánh giá dù lớn hay nhỏ của Tây Tư học viện về phương diện Linh Sư đều được tiến hành ở nơi này.
- Nhìn kìa, Kiệt Sâm đến rồi!
- Kiệt Sâm đến, Kiệt Sâm đến ...
- Quả nhiên là Kiệt Sâm, không ngờ hắn còn dám tới a ...
- Tây Tư học viện sắp sửa có người đầu tiên bị đuổi học rồi, thật sự là đáng buồn a ...
...
Kiệt Sâm vừa mới tiến vào luyện võ trường thì lập tức từng tràng hô hoán to nhỏ vang lên. Đám học viên cùng tiến hành khảo hạch với Kiệt Sâm hôm nay đều không ngừn bàn tán xì xào, ánh mắt khi nhìn về phía Kiệt Sâm toát ra đủ loại thần thái khác nhau ...
Kiếp trước là đại lục đệ nhất nhân nên Kiệt Sâm tự nhiên đối với những tên học viên này không có phản ứng gì. Từ trong đám người tìm được Phong Diệp đạo sư dạy mình tu luyện linh lực, Kiệt Sâm không chút do dự tiến vào trong đám người chờ khảo hạch.
Sau khi gia nhập vào trong đám người này, một đạo sư phụ trách hỗ trợ Phong Diệp đạo sư xác định và đánh giá đệ tử lập tức tới đưa cho Kiệt Sâm một cái phiếu đánh giá.
Cái phiếu này có đủ các mục: tuổi, đẳng cấp linh lực ... ở cuối cùng tờ phiếu có một chỗ dùng để ghi tên tối thủ bản thân muốn khiêu chiến. Trên nguyên tắc thì có thể điền bất kỳ tên một vị học viên nào cùng ban với mình nhưng không được thấp hơn người khiêu chiến từ hai cấp trở lên.
Khảo hạch của Tây Tư học viện chia làm hai giai đoạn, giai đoạn đầu chính là kiểm tra đẳng cấp linh lực của đệ tử tham gia khảo thí, nếu so với lần trước có đề cao thì sẽ trực tiếp vượt qua, nếu không thì có thể căn cứ theo người mình muốn khiêu chiến tiến hành khiêu chiến để các đạo sư đánh giá kết quả và quá trình để xem vị đệ tử đó có hợp cách không.
- Kiệt Sâm học trưởng, ngươi có thể chọn ta làm đối thủ a!
Một học viên đứng gần đó liếc liếc mắt về phía Phong Diệp đạo sư cách đó không xa rồi trên mặt hiện ra vẻ hiền lành thầm nói với Kiệt Sâm.
Tên học viên này tên là La Nghi, năm nay mười bốn tuổi, vào học viện trễ hơn Kiệt Sâm hai năm nhưng hiện tại vẫn cùng một lớp với Kiệt Sâm. Lần khảo hạch trước, La Nghi vừa mới đột phá lên Lục giai, thiên phú xuất sắc như vậy nên rất được Phong Diệp đạo sư ưa thích.
Nghe thấy La Nghi có chút thiện ý nhắc nhở như vậy, Kiệt Sâm chỉ nhếch miệng cười cười rồi thuần thục điền vào các mục trên tờ phiếu khảo thí, chỉ riêng phần tên người muốn khiêu chiến lại để trống rồi nộp lên.
- Đi, chúng ta qua bên chỗ lớp của Phong Diệp đạo sư khảo hạch nhìn xem.
Đúng lúc này, một đạo sư đang khảo hạch cho một ban khác ở bên cạnh đột nhiên đình chỉ khảo thí dẫn theo đám đệ tử hướng về chỗ bên này đi tới.
- Tư Thác lão sư, ngươi không hảo hảo ở bên kia khảo hạch cho đám đệ tử của mình mà chạy qua đây làm cái gì?
Thấy Tư Thác lão sư đột nhiên dừng công việc lại chạy tới đứng ngó công việc của mình thì Phong Diệp đạo sư không khỏi nhướng mày dò hỏi.
- Ha ha, Phong Diệp lão sư, ta chỉ mang mấy tên đệ tử tới bên này tham khảo một chút thôi mà, không cần phải khẩn trương như vậy đâu. Các ngươi cứ tiếp tục đi, Phong Diệp lão sư, các ngươi cứ tiếp tục đi không cần quan tâm đến bọn ta làm gì. Ta chỉ muốn nhìn xem đám đệ tử của Phong Diệp lão sư ngài thực lực như thế nào thôi, chắc hẳn với thực lực của ngài thì đám đệ tử thực lực cũng không thể nào kém được a!
Tư Thác mang theo vẻ mặt trêu tức đứng một bên cười nói, trong học viện hắn luôn bị Phong Diệp đè nặng một đầu nên giờ phút này vô cùng vui vẻ khoanh tay nói với đám đệ tử sau lưng hắn:
- Các ngươi phải hảo hảo nhìn cho kỹ rồi học tập các học viên của Phong Diệp lão sư nghe chưa. Hiện tại chỉ có mỗi Phong Diệp lão sư là còn có vài học viên cũ, từ trên người bọn họ các ngươi có thể thu được rất nhiều thứ có giá trị!
Nói tới đây, ánh mắt của Tư Thác lão sư chiếu thẳng lên người Kiệt Sâm. Do luôn ở dưới cơ Phong Diệp nên cơ hội như thế này hắn đã đợi rất lâu rất lâu rồi. Lúc này đây hắn muốn xem cái bộ dạng thê thảm của Phong Diệp như thế nào, hừ, Tam giai cao cấp Linh Sư thì sao chứ? Chẳng phải cũng chỉ dạy ra một tên đệ tử còn thua cả đệ tử do một Tam giai sơ cấp như ta dạy dỗ sao? Ngươi không phải dạy tốt đến nỗi tên đệ tử kia sắp có "cơ hội" trở thành người đầu tiên bị buộc phải thôi học ở học viện Tây Tư này à?
- Ta nghe nói Tư Thác lão sư và Phong Diệp lão sư ở trong học viện không hợp nhau, chẳng lẽ là thật?
- Tư Thác lão sư tuyệt đối là cố ý, đã vậy còn mang theo nhiều người tới đây như vậy, không phải là chủ tâm muốn cho lớp ta mất mặt sao?
- Muốn trách thì trách tên Kiệt Sâm kia kìa, ài, lần này coi như là bộ mặt của lớp chúng ta xong rồi ...
Sau khi nghe Tư Thác nói xong, đám học viên bên lớp Kiệt Sâm nhao nhao nghị luận.
- Tiếp tục khảo thí cho ta, nếu ai còn dám lớn tiếng ồn ào thì lập tức huỷ bỏ tư cách khảo thí!
Khi nghe đám học viên nhỏ to bàn luận, sắc mặt Phong Diệp lập tức trở nên giân dữ, trầm giọng quát.
- Tiếp theo! Kim Minh!
Tên đệ tử hỗ trợ bên cạnh Phong Diệp lập tức hô lớn tên người tiếp theo trong danh sách trên tay.
Một đệ tử có bộ dáng khá cao gầy đi vào khoảnh sân trước mặt Phong Diệp, trong sân đặt một tảng đá cực lớn, tảng đá kia màu vàng nhưng không phải vàng mà sắt cũng không phải sắt, trên bề mặt còn lưu chuyển một tần lục quang nhàn nhạt.
Tên đệ tử tên Kim Minh kia khi tới trước tảng đá liền hạ trung bình tấn, hai hông vận sức, hai mắt đột nhiên sáng ngời quát khẽ một tiếng đánh ra một quyền.
"Phanh" một tiếng, kình khí phát ra, cả tảng đá lập tức bị đánh lõm vào một tầng mỏng, một quyền ấn đồng thời xuất hiện trên bề mặt tảng đá rồi chậm rãi tiêu tán đi.
- Kim Minh, mười sáu tuổi, linh lực: Lục giai. Tiếp theo!
Kim Minh cảm thấy uể oải, cho dù sớm đã biết rõ bản thân từ lần trước tới giờ vẫn chưa tấn cấp nhưng khi nghe chính miệng Phong Diệp lão sư nói ra hắn vẫn cảm thấy thất vọng!
Khảo thí tiếp tục ...
- Bác La, mười bảy tuổi, linh lực Thất giai, tấn cấp! Tiếp theo!
- Tạp Nhĩ Tư, mười bốn tuổi, linh lực Ngũ giai. Tiếp theo!
...
- Tiếp theo! Kiệt Sâm!
Khi cái tên này vang lên, toàn trường nhất thời đều tập trung ánh mắt lên một người ở giữa đám người.
Trước ánh mắt của mọi người, Kiệt Sâm bình thản chậm rãi đi về phía trước.
Nhìn thấy Kiệt Sâm, ánh mắt Phong Diệp híp lại, làm đạo sư dạy dỗ Kiệt Sâm hơn hai năm, Phong Diệp đối với Kiệt Sâm có thể nói tương đối hiểu biết, nhưng không biết vì điều gì giờ phút này khi nhìn thấy Kiệt Sâm thản nhiên nhẹ nhàng đi thẳng tới chỗ Thí Linh Thạch trong lòng Phong Diệp không khỏi nảy sinh ý tưởng không cách nào nhìn thấu được Kiệt Sâm đứng trước mặt.
Kiệt Sâm ở trước mắt so sánh với mấy ngày trước tựa hồ có chút gì đó khác hẳn.
Từ trên người Kiệt Sâm, Phong Diệp lại cảm nhận được một tia áp bức thật nhỏ, loại áp bách này không phải do Kiệt Sâm có thực lực cường đại tạo thành, chỉ có thể cảm nhận được trong ánh mắt của Kiệt Sâm hoàn toàn hờ hững liếc nhìn vạn vật chung quanh mà có.
Nhẹ nhàng lắc đầu, Phong Diệp nhìn thoáng qua vẻ mặt những người chung quanh, trong biểu tình bọn họ nhìn Kiệt Sâm tràn ngập vẻ khinh thường cùng trào phúng, Phong Diệp có chút giận dữ đồng thời cũng không khỏi hoài nghi bản thân mình có phải đã quá mức mẫn cảm hay không.
Có lẽ chỉ là ảo giác.
Ngoại trừ một số ít người, đại bộ phận ánh mắt của đệ tử chung quanh kể cả ánh mắt của Tư Thác, sau khi Kiệt Sâm đi lên đài đều nhìn tới địa phương khác, không ít người tụ tập lại xì xào bàn tán.
Trong cuộc kiểm tra đánh giá suốt hai năm qua, mỗi một lần Kiệt Sâm thí nghiệm linh lực đều dừng lại ở giai đoạn linh lực cấp năm, ở trong lòng những người này, kết quả thí nghiệm linh lực lần này của Kiệt Sâm cũng sẽ giống như trước, bọn hắn chú ý chỉ là Kiệt Sâm sẽ lựa chọn ai làm đối thủ khiêu chiến, nghĩ đến hẳn sẽ chọn người yếu nhất trong lớp học đi, chỉ sợ cũng chỉ có như vậy hắn mới có cơ hội thủ thắng.
Nhưng mặc kệ kết quả khiêu chiến thế nào, thì kết quả đánh giá khi kiểm tra vẫn sẽ không đạt được yêu cầu, sự thật hơn hai năm còn không thể tăng lên một bậc sẽ làm Kiệt Sâm biến thành đệ tử đầu tiên bị học viện Tây Tư Linh Lực đuổi ra ngoài.
Kiệt Sâm đi tới trước Thí Linh Thạch, linh lực cấp sáu trong thân thể nhanh chóng vận hành trong kinh mạch, dùng một loại tần suất độc đáo hướng quyền phải của Kiệt Sâm tụ tập tới.
Loại phương pháp tụ lực này là kiếp trước Kiệt Sâm học được từ trên người một vị Thánh Linh Dược Sư cửu giai, có thể phát huy ra linh lực thật lớn trong cơ thể Linh Sư.
- Oành!
Quyền phải trong nháy mắt đánh ra, một tiếng nổ đùng vang lên giữa sân, đem lực chú ý của mọi người trong toàn trường toàn bộ đều tập trung lên trên Thí Linh Thạch trước mặt hắn.
Khí kình bắn ra bốn phía, linh lực tung hoành, trong ánh mắt giật mình của mọi người trong toàn trường, Kiệt Sâm chậm rãi thu hồi nắm tay, một lỗ hổng thật sâu rõ ràng xuất hiện trên Thí Linh Thạch, đập thẳng vào trong ánh mắt mọi người.
Phong Diệp mạnh mẽ tiến về phía trước một bước, trong thần sắc âm tình bất định toát ra một tia vui mừng mà kẻ khác khó thể phát hiện, lực lượng thật mạnh, quyền kình lợi hại.
- Này…điều đó không có khả năng…
- Ai có thể nói cho ta biết, một quyền vừa rồi thật sự do tên đệ nhất phế vật Kiệt Sâm trong học viện đánh ra sao?
- Việc này…một quyền mà Kiệt Sâm đánh ra, hẳn không chỉ đơn giản chỉ có lực lượng linh lực cấp năm đi?
Không ít học viên có chút khó thể tin lẩm bẩm kêu lên, trong đầu chỉ lưu lại hình ảnh một quyền mà Kiệt Sâm vừa đánh ra.