TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Dị Thế Tà Quân
Chương 1141: Chỉ cần đánh không chết

Nếu mình không gặp được Quân Mạc Tà, thì nhiều nhất bây giờ mình chỉ loay hoay ở cảnh giới địa huyền mà thôi, hoặc thậm chí là chết từ lâu, xương cốt thành tro bụi bay khắp nơi rồi.

Còn nói chuyện gì tới nói chuyện cưới vợ sinh con, uy chấn thiên hạ?

Nhưng từ khi gặp được Quân Mạc Tà, mình xuất thân từ một gia tộc tầm thường, không tên tuổi, trong một thời gian ngắn trở thành đại nhân vật có năng lực thao túng thiên hạ.

Mọi giấc mộng từ đó đều có thể trở thành hiện thực.

Triển Mộng Điệp, đại tiểu thư nhà người ta, người yêu trong mộng, rốt cục cũng trở thành thê tử của mình.

Phải biết rằng, lúc trước Bách Lý thế gia trong mắt Triển gia không khác gì con kiến, chẳng qua là hơi có tí thực lực nhưng còn lâu mới đủ tư cách làm thông gia với Triển gia. Tất cả chuyện này hết thảy đều do Quân Mạc Tà ban tặng cho mình.

Bách Lý Lạc Vân vô số lần tự nói với mình những lời này.

Kẻ sĩ chết vì tri kỷ.

Thiên Tàn Địa Khuyết hai người tư chất tầm thường nhưng liên tục dùng Tẩy Tủy Đan và diệp cốt đan, những loại linh dược trong trời đất này đã chính thức làm bọn hắn thay da đổi thịt.

Nhưng đó cũng chính là tra tấn chính bản thân bọn họ.

Nhưng hai tiểu tử kia đều ương ngạnh chống cự. Trước mắt kinh mạch của bọn hắn đã đạt được tới trạng thái vô cùng tốt, lúc trước thì như cái ao nông cạn, sau này thì mênh mông như một cái hồ lớn. Chính Quân Mạc Tà đã làm nên kỳ tích này.

Một khi hoàn thành biến đổi về chất, Quân Mạc Tà tuyệt đối tin tưởng hai tiểu tử kia sẽ tạo ra chấn động cực lớn trong thiên hạ.

Thiên chi tàn. Địa chi hoan.

Hiện tại hai tiểu tử kia đã hoàn tất chương trình rèn luyện, kinh nghiệm trí tuệ nghị lực so với người bình thường đều mạnh hơn.

Cho nên Quân Mạc Tà tính toán đề thăng thực lực bọn chúng.

Nhưng chỉ có một điều Quân Mạc Tà đến nay vẫn không hiểu. Thế giới này toàn là huyền khí, không phải là là chân khí, mà các loại trong trong sách bào chế đan dược của Hồng Quân Tháp đều ghi rõ: Tu vi đạt tới cảnh giới nhất định thì quyết không thể dùng đan dược để tăng thực lực nữa. Nếu không, khi ở thời điểm mấu chốt độ kiếp sẽ bị hồn phi phách tán, tuyệt đối không có ngoại lệ.

Phương pháp tốt nhất chính là bản thân cố gắng sau đó dùng đan dược đột phá bình cảnh. Nhưng Quân Mạc Tà đã đưa cho bọn chúng dùng rất nhiều đan dược cho nên kế tiếp sẽ không thể dùng được nữa.

Mà trong các loại phương pháp chế biến đan dược, thì tới cảnh giới Hóa Thần Kỳ sẽ không thể dùng đan dược được nữa.

Vấn đề chính là Quân Mạc Tà không biết ở thế giới huyền khí này Hóa Thần Kỳ tương đương với cảnh giới nào.

Điều này làm cho Quân Mạc Tà rất buồn bực.

Mạc Tà có thể không sợ Thiên kiếp nhưng không có nghĩa là tất cả mọi người không sợ. Ngay cả Miêu Khuynh Thành cũng phải trốn trong hầm ngầm Huyễn Phủ mấy ngàn năm để tránh Thiên kiếp huống chi là người khác.

Cho nên Quân Mạc Tà phải cẩn thận. Quân Mạc Tà tính toán hỗ trợ cho thuộc hạ, bộ phận cao tầng thì đạt tới thánh tôn, bộ phận trung tầng đạt tới Thánh Hoàng, rồi để tự bọn họ cố gắng. Có thể đạt được cảnh giới nào thì do chính bản thân chúng.

Vì vậy Quân Mạc Tà chọn lựa ra vài loại đan dược: Luyện thần đan, Bổ Thiên Đan, Tiên lộ đan, Kim Cương đan, Đông linh đan.

Năm loại đan dược này cơ bản cũng không phải để tăng công lực lên, mà là để tinh luyện tinh thần, ngưng tụ cường hóa thần . thức. Sau khi dùng bốn loại đầu, sẽ dùng tới Luyện thần đan, người phục đan sẽ cảm thấy thống khổ vô cùng, mà loại thống khổ này sẽ kéo dài mười tám ngày.

Một cách nói khác đó chính là luyện mười tám tầng tinh thần, mười tám tầng Địa Ngục.

Nói cách khác, sau khi trải qua cường hóa do phục dụng Luyện thần đan, tinh thần ngưng tụ thì dù có chết cũng không bị hồn phi phách tán. Đương nhiên đây là nói tới cái chết bình thương chứ bị thiên kiếp đánh chết thì vẫn là hồn phi phách tán.

Tinh thần cường đại thì khi đối kháng Thiên kiếp cũng chắc thêm vài thành.

Nhưng loại đan dược này thì chỉ có cao thủ cấp bậc Thánh Hoàng mới có thể dùng. Nếu tu vi không đến dùng loại này sẽ hồn phi phách tán trong bể khổ.

Chỉ vậy thôi, Quân Mạc Tà cũng không thể quản nhiều hơn được. Đối với cao tầng, khả năng Quân Mạc Tà làm chỉ bấy nhiêu thôi.

Đây là cực hạn mà Quân Mạc Tà có thể làm. Nếu làm hơn nữa, thì thuộc hạ của hắn có thể gia tăng thực lực nhưng lại sớm gặp Thiên kiếp chỉ chết sớm hơn mà thôi.

Mà mỗi lần chế thuốc là mỗi lần cực khổ, thân thể hao mòn.

Dược liệu để luyện chế đan dược hắn đều có đủ duy chỉ thiếu dược liệu để điều chế đan dược giảm béo riêng cho Bàn tử, Quân đại thiếu phải tự mình đi tìm. Mất năm ngày đã luyện ra được năm loại đan dược.

Tiếp theo là thử nghiệm, và tất cả đều thất bại. Mà bi kịch chính là Đường bàn tử trong năm ngày này đau khổ muốn chết. Nói đau đến nỗi sống không bằng chết cũng không sai.

Bởi vì hắn chính là vật thí nghiệm, vật thí nghiệm duy nhất.

Mẻ đan dược đầu tiên, bàn tử dùng thử, hiệu quả tương đối rõ ràng, trong vòng nửa ngày đi tiêu tới hai mươi một lần. Cuối cùng là tới lượt nhức đầu, nằm liệt giường một ngày. Sau đó dùng loại thứ hai, không đi tiêu nữa nhưng đầu đau như búa bổ.

Loại thứ ba, sau khi bàn tử dùng bệnh trạng cũng rất rõ ràng, mồ hôi ra như tắm, Quân Mạc Tà nghĩ có hiệu quả, liền cho hắn ăn nhiều hơn 1 viên, làm Đường Nguyên xuất mồ hôi trong vòng một ngày ba lượt, mất nước khủng khiếp, nếu Quân Mạc Tà không lấy Thủy chi lực tác dụng trên người bàn tử thì chắc hắn đã cưỡi hạc quy tiên rồi.

Loại thứ tư, triệu chứng càng cổ quái, bàn tử dùng xong hú lên quái dị, cả người co rút, ngay cả hai lỗ tai cũng thu nhỏ lại còn chút xíu.

Miệng môi cái thì chạy lên gần huyệt Thái Dương, cái thì dịch chuyển xuống vai. Ngay cả hai lỗ mũi cũng gần như tách ra.

Bàn tử rú lên giống như heo bị chọc tiết ước chừng một ngày, đến nỗi không thể nhịn được nữa hắn liền muốn thề tuyệt giao cùng Quân Mạc Tà, đánh chết hắn cũng không tiến hành trị liệu nữa. Nhưng lại bị Quân đại thiếu bắt lấy, phục dụng đan dược khôi phục lại như cũ, sau đó cho hắn nếm thử loại thứ năm.

Loại thứ năm, kết quả lại càng rõ ràng hơn nữa.

Đường bàn tử tay đặt trên tóc, sau đó cả người bắt đầu nhảy múa điên cuồng, mỗi bước lại phóng rắm kêu rõ to, thúi hoắc. Trong lúc nhất thời, Tà Quân phủ đầy mùi hôi thối, người trong phủ đều muốn ói, đều chạy trối chết ra khỏi phủ.

Quân Mạc Tà cau mày ngưng thần tự hỏi, sau đó tiến vào phòng Đường Nguyên.

Cho dù là đang ở trạng thái hữu khí vô lực, nhưng vừa thấy Quân đại thiếu giá lâm, Đường bàn tử nhất thời nhảy dựng lên, phẫn nộ rống to

- Đi ra ngoài. Lăn đi ra. Ai cho ngươi vào. Thả ta ra. Ta muốn về Thiên Hương thành. Ta muốn về nhà ô...ô.... Ta muốn phải về nhà. ô ...ô ...

Hắn khóc vô cùng thương tâm, nước mắt ràn rụa.

Có vẻ như tội lỗi của cả đời hắn đều phải trả giá trong mấy ngày nay nhưng còn gấp nhiều lần như vậy. Rất thống khổ. Nếu không phải Quân Mạc Tà có rất nhiều linh dược thì chỉ sợ bàn tử mấy ngày nay đã chết mấy lần rồi.

Thật sự là không chịu nổi.

- Bàn tử, ngươi không phải sợ, ca ca ta lại chế ra một loại đan dược, loại đan này tuyệt đối là có thể làm cho ngươi giảm béo, ăn vào khẳng định sẽ hữu hiệu. Nhất định hiệu quả. Tin ta đi, không hiệu quả không lấy tiền.

Mạc Tà thần sắc không chút lo lắng, tươi cười chân thành nói.

- Phi, bắt ta tin tưởng ngươi. Cút ngay. Ngươi bảo ta tin là ta tin sao?

Đường bàn tử chửi ầm lên

- Ngươi? Mẹ nó chứ, lời này đã nói với ta năm lần rồi, làm ta hy vọng rồi thất vọng rồi tuyệt vọng, ta không thèm nữa.

- Ngươi nói đi, rốt cuộc là có ăn hay không?

Mạc Tà nghiến răng nghiến lợi thẹn quá hoá giận nói

Tuy rằng bàn tử nói rất đúng nói rất đúng nhưng đánh chó phải nể mặt chủ.

- Không, coi như ngươi đánh chết ta cũng không ăn. Ăn thuốc của người vào bị giày xéo chết đi sống lại, chi bằng để ngươi tát một phát chết còn thống khoái hơn.

Đường Nguyên thấy chết không sờn nói.

- Cha chả là tức, còn dám thách thức ta, ngươi nghĩ rằng ta không dám đánh chết ngươi. Đường bàn tử, ta nói cho ngươi biết, ta đánh chết ngươi rớt vào mười tám tầng địa ngục vẫn có thể đem ngươi trở về. Ngươi tin không.

Mạc Tà giơ tay lên, như hung thần ác sát vọt tới, không nói hai lời quơ lấy một cây gậy nằm dưới đất đập thẳng xuống.

Bang một tiếng, trên sống lưng rộng lớn bàn tử trúng một côn, hắn hét lên ngã bịch xuống.

Tiếng gió vù vù vang lên trên đỉnh đầu, Quân Mạc Tà không lưu tình chút đập côn thứ hai.

- Dừng. Ta ăn.

Đường bàn tử hét lên một tiếng.

Gậy vừa tới vai liền dừng lại, Quân Mạc Tà cười lạnh một tiếng đằng đằng sát khí hỏi

- Ngươi không phải mới vừa nói đánh chết cũng không ăn sao? Không phải muốn ta lập tức giết chết ngươi cho thống khoái sao? Ta đang hoàn thành tâm nguyện của ngươi đây. Ngươi kêu la cái gì? Ngươi kiên định như vậy sao?

Đường Nguyên quỳ rạp trên mặt đất hữu khí vô lực xin khoan dung nói :

- Đại ca, đại ca thân yêu của ta, ta phục rồi, ta đau quá nên mới nói như vậy. Nhưng ta còn chưa nói xong. Ngươi làm gì mà kích động như vậy?

- Còn chưa nói xong?

Mạc Tà nháy mắt mấy cái

- Ta nói là... Đánh chết ta cũng không ăn.

Đường Nguyên lau nước mắt nói :

- Nhưng Chỉ cần đánh không chết ta sẽ ăn.

- Thì ra là thế, coi như tiểu tử ngươi biết tiến thoái.

Mạc Tà mặt mũi hiền lành trở lại.

- Đến đây, Bàn tử, mau ăn cái này vào.

Bàn tử được "khích lệ"Nhếch nhếch miệng cười cười nhưng lại khóc oa oa, một phen nước mắt nước mũi trào ra.

Bàn tử trong tư thế hiến thân, trở thành liệt sĩ lừng danh, đem khỏa đan dược Gầy thân đan thì trong phòng tức thì nổi lên một trận quỷ khóc. Sau một lúc lâu, Quân Mạc Tà trong phòng bàn tử đi ra ngoài, lắc đầu cau mày tự hỏi.

Trong phòng Đường Nguyên nằm hình chữ đại trên mặt đất, tứ chi vô lực run rẩy, trong miệng thì thào tự nói

- Tam Thiếu... Ta hận ngươi, ngươi vì sao không một gậy đánh chết ta đi, ngươi hành hạ ta tốt lắm.