Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 2118: Hi vọng.
Nhóm dịch Huntercd
Nguồn: Vip.vandan
Trung tuần tháng 10, Phiên họp toàn thể V đúng hạn tổ chức.
Trên đại hội Đảng toàn quốc lần này, Thường ủy cục chính trị, bí thư bí thư xử Trung ương, phó chủ tịch quốc gia, hiệu trưởng trường Trung ương đảng, đồng chí Tiết Viễn Sơn được bổ nhiệm làm phó chủ tịch Uỷ ban quân sự của Đảng. Ở trên hội nghị Thường ủy Hội đồng nhân dân toàn quốc được cử hành sau đó, sẽ bổ nhiệm Tiết Viễn Sơn làm phó chủ tịch Quân ủy quốc gia.
Người nối nghiệp đến lúc này đã trần ai lạc định.
Mà ở Phiên họp toàn thể V, mỗi tỉnh và bộ uỷ Trung ương, bộ uỷ Quốc vụ viện cũng tiến hành một loạt trung kỳ điều chỉnh.
Đối với Ngụy Ninh Sinh mà nói, điều chỉnh tại cấp tỉnh của tỉnh D chưa bao giờ lại sáng tỏ như lần này. Đương nhiên, sáng tỏ cũng là đặc chỉ đối với Ngụy Ninh Sinh hắn, còn các cán bộ khác vẫn là mù mờ không rõ.
Nguyên nhân ở chỗ, Liễu Tuấn áp dụng thái độ hoàn toàn công bằng đối với Ngụy Ninh Sinh, trước đó đã liên hệ nội dung điều chỉnh với hắn.
Bát Trân Hiên ở TP.Nam Phương đoạn thời gian gần đây được Ngụy Ninh Sinh lui tới khá nhiều lần, hầu như cứ cách một hai ngày thì Ngụy Ninh Sinh sẽ mở tiệc chiêu đãi khách ở đây.
Lần này, Ngụy Ninh Sinh mở tiệc chiêu đãi chính là Triệu Tiên Giác, bí thư Thành ủy Nam Phương, Thường ủy Tỉnh ủy.
Nói thật, trong mấy tháng nay, Triệu Tiên Giác vẫn luôn quan tâm động thái của hai vị trưởng lớp tại trong tỉnh và Trung ương. Nguyên nhân thì không cần nói, phó tỉnh trưởng Thường vụ Lưu Thiên Minh tuổi tác đã đến hạn, tiến thêm một bước nữa chính là một chức vị dưỡng lão nhàn hạ, tuy tạm thời chưa kết luận, nhưng có một điểm có thể khẳng định chính là, vị trí phó tỉnh trưởng Thường vụ của Lưu Thiên Minh nhất định sẽ để trống.
Quay chung quanh vị trí này, rất nhiều người đã triển khai cạnh tranh.
Triệu Tiên Giác cảm thấy mình là người có hy vọng nhất.
Mặc dù phó tỉnh trưởng Thường vụ cùng bí thư Thành ủy Nam Phương đều là cán bộ cấp Phó tỉnh bộ, bài danh ở trong tỉnh cũng không chênh nhau nhiều. Nhưng khi tỉ mỉ bàn luận, phó tỉnh trưởng Thường vụ dù sao cũng là thủ trưởng của toàn tỉnh, thân phận của bí thư Thành ủy Nam Phương chỉ là chư hầu một phương. Triệu Tiên Giác toàn lực cạnh tranh vị trí phó tỉnh trưởng Thường vụ này kỳ thực là đang nhìn vào cái bảo tọa tỉnh trưởng dưới mông của Ngụy Ninh Sinh.
Bí thư Thành ủy Nam Phương đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh D, hình như đã trở thành một lệ cũ.
Triệu Tiên Giác tự nhiên không hy vọng lệ cũ này bị phá vỡ trên người mình.
Đều là bí thư Thành ủy của một thành phố cấp phó tỉnh nổi danh nhất, Cung Chiêu Lễ đã đoạt trước một bước, đảm nhiệm tỉnh trưởng tỉnh Đông Hải, có người nói rất nhanh sẽ chính vị bí thư Tỉnh ủy. Luận tư lịch và năng lực, bản thân Triệu Tiên Giác cảm thấy không dưới Cung Chiêu Lễ. Cung Chiêu Lễ có thể bổ nhiệm đến biên giới, Triệu Tiên Giác vì sao sẽ không thể chứ?
Tuy nhiên Triệu Tiên Giác cũng rất rõ, mình và Cung Chiêu Lễ khi so sánh lên vẫn có chút bất lợi. Điểm bất lợi này không ở năng lực và tư lịch, mà ở sự ủng hộ của cao tầng. Cung Chiêu Lễ rất được Cù Hạo Cẩm coi trọng, được xem là
Tại điểm này, Triệu Tiên Giác không có biện pháp so với Cung Chiêu Lễ.
Cho nên mấy tháng này Triệu Tiên Giác đã nghĩ rất nhiều biện pháp, tiếp rất nhiều lão lãnh đạo về hưu của tỉnh D, mời họ đứng ra chủ trì cho mình. Chỉ là tin tức truyền đến từ thủ đô vẫn rất không rõ, không có mạch lạc rõ ràng.
Việc này cũng nằm trong tình lý, điều động các cán bộ có tầng cấp cao như thế, Trung ương sẽ cực kỳ cẩn thận không cho người khác có thể chuyên quyền. Các lão lãnh đạo mặc dù có chút mặt mũi, dù sao cũng đã rời khỏi tuyến đầu, tác dụng không có được tính quyết định.
Điều khiến Triệu Tiên Giác phiền muộn nhất chính là thái độ của Ngụy Ninh Sinh cũng hết sức ái muội khó hiểu. Triệu Tiên Giác đã tìm cơ hội thử vài lần, nhưng Ngụy Ninh Sinh vẫn không có một câu trả lời thuyết phục, bình thường hay trốn tránh câu trả lời.
Đương nhiên Triệu Tiên Giác có thể hiểu là việc này cũng không do Ngụy Ninh Sinh làm chủ. Nhưng Ngụy Ninh Sinh làm chủ không được mặt trên, chung quy có thể làm chủ được cho mình mà? Thái độ của mặt trên cũng không bảo là Ngụy Ninh Sinh sẽ không thể công khai nói một câu ủng hộ đâu?
Theo Triệu Tiên Giác nghĩ, Ngụy Ninh Sinh kỳ thực có thể ra sức vì chuyện này. Tối thiểu Ngụy Ninh Sinh có thể đề cập việc này với Liễu Tuấn. Tất cả mọi người nhìn ra được, quan hệ giữa Ngụy Ninh Sinh và Liễu Tuấn quả thực rất tốt. Bởi vì Ngụy Ninh Sinh rất phối hợp với công tác của Liễu Tuấn, cho nên Liễu Tuấn rất xem trọng Ngụy Ninh Sinh.
Mà Liễu Tuấn lại hoàn toàn có năng lực ảnh hưởng đến sự an bài phó tỉnh trưởng Thường vụ. Có thể bởi tư lịch của Liễu Tuấn còn kém, tạm thời chưa ảnh hưởng đến sự bố cục nhân sự của tỉnh thị khác, thế nhưng phân phối trong ban tỉnh D, thân là bí thư Tỉnh ủy, Liễu Tuấn hiển nhiên có quyền ngôn ngữ rất nặng. Còn chưa nói phía sau y còn có một tập đoàn chính trị hùng mạnh làm chỗ dựa.
Ngụy Ninh Sinh vẫn nhất định không chịu nhả ra.
Cho nên mấy ngày nay Triệu Tiên Giác rất ấm ức.
Lúc này, Ngụy Ninh Sinh lại mời hắn ăn một bữa cơm ở Bát Trân Hiên.
Triệu Tiên Giác đã đến Bát Trân Hiên sớm hơn 10 phút để chờ Ngụy Ninh Sinh.
Dự đoán, lời mời này của Ngụy Ninh Sinh cũng không phải là lời mời bình thường. Bởi vì quan hệ cá nhân giữa Ngụy Ninh Sinh và Triệu Tiên Giác vẫn rất tốt, trước kia khi hai người không có việc gì cũng thường ăn cơm, trò truyện với nhau.
Khi Ngụy Ninh Sinh nhìn thấy Triệu Tiên Giác đang ngồi đợi trong đại sảnh thì mỉm cười gật đầu. Hắn rất hài lòng về sự cung kính của Triệu Tiên Giác.
- Tiên Giác, đã đợi lâu chưa?
Hai người vừa ngồi xuống ghế, Ngụy Ninh Sinh liền mỉm cười hỏi.
Triệu Tiên Giác cười nói:
- Không, tôi cũng vừa mới tới thôi. . .
Ngụy Ninh Sinh cười gật đầu.
Bởi vì đã hẹn trước nên chủ quán đã sớm chuẩn bị thức ăn. Tỉnh trưởng vừa đến liền lũ lượt đưa lên. Ngụy Ninh Sinh chọn món cũng không nhiều, chỉ bốn món ăn một canh, đều là món ăn mang đậm mùi vị của tỉnh D.
- Tôi kính tỉnh trưởng một ly.
Triệu Tiên Giác vẫn chưa vội "hỏi thăm cơ mật", y theo quy củ cũ, đích thân rót đầy một ly cho Ngụy Ninh Sinh, rồi giơ lên ly rượu nói với Ngụy Ninh Sinh.
Ngụy Ninh Sinh mỉm cười giơ ly rượu lên, khẽ cạn một cái với Triệu Tiên Giác rồi nhấp một ngụm. Uống loại rượu thuốc rắn bí chế này không thể dùng phương thức "ngưu ẩm" được, phải từ từ nhấm nháp mới dễ tiêu hóa, phát huy dược hiệu.
Triệu Tiên Giác cũng nhấp một ngụm, tuy nhiên hơi sâu hơn so với Ngụy Ninh Sinh, một ngụm đã hơn nửa ly.
Ngụy Ninh Sinh vươn đôi đũa gắp đồ ăn rồi cười hỏi:
- Tiên Giác, có tâm sự gì hả?
Triệu Tiên Giác rầu rĩ than một tiếng.
Lời này mà cũng hỏi được!
Giờ là lúc nào, có thể không có tâm sự được ư?
Tuy nhiên thái độ ngày hôm nay của Ngụy Ninh Sinh quả thực có chút khó hiểu. Triệu Tiên Giác liền ở trong lòng tự kiểm thảo bản thân, đoạn thời gian gần đây có phải có chỗ nào đã sơ suất với Ngụy Ninh Sinh hay không, cho nên Ngụy Ninh Sinh có ý kiến với mình? Thế nhưng Triệu Tiên Giác lập tức phủ định suy đoán này, thái độ của mình vẫn trước sau như một, tâm ý đi theo Ngụy Ninh Sinh chưa bao giờ từng có biến hóa. Nếu như nhất định phải nói có biến hóa, đó chính là đã chấp hành tương đối triệt để mệnh lệnh của Liễu Tuấn, không còn giống như lúc Liễu Tuấn mới đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy nữa. Nhưng mà điều này cũng là bởi vì thái độ của Ngụy Ninh Sinh đã có biến hóa đối với Liễu Tuấn cho nên mình mới biến đổi theo, không tính là trái ý với Ngụy Ninh Sinh mà?
- Hà hà, tỉnh trưởng, việc của tỉnh trưởng Thiên Minh đã định ra chưa?
Triệu Tiên Giác cưỡng chế nỗi khó chịu trong lòng rồi cười hỏi.
Ngụy Ninh Sinh thầm thở dài một tiếng. Khí độ của Triệu Tiên Giác vẫn khiêm nhường quá, trong lòng rõ ràng là nghĩ đến chuyện của mình, nhưng không nói ngay mà lại còn quanh co lòng vòng bắt đầu từ Lưu Thiên Minh. Trước kia khi Triệu Tiên Giác và Ngụy Ninh Sinh ở cùng với nhau cũng không như vậy, biểu hiện đều rất "ngay thẳng". Hiện tại thì sự "ngay thẳng" này cũng còn phải phân trường hợp. Khi đối mặt với đại sự chân chính, trong lòng Triệu Tiên Giác vẫn còn ý "cảnh giác".
Đây mới là tâm tính chân chính của Triệu Tiên Giác.
- Ừ, nghe Liễu bí thư nói, trên cơ bản là đã định rồi, Trung ương đã có an bài.
Ngụy Ninh Sinh cũng không giấu diếm nữa, gọn gàng dứt khoát nói ngay. Ngày hôm nay hắn chủ động mời Triệu Tiên Giác, chính là muốn nói chuyện này với Triệu Tiên Giác, không cần thiết úp mở làm gì.
Triệu Tiên Giác rất chăm chú nhìn Ngụy Ninh Sinh.
- Đi Chính hiệp tỉnh, đồng chí Thuận Triều hoàn toàn lui xuống.
Ngụy Ninh Sinh đưa ra đáp án.
Đồng chí Thuận Triều ở đây chính là đương nhiệm chủ tịch Chính hiệp tỉnh Lưu Thuận Triều. Tuổi tác vẫn chưa đến giới hạn nhậm chức cấp Chính bộ, còn thiếu khoảng 1 năm. Hôm nay để hắn lui xuống, không hề nghi ngờ là vì thoái vị cho Lưu Thiên Minh.
Đáp án này cũng không ngoài dự liệu của Triệu Tiên Giác, tuy nhiên hình như vẫn chưa tới mức quá dĩ nhiên. Lưu Thiên Minh lui tuyến hai, có thể tiến thêm một bước này, cũng có thể tiếp tục được an bài một chức vụ cấp Phó bộ để dưỡng lão. Hiện tại để Lưu Thuận Triều lui xuống sớm một năm, rồi đưa Lưu Thiên Minh tới vị trí cấp Chính bộ, ít nhiều gì cũng có ý "tính công cao" ở đây.
Trong hai năm nay Lưu Thiên Minh luôn theo sát Liễu Tuấn, bất luận chỉ thị gì của Liễu Tuấn đều chấp hành đặc biệt triệt để. Rốt cuộc tại trạm cuối cùng của sĩ đồ đã đến địa vị cao cấp chính tỉnh bộ.
Đối với Lưu Thiên Minh mà nói, đây là kết quả tốt nhất, có thể nói công đức viên mãn.
Triệu Tiên Giác gật đầu, không nói năng gì.
Ngụy Ninh Sinh nhìn Triệu Tiên Giác một cái, Triệu Tiên Giác thì cứ coi như không phát hiện, vươn đũa gắp đồ ăn. Nếu hướng đi của Lưu Thiên Minh đã định, như vậy phó tỉnh trưởng Thường vụ hoa rụng nhà ai, chung quy cũng nên có kết luận. Triệu Tiên Giác sẽ không muốn hỏi thêm, nếu như Ngụy Ninh Sinh biết đáp án thì sẽ nói cho hắn. Mình cứ mãi truy hỏi, vị miễn nóng vội quá.
Cán bộ đã đến tầng cấp này, bao giờ cũng lưu ý đến mặt mũi.
Ngụy Ninh Sinh cười nhẹ nhàng lắc đầu:
- Liễu bí thư nói là đã chính thức đề cử đồng chí Đàm Kỳ Công tiếp nhận chức vụ của đồng chí Thiên Minh, Kỳ công vẫn luôn công tác tại Chính phủ tỉnh, để đồng chí Kỳ Công tiếp nhận chức vụ của đồng chí Thiên Minh sẽ rất thích hợp.
Triệu Tiên Giác không khỏi ngây ngẩn cả người, hắn không hề nghĩ đến kết quả sẽ như vậy.
Không ngờ mình "vất vả bôn ba" mấy tháng, kết quả lại là không đạt được gì?
Triệu Tiên Giác bưng ly rượu và uống cạn, sắc mặt trở nên hết sức âm trầm, rầu rĩ mà nói:
- Đồng chí Kỳ Công trẻ tuổi. . .có năng lực hơn tôi. . .
Ngụy Ninh Sinh thở dài một tiếng, mỉm cười nói:
- Tiên Giác, anh quá coi thường bản thân mình rồi. Liễu bí thư nói, giao lưu cán bộ không thể chỉ giới hạn ở cơ sở, cán bộ lãnh đạo cao cấp cũng nên triển khai giao lưu. Nhất là cán bộ của tỉnh D chúng ta, quả thật là rất có tài ở trên mặt kiến thiết kinh tế. Cứ để những cán bộ có năng lực này ở trong một tỉnh, sẽ rất lãng phí. . .
Triệu Tiên Giác liền mở to hai mắt.
Lời của Ngụy Ninh Sinh là có hàm ý khác!
- Ha ha, Tiên Giác. Liễu bí thư vốn là muốn đề cử anh với Trung ương, nhưng đồng chí Giang Hữu Tín đã giành trước một bước, đề cử anh với Trung ương, muốn anh đến tỉnh Ích Đông cùng hợp tác. Liễu bí thư lại không muốn cướp sở thích của người khác. . .Nào, Tiên Giác, cạn một ly, chúc anh thành công!
Ngụy Ninh Sinh cười giơ ly rượu lên