TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Chương 1932: Hảo huynh đệ.

Trùng Sinh Chi Nha Nội

Tác giả: Khuyết danh

Chương 1939: Hảo huynh đệ.

Nhóm dịch Huntercd

Nguồn: Vip.vandan

Giờ cơm cũng phải chờ thêm một lát, Tiết Tử Dịch mở TV xem, thời gian vừa đến bản tin thời sự. Lái xe cho lãnh đạo thời gian khá dài nên Tiết Tử Dịch cũng đã tập thành thói quen xem thời sự.

Kha Khải Phàm thì khỏi cần phải nói, nếu có chuyện bị bỏ lỡ thì hắn còn phải xem tin tức phát lại. Đây là một trong những khóa kiến thức cơ bản khi làm thư ký cho đại lãnh đạo.

Tập Vân Anh nói với em họ đang hỗ trợ ở bên: "Thiếu Mẫn, em ra ngoài ngồi đi, nói chuyện với họ, thuận tiện tìm hiểu nhau luôn, chỗ này có chị rồi."

Trần Thiếu Mẫn đỏ mặt: "Chị, tìm hiểu nhau gì chứ?"

Tập Vân Anh cười tủm tỉm nói: "Anh rể em nói, Kha xử người ta chưa có kết hôn đâu, ngay cả bạn gái cũng chưa có, năm nay cũng đã 30 tuổi rồi. Em nói điều kiện của người ta tốt cỡ nào? Cũng may là có quan hệ tốt với anh rể em, chứ nếu không sao có cơ hội này? Nhanh đi, đừng rú ở đây làm gì."

Trần Thiếu Mẫn mặt càng đỏ hơn. Ngày hôm nay chị họ gọi cô qua đây ăn cơm, cũng nói là giới thiệu đối tượng cho mình, nhưng không ngờ lại là thư ký của bí thư Tỉnh ủy! Đúng như chị họ nói, điều kiện của Kha Khải Phàm không phải là tốt thông thường, mà là quá tốt đi. Toàn tỉnh không biết có bao nhiêu cô gái mộng tưởng muốn trở thành cô dâu của Kha Khải Phàm đâu.

"Chị à, vậy có được không?"

Trần Thiếu Mẫn thấy do dự, giọng lắp bắp nói, trong đầu thì đang đánh trống. Nếu như lấy điều kiện của cô, trẻ tuổi xinh đẹp, bằng tốt nghiệp đại học chính quy, lại là giáo viên chính thức, rất có thể diện, thanh niên bình thường thật sự rất khó lọt vào mắt cô. Tuy nhiên khi so sánh với Kha Khải Phàm thì vẫn kém về đẳng cấp. Cực phẩm Vương lão ngũ giống như Kha Khải Phàm, cả tỉnh quả thật cũng chỉ có một.

Tập Vân Anh liền nghiêm mặt: "Sao lại không được? Nếu không được thì có anh rể em lo liệu mà? Điều kiện của Kha xử người ta ưu việt cỡ nào, cho nên em phải nắm tốt cơ hội. Vừa lúc hai ngày này Khoa xử đang dọn nhà đấy, đợi anh rể sẽ dẫn em cùng qua đó, hỗ trợ cho anh ta tân gia một chút, sáng tạo cơ hội. Nhanh đi, còn đang đứng đực ra đó làm gì?

Trần Thiếu Mẫn vẫn do dự, bần thần đi ra từ nhà bếp.

"Khải Phàm, cậu xem, bí thư của chúng ta chính là khác người, chỉ đứng ở trên kia thôi mà cũng uy phong lẫm lẫm như vậy đấy."

Trong TV đang phát tin có quan hệ đến Liễu Tuấn, Tiết Tử Dịch liền chà chà tán thán. Hắn là loại người tương đối thành thật chất phác, Liễu Tuấn quan tâm hắn, hắn đối với Liễu Tuấn cũng một mực sùng bái. Thường ngày hễ nói chuyện, mở miệng ngậm miệng đều nhắc tới "tỉnh trưởng".

Kha Khải Phàm mỉm cười gật đầu.

Kỳ thực Liễu Tuấn vẫn yêu cầu tin tức tận khả năng đưa tin về sự tích tốt đẹp của cơ sở cán bộ và quần chúng, giảm thiểu đưa tin về cán bộ lãnh đạo và các loại hội nghị. Hai ngày này do Tỉnh ủy đang nhiệm kỳ mới cho nên trên TV mới có nhiều tin tức loại này.

"Thiếu Mẫn, đừng đứng ở đó, qua đây ngồi đi."

Tiết Tử Dịch liếc mắt đã thấy Trần Thiếu Mẫn.

"Dạ. . ."

Trần Thiếu Mẫn đáp lại, đi tới ngồi xuống trên ghế sofa bên cạnh.

"Khải Phàm, cậu thử nói xem ai sẽ qua đây làm tỉnh trưởng?"

Tiết Tử Dịch thuận miệng hỏi.

Kha Khải Phàm cười lắc đầu: "Anh Tiết, việc này em cũng không biết. Đây là việc của Trung ương cân nhắc mà."

"Thì là việc của Trung ương cân nhắc, nhưng cũng phải hỏi qua ý kiến của bí thư chúng ta chứ?"

Nhớ tới mấy tháng trước, Lưu Phi Bằng thỉnh thoảng giở trò xấu, liên tiếp gây áp lực cho Liễu Tuấn, thấy tình hình Liễu Tuấn vẫn thường hay nhíu mày suy tư, Tiết Tử Dịch rất bực bội. Giờ thì tốt rồi, cả tỉnh A sẽ không còn ai có thể gây áp lực cho Liễu Tuấn được nữa.

Tiết Tử Dịch rất là hãnh diện.

Kha Khải Phàm nhẹ nhàng nhíu mày, lập tức cười nói: "Anh tiết, việc này chúng ta có cần thảo luận không?"

Tiết Tử Dịch lập tức hiểu được, hơi ngại ngùng mà nói: "Đúng đúng, cậu thấy đấy, cứ ở nhà lại không chú ý. Sau này nhất định sẽ chú ý!"

Trần Thiếu Mẫn hiếu kỳ quan sát Kha Khải Phàm.

Mặc dù Tiết Tử Dịch chỉ là nhân viên biên chế, nhưng lại được xem là người có triển vọng nhất của cả hai nhà họ. Một số trưởng người thân thích đang làm phòng khoa trưởng tại cơ quan nhà nước, ở trước mặt Tiết Tử Dịch cũng đều phải cung kính, không dám có chút bất kính. Không ngờ ở trước mặt Kha Khải Phàm, Tiết Tử Dịch hình như rất cẩn thận, đối với lời anh ta nói cũng rất tín phục.

Kha Khải Phàm chú ý tới ánh mắt của Trần Thiếu Mẫn, gật đầu với cô.

Trần Thiếu Mẫn cũng mỉm cười, lại quay đầu cầm lấy một quả táo trên bàn rồi gọt vỏ. Trần Thiếu Mẫn mặc dù là giáo viên, nhưng là thông minh khéo tay, gọt vỏ táo vừa nhanh vừa đẹp, chỉ chốc lát đã gọt xong một quả và đưa cho Kha Khải Phàm, nhỏ giọng nói: "Kha xử, ăn táo đi!"

"Vâng, cám ơn."

Kha Khải Phàm nhận lấy, mỉm cười nói lời cảm ơn.

Tiết Tử Dịch cười nói: "Khải Phàm, khí độ đó của cậu, hình như đã thừa hưởng một mạch của bí thư chúng ta. Vu trưởng phòng cũng như cậu vậy, khí độ bất phàm, đều là học được từ bí thư chúng ta."

Vu trưởng phòng đương nhiên là chỉ Vu Hoài Tín, trưởng phòng Tuyên truyền Thành ủy Ngọc Lan. Hắn có quan hệ với Tiết Tử Dịch rất tốt, bình thường vẫn hay hẹn Tiết Tử Dịch đi uống rượu.

Kha Khải Phàm vội vàng khoát tay áo: "Anh Tiết khích lệ rồi. Muốn học được khí độ của bí thư thì thật không đơn giản. Thời gian Vu bộ trưởng đi theo bí thư rất dài nên anh ta mới học được, em thì còn kém xa lắm."

"Ha ha, cậu cũng rất khá rồi, nghìn vạn lần đừng tự coi nhẹ mình. Mà này, cũng chỉ bí thư của chúng ta mới có năng lực này, thư ký của bí thư, người nào mà không phải là kỳ tài trụ cột đâu."

Tiết Tử Dịch cảm thán nói.

Kha Khải Phàm cười nói: "Anh Tiết mới là lợi hại hơn. Trong tỉnh chúng ta, chắc chưa có ai mà lái xe cho lãnh đạo tới 10 năm đâu nhỉ?"

Tiết Tử Dịch cũng nở nụ cười.

Nói đến việc này, có thể coi là một việc bình sinh hắn đắc ý nhất.

Chỉ chốc lát, Tập Vân Anh đã làm cơm xong, cười ha ha bắt chuyện với mọi người. Tiết Tử Dịch cầm ra một lọ Mao Đài, nhất định phải cùng Kha Khải Phàm uống vài ba ly.

"Khải Phàm, rượu này là lần trước bí thư cho tôi đấy, bí thư chỉ uống trần nhưỡng Mao Đài thôi, ha ha, chúng ta đi theo cũng được thơm lây. . . Thiếu mẫn, rót rượu cho Kha xử đi chứ."

Tửu lượng của Kha Khải Phàm kỳ thực trên Liễu Tuấn nhiều, lập tức cũng không khước từ cùng Tiết Tử Dịch uống mấy ly, Tập Vân Anh và Trần Thiếu Mẫn thì uống nước trắng, bầu không khí trên bàn cơm rất sôi nổi. Trần Thiếu Mẫn dần dần quen thuộc với Kha Khải Phàm, cũng nói nói cười cười.

Tiết Tử Dịch và Tập Vân Anh thấy thế đều mừng rỡ.

Ăn cơm xong , Kha Khải Phàm ngồi thêm một lúc mới đứng dậy cáo từ.

Tiết Tử Dịch cười nói: "Khải Phàm vội về làm gì. Mọi người đều biết hai ngày này cậu đang dọn nhà, dù sao thì trong nhà cũng không có việc gì khác, tôi và chị dâu còn có Thiếu Mẫn cùng qua đó giúp cậu một tay là được rồi!"

Kha Khải Phàm vội nói: "Anh Tiết, việc này đâu cần làm phiền mọi người."

"Này, anh em thì nói cái gì làm phiền hay không? Việc cậu giúp tôi còn ít sao? Hiện tại cậu chỉ có một mình, việc dọn nhà cũng cần phải tỉ mỉ mới được, chị dâu và Thiếu Mẫn là nữ đồng chí, họ thận trọng hơn. Đi đi đi, cùng đi cùng đi."

Tiết Tử Dịch đỉnh đạc nói.

Nếu đã nói như vậy thì Kha Khải Phàm cũng không thể cự tuyệt. Hắn chung quy không thể nói, Lữ Na đang còn chờ ở bên đó. Hơn nữa, cho dù Lữ Na đang chờ, cũng là vì dọn nhà cho hắn, mấy người Tiết Tử Dịch qua hỗ trợ cũng không ảnh hưởng gì. Không ai quy định, chỉ Lữ Na mới là bạn của hắn.

Kỳ thực, chuyện mấy ngày nay Lữ Na vẫn một mực giúp Kha Khải Phàm dọn gia, Tiết Tử Dịch sớm đã nghe nói. Không chỉ hắn, cán bộ cơ quan Tỉnh ủy cũng biết không ít. Từ khi Liễu Tuấn vào quản trụ sở Tỉnh ủy, Kha Khải Phàm là nhân viên thân cận nhất bên người y, mức độ được quan tâm có thể nói gần như bí thư Tỉnh ủy.

Ân cần như vậy, Tiết Tử Dịch rất hiểu trong lòng Lữ Na đang suy nghĩ cái gì.

"Vậy làm phiền anh Tiết và chị dâu vậy, ha ha, còn có Thiếu Mẫn nữa. . ."

Kha Khải Phàm khách khí nói.

"Khách khí gì chứ, anh em bao nhiêu năm rồi, đi đi đi!"

Tiết Tử Dịch liên thanh nói, cầm lấy chìa khóa xe, rất nhanh đã chạy đến khu ký túc xá cho cán bộ cơ quan Tỉnh ủy.

"Thiếu Mẫn, em lên nhà với Kha xử trước đi, anh và chị dâu sẽ lên ngay."

Xe dừng lại trước căn nhà số 3, Tiết Tử Dịch nói với Trần Thiếu Mẫn.

Trần Thiếu Mẫn đáp ứng một tiếng, sau đó đi cùng Kha Khải Phàm lên lầu.

Chờ khi bóng hai người đã khuất, Tập Vân Anh mới có chút lo lắng nói: "Lão Tiết, anh nói vậy có được không? Em nghe nói Lữ Na đó là thân thích của chủ nhiệm Hồ Hiếu Học, còn đẹp hơn cả Thiếu Mẫn của chúng ta nữa, người ta lại là đồng sự với Kha xử. . ."

"Hắc hắc, em không nói đến Lữ Na này thì anh còn chưa có vội như vậy. Thiếu Mẫn có thể cùng Khải Phàm thành sự thì càng tốt, cho dù không được cũng không có gì. Nhưng sẽ không nên để Lữ Na theo Khải Phàm. Cô ta có phải là thân thích của Hồ Hiếu Học hay không, trước tiên cứ mặc kệ. Chỉ cái danh tiếng đó đã không biết thối nát bao nhiêu rồi. Đẹp thì sao? Đàn bà như vậy nếu như theo Khải Phàm thì thật là tủi thân cho cậu ta. Khải Phàm không biết, nhưng anh thì rất rõ. Có một số việc, người ta sẽ không nói cho cậu ta biết, vì người khác sợ cậu ta thôi!"

Tiết Tử Dịch cười nhạt nói.

Tập Vân Anh vừa nghe cũng sốt ruột, vội nói: "Vậy. . .vậy anh mau đi đề tỉnh cậu ấy đi. Kha xử là người tốt, cũng giống như anh em ruột với anh vậy."

"Chuyện như vậy mình không tiện nói. Bằng không thì, Khải Phàm còn tưởng rằng mình gây chia rẽ. Đừng thấy cậu ta điềm tĩnh, nhưng lại cùng khuôn mẫu như Liễu bí thư, dù sao cũng là thanh niên chưa kết hôn, trên việc nam nữ nhìn không rõ. Việc này phải xem Thiếu Mẫn thế nào thôi, cần phải phá hư chuyện này của cậu ta. Bằng không thì để cho người ta lợi dụng, đối với tiền đồ của cậu ta sẽ tạo trở ngại rất lớn. Thời khắc mấu chốt, cũng không thể khiến bí thư xem nhẹ cậu ta được."

Tập Vân Anh thất kinh: "Lợi hại như vậy? Lỡ cậu ta bị Lữ Na mê hoặc thì sao? Đàn ông các người không phải có cái tật này sao?"

"Nói cái gì? Đàn ông chúng tôi thế nào?"

Tiết Tử Dịch nhất thời bất mãn, trừng mắt với vợ.

"Việc này không được, anh phải gọi điện thoại cho Hoài Tín. Nếu như mình ngăn cản không được thì để anh ta đứng ra. Lời Hoài Tín chắc Khải Phàm sẽ nghe!"

Nói rồi, Tiết Tử Dịch lấy ra điện thoại. . . Sau khi nói mấy câu với bên kia, sắc mặt Tiết Tử Dịch liền trấn tĩnh hơn.