Trùng Sinh Chi Nha Nội
Tác giả: Khuyết danh
Chương 1882: Văn kiện TW.
Nhóm dịch Huntercd
Nguồn: Vip.vandan
Đúng như Lưu Phi Bằng dự liệu, Liễu Tuấn không tranh cãi với hắn, nhưng sau khi trở về chính phủ tỉnh, vẫn làm theo ý mình, sai Sài Thiệu Cơ đứng đầu, bắt đầu chính thức thành lập hạng mục tập đoàn Giang Hoài. Trên cuộc họp thường vụ chính phủ, thành lập chủ nhiệm văn phòng lãnh đạo khai thác tài nguyên khoáng sản các thành phố phía bắc, do Sài Thiệu Cơ làm chủ nhiệm văn phòng, Bành Kiến Vinh làm phó chủ nhiệm thứ nhất. Ai cũng nhìn ra chức vụ của Bành Kiến Vinh là chức danh dự. Đồng thời chính phủ tỉnh đem báo cáo thành lập tập đoàn Giang Hoải trình lên Quốc vụ viện.
Liễu Tuấn làm thế không hợp quy củ lắm, dù việc thành lập tập đoàn Giang Hoài thuần túy thuộc lĩnh vực kinh tế, nhưng thông thường vẫn nên phải được cuộc họp thường ủy thông qua, mới tiện báo lên trên. Hiện giờ chỉ lấy danh nghĩa chính phủ báo lên, vòng qua tỉnh ủy, dù trình tự không có vấn đề, nhưng tiến thêm một bước công khai hóa mâu thuẫn giữa y và Lưu Phi Bằng.
Có lẽ đó là sách lược hiện giờ của Liễu Tuấn, cố gắng công khai hóa xung đột với Lưu Phi Bằng, nhưng không thay đổi chủ ý của mình. Cứ vòng vo mãi chỉ bực mình.
Thế nhưng Lưu Phi Bằng lập tức triển khai phản kích tương ứng.
Phản kích triển khai trên cuộc họp thường ủy, Liễu Tuấn trên đường đi họp nhận được điện thoại:
- Tỉnh trưởng, tôi thấy cuộc họp này có khả năng xảy ra một số chuyện ngoài dự Liệu.
Lưu Quang Hưng nói, hắn cũng đang trên xe tới trụ sở tỉnh ủy.
Căn cứ vào thông báo của văn phòng tỉnh ủy, cuộc họp này chủ yếu có hai việc, thứ nhất là thảo luận văn kiện thông báo nghiêm túc công tác chuẩn bị đổi khóa đảng ủy, cùng với vấn đề liên quan việc tổ chức đại hội đảng toàn tình.
Trong văn kiện TW chỉ ra rõ ràng: Phương hướng chính xác, tích cực ổn thỏa, nổi bật trọng điểm. Giảm thiếu số phó bí thư, đẩy mạnh việc giao lưu chức vụ đảng và chính phủ, phải được tiến triển mang tính thực chất.
Lưu Quang Hưng lo Lưu Phi Bằng sẽ dựa theo văn kiện này phát huy thêm, tiến hành điều chỉnh cán bộ trung tầng.
Hiện giờ tình hình chính cục tỉnh A càng ngày càng "quỷ dị", nhìn bề ngoài hai vị lãnh đạo hợp tác vui vẻ, tôn trọng lẫn nhau. Nhưng thực tế thì mạnh ai nấy làm, ở phương diện kiến thiết kinh tế, Liễu Tuấn có tiếng nói tuyệt đối, dựa theo tư tưởng chấp chính của mình, triển khai công việc. Tương ứng là Lưu Phi Bằng ngày càng tỏ ra mạnh mẽ ở việc bổ nhiệm cán bộ, nhiều sự điểu chỉnh, thể hiện ý đồ riêng của Lưu Phi Bằng. Đấu tranh từng bước tới cao trào.
Liễu Tuấn mỉm cười:
- Đừng lo, chuyện đâu rồi sẽ vào đó.
Lưu Quang Hưng liền không đàm luận tới vấn đề này nữa, nói vài câu rồi cúp điện thoại.
Chiếc Audi tiến vào trụ sở tỉnh ủy , bước chân trên tấm thảm đỏ dầy gặp Lưu Phi Bằng thong thả đi tới, hai người mỉm cười chào hỏi rồi sóng vai đi vào phòng họp.
Không khí trên cuộc họp thường ủy nhìn có vẻ như tương đối thoải mái, hai vị lãnh đạo đi vào mỉm cười chào hỏi mọi người.
- Các đồng chí, cuộc họp hôm nay, chủ yếu thạo luận vấn đề thực thi văn kiện TW, tỉnh ta năm nay mở đại hổi đảng toàn tỉnh, làm sao thực thi chỉ thị của TW, cần phải nghiên cứu thật kỹ.
Lưu Phi Bằng ngồi xuống, nhìn qua các thành viên tham dự cuộc họp, chậm rãi nói.
- Văn kiện TW yêu cầu tinh giản ban lãnh đạo, giảm thiểu số phó bí thư, tăng cường giao lưu nhậm chức giữa đảng và chính phủ. Vậy các đồng chí cho ý kiến ở mấy phương diện này đi.
Lưu Phi Bằng nói với giọng bình tĩnh, xem chừng rất tự tin.
Kiến nghị liên quan phương diện kiến thiết đảng vụ, thường do La Tự Lập phát biểu trước tiên, không phải là đưa quyết định, có điều xác định phương hướng đại khái. Kỳ thực là đại biểu cho Lưu Phi Bằng.
- Lưu bí thư, các đồng chí, tôi phát biểu vậy. Tinh thần văn kiện TW rất chính xác rất anh minh, tôi chỉ ra phương hướng đại hội đảng toàn tỉnh sắp diễn ra. Tôi cho rằng ở phương diện giao lưu nhậm chức giữa đảng và chính phủ, tỉnh A chúng ta chưa làm tổ lắm. Giao lưu cán bộ trong tỉnh chưa tiến hành nhiều, phạm vi cũng hẹp. Đương nhiên, vấn đề này tôi phải tự kiểm điểm trước, ở việc này, tôi chưa thúc đẩy nhiều lắm...
Quả nhiên lời của Lưu Phi Bằng vừa mới dứt, La Tự Lập liền lên tiếng, mặt mang nụ cười ôn hòa.
Có điều ông ta còn chưa nói hết, nụ cười trên mặt các thường ủy khác đều dần biến mất.
Văn kiện TW thông báo có yêu cầu về ba phương diện, hai điều đầu, La Tự Lập không tỏ thái độ, vì nó hoàn toàn thuộc về phạm trù của người đứng đầu.
Nhân số thành viên trong ban thường ủy tỉnh A giống như nhiều nơi khác trên toàn quốc, dần tăng thêm, mấy năm qua giữ con số chừng 13 người. Đây xem như chuyện bình thường, tuyệt đại bộ phận thành viên ban tỉnh ủy các nơi có con số như thế. Cũng có tỉnh cả biết, con số mở rộng lên tới 15 người.
Thủ trưởng ban ngành chức năng đảng ủy tiến vào thường ủy, thủ trưởng quân khu cũng vào thường ủy, đó là yêu cầu văn kiên TW quy định rõ ràng, không ai sửa không ai có thể sửa được.
Còn về phần giảm thiểu phó bí thư, mấy năm qua TW luôn đánh tiếng, hiện giờ rõ ràng đề ra yêu cầu, đoán chừng sau lần tuyển cử đổi khóa năm nay sẽ quán triệt thực thi. Trên nguyên tắc, trừ người đứng đầu đảng chính phủ chỉ giữ một phó bí thư chuyên chức. Ban bệ các tỉnh phải ra sức đẩy mạnh chế độ thường ủy phụ trách, giảm số phó bí thư, tức là giảm bớt mắt xích quản lý, các thường ủy trực tiếp phụ trách với bí thư đảng ủy, có lợi cho việc tăng cường quyền uy của bí thư. Đó là TW muốn giảm khả năng phát sinh tranh chấp nội bộ tới mức thấp nhất.
La Tự Lập là thường ủy xếp thứ ba, nếu như sau khi đổi khóa ông ta vẫn còn ở lại tỉnh A, chắc chắc chức phó bí thư chuyên chức không thể là người khác, Hứa Hoành Cửu và Lưu Quang Hưng không thể tiếp tục đảm nhận chức phó bí thư tỉnh ủy nữa. La Tử Lập không thể chủ động nói tới vấn đề này. Thực tế, thảo luận chuyện này trên thường ủy cũng không thỏa đáng.
Chỉ là phạm vi quản hạt của phó bí thư chuyên chức có khác biệt rất lớn, La Tự Lập luôn làm công tác tổ chức đảng ủy, sau khi giảm phó, quyền lực của ông ta cơ bản không bị suy giảm quá lớn. Đương nhiên quyết định vẫn nằm ở tác phong công tác và tính cách của bí thư tỉnh ủy và trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy. Bí thư tỉnh ủy uy thế và trưởng phòng tổ chức quá mạnh, đều có khả năng tạo thành uy hiếp với phó bí thư chuyên chức.
Có điều tạm thời La Tự Lập không lo lắng chuyện này.
Thực sự làm cho các thường ủy cảnh giác, là việc giao lưu nhậm chức đảng và chỉnh phủ, thành viên ban tỉnh ủy giao hoán chức vụ quyền nằm ở ử TW, lời của La Tự Lập là hướng vào ban bệ cán bộ trung tầng tỉnh A.
Nghi ngờ trước đó của Lưu Quang Hưng đã được chứng thực, Lưu Phi Bằng muốn lấy cái cớ này điều chỉnh cán bộ.
Gần như lập tức Lưu Quang Hưng nghĩ tới Triệu Sư Phạm.
Hiện giờ trong mười tám thành phố, chỉ duy nhất có một mình Triệu Sư Phạm, cán bộ phái bản địa làm bí thư thành ủy.
Bản thân Triệu Sư Phạm chẳng khiến cho Lưu Phi Bằng và La Tự Lập đặc biệt chú ý, luận tuổi, Triệu Sư Phạm đã 54, làm hết khóa này, rất có khả năng tới chính hiệp hoặc hội đồng nhân dân tình làm cấp phó, chuẩn bị dưỡng lão. Đương nhiên cũng có khả năng có thể cấp cho thực quyền nhất định, dù sao so với các lãnh đạo cấp phó của chính hiệp và hội đồng nhân dân khác thì Triệu Sư Phạm còn khá trẻ. Cho dù làm bí thư thành ủy thêm một nhiệm kỳ nữa cũng được.
Nhưng trong lòng tất cả mọi người, sĩ đồ của Triệu Sư Phạm đã tới điểm kết.
Luận phẩm đức, Triệu Sư Phạm chính trực liêm khiết, cơ bản là cán bộ Liễu hệ thuần túy, làm người ta không bới móc được lỗi lầm quá lớn. Hơn nữa, mặc dù trong số tâm phúc của Liễu Tuấn, dù Triệu Sư Phạm được tín nhiệm, nhưng không được quá coi trọng. Không thể so với Sài Thiệu Cơ, Lưu Quang Hưng.
So ra thì năng lực làm việc cụ thể của Triệu Sư Phạm rất cao, năng lực nắm giữ đại cục có thiếu sót. Tới tầng cấp càng cao, thiếu sót này càng tỏ ra quan trọng.
Lưu Phi Bằng và La Tự Lập nếu như muốn nhắm vào Triệu Sư Phạm, lời giải thích duy nhất là muốn tiến thêm một bước tước giảm quyền uy của Liễu Tuấn, cho dù Tiềm Châu vẫn do một cán bộ Liễu hệ khác làm bí thư thành ủy, thì vẫn bị tước giảm.
Lý do đơn giản, Liễu Tuấn không bảo vệ được tâm phúc của mình nữa.
Xem ra cuộc họp thường ủy này sắp có một màn long tranh hổ đấu rồi, Lưu Quang Hưng hiểu Liễu Tuấn tuyệt đối không nhượng bộ ở vấn đề này. Nhưng đối phương nắm "thượng phương" bảo kiểm, nắm giữ ưu thế, thêm vào Chu Thành Bồi điều đi, Lưu Đan Tuyền tới, thế cục của cuộc họp thường ủy đã có thay đổi rất lớn, muốn có ưu thế trong cuộc tranh đấu này là rất khó.
Nghĩ tới đây Lưu Quang Hưng bất giác nhìn sang phía Liễu Tuấn.
Vài thường ủy khác có suy nghĩ tương tự, ánh mắt như vô tình dừng ở trên mặt Liễu Tuấn.
Liễu tỉnh trưởng thong thả uống trả, vẻ mặt bình tĩnh, không có chút gợn sóng nào.