TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thế Giới Tu Chân
Chương 859: Lam Băng

Trong cái thời điểm nhậy cảm như thế này, bất kể một việc nhỏ nào cũng dễ dàng bị người ta bị người ta phóng đại ra. Sự kiện Âm Lăng Vệ và Bắc Nguyên băng phủ đang âm thầm đấu đá lẫn nhau, thoạt nhìn thì có vẻ yên tĩnh không to tác lắm, nhưng thực chất có rất nhiều ánh mắt đang tập trung vào đó.

Tuy rằng tính trong cả Minh Cảnh, Thác Bạt Vũ cũng không được coi là cao thủ đứng đầu, thậm chí còn chưa hẳn được coi là cao thủ nhất lưu nữa, nhưng dù sao y cũng là kẻ dũng mãnh thiện chiến, lại là một trong những hảo thủ của Âm Lăng Vệ, cho nên rất nhiều người biết đến y.

Nhưng không ngờ một người như vậy, lại dẫn theo năm trăm thiết vệ mà vẫn bị thua dưới tay một vị thiếu niên không chút danh tiếng nào trong vòng một chiêu.

Vì thế thanh danh của Thanh Hiểu lan truyền khắp nơi.

Người có thể đánh bại Thác Bạt Vũ và năm trăm thiết vệ, thì ngay cả kẻ có chút kiến thức cũng biết vị thiếu niên này có thực lực kinh người như thế nào!

Chiến pháp của Ma tộc nghiêng về hợp lực của nhiều người vào một người, vì thế sức lực của năm trăm thiết vệ, tập trung lên một mình Thác Bạt Vũ, cũng khiến cho y có được chiến lực của một cao thủ nhất lưu.

Vậy mà Thác Bạt Vũ vẫn cứ bị đánh bại.

Như vậy, một người có thể đánh bại cao thủ nhất lưu phải có thực lực như thế nào?

Bỗng nhiên, từ đâu xuất hiện một thiếu niên, tuổi vẫn còn trẻ mà đã có thực lực mạnh đến như vậy. thì làm sao người ta không kinh hãi cho được?

Vị thiếu niên tóc trắng kéo theo năm cái quan tài, hay chiếc chiến xa hoa lệ, vị thiếu niên cường hãn có thành đằng kì dị. . .

Tổng hợp những chuyện lạ đời này mang tới cho người ta cảm giác hết sức bí ẩn

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※

Bất kể là Tả Mạc hay Thanh Hiểu đều không quá quan tâm đến trận chiến vừa rồi.

Dù sao cấp bậc địch nhân như Thác Bạt Vũ không đủ để hai người họ coi trọng.

Tả Mạc tận dụng thời gian để tu bổ thân thể mình. Với tác dụng vô cùng tốt của mảnh Minh Quỷ Âm Trầm Mộc khiến y bắt đầu sưu tầm tài liệu khắp nơi. Năng lực của Ngô lão đầu không tệ chút nào, bất cứ việc gì Tả Mạc phân phó lão đều hoàn thành tương đối xuất sắc. Căn cứ vào thông tin mà lão nghe ngóng được, biên cảnh Minh Cảnh bị phong tỏa là do bốn vị Minh Chủ liên hợp với nhau để hạ mệnh lệnh đấy.

Trước khi chọn lựa được người thừa kế Vương thì phong tỏa sẽ không bị giải trừ.

Đối với việc này, Tả Mạc vẫn giữ nguyên thái độ bình tĩnh, nếu như nhất thời không liên lạc được với Mạc Vân Hải, thì có thể tìm biện pháp để khôi phục lại thần lực trước cũng được. Chỉ cần thần lực được phục hồi, thì sự phong tỏa không còn ý nghĩa với hắn

Ảnh hưởng của việc Thanh Hiểu đả bại Thác Bạt Vũ có chút vượt qua dự đoán của Tả Mạc.

Còn về phía Ngô tộc thì khỏi phải nói rồi, Ngô lão đầu biết rõ, nếu không phải lần này có đại nhân chống đỡ thì e rằng Ngô tộc đã bị diệt tộc rồi, vì thế lúc này lão trung thành hết mực với đại nhân. Trận chiến vừa xảy ra, chấn nhiếp các thế lực trong Ngô ca thành không ít, chiến lực vô cùng cường hãn của Thanh Hiểu khiến bọn họ phải cẩn thận trong từng hành động.

Sau khi nghe nói Tả Mạc cần tài liệu cao giai, các gia tộc bắt đầu xôn xao, chủ động dâng lên một số tài liệu.

Chẳng bao lâu sau, số tài liệu mà bọn họ dâng lên đã đủ chất thành một ngọn núi nhỏ.

Thế nhưng, trong cả đống tài liệu này, có tác dụng với Tả Mạc chỉ có một kiện, hơn nữa phẩm chất của nó cũng không cao cho lắm, nhưng dù sao muỗi tuy nhỏ nhưng cũng là thịt, Tả Mạc vẫn dùng nó để khôi phục cơ thể.

Và tài liệu này cũng giúp hắn tiết kiệm được năm ngày hấp thu bình thường đấy.

Tả Mạc cũng là người am hiểu giao tiếp, vì thế cứ mỗi một người đưa tài liệu đến hắn đều 'lại quả ' một món thần trang để đáp lễ. Thật ra, lúc này việc luyện thần trang không làm Tả Mạc tốn quá nhiều thời gian và sức lực. Nhưng dù vậy những thần trang mà hắn luyện chế ra rất thích hợp với việc vận dụng Minh Thần lực, hơn nữa phẩm giai lại không hề thấp chút nào.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※

Bất cứ ở chỗ nào, đều không bao giờ thiếu những dạng người khôn khéo.

Cát Bằng cũng là một trong những người hiến dâng tài liệu, ở Ngô Ca thành, Cát gia cũng chỉ được tính là một thế lực nhỏ, sở hữu một số sản nghiệp có quy mô tầm trung mà thôi. Vốn Cát Bằng không muốn dâng tài liệu, nhưng khi thấy mọi người đều thay nhau đi dâng tài liệu, gã cũng ngẫm nghĩ một lúc rồi đi mua một ít tài liệu để dâng lên. Dù sao, gã cũng tận mắt chứng kiến trận chiến ấy, quả thật thực lực cường hãn của Thanh Hiểu khiến gã bị tác động rất mạnh.

Và đương nhiên Cát Bằng cũng nhận được một món quà hồi báo, quả thật điều này làm gã rất bất ngờ. Gã cảm thấy vị tiền bối kia là một người rất khiêm tốn ah.

Cát Bằng cũng chẳng để ý đến món quà ấy, vì trong suy nghĩ của gã cái món quà ấy chỉ thể hiện thành ý của đối phương thôi, chắc chẳng có giá trị cho lắm. Cát Bằng cũng yên lòng, lễ vật cũng đã gửi rồi, ít ra ngày sau đám người thành chủ chắc sẽ không tìm gã để gây phiền phức.

Thẳng đến lúc gã về nhà, rồi ăn cơm tối xong xuôi, đến lúc rảnh rỗi không còn việc gì để làm gã mới nhớ đến cái món quà mà ban sáng thu được.

Mở hộp quà ra, nhưng thứ nhìn thấy khiến gã ngẩn cả người.

Bởi trong hộp có một kiện thần trang hoa lệ đang nằm yên tĩnh.

Cát Bằng ngơ ngác cầm kiện thần trang lên.

Khi gã vừa chạm tay vào, trên thân thần trang truyền tới cảm giác lạnh buốt, Cát Bằng vốn làm việc buôn bán này lên gã có con mắt thưởng thức và giám định không tệ. Mầu băng lam (xanh trắng)trong vắt như một viên đá quý, bên trên có những đạo hoa văn tinh xảo mầu xanh da trời, cái này ắt hẳn là lam minh thạch hoàn mỹ thì mới có thể xuất hiện lam minh văn khi luyện chế. Ở bên trong là những sợi nhũ kim loại(vệt) mảnh như sợi tóc. độ khó khi luyện chế nhũ kim loại thì ai mà cũng biết. Vậy mà không ngờ lại có thể luyện chế đến mức độ hình thành lên những sợi tơ mỏng tinh tế như vậy, thì phải cần trình độ cao đến mức độ nào ah!

Bên trên thần trang có ba khỏa minh văn!

Thứ tốt!

Trình độ luyện chế kiện thần trang này đã vượt qua trình độ luyện chế thần trang hiện tại một khoảng lớn rồi, quả nhiên là một kiện thần trang tinh phẩm.

Khác biệt.

Từ cái nhìn đầu tiên, Cát Bằng dự đoán được giá trị của kiện thần trang này hơn xa đám tài liệu mà mình dâng lên. Nếu không phải lúc này gã đang cầm kiện thần trang trên tay thì chắc chắn Cát Bằng không thể tin vào mắt mình được nữa.

Việc buôn bán của gã cũng không lớn cho lắm vì thế ít khi gặp được những tinh phẩm như thế này.

Sao bọn họ lại dùng thần trang có giá trị như vậy để đáp lễ nhỉ?

Cát Bằng cảm thấy rất nghi ngờ, có khi nào bọn họ đưa nhầm không nhỉ.

Cả đêm, gã trằn trọc suy nghĩ, không biết có nên mang thần trang trả lại hay không. Sau một đêm không ngủ, trời vừa sáng, gã đã vác hai đôi mắt đỏ sọc đến phủ thành chủ.

Nhưng trên đường đi, gã lại nhận được một tin tức làm gã sửng sốt, đó là tất cả mọi người đều được đáp lễ một kiện thần trang.

Sao có thể như vậy được? Đây chính là suy nghĩ đầu tiên trong đầu Cát Bằng.

Như vậy thì phải mất bao nhiêu tiền ah! Đó là suy nghĩ thứ hai của Cát Bằng.

Nhưng rất nhanh sau đó, Cát Bằng khôn khéo đã đưa ra phản ứng, một suy đoán lớn mật hiện ra trong đầu gã, tiền bối tóc trắng chính là Luyện Khí Sư!

Bỗng gã ý thức được, đây chính là một cơ hội hiếm có!

Gã vội vàng quay về nhà, trong lòng vô cùng kích động. Bởi trong nhà gã có một kiện minh tài cùng đẳng cấp với Minh Quỷ Âm Trầm Mộc.

Người có suy nghĩ này không chỉ có riêng mình gã.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※

Quả nhiên, biện pháp của Tả Mạc mang lại tác dụng cực lớn.

Sau khi từng kiện lại từng kiện thần trang được đưa ra, lập tức số lượng tài liệu đưa đến tăng vọt, hơn nữa phẩm giai cũng cao hơn trước rất nhiều. Tả Mạc cũng không hề keo kiệt thần trang, lập tức phẩm giai của thần trang cũng, tài liệu có phẩm giai càng cao thì phẩm giai của thần trang đáp lễ cũng càng cao.

Thế nhưng không phải mỗi một kiện minh tài đều thích hợp cho Tả Mạc. Đám người kia không biết rằng, thứ mà Tả Mạc cần chính là những tài liệu bên trong có một đoàn sinh cơ như Minh Quỷ Âm Trầm Mộc, nhưng những tài liệu như vậy thì lại quá ít.

Tả Mạc cực khổ tìm kiếm cũng chỉ tìm được hai kiện tài liệu có thể dùng được.

Hai kiện minh tài này là một cái đầu lâu và một khối gỗ nát, bên trong hai kiện minh tài này đều ẩn chứa một chút sinh cơ. Tả Mạc dùng bọn chúng để chế thuốc cũng giúp hắn tiết kiệm được công sức của mười năm ngày. Trong mười ngày ở Ngô Ca thành, hắn không hề bỏ phí một ngày, tất cả thời gian đều dùng cho việc tu luyện, sau khi dùng minh tài hắn đã vận hành được năm mươi thiên, nói cách khác, chỉ trong vòng mười ngày hắn đã nhận được tác dụng trong vòng hai tháng.

Thân thể Tả Mạc muốn khôi phục hoàn toàn phải mất khoảng thời gian ba năm, tương đương với ba mươi sáu tháng, hiện nay hắn đã hoàn thành được một phần mười tám thời gian. vì thế hắn cảm thụ được rõ ràng sự phục hồi của cơ thể mình.

Tả Mạc nhận ra rằng, muốn cơ thể phục hồi nhanh hơn thì phải nghĩ cách tìm thêm nhiều tài liệu giống như Minh Quỷ Âm Trầm Mộc vậy.

Những tài liệu còn lại đều bị hắn luyện chế thành thần trang. Hiện tại thủ pháp luyện chế của hắn cực kì cao minh, vì thế.

luyện chế thần trang gần như không hao tổn chút gì. Hơn nữa tài liệu mà hắn hao phí rất ít.

Nhưng không phải là không có vấn đề xảy ra, Tả Mạc phát hiện ra, nồng độ minh khí xung quanh Ngô Ca thành bị giảm sút nghiêm trọng. Cái này chính do hắn mà ra đấy bởi thần trận trên chiến xa không ngừng hấp thu minh khí, linh khí v v. . . trong không khí rồi chuyển hóa thành thần lực.

Đấy là dùng thần trận đấy, chứ nếu mà thân thể Tả Mạc đã khôi phục thì hắn chỉ cần thời gian một cái hít thở cũng có thể đem linh lực. minh khí hoặc tất cả sinh cơ trong phạm vị trăm dặm hút sạch.

Đây chính là sự cường đại của Thần Cấp Cường Giả!

Nồng độ linh khí, minh khí xung quanh Ngô ca thành giảm sút, có nghĩa là tốc độ khôi phục của Tả Mạc giảm xuống. Tiếc là phụ cận Ngô ca thành không có địa hỏa, chứ nếu không Tả Mạc có thể hấp thu hỏa nguyên rồi biến thành thần lực.

Chẳng lẽ phải đổi chỗ khác sao?

Tả Mạc nhíu mày, hắn đang định dùng khoáng mạch hắc minh để kiếm chác chút tài liệu trong tay Âm Lăng Vệ.

Bỗng nhiên, Ngô lão đầu vội vội vàng vàng chạy tới, trên mặt hiện lên vẻ kích động : "Đại nhân!"

"Chuyện gì?" Tả Mạc cũng không ngẩng đầu lên, chỉ hỏi lại.

"Sứ giả của Hải Tâm Băng đại nhân cầu kiến!" Ngô lão đầu vội vàng đáp.

"Nha. " Tả Mạc bỏ kiện thần trang vừa mới luyện chế xong xuống, rồi ngẩng đầu lên nói:"Để cho hắn vào đi!"

Sứ giả của Hải Tâm Băng là một vị nữ tử có tượng mạo bình thường, nhưng dáng người thướt tha, khí chất thanh lệ thoát tục. Nàng vừa vào đã hướng về phía Tả Mạc thi lễ:"Tiểu nữ Lam Băng, bái kiến đại nhân!"

Khuôn mặt luôn tươi cười của nàng tạo cho người ta cảm giác thoải mái khó có thể hiểu được :"Minh Chủ nghe nói, tệ phủ có điều thất lễ với tiền bối trong sự tình khoáng mạch hắc minh, nên cảm thấy rất áy náy, ba mảnh Minh Quỷ Âm Trầm Mộc này chính là thứ Minh Chủ cất giữ đã nhiều năm, nay nghe tiền bối cần tới, liền đặc biệt dặn dò tiểu nữ nhanh chóng đưa tới để to rõ tâm ý của ngài"

Nói xong, nàng liền mở chiếc hộp sắt bên cạnh.

Bên trong chiếc hộp có ba mảnh Minh Quỷ Âm Trầm Mộc đang yên tĩnh nằm yên.

Đôi mắt Tả Mạc rực sáng, hắn có thể cảm giác thấy, trong mỗi mảnh Minh Quỷ Âm Trầm Mộc kia đều có một luồng sinh khí cực kỳ tinh thuần.

Mỗi một căn Minh Quỷ Âm Trầm Mộc đại diện cho một tháng công sức của hắn!

Ba mảnh có nghĩa là ba tháng!

Thứ tốt!

Quả nhiên Hải Tâm Băng không hổ danh là Minh Chủ, vừa ra tay đã là một khoản lớn, người bình thường rất khó tìm được dù là một mẩu Minh Quỷ Âm Trầm Mộc, vậy mà nàng chỉ cất tay đã là ba mảnh. Phải biết rằng mỗi một căn Minh Quỷ Âm Trầm Mộc muốn thai nghén ra một luồng sinh cơ là vô cùng khó khăn.

Ba mảnh Minh Quỷ Âm Trầm Mộc đều thai nghén ra sinh cơ có tác dụng rất lớn với Tả Mạc.

Lam Băng thấy sắc mặt Tả Mạc biến hóa, liền nở nụ cười.

Quả nhiên là thế. . .

Tả Mạc gật gật đầu: "Thỉnh thay ta đa tạ Hải Tâm Băng Minh Chủ. "Nói xong, hắn vung tay lên, lập tức thu lấy ba mảnh Minh Quỷ Âm Trầm Mộc.

"Nếu như Minh Chủ biết tiền bối rất hài lòng với thứ đó, thì ngài sẽ rất vui mừng"Lam Băng mỉm cười nói, rồi đổi chủ đề câu chuyện : "Nghe nói tiền bối am hiểu luyện chế thần trang, không biết có thể cho vãn bối mở mang tầm mắt hay không?"

Tả Mạc biết rằng, những lời khách sáo đã hết.