Sau bữa trưa, phần lớn tuyển thủ đã thi đấu xong vòng loại, cuộc tranh tài lại được bắt đầu. Các bình phán viên cùng nhau thiết lập lại danh sách để tổ chức thi đấu chính thức. Cuối cùng danh sách được chốt lại, phân thành mười hai tràng đấu đồng thời tiến hành tranh tài. Chưởng môn hai mươi phái lúc này cũng đảm nhiệm chức vụ bình phán viên, đồng thời các môn phái phải giảm bớt số lượng tuyển thủ tham gia xuống còn hai người.
Bởi vì việc phải giảm bớt danh sách dự thi nên Lăng Phong cùng mọi người hội ý một chút, cuối cùng nhất trí để Nam Cung Vân cùng Nam Cung Tình xuất chiến. Việc Nam Cung Vân xuất chiến là điều vô cùng rõ ràng bởi vì mọi người đều biết rõ thực lực của nàng. Tuy nhiên việc Nam Cung Tình xuất chiến thì những người bên ngoài không thể hiểu nổi. Nhìn thành tựu võ công của nàng mà nói thì trong những nương tử của Lăng Phong, nàng chỉ thuộc hàng trung bình đổ xuống. Nếu tính những nương tử hiện đang có mặt ở đây thì nàng chỉ hơn được Công Tôn Ngọc Chân.
Tây Môn Đình Đình, Mộ Dung Thanh Thanh, Đường Tư Tư các nàng nói về võ công đều hơn hẳn Nam Cung Tình. Tuy nhiên dù sao đây cũng là quyết định được nhiều người nhất trí đồng ý, bởi vì cũng chỉ có Nam Cung Vân cùng Nam Cung Tình mới có thể hoàn toàn đại biểu cho Nam Cung thế gia mà thôi.
Mặc dù nói Tây Môn Đình Đình, Đường Tư Tư, Công Tôn Ngọc Chân các nàng đều là nương tử của Lăng Phong. Nhưng dù sao trước khi được gả vào Nam Cung thế gia thì các nàng đều là tiểu thư của những thế gia khác, võ công các nàng dùng đều thuộc về các nơi đó. Cho nên dù Tây Môn Đình Đình các nàng có thắng thì người ta cũng sẽ cho rằng đó là do võ công của Tây Môn thế gia lợi hại mà không phải là Nam Cung thế gia. Ngoài ra, việc an bài Nam Cung Tình xuất chiến còn một điểm tốt nữa. Đó là đại hội lần này, Nam Cung thế gia không muốn xuất toàn lực Mà Tây Môn Đình Đình, Đường Tư Tư, Mộ Dung Thanh Thanh các nàng sau một thời gian song tu cùng Lăng Phong thì công lực đã đại tăng. Cho dù những chưởng môn các phái ngồi trên kia, thậm chí chính phụ thân của các nàng là Tây Môn Khiếu, Đường Tố Thiên cũng chưa chắc đã là đối thủ của các nàng. Vì vậy nếu để các nàng lên đài thì quá khoa trương rồi a!
Nam Cung Tình vì vậy trở thành một lựa chọn không tệ. Thực lực của Nam Cung Vân trong đám đệ tử của các môn phải cũng không khó để tiến vào thập cường, đối thủ đáng để xem trọng cũng chỉ có Bát đại anh hào mà thôi. Còn Nam Cung Tình thì quả thật có chút khó khăn, tuy nhiên nếu nàng có thể tiến vào nhị thập cường thì đối với quần hùng chính là một rung động không nhỏ. Phải biết rằng Nam Cung Tình năm nay cũng chỉ mới có mười sáu tuổi thôi.
Vòng đấu loại rất nhanh liền kết thúc, cuối cùng hai mươi bốn tuyển thủ được tuyển ra, cộng thêm bốn mươi đệ tử của hai mươi đại môn phái, tổng cộng là sáu mươi bốn người tiến hành thi đấu.
Tất cả mọi người lúc này bắt đầu tiến lên bóc thăm. Rút thăm vừa xong, toàn trường nhất thời bị kết quả làm cho bất ngờ không ít. Trong Giang hồ Bát đại anh hào, ngoại trừ Lăng Phong cùng Mộ Dung Kiệt đã tham gia cuộc tranh tài của các chưởng môn thì năm trong người khác gồm Thiếu Lâm – Tuệ Năng, Võ Đang – Vân Tùng, Thái Sơn – Thượng Quan Bằng, Thanh Thành – Tô Phi, Hoa Sơn – Lục Thừa Thiên toàn bộ nằm ở bảng dưới. Trong bảng dưới này còn có Nga My – Diệu Tình cùng Nam Cung Vân.
Người còn lại trong Bát đại anh hào là Thiếu Kiếm Thần Đường – Thiếu Soái bốc thăm loạt vào bảng trên. Mà bảng này lại chính là nơi tập trung năm mỹ nhân trong Giang hồ Bát mỹ: Nga My – Đường Vũ Vi, Thiên Sơn – Trầm Tiểu Thanh, Điểm Thương sơn – Hà Ngọc Khiết, Cái Bang – Hứa Vi Vi, Hành Sơn – Lứ Sư Linh cùng Nam Cung Tình.
Nếu Đường Thiếu Soái cùng Nam Cung Vân đổi chỗ cho nhau thì bảng trên chính là cuộc so tài của Bát mỹ. Tám mỹ nhân xinh đẹp cùng đối chiến, người thắng tất nhiên sẽ trở thành giang hồ tuyệt sắc.
Mà bảng dưới thì càng không cần phải nói, chính là Giang hồ Bát đại anh hào trực tiếp đối chiến, người chiến thắng hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu thiên hạ đệ nhất anh hào!
Nhưng trong Bát mỹ cùng Bát đại anh hào mỗi bên đều có một người nằm bên bảng khác. Đường Thiếu Soái nằm ở bảng trên nên rất được xem trọng, thậm chí có thể nói hắn đã bước một chân vào vòng chung kết. Ngược lại ở bảng dưới, Nam Cung Vân lại bị xem nhẹ, bảng này quả thật là một bảng đấu tử thần.
Lấy thực lực của Nam Cung Vân vốn có thể lấy được danh hiệu đệ nhất nhân ở trong Bát mỹ, nhưng hiện tại nàng lại ở trong một tình thế vô cùng khó khăn. Hơn nữa, đối thủ đầu tiên của nàng lại là người có thực lực đứng thứ tư trong Bát đại anh hảo: Hoa Sơn – Lục Thừa Thiên. Mà đối thủ đầu tiên của Nam Cung Tình lại là Đại Giang minh – Đỗ Phi!
Những năm gần đây, Nam Cung thế gia cùng Đại Giang minh thường có xung đột về lợi ích, xem ra đây là một cơ hội tuyệt hảo để hai bên đả kích đối phương. Lăng Phong cùng chúng nữ vốn là định tiến vào tứ kết hoặc bán kết là xem như hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng bọn hắn không ngờ kết quả rút thăm lại như vậy, kết quả này khiến cho trong lòng bọn hắn vô cùng lo lắng, đến cả vòng thứ nhất này có vượt qua được hay không cũng rất khó nói. Nếu đến vòng đầu tiên mà bọn hắn cũng không qua được thì không khác gì đập bể tấm bảng của Nam Cung thế gia rồi. Uy danh của Nam Cung thế gia trên giang hồ không chừng cũng sụp đổ. "Rút thăm sao lại giống như cố tình sắp đặt?" Mộ Dung Thanh Thanh là người đầu tiên lên tiếng. Tây Môn Đình Đình thấy thế cũng nói: "Đúng vậy a! Vân tỷ phải đối chiến với Lục Thừa Thiên. Hắn là đại sư huynh của Hoa Sơn, thực lực gần bằng tướng công cùng Tuệ Năng của Thiếu Lâm và Vân Tùng của Võ Đang." Lăng Phong trầm ngâm một chút liền nói: "Các nàng nói thế cũng đúng, nhưng ta lại thấy như vậy rất tốt. Còn có người khác hiểu rõ Lục Thừa Thiên hơn ta sao?" Chúng nữ nhất thời mừng rỡ, Tần Thục Phân nói: "Lăng lang, chàng nói là Vân nhi còn có một cơ hội?" Lăng Phong nắm tay Nam Cung Vân, nói: "Vân nhi, nàng nói ta biết, nàng có lòng tin hay không?" Nam Cung Vân có chút buồn nói: "Tướng công, thật ra ta cũng không biết nữa. Nếu đổi lại là những người khác, có lẽ ta sẽ nắm chắc hơn một chút." Lăng Phong lắc đầu, nói: "Nếu ta nói cho nàng biết, thực lực nàng bây giờ tương đương với hai Lục Thừa Thiên, nàng có tin không?" "A!" Chẳng những Nam Cung Vân kinh ngạc, ngay cả chúng nữ cũng đều không ngoại lệ, quả thật không tin vào những gì mình vừa nghe. Lăng Phong cười nói: "Các nàng tự mình không biết mà thôi, mấy ngày qua ta cùng các nàng không ngừng tiến hành Tiêu Dao ngự nữ song tu thuật, chẳng những kỳ kinh bát mạch mà hai mạch Nhâm, Đốc của các nàng toàn bộ đều được đả thông làm cho nội lực bạo tăng. Thực lực của các nàng bây giờ chính là so với trước kia tiến bộ gấp mấy lần. Chỉ là các nàng không có hành tẩu giang hồ nên đối với thực lực của mình không rõ ràng cho lắm. Yên tâm đi, các nàng chỉ cần lên đài đánh bình thường là được." Tần Thục Phân bỗng nói: "Tướng công, nội công tăng cường thì chúng ta cũng biết, nhưng tỷ võ không phải là nơi chơi đùa. Ngoài nội công còn có chiêu thức, mà ở đây kiếm pháp kiếm chiêu lại mang tính quyết định a. Ta sợ Vân nhi tại kiếm chiêu kém hơn so với Lục Thừa Thiên, đến lúc đó không ngừng trọng tài sẽ phán Vân nhi thua!"
Lăng Phong cười nhẹ, nói: "Các nàng cũng đừng quên là từng là đệ tử kiệt xuất nhất của Hoa Sơn. Ta sẽ cho các nàng biết chỗ sơ hở nhất của các kiếm chiêu nằm ở đâu, còn có những thói quen của Lục Thừa Thiên. Mặc dù là đến khi lâm trận mới đem gươm ra mài, nhưng để đối phó với Lục Thừa Thiên thì vẫn còn dư." "Vâng, cám ơn tướng công!" Nam Cung Vân lúc này vô cùng vui vẻ, ra sức nghe Lăng Phong chỉ dẫn.
Lúc này trên lôi đài những cuộc tỷ võ đã bắt đầu, trận đấu của Nam Cung Vân với Lục Thừa Thiên là trận thứ mười lăm. Bát đại anh hào thay nhau lên đài, vô cùng thuận lợi vào vòng trong. Mà người được mọi người chú ý nhất chính là Tuệ Năng của Thiếu Lâm cùng Vân Tùng của Võ Đang.
Trận đấu giữa Tuệ Năng cùng Lưu Hoa của đại gia được mọi người dự đoán là sẽ kết thúc vô cùng nhanh chóng. Không ngờ Lưu Hoa kia có côn pháp cùng nội lực cũng không kém, bất quá cuối cùng sau ba mươi chiêu, Tuệ Năng cũng một chiêu kết thúc, thuận lợi tiến vào vòng trong.
Còn trận đấu của Vân Tùng với Thạch Thanh của Không Động phái thì vô cùng thuận lợi, sau hai mươi chiêu Vân Tùng đã phân thắng bại. Thái Sơn – Thượng Quang Bằng, Thanh Thành – Tô Phi, Đường Thiếu Soái, Đường Vũ Vi cũng thuận lời tiến vào vòng tiếp theo. Lúc này người điều khiển chương trình bỗng cất cao giọng: "Trận thứ mười lăm, Hoa Sơn – Lục Thừa Thiên đối chiến cùng Nam Cung thế gia – Nam Cung Vân!" "Hô…….!" Nhất thời dưới đài vang lên từng tràng hoan hô như sấm, mặc dù còn có mười một tràng thi đấu đồng thời được tiến hành, nhưng đa số mọi người đều tập trung lên lôi đài diễn ra cuộc tranh tài giữa Lục Thừa Thiên và Nam Cung Vân. Nam Cung Vân là thiên hạ đệ tam mỹ nữ, mà Lục Thừa Thiên lại đứng thứ tư trong Bát đại anh hào. Nếu cuộc đối chiến như vậy mà còn không làm cho quần hùng chú ý vậy thì những trận chiến còn lại cũng không cần nói tới nữa.
Lúc này trong lòng mọi người cũng không ngừng khẩn trương, Nam Cung Vân có chút bối rối quay đầu nhìn Lăng Phong. Lăng Phong mỉm cười nhìn nàng, nói: "Vân nhi, đi đi!" Nam Cung Vân nhìn Lăng Phong bình tĩnh như thế nàng cũng dần tự tin hơn, gật đầu nói: "Vâng!" Bên phía kia lôi đài bỗng có một thân ảnh nhảy lên, đứng đó cất cao giọng nói: "Hoa Sơn - Lục Thừa Thiên ở đây!" Đây là lần đầu phái Hoa Sơn xuất thủ tại đại hội lần này, phải biết rằng chưởng môn của Hoa Sơn – Lục Thanh Phong chính là đương kim Võ lâm minh chủ. Mặc dù lần này hắn không tham gia, nhưng đại hội võ lâm năm sau, hắn chắc chắn là người có cơ hội tranh đoạt chức vị Võ lâm minh chủ cao nhất.
Gần đây phái Hoa Sơn xảy ra không ít chuyện, việc Lăng Phong trước đây lại càng đem Hoa Sơn ra trước đầu sóng dữ. Lần này Hoa Sơn tuy không có chưởng môn cùng các trưởng lão xuất sơn nhưng cũng đã xuất ta toàn bộ thiên tài lớp trẻ, có thể nói Lục Thừa Thiên, Đàm Uyển Phượng bọn thanh niên này chính là toàn bộ tương lai của Hoa Sơn. Thực lực bọn họ có thể kế thừa được những gì mà lớp người trước để lại hay không thì phải xem một hồi đại chiến tại võ lâm đại hội này.
Lần này Hoa Sơn phái đến Hàng Châu cũng chịu phải nhiều điều nhục nhã. Trong đó việc của Thất Tiên giáo cùng việc của Đàm Uyển Phượng đã trực tiếp đem Hoa Sơn và Nam Cung thế gia đặt ở thế đối lập. Mà bởi vì xử lý những việc này làm cho thanh danh của Hoa Sơn không ngừng đi xuống nên Lục Thừa Thiên lại càng sôi sục chiến ý, xem ra muốn mượn cuộc tỷ thí này để vãn hồi uy danh của Hoa Sơn. Hơn nữa còn để chứng minh hắn chính là đệ nhất trong chúng đệ tử của Hoa Sơn.
Tây Môn Đình Đình lúc này nhìn theo bóng lưng của Nam Cung Vân, nhẹ giọng nói: "Tướng công, chàng nói Vân nhi có thể thắng sao?" Lăng Phong nhìn theo Nam Cung Vân, hai tay nhất thời nắm chặt lại. Trong lòng hắn quả thật cũng rất lo lắng, theo lý mà nói thực lực của Nam Cung Vân đã vượt xa Lục Thừa Thiên, nhưng trên lôi đài không phải chỉ lấy thực lực ra so sánh mà còn có kinh nghiệm, áp lực, năng lực ứng biến cùng tinh thần.
Võ công của Nam Cung Vân mặc dù đột nhiên tăng vọt, nhưng nàng chưa bao giờ giao thủ qua nên không khỏi khẩn trương trong lòng. Lăng Phong muốn nói Nam Cung Vân phải bình tĩnh, nhất thời định đứng lên thì bị một đôi tay kéo xuống. Tần Thục Phân ôn nhu nói: "Lăng lang, hiện tại không nên làm Vân nhi loạn thêm nữa…" Nghe thế Lăng Phong đành phải thở dài ngồi xuống. Lúc này Nam Cung Vân đi lên lôi đài, nhìn một trường khan giả đông nghịt liền hít sâu một hơi.
Lục Thừa Thiên hai phát phát sáng, rút trường kiếm ra, nói: "Mời chỉ giáo!" Nam Cung Vân cũng rút trường kiếm ra, gật đầu nói: "Mời!" Trận chiến chưa bắt đầu mà khí thế của Nam Cung Vân đã rơi vào thế hạ phong. Lăng Phong nhìn thấy vậy không khỏi khẩn trương, nhưng tên đã lắp vào cung thì không thể nào thu tay lại được nữa.
Trên lôi đài xuất hiện thiên hạ đệ tam mỹ nhân làm cho mọi ánh mắt nam nhân tại đây đều tập trung lên người nàng. Nếu nói ngoại lệ thì chỉ có Lăng Phong và Lục Thừa Thiên mà thôi. Trong lòng Lục Thừa Thiên chỉ có Đàm Uyển Phượng mà nàng lại là thiên hạ đệ nhị mỹ nhân. Cho nên hiện tai viện hắn muốn làm chính là đánh bại Nam Cung Vân, vì tôn nghiêm của Hoa Sơn hắn phải chiến thắng. Có thể thắng Nam Cung Vân không phải dễ dàng, nhưng hắn nhất định phải làm được. Bởi vì chỉ có thắng được Nam Cung Vân hắn mới có thể đi vào vòng trong, sau đó đánh thắng tất cả, trở thành kẻ thắng lợi cuối cùng!
Nam Cung Vân nhìn ánh mắt tàn bạo của Lục Thừa Thiên mà không khỏi run lên một trận.