Trong đại sảnh Hương Tạ Cư, trên mặt mỗi đệ tử đều tràn ngập vẻ sung sướng trong lòng, Bạch Lộ đem tin tức Quý Nhược Lan được chữa khỏi bệnh truyền đến tất cả mọi người, tất cả đều ủng hộ, hoan hô Lăng Phong, vì Lăng Phong đã đem Quý Nhược Lan cứu sống, việc này quả là kì tích HƯơng tạ cư cầng kì tích, giang hồ cũng cần kì tích "ta đã thực hiện 1 yêu cầu của các người, ít nhất các nàng cũng thể thể hiện 1 chút thành ý đã hứa hẹn với ta chứ" Lăng Phong nói súc tích, ngắn gọn, nhưng đã bộc lộ ra yêu cầu của mình 1 cách rõ ràng Chúng nữ trầm mặc, Các nàng nhất thời không có chủ ý này, tuy rằng lời thề vừa hôm trước, nhưung lúc này, lòng ai cũng bồn chồn, chẳng nhẽ tất cả hơn ba trăm đệ tự của Ngũ tiên giáo phải trở thành thê thiếp của Lăng Phong hay sao? "Lúc trước là ta đưa ra ý này, ta nguyện ý thực hiện hứa hẹn" KHông ngờ mở miệng chính là Kỉ Nhược Yên, thái độ nàng cực kì tốt, Bạch Lộ cũng theo nàng tỏ vẻ đồng tình thực hiện lừoi hứa, các chúng nữ cũng không phản đối ý kiến, còn lại chỉ là do Lăng Phong quyết định Bạch Lộ hơi lo lắng nói: "Lăng thiếu hiệp…" "Sau này, các nàng phải gọi ta là tướng công a!" Lăng Phong uấn nắn cách xưng hô của Bạch Lộ "Này..." Bạch Lộ do dự, nhưng ngay sau đó liền nói: "Là tướng công" Lăng Phong rất hài lòng với biểu hiện của Bạch Lộ nói: "Hảo nương tử, trong lòng nàng còn băn khoăn gì thì cứ nói hết ra, chúng ta cùng nhau giải quyết" Bạch lộ gật đầu nói: "ta lo lắng chuyện tình của đại tỉ, sợ nàng ta nghĩ quẩn ở trong lòng" Lăng Phong an ủi: "Kỳ thật ta cũng nhận ra tâm tư của Nhược Lan, nàng không hận ta, nàng chỉ vì sĩ diện. Chỉ cần các nàng hảo hảo khuyên nàng ta, tất nhiên nàng ta sẽ thay đổi thái độ, chân thành làm nương tử của ta!" "Chỉ hy vọng như thế..." Bạch lộ nhẹ giọng thở dài nói.
Lăng Phong hỏi: "hôm nay là ngày các nàng bị danh môn chính phái bắt giải tán đúng không?" Bạch Lộ nói: "không sai, phỏng chừng mặt trời lặn, danh môn chính phái thể nào cũng pháia người đến nói chuyện" Lăng Phong nhìn trời rồi nói: "còn khoảng 2 canh giờ nữa, vừa lúc không có việc gì, ta muốn 1 người giúp ta song tu để nâng cao công lực chút, ai nguyện ý nào?" "Này!" Bạch Lộ chần chừ ngập ngừng nói: "đại địch trước mặt, tỷ muội chúng ta thực sự không dám sơ xuất, hơn nữa phải khuyên bảo đại tỉ. Ngũ tiên giáo ta ngoại từ 5 tỉ muội chúng ta quản lí mọi việc, còn có có 18 đệ tử đi, vô luận là về võ công hay dung mạo thì trong môn phái đều đứng hàng đầu khó có thể tìm được, tương lai sẽ được đề cử để làm trưởng môn" Lăng Phong sửng sốt nói: "Ta thật thắc mắc,ngũ tiên giáo các nàng trên giang hồ được coi là ma đạo, ai cũng lấy dương bổ âm, vì sao giáo chủ lại muốn thủ thân như ngọc vậy?" Bạch Lộ mỉm cười nói: "tướng công người không biết đấy thôi, ngũ tiên giáo luôn lấy đệ tử là nữ để dạy, mà giáo chủ tu luyện ngũ tiên bí tịch là chưởng môn tương truyền, nghe nói muốn luyện đến cảnh giới cao nhất của Ngũ tiên bí tịch thì phải thủ thân như ngọc nữ thì mới có thể thành. Bởi vậy toàn bộ chưởng môn đều là trinh nữ!" Lăng Phong cũng không biết chuyện tình lại phức tạp như vậy: "Hậu tuyển của tám chưởng môn còn là lưu lại đi, để dành đến sau khi ta đại chiến cùng danh môn chính phái sẽ dùng sung tu bổ chân nguyên nếu như bốn tỷ muội các ngươi không nguyện ý bồi ta thì tìm đến mười đệ tử mặt trên đến phòng hầu hạ ta" Nói xong hắn không quay đầu lại mà hướng gian phòng đi tới CHúng nữ nhất thời không nói gì Lăng Phong trong lòng có điểm tức giận, bởi hắn nhìn ra được sự đùn đẩy của mấy tỷ muội Bạch Lộ, nhưng hắn không ép buộc các nàng phải bồi tiếp mình. Bời vì dưa xanh thì không nên ăn, nếu ăn vội thì không ngọt Lăng Phong trở lại phòng, ngồi ở giường…vận khí đả tọa Không lâu sau ở ngoài truyền đến tiếng gõ cửa "cốc cốc" "vào đi" Lăng phong nhắm mắt dưỡng thần nói một câu, bên ngoài người gõ cửa đẩy cửa mà vào. Lăng Phong nghe cước bộ thì chỉ có một nàng, hắn trong lòng không khỏi tức giận, vì biết rõ ràng mình cần 10 người, mà các nàng lại từ chối. Mở mắt nhìn, thì nhất thời ngẩn ngơ, người vào không ai khác, đó chính là đệ nhất danh kỹ Kỉ Nhược Yên. "Nhược Yên, là nàng đó à!" Lăng Phong có điểm giật mình hỏi, sau đó liền đứng lên.
Kỷ Nhược Yên đóng cửa lại, đưa lưng về phía hắn đến bên giường sửa sang lại chăn đệm, tránh 4 mắt cùng tiếp xúc nhau xấu hổ Kỷ Nhược Yên dáng người thướt tha nhu mị động lòng người, trước kia từng gặp nàng, Lăng Phong đã khó có thể kìm chế được thú tính đến từ hạ thể của mình, không nghi ngờ gì nữa dáng đẹp thật tuyệt mĩ. Đệ nhất danh kỹ, đệ lục thiên hạ mỹ nhân, lần đầu tiên ánh mắt Lăng Phong gặp nàng thì đã bị nàng chinh phục, giờ phút này nàng một mình đến phó ước, người ngu cũng phải biết nàng muốn làm gì. Kỷ Nhược Yên cuối cùng cũng danh chính muôn thuận thuộc về Lăng Phong, mặc cho hắn định đoạt, tâm can hắn sung sướng không thôi, thiếu chút nữa là hát lên để chúc mừng sự thành công của mình Kỷ Nhược Yên chuẩn bị giường chiếu thật tốt, ngồi ở cạnh giường sau lưng hắn Lăng Phong thở ra 1 ngụm khí rồi đi đến bắt chiếc nàng ngồi nghiêng người ở cạnh giường, một bàn tay to ấn lên 2 bờ vai mảnh mai của nàng, mềm mại không xương a, hương thơm trên người Kỷ Nhược Yên sớm đã xông vào mũi Lăng Phong Thân thể Kỷ Nhược Yên run rẩy mãnh liệt, thấp giọng nói: "Vùa rồi ở đại sảnh, Bạch tỷ muội đều không phải không muốn đồi tiếp chàng, kì thật mấy ngày này chống lại võ lâm thiên hạ đã mệt, lại lo lắng chuyện của Nhược Lan nàng nữa, thật mệt mà…" "Nhược Yên, nàng không cần nói nữa, Lăng Phong ta không phải người nhỏ mọn, huống chi có nàng vào săn sóc cho ta, lòng ta sung sướng còn không kịp!" Lăng Phong có chút kích động nói.
Kỷ Nhược Yên nói: "Thật chứ?" Kỷ Nhược Yên nói những lời này như gáo nước lạnh dội vào đầu hắn, vừa rồi tâm tình hắn thật hưng phấn không thôi nhưng giờ thì tắt ngúm, mình trong mắt chúng nữ là ngừoi hẹp hòi như vậy sao, không khỏi lắc đầu có chút thất vọng. Hít một hơi thật sâu, đứng lên, đi về phía cửa sổ, đứng nhìn về phía hoa viên lãnh đạm nói: "Không nghĩ các người trong lòng không tin ta sao? Lăng Phong ta mặc dù là sắc lang nhưng dù sao đối với người mình yêu thích thì không bao giờ nói láo" Kỷ Nhược Yên tới sau lưng hắn cười nói: "tướng công, tỷ muội chúng ta như thế nào mà không tin chàng chứ, chúng ta chỉ lo lắng tướng công không vui, không muốn tỷ muội chúng ta!" Lăng Phong nghe được nàng gọi hắn là tướng công, kinh hỉ xoay người lại khôi phục khí linh hoạt nói: "Ta thế nào mà không thương tiếc các nàng chứ, dù trời đất sụp xuống, sông cạn đá mòn, ta cũng không rời các nàng một bước!" "thật chứ"
"không sai một chút, nếu ta có nửa điểm giả dối, Lăng Phong ta sẽ bị Thiên Lôi oánh chết…" Trong mắt Kỷ Nhược Yên hiện lên một ánh mắt say đắm, lấy tay che miệng hắn, gật đầu nói : "thiếp tin chàng…" Hai người ánh mắt vừa chạm vào nhau, lập tức giống như cái móc nối lấy nhau.
Lăng Phong mừng đến muốn nhảy dựng lên, sau đó ôm Nhược Yên nói : "Nương tử gọi ta là 3 lần tướng công nữa đi!" Kỉ Nhược yên lúng túng vặn vẹo cơ thể, sau đó cắn nhẹ môi nói: "Tướng công, tướng công, tướng công!" Lăng Phong mừng rỡ, duỗi tay nắm chặt ngọc thủ của nàng, nhưng chợt rụt trở lại, nghiêm túc nói: "không cần nhanh như vậy mà đã chạm ngươi rồi, nếu nàng không cho phép, một tấc ta cũng không chạm vào nàng" Kỷ Nhược Yên thấy quỳ gối trước mặt mình là một đại nam nhân, thì thấy mình cả người nóng bừng như lửa thiêu vậy. Đến giờ phút này nàng mới hiểu thế nào là yêu, thế nào là hạnh phúc. CHỉ cần có kẻ nào làm như thế này trước mặt nữ nhân thì dù có làm gì nàng cũng không tính toán. Vui mừng không thôi Kỷ Nhược Yên ngọt ngào kèo hắn đang từ mặt đất đứng lên nói: "Tướng công, để thiếp cởi áo cho chàng nhé"(ôi ôi vkl) Lăng Phong mỉm cười nói: "Ân, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất đời của ta, tướng công ta sẽ làm nàng khoái hoạt một đêm a" "tướng công, hiện tại đang là ban ngày mà" Kỷ nhược yên mặt đỏ bừng một rạng mây, ngọc thủ run rẩy, không thể cởi tiếp được áo nữa "có gì đâu, tướng công cho nàng khoái hoạt từ giờ đến buổi đêm, một ngày khoái hoạt không dứt a!" Lăng Phong ha ha nói Từ trước đến nay, chưa có nam nhân nào tán tỉnh kỶ Nhược Yên đến ý loạn tình mê. Mắt đỏ, tim đập, tay chân phát run. Dù các đại công tử phong trần nhất nàng cũng từng gặp qua, nhưng vẫn thủ thân như ngọc, nàng đúng là đang chờ đại một lang quân như Lăng Phong, một lang quân làm tâm mình động không thôi, làm mình không tự chủ được bản thân nữa!
Ngôn từ của Lăng Phong đã làm nàng động tâm, mọi của chỉ rất tự nhiên, phát ra nhiệt tình, làm người khác đối với hắn tuyệt đối tin tưởng "Một ngày một đêm!" Kỷ nếu yên xấu hổ không thôi, nói : "Chẳng lẽ tướng công chàng không ngủ sao?" Lăng Phong cười nói: "có nương tử làm bạn, tướng công ta sao có thể ngủ được. Không những tướng công không ngủ lại sẽ làm nương tử không thể ngủ được a" Kỷ Nhược Yên nũng nịu liếc hắn 1 cái nói: "Tướng công không chịu ngủ, nhược Yên đành lòng bồi tiếp tướng công cả điêm vậy" Định lực cuối cùng trong lòng Lăng Phong cũng sụp đổ, một bàn tay rắn chắc ôm chặt lấy nàng, khiến thân thể đẫy đà của nàng dán sát vào hắn Kỷ Nhược Yên "hừ" một tiếng, hắn cởi áo, thì có một đôi bài tay kẹp chặt ở chỗ lồng ngực, hướng mặt nàng chỉ cách 3 tấc nói: "chàng thấy nói vậy đã đủ sao?" Lăng Phong cười nói: "đủ rồi, hiện tại ta muỗn động phòng cùng nàng" Kỷ Nhược Yên từ bỏ nỗ lực cuối cùng của bản thân, ngọc thủ rút ra, hướng đến cổ lăng phong ôm chăt, thâm tình vô hạn nói: "ta muỗn xem chàng như thế nào định hung hăng mà cưỡng hiếp ta đây Đầu ngón nhân hơi dùng lực, hướng tới miệng Lăng Phong dâng bờ môi thơm ngát như ngọc,Lăng Phong không kiềm chế được đón nhận và nhẫm nháp.(chẹp, thèm quá) Hai người giống như dung nham từ miệng núi lửa ra, đốt cháy lẫn nhau, thân thể, tinh thần quấn chặt lấy nhau.
Hai thân thể kịch liệt cọ sát không thôi Ý nghĩ trong đầu Lăng Phong đột nhiên thanh tĩnh, cả người tỉnh táo. Giống như 1 căn phòng chỉ có 1 cái ghế 1 cái giường mà đèn đuốc sáng trưng, thấy rõ mồn một, hắn thậm chí còn có thể hiểu rõ ý nghĩa thần bí mặt sau của mỗi vật phẩm.
Kỷ Nhược Yên đôi mắt mở to tràn đầy sự ướt át dâm dục không lối thoát, cái lưỡi đinh hương vẫn luồn lách trong miệng hắn Lăng Phong xẹt qua một ý tưởng kỳ quái: Mỹ nữ hoàn toàn chủ động, không rời hắn, hoàn toàn bị hắn khống chế lí chí, chính mình muốn nàng khoái hoạt, nàng liền liền khoái hoạt, muốn nàng thống khổ, nàng liền thống khổ. Nghĩ đến đây, ý nghĩ thương xót dâng lên, rời khỏi đôi môi của nàng, hắn thấp giọng nói: "ta lấy thân phận Nam Cung thế tử là đảm bảo, nàng sẽ được cả đời hạnh phúc khoái hoạt." Thân thể mềm mại của Kỷ Nhược Yên run lên, trong mắt ánh lên một tia cảm động, ôn nhu vô hạn nói: "vì cái địa vị kia thiếp tin chàng mà…" Lăng Phong ngạc nhiên nói: "ta còn địa vị nào khác ư?" Kỷ Nhược Yên ngượng ngùng gật đầu nói: "Đương nhiên là hảo phu của của Nhược Yên ta a" Trong long Lưu Phong mừng như điên Đột nhiên cái cảm giác hiểu rõ lòng đối phương hiện lên một cách rõ rệt, tất cả nhưng hành động, cử chỉ, tâm ý trong ngoài đều bị hắn thăm dò không bỏ sót Bây giờ hắn mới hiểu được hàm ý cao nhất của Ngự Nữ Tâm Kinh Tiêu Dao ngự nữ song tu không phải đơn giản là nam nữ phối hợp song tu, mà là phải chọn thời điểm tiến hành. Chỉ có thiên thời địa lợi nhân hòa thì mới có thể nắm chắc được tiềm năng của công pháp và tiến hành, hấp thụ Kỷ Nhược Yên đưa tay tiếp tục giúp hắn cởi áo, nhưng Lăng Phong vội níu lấy ngọc thủ nàng, ánh mắt tha thiết nhìn nàng nói: "Nương tử, để cho vi phu hầu hạ nàng" Chỉ cần là nữ nhân, trong tình huống này, lại nghe thấy nam nhân nói "hầu hạ" thì hiểu ý tứ là gì rồi. Kỷ Nhược Yên thân thể nhũn ra, ngã vào lòng của nam nhân mình chân quý nhất.
Trời đất đang xoay tròn, tràn ngập những ước phọng Hạnh phúc lấp đầy tâm hồn tịch mịch nhiều năm của nàng Từ lúc nhỏ tới nay, Kỷ Nhược Yên lần đầu tiên có khát vọng muốn nam nhân xâm chiếm, muốn nam nhân giữ lấy.
Lăng Phong cũng chấn động toàn thân, kinh mạch trong cơ thể nhộn nhạo, không biết có chạy đúng hướng không nữa.
Hắn nhẹ tay véo lấy chiếc cằm tinh xảo của nàng, nâng lên, mặt nàng giờ có một tầng mây hồng chiếm đóng, nhìn quyến rũ vô cùng, khẽ hôn một ngụm thật sâu: "Nương tử, tướng công yêu nàng nhé" "ân…" Kỷ Nhược Yên kiều mị lên tiếng, mắt hơi nhắm lại, đồng thời dâng thân thể trinh trắng quý giá mình đã giữ 20 năm cho hắn