Đến giờ trời đã gần về chiều, nhưng bên ngoài lễ đường vẫn còn tân khách tụm năm tụm ba uống rượu, thỉnh thoảng lại còn một ít tân khách đến trể tiến vào.
- Thiếu phu nhân đêm nay người ở lại nơi này bồi tiếp thiếu gia nha, chúng tôi bốn tỷ muội xin lui xuống trước." Lăng Phong đang đi vào tân phòng, lại nghe trong nhà Xuân Cầm nói câu này.
- Các người cũng không nên đi, hôm này tất cả chị em cùng lúc bái đường, tất cả đều là nương tử của tướng công, các người thường xuyên làm bạn ở bên người tướng công, dĩ nhiên phải lưu lại." Không nghĩ tới Tây Môn Đình Đình tính tình một điểm cũng không giống thiên kim đại tiểu thư, ngược lại phi thường khiêm nhượng nói, điều này khiến Lăng Phong trong lòng thật là vui vẻ.
- Đình Đình nói đúng, các người không nên đi, nàng cho rằng đêm nay năm người có thể ngăn cản tướng công ta công kích sao?" Lăng Phong đẩy cửa, xông lên làm đỏ mặt năm vị nương tử ha ha cười nói:
- Đến đây các nương tử, trước hết hãy lại gần đây rồi hãy nói." Nói xong giữ chặt người của Xuân Cầm, đem nàng ôm nàng vào trong lòng, khiến Xuân Cầm không thoát được chỉ kêu "ưm" hai tiếng bằng giọng mũi.
Ở một bên Tây Môn Đình Đình nhìn thấy, có điểm ngượng ngùng, đang chuẩn bị rời đi, đem quyền ưu tiên nhường cho Xuân Cầm các nàng. Lăng Phong lại ra mệnh lệnh:
- Tướng công đã nói, ai cũng không được rời đi." - Tướng công, trời còn chưa tối mà?" Tây Môn Đình Đình ngượng ngùng nói.
- Mặt trời đã xuống núi tây, mặt trăng đã lên ngọn liễu mà còn chưa muộn sao? Đình Đình, nàng qua đây!" Lăng Phong nói xong mang Tây Môn Đình Đình kéo vào trong ngực, đem bộ đồ lể phục đỏ bằng tơ lụa của nàng cởi bỏ đi, ngoại trừ một bộ áo ngắn bên ngoài chỉ còn một chiếc yếm thêu, nổi lên một đôi búp sen nhô lên thật bắt mắt. Lộ ra hai đầu vai trắng tuyết đã sớm ngã qua màu hồng, làm đôi mắt thẹn thùng chẳng biết để đâu, cuối cùng nhìn xuống chóp mũi.
- Đình Đình tỷ trắng quá nha!" . Tây Môn Đình Đình đẹp quá khiến Xuân Cầm bốn nàng cũng phải động tâm, bèn giúp Lăng Phong đem chiếc áo ngắn cởi bỏ đi, lại ở bên nhìn tấm thân kiều diễm cười nói:
- Tỷ tỷ đúng là tên như người, Đình Đình ngọc lập, thật là thỏa đáng" - Muốn bị đòn hả?" Tây Môn Đình Đình một mặt hù dọa, một mặt đưa tay muốn bắt lấy Xuân Cầm.
- Đình Đình tỷ tha mạng…" Xuân Cầm ra vẻ trốn tránh, vừa cười hi hi vừa kêu la, nhưng lại vô cùng vui vẻ!
Lăng Phong vươn tay nắm lấy cổ tay nỏn nà của Tây Môn Đình Đình, nhẹ nhàng vuốt ve nhớ lại những chuyện cũ đã qua. " Tướng công từ ngoài thành Tô Châu đêm hôm đó, tiện thiếp chỉ có một lòng muốn làm nương tử của tướng công, nay đươc thỏa lòng mong ước, trong lòng thật là vui vẻ…" Tây Môn Đình Đình tựa vào ngực Lăng Phong, ỷ ôi trong lòng si ngốc nói.
Phía sau Lăng Phong là hai tấm thân, chính là Xuân Cầm Hạ Kỳ đôi song sinh tỷ muội, mà Thu Thi cùng Đông Mai trước giường cũng đang bỏ đi lể phục.
- Hảo bối bối, hãy để tướng công hôn nàng một cái.." Lăng Phong thuận thế kéo Tây Môn Đình Đình vào trong ngực, nhanh chóng ôm lấy nàng.
Tây Môn Đình Đình duyên dáng kêu lên, quay người ôm lấy cổ Lăng Phong, trên người tỏa ra một tầng hương thơm. Bên cạnh bốn nàng củng cảm thấy hưng phấn, ở phía sau Lăng Phong không ngừng xoa bóp.
- Đừng mà, tướng công…" Tây Môn Đình Đình khẻ cắn hàm răng, đôi mắt khép lại như sợi tơ, chỉ là âm thanh kia có chút run rẩy, hiển nhiên là nàng đang cố chịu đựng những kích thích mà Lăng Phong đem lại.
Lăng Phong khóe miệng hé nụ cười, cảnh đẹp trước mặt làm hắn muốn ngừng mà không được, toàn bộ thân thể như núi lửa phun trào một thứ.
- Đình Đình, các nàng cần phải học qua Ngọc Nữ Tâm Kinh, còn bằng không thì sẽ không chịu nổi…" Lăng Phong cười nói, thật ra năm người đã xuất hết toàn lực, chỉ có điều Lăng Phong quá sức cường hản, các nàng năm người liên thủ cũng không thể làm cho Lăng Phong phóng xuất tinh hoa, cứ như Lăng Phong đối với thân thể các nàng càng ngày càng quen thuộc, cho dù các nàng có dùng đến Ngọc Nữ Tâm Kinh e rằng cũng không thể chống đở nổi!
Không đến hai canh giờ, năm nàng cũng hết ba lần đạt đến cao trào, ngay từ đầu do chưa quen cũng có chút xấu hổ nhưng do chiến trường quá kịch liệt, nhăn nhăn nhó nhó hưởng hạnh phúc không bằng cứ buông thả tinh thần lẩn thể xác cho lang quân được vui lòng.
- Tướng công, chàng toàn là đoán mò, nhân gia đã học Ngọc Nữ Tâm Kinh…Chính là còn là…" Tây Môn Đình Đình núp ở phía sau Lăng Phong e thẹn nói.
Lăng Phong có thể cảm giác dán lên lưng mình là gương mặt nóng như lữa, có thể tưởng tượng là gương mặt kia chứa đựng biết bao xấu hổ. Bất quá, điều này lại khiến Lăng Phong tự đáy lòng muốn bạo ngược tâm tình, một tay kéo nàng ra phía trước mặt, một tay thì đặt lên người nàng. Hắc hắc cười hai tiếng, nói:
- Còn là cái gì, cái này chứng minh nàng còn chưa luyện đủ !"
Tây Môn Đình Đình dấu đầu vào khủy tay của Lăng Phong, e thẹn vì người đang tiết ra một cổ dịch trắng.
- Thiếu gia, Ngự Nữ Tâm Kinh là cái gì, rất lợi hại phải không?" Xuân Cầm, Hạ Kỳ các nàng lộ ra thần sắc tò mò.
- Xuân Cầm, Hạ Kỳ, Thu Thi, Đông Mai các nàng nhìn cho rỏ vào!" Lăng Phong nằm thẳng trên giường, hai tay nâng Tây Môn Đình Đình mang đến bên người, Tây Môn Đình Đình đến giờ phút này dường như mất hết năng lực, vô thức giạng chân ra ở trên người Lăng Phong tự tách ngọc đồn nhẹ nhàng ngồi xuống.
- Không giống như đã từng biết nha!" Lăng Phong cười nói, bên tai lại nghe Xuân Cầm duyên dáng kêu lên "A…". Nhìn lại thấy hai tỷ muội đang mở to hai mắt nhìn Lăng Phong và Tây Môn Đình Đình, mà bên kia Thu Thi cùng Đông Mai cũng đang ngẩn người xem Tây Môn Đình Đình phô diễn tuyệt kỹ Ngự Nữ Tâm Kinh.
- Nóng quá…" Tây Môn Đình Đình cất tiếng rên rĩ, không giống lúc bình thường chẳng còn sức phản kháng.
Lăng Phong cố kỵ nàng đã ba lần cao trào, không dám mạnh bạo sợ nàng không chịu đựng nổi. Có thể là do có nhiều người cùng xem nên nàng tỏ ra rất mẫn cảm, chỉ mới vài động tác là nàng bắt đầu run run lên. Lăng Phong lo nàng bị tiết thân phún xuất nên dừng lại bất động, chỉ là ôm thật chặt nàng mà thôi.
- Hưm…" Hồi lâu Tây Môn Đình Đình mới ngừng run rẩy, chậm rãi thở ra một hơi, cảm giác tiểu đệ đệ của Lăng Phong vẫn còn lớn mạnh không có dấu hiệu mềm đi, nàng tựa vào vai của Lăng Phong tràn đầy áy náy nhỏ giọng nói:
- Tướng công, thiếp thật vô dụng… hãy để Xuân Cầm các nàng đến đây đi!" Vì vậy Xuân Cầm bốn nàng thay nhau ra trận, cuối cùng sau năm lần xuất trận Tây Môn Đình Đình mới chiến ngã Lăng Phong. Khiến Lăng Phong đem một cổ nóng bỏng nhiệt tình trút vào trong lòng Tây Môn Đình Đình làm nàng phải cất tiếng rên rĩ, từ cửa sổ ánh trắng như thủy ngân chiếu xạ đến một cảnh mỹ lệ động lòng người.
Mặt trời đã lên ba sào, tỳ nử cũng đã mang nước ấm đến, Lăng Phong lại ôm lấy Tây Môn Đình Đình thấy nàng vẫn còn say ngủ, không khỏi thở dài, cái bảo bối này hôm qua thật sự là nhiệt tình, mà ngay cả Xuân Cầm, Hạ Kỳ , Thu Thi, Đông Mai đều so ra còn kém nàng, không cần Lăng Phong chỉ bảo nàng cũng phối hợp dể dàng, không khỏi mơ mộng về sau chỉ bảo thêm cho nàng, để cùng nàng tìm thêm khoái cảm.
Lăng Phong mang Tây Môn Đình Đình cùng tiến vào trong thùng nước ấm. Giai nhân dần tỉnh lại, thấy Lăng Phong mang nàng để vào trong nước, không khỏi khẻ giật mình:
- Tướng công, sao không để thiếp phục thị cho chàng mà chàng lại lo tắm rửa cho thiếp?" Tây Môn Đình Đình gương mặt ửng đỏ ngượng ngùng nói.
- Nàng là tâm can bảo bối của ta, sau một đêm nàng tỏ ra lợi hại như vậy, tướng công đương nhiên muốn phục thị cho nàng tắm rửa, lại còn phải thoa thuốc cho nàng, nàng nhất định là còn rất đau nha!" Lăng Phong vừa mới nói qua, Tây Môn Đình Đình đã cảm thấy phía dưới nóng rát, đôi mi thanh tú cũng theo đó nhăn lại!
Nhìn thấy bộ dạng của nàng như vậy, lập tức Lăng Phong hiểu ngay việc gì. Trong khi cùng nàng tắm rửa, mọi vật dụng trên giường đã được thị nữ thay mới hoàn toàn.
Lăng Phong lại mang Tây Môn Đình Đình trở lại giường, phía dưới của nàng đã bị Lăng Phong làm bị thương, chẳng thèm để ý đến việc phản đối của nàng, Lăng Phong đã bóp nát viên dược hoàn liệu thương, bôi lên ngay tại nơi thương tích của nàng. Tây Môn Đình Đình e thẹn chăm chú nhìn bộ dáng Lăng Phong, trái tim không khỏi rộn rả. Xem ra mình không thể trốn thoát là nữ nhân của Lăng Phong.
Lúc này Xuân Cầm, Hạ Kỳ nhu thuận tiến vào, thay áo quần cho Lăng Phong. Thấy bước đi bối rối của Tây Môn Đình Đình trong lòng đều cười thầm.
Tây Môn Đình Đình thấy Xuân Cầm các nàng đang thay quần áo cho Lăng Phong, không khỏi nói:
- Xuân Cầm, Hạ Kỳ! Giờ đây các nàng là tiểu thiếp của tướng công, những việc nặng nhọc này hãy để cho tỳ nữ làm thay đi." Xuân Cầm lắc đầu, nói:
- Đình Đình tỷ, tướng công chúng ta điều gì cũng tốt, chỉ có một cái không tốt là dể dàng cùng hạ nhân đa tình, hơn nữa trong nhà lớn nhỏ cô nương, ai mà không muốn làm tiểu thiếp của tướng công? Vạn nhất, chị em chúng tôi chê bỏ công việc này nói nặng không làm! Chỉ sợ có người tình nguyện thay chúng tôi làm tiểu thiếp." - Tốt lắm, xem ra chị em nàng rỏ ràng chê ta có mới nới cũ, ta quyết không buông tha nàng." Lăng Phong trên mặt hiện nét cười, túm lấy Xuân Cầm lấy tay cù vào nàng.
Xuân Cầm bị Lăng Phong làm cho mặt mày ửng đỏ. "Tướng công mau buông tha nô tỳ ra, bây giờ chính là giữa ban ngày, chốc nửa người còn phải cùng Đình Đình tỷ đi vấn an lão phu nhân." Lăng Phong khẻ cười dâm nói. "Dù phải đi thỉnh an, chỉ cần nữa canh giờ. Ta cũng có thể đem các nàng thống kích qua một lần" Thanh âm của Lăng Phong thật to, khiến ngay cả bên ngoài các tỳ nữ đều có thể nghe thấy được. Xuân Cầm, Hạ Kỳ sớm đã bị lời nói của Lăng Phong làm đỏ bừng cả gương mặt.
Cũng may Lăng Phong chỉ là nói mà thôi, lát sau đã buông Xuân Cầm cùng Hạ Kỳ ra. Đưa Tây Môn Đình Đình cùng với mình đi thỉnh an Nam Cung Hiên và Tần Thục Phân.