TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ma Hệ Thống
Chương 1391: Thánh chủ hộc máu! (1)

Thánh chủ ngẩng đầu, trong ánh mắt tràn ngập lửa giận vô tận gắt gao nhìn chằm chằm Hồng Hà, trong thanh âm có vẻ bình tĩnh lại ẩn chứa sát khí vô tận:

- Hồng Hà, người đâu!

Hi vọng đột phá cổ bình, thiên hạ vô địch, ngàn năm thọ nguyên cứ như vậy biến mất làm thánh chủ liền biến thành một con mãnh thú hung bạo muốn cắn nuốt người, trong vẻ bình tĩnh của hắn ẩn chứa sát khí vô tận.

Sắc mặt Hồng Hà trắng nhợt, thập phần miễn cưỡng cười nói:

- Bệ hạ, lần này hắn đến là vì muốn đạt được khoa học kỹ thuật của Thánh Địa chúng ta nên hẳn là chưa đi xa. Thánh Địa chúng ta phòng bị sâm nghiêm, người ngoài như hắn tới nơi này căn bản nửa bước khó đi. Hắn hẳn là còn ở trong Thánh Địa, chúng ta chỉ cần cẩn thận một ít tuyệt đối có thể bắt lấy hắn!

Thánh chủ nhìn chằm chằm Hồng Hà thật lâu mới nói:

- Truyền mệnh lệnh của ta, Thánh Địa tiến vào tình trạng báo động nhất cấp, mục tiêu tìm tòi Nhạc Trọng!

Nghe được lời nói của thánh chủ, sắc mặt bốn người Hồng Hà thoáng biến đổi.

Cấp bậc khuyên giải của Thánh Địa được chia làm chín cấp, cấp một là cao nhất. Báo động cấp một chỉ khi nào Thánh Địa rơi vào hoàn cảnh sinh tử mới khởi động, một khi khởi động, dù là những lão quái vật đang bế quan khổ tu ý đồ đột phá cổ binh đều cũng xuất quan, vì bảo hộ Thánh Địa mà chiến.

Tuy rằng cảm thấy được cử chỉ điên cuồng của thánh chủ có chút không ổn, nhưng bốn người Hồng Hà cũng không dám phản đối.

Người anh minh uy phong bao nhiêu, một khi tới tuổi già đều sẽ trở nên hồ đồ. Tần Thủy Hoàng, Võ Tắc Thiên, Lý Long Cơ khi ở lúc tuổi trẻ thập phần anh minh uy phong, nhưng khi tới tuổi già liền biến thành ngu xuẩn vô cùng. Thánh chủ cũng là một yêu nghiệt, nhưng dù sao hắn đã già, vì muốn sống sót kéo dài tuổi thọ thêm ngàn năm, hắn đã bất chấp hết thảy.

Đúng lúc này một Hồng Hà Vệ tướng mạo thập phần xinh đẹp kinh hoàng chạy tới:

- Cung chủ, không tốt! Không tốt!

Ánh mắt thánh chủ phát lạnh, đưa tay trảo ra, liền đem nữ thị vệ bắt tới, quát lớn:

- Chuyện gì xảy ra, nói mau!

Nữ thị vệ kinh hãi, liền nhanh chóng đáp:

- Thánh chủ bệ hạ, dị hình đã công tới. Số lượng gấp mười lần ban ngày, mười tám tòa thành thị bên dưới đã truyền ra tín hiệu cầu viện. Trong đó có hai đội lực lượng võ trang hai thành thị đã bị phá hủy hoàn toàn, lực lượng võ trang của mười sáu tòa thành thị còn lại cũng tràn đầy nguy cơ!

Thánh chủ nắm chặt áo nữ thị vệ, thanh âm băng hàn, sát khí lẫm lẫm quát:

- Không có khả năng! Vì phòng bị dị hình tấn công, mỗi thành thị đều có hai ngàn thánh chiến sĩ, tinh anh sáu đại cung điện đều trú đóng, làm sao bị công hãm nhanh như vậy. Ngươi đang dối gạt ta, có phải hay không!

Một tinh anh Thánh Địa quỳ gối trước người thánh chủ cao giọng nói:

- Thánh chủ bệ hạ, Vũ Hà nói là sự thật, số lượng dị hình thật nhiều lắm, thế công rất mãnh liệt, xin ngài hãy trấn thủ chỉ huy!

Thánh chủ nhìn lướt qua tên tinh anh kia, rốt cục bình tĩnh một chút, đem nữ thị vệ ném ra lạnh giọng nói:

- Văn Uyển, là ngươi! Xem ra đây là sự thật, đáng chết! Đám súc sinh kia thật đáng chết! Ta nhất định phải đem toàn bộ súc sinh tiêu diệt, bầm thây vạn đoạn mới tiêu được mối hận trong lòng của ta!

- Chúng ta đi!

Dứt lời, thánh chủ liền đi nhanh về hướng Thánh Phong. Thánh Phong mới là trung tâm chỉ huy hết thảy.

Không bao lâu thánh chủ đã về tới trong cung điện Thánh Phong.

- Đây là? Đáng chết, hắn đã đi xuống!

Thánh chủ vừa nhìn thấy thạch anh vương tọa bị di dời trong cung điện, da đầu chợt nổ tung, một loại cảm giác bất tường nảy lên trong lòng.

Tận sâu dưới lòng đất trước điện não trung ương Thánh Địa, hơn mười nhân viên công tác ngã trong vũng máu.

Nhạc Trọng đứng trước điện não trung ương, máy tính nhỏ trong tay hắn kéo dài vô số dây kim loại đâm vào trong điện não trung ương Thánh Địa. Bỗng nhiên cổ tay hắn nóng lên, truyền ra thanh âm của Bạch Y:

- Nhân vật mục tiêu đã xuất hiện!

Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười nói:

- Đến rồi sao? Vừa lúc! Liên thông màn hình thạch anh!

- Dạ!

Trong chớp mắt trên màn hình thạch anh trên cung điện Thánh Phong, hiện ra hình ảnh của Nhạc Trọng.

- Chào ngài, thánh chủ bệ hạ, thật cao hứng có thể nhận thức ngài, ta là Nhạc Trọng. Thập phần cảm tạ ngài khẳng khái, đem bảo vật tồn kho mấy ngàn năm tặng cho ta!

Nhạc Trọng mỉm cười vung tay lên, màn hình chợt lóe hiện ra hình ảnh bảo khố của Thánh Địa.

Thánh địa vừa nhìn thấy bảo khố bọn hắn khổ tâm tích lũy suốt mấy ngàn năm đã biến thành rỗng tuếch, một cỗ lửa giận phóng lên cao, ngực trầm xuống, bị tức đến phun máu tươi. Trộm gà không được còn mất nắm gạo, điều này làm trong lòng hắn tràn ngập oán độc cùng cừu hận.

Sát khí trong mắt hắn chợt lóe rồi biến mất, nói:

- Nhạc Trọng, ta biết ngươi nghe được. Hiện tại ngươi lập tức đem bảo vật trong bảo khố của Thánh Địa trả trở về. Ta nguyện ý lấy khoa học kỹ thuật Thánh Địa trao đổi với khoa học kỹ thuật trong tay ngươi. Ta biết ngươi nhất định đại biểu cho thế lực nhân loại ở thế giới khác, chỉ cần ngươi đem bảo khố trả lại cho chúng ta, Thánh Địa chúng ta có thể cùng các ngươi kết minh!

Nhạc Trọng vẫy vẫy máy tính trong tay, cười nhẹ nói:

- Thật có lỗi, ta hoàn toàn không có chút hứng thú đối với lời đề nghị của ngươi. Thấy được sao? Bút ký bổn trong tay ta đã ghi chép lại toàn bộ tư liệu khoa học kỹ thuật cùng bí tịch của Thánh Địa các ngươi. Ngay cả mười đại tuyệt thế công pháp cũng có trong đây rồi, đa tạ ngài khẳng khái giúp đỡ, để cho ta có được thu hoạch lớn. Đúng rồi, hành trình Thánh Địa lần này ta cần cảm tạ nhất là Hồng Hà. Hồng Hà, đa tạ cô, nếu không phải cô đem toàn bộ bí mật của Thánh Địa nói với ta, ta cũng không dễ dàng lẻn vào trong này như thế. Cô chạy nhanh đi, thánh chủ bọn hắn phỏng chừng sẽ không bỏ qua cho cô. Chúng ta gặp lại ở địa phương đã ước định trước đó!

Dứt lời hình ảnh Nhạc Trọng liền biến mất.

Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng, thánh chủ giận dữ đến hai mắt sung huyết, khóe mắt muốn nứt ra, ánh mắt hung tàn chợt chuyển dừng trên người Hồng Hà, sát khí vô tận khuếch tán.

Sắc mặt Hồng Hà tái nhợt, vội vàng bài bác:

- Không phải tôi! Tôi không phải đồng lõa của hắn. Nếu tôi là đồng lõa của hắn, hắn vì sao lại vạch trần tôi trước mặt mọi người? Hơn nữa tôi chỉ gặp mặt hắn lần đầu tiên hôm nay. Thật sự, bệ hạ, xin ngài tin tưởng tôi!

Quỷ Long thánh tử thoáng trầm mặc cũng mở miệng nói:

- Bệ hạ, hẳn không phải là Hồng Hà. Hắn chỉ thuận miệng nói ý đồ phân tách chúng ta, cho chúng ta tự giết lẫn nhau cho hắn tranh thủ thời gian chạy thoát. Việc khẩn cấp trước mắt là phải lập tức bắt lấy hắn, không cho hắn thoát khỏi nơi đây!

Thánh chủ trầm mặc một thoáng, khẽ gật đầu quét mắt nhìn thông đạo ngầm, lạnh giọng nói:

- Ta phải chỉ huy chiến đấu. Bốn người các ngươi lập tức đuổi theo giết Nhạc Trọng, chết sống bất luận!

- Dạ!

Bốn người Hồng Hà cung kính lên tiếng phi thân vào trong thông đạo ngầm.

- Nhạc Trọng tiểu nhi, chờ ta bắt được ngươi nhất định sẽ đem ngươi bầm thây vạn đoạn!