TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ma Hệ Thống
Chương 1347: Đám người mạnh nhất địa cầu (2)

Tuy lúc này Nhạc Trọng mang theo ít người nhưng về chất lượng lại vượt qua Thiên Đường Thần Quốc, nước Mỹ. Cho dù là Thiên Đường Thần Quốc, nước Mỹ liên thủ cũng không có khả năng có trang bị như Nhạc Trọng.

Được một trăm chiến sĩ hộ vệ, Nhạc Trọng dẫn Bạch Tiểu Thắng, Kỷ Thanh Vũ đi qua bên này.

Trên mặt Ái Đức Hoa mỉm cười, tiến lên chủ động bắt tay với Nhạc Trọng.

- Tôi là Ái Đức Hoa, thật cao hứng khi gặp anh, Nhạc Trọng.

- Ái Đức Hoa này chỉ sợ thực lực không dưới mình, hẳn là cường giả lục giai. Quả nhiên thế giới to lớn, thiên tài xuất hiện lớp lớp, người có được kỳ ngộ không chỉ mình ta. Đệ nhất sứ đồ của Thiên Đường Thần Quốc quả nhiên danh bất hư truyền, tư chất còn cao hơn mình quá nhiều.

Nhạc Trọng cẩn thận nhìn qua Ái Đức Hoa, một cảm giác nguy hiểm từ trên người Ái Đức Hoa tỏa ra ngoài, hắn có thể mơ hồ cảm ứng được người trước mặt không kém gì hắn.

Nhạc Trọng mirmn cười, nhẹ nhàng đi lên bắt tay Ái Đức Hoa:

- Xin chào, tôi là Nhạc Trọng, thật cao hứng khi gặp anh!

Lai Áo cũng chủ động đưa tay với Nhạc Trọng, nói:

- Tôi là Lai Áo, thật cao hứng khi gặp được anh!

- Lại là một gã cường giả lục giai.

Nhạc Trọng nhìn quét qua Lai Áo, chợt cảm ứng được trên người Lai Áo tỏa ra sức sống cường đại và sinh cơ bành trướng. Đây cũng là cường giả lục giai có được sức chiến đấu và sinh cơ hùng hậu.

Nhạc Trọng mỉm cười bắt tay với Lai Áo:

- Xin chào, tôi là Nhạc Trọng, thật cao hứng khi gặp anh!

Sau khi khách sáo vài câu và ba phương đi vào troang trấn.

Trong gian biệt thự ở trấn nhỏ.

Ngồi xuống bàn tròn, ba phương thế lực cùng ngồi xuống.

Ái Đức Hoa ngay từ đầu đã đi thẳng vào vấn đề.

- Thật cao hứng khi mọi người đáp ứng lời mời tới đây. Chắc hẳn tất cả mọi người đã biết rõ thánh tộc thế giới thứ hai và tang thi liên thủ. Khoảng chừng trong một ngày đã đánh tan nước Anh. Cũng chiếm lĩnh nước Nga, Braxin, Châu Phi, thống trị các khu vực này. Đồng thời căn cứ vào tình báo của tôi, bọn chúng đang tu kiến nhiều tế đàn tà ác. Căn cứ vào phân tích của tôi thì chúng muốn mở rộng khe hở của cánh cửa địa ngục giúp thánh hoàng của chúng hàng lâm thế giới này.

- Từ tình hình mà nhìn thì bất cứ phương thế lực nào chống lại một mình là quá khó khăn. Bởi vậy Thiên Đường Thần Quốc hy vọng ba phương chúng ta chỉnh hợp lại, tổ kiến cơ cấu mới, là chính phủ liên bang địa cầu, cộng hưởng khoa học kỹ thuật, cộng đồng chống lại tang thi và thánh tộc tấn công.

- Liên bang địa cầu chia thành ba phương, chúng ta phân thành ba khu tự trị, có được lập pháp, tư pháp, chấp pháp và quyền tự chủ của mình. Liên bang địa cầu sẽ cùng tuyên chiến với dị tộc và tang thi tổ kiến quân đội liên bang chống lại các mối đe dọa nhân loại, tổ kiến hội nghị viên do tự ba khu đề cử, mỗi một khu tự trị chiếm cứ một phần ba danh ngạch nghị viên.

Nghe được Ái Đức Hoa nói thì Nhạc Trọng, Lai Áo đều lâm vào trong trầm mặc.

Thiên Đường Thần Quốc đưa ra đề nghị thành lập liên bang địa cầu hoàn toàn khác so với liên hiệp quốc lúc trước, quyền lực lớn hơn, tự chủ lớn hơn. Đặc biệt là quân đội liên bang, không cần phải nói cũng biết là cực kỳ cường đại, đủ để ảnh hưởng tới cân đối thế lực và vũ trang.

Nhưng mà Ái Đức Hoa nói thành lập liên bang địa cầu là cần thiết và phải làm ngay. Nếu không ba phương thế lực nghi kỵ nhau, trong lúc chiến đấu với dị tộc và tang thi bị đâm một đao là quá nguy hiểm.

Nhạc Trọng trầm mặc một hồi lâu và nói:

- Tôi đồng ý tổ kiến liên bang địa cầu, nhưng mà phương diện chi tiết cần bàn lại.

Lai Áo trầm tư một hồi cuối cùng vẫn nói:

- Liên minh địa cầu là cần phải thành lập, các phương diện khác nên tiến hành điều chỉnh thêm.

Ba phương đều đồng ý thành lập liên bang địa cầu nhưng các phương diện cần phải thương nghị sau

Chuyện này ba phương sẽ mang theo chuyên viên đi đàm phán với nhau, những nhân viên đàm phán này sẽ phân chia tỉ lệ cơ cấu và số lượng quân đội của mỗi phương góp vào là bao nhiêu, đây sẽ là tranh luận nảy lửa.

Một phương của Ái Đức Hoa có một tên dáng người khôi ngô, cơ bắp rắn chắc, tay phải có hình xăm hình đầu hổ nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng trầm giọng nói:

- Nhạc Trọng thủ lĩnh, tôi đệ ngũ sứ đồ của Thiên Đường Thần Quốc Ách Bản, tôi vô cùng ngưỡng mộ ngài, nghe nói cao thủ quý quốc rất nhiều, tôi cũng muốn luận bàn với cao thủ của quý quốc, bản thân Nhạc Trọng thủ lĩnh thì tôi tự nhận không địch lại, xin đề cử người chiến đấu.

Nghe được Ách Bản phát ra khiêu chiến, bàn đàm phán yên lặng lại, ánh mắt mọi người nhìn qua Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng khẽ chau mày nhìn qua Ái Đức Hoa, đã thấy Ái Đức Hoa cười mỉm nhìn qua bên này, hoàn toàn không có ý ngăn cản lại, chuyện này cũng biết Ái Đức Hoa đang muốn ra oai phủ đầu.

Tuy ba phương thế lực đồng ý thành lập chính phủ liên bang, thế nhưng mà quan hệ với nhau là cạnh tranh, chèn ép đối thủ là chuyện không bỏ qua được.

Ách Bản khinh miệt nhìn qua người sau lưng Nhạc Trọng và nói:

- Không dám sao? Tôi chỉ là đệ ngũ sứ đồ của Thiên Đường Thần Quốc mà thôi, chẳng lẽ Trung Quốc của các người chỉ có mình Nhạc Trọng thủ lĩnh thôi sao, không có anh hùng hào kiệt à? Đã như vậy tôi thấy các người không có cũng được.

Trong trấn nhỏ này ba phương tranh luận kịch liệt nhất chính là khu vực tự trị, đó chính là lãnh thổ và phạm vi thế lực của Thiên Đường Thần Quốc nước Mỹ và Trung Quốc.

Trong tràng thịnh yến này cũng chỉ có Thiên Đường Thần Quốc nước Mỹ và Trung Quốc có tư cách tham gia, nước Anh vốn cũng có tư cách này, thế nhưng mà bọn họ đã bị diệt quốc nên mất đi tư cách tham dự, đã biến thành tiểu thế lực, bọn họ có nguyện ý thì ba thế lực khác cũng bỏ qua.

Nghe được Ách Bản khiêu khích, trong mắt Bạch Tiểu Thắng hiện ra một đạo hàn quang, nhìn qua Nhạc Trọng thỉnh chiến.

- Thủ lĩnh cho tôi lên đi, để tôi giáo huấn gia hỏa hắc ám này, cho hắn biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!

Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua Ách Bản, lại nhìn Bạch Tiểu Thắng dặn dò:

- Cẩn thận, hắn là kình địch nên phải toàn lực ứng phó, không nên cho hắn cơ hội!

Bạch Tiểu Thắng nhìn qua Nhạc Trọng cười cười tự tin:

- Ngài yên tâm! Những ngày này tôi đã mài luyện không ngừng nghỉ rồi.

Bạch Tiểu Thắng cầm loan đao trong tay lên, đi nhanh vào trận tuyến, trừng mắt nhìn qua Ách Bản và cười lạnh kiêu khích:

- Tôi là trung tướng Bạch Tiểu Thắng, thực lực chỉ hơn một trăm mà thôi, nhưng mà chỉ bằng tôi cũng đánh bại tên rêu rao như anh vậy!

Ách Bản hừ lạnh một tiếng:

- Đợi anh thắng rồi nói sau, đi ra ngoài!

Hai người nhanh chóng đi ra ngoài quảng trường, mọi người cũng di động theo, đi vào quảng trường lớn quan sát cuộc đấu.

Ách Bản lạnh lùng nói:

- Anh bây giờ đầu hàng còn kịp đấy, nếu không một khi tôi ra tay tuy anh sẽ không chết, thế nhưng mà ít nhất phải nằm trên giường mấy tháng đấy.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thắng lạnh như băng:

- Hãy bớt sàm ngôn đi, tôi sẽ giáo huấn cuồng đồ như anh đấy!