Hứa Dương khinh miệt nhìn hơn hai vạn nam giới kia, trực tiếp nhổ một bãi nước bọt nói:
- Phi! Một đám người nhu nhược không khí khái nam nhi, nếu các người đã không phải nam nhân thì nên ngoan ngoãn một chút cho lão tử, đợi an bài đừng tiếp tục lộn xộn, chít chít méo mó, nếu không súng của lão tử sẽ không có mắt!
- Tôi là nam nhân, tôi đi giết tang thi!
Một gã nam tử cao chừng 1m80 từ trong đám người đi nhanh ra ngoài, cầm lên một thanh cương đao cùng một tấm chắn lớn tiếng quát:
- Tôi gọi là Điền Hổ, tôi là nam nhân, ai còn có dũng khí của một nam nhân thì lấy đao đi cùng tôi!
- Tôi là Hải Minh Phong, tôi là một nam nhân không phải người nhu nhược!
- Tôi là Thân Hùng, tôi cũng là nam nhân, tôi không phải người nhu nhược!
Điền Hổ vừa gầm rú lập tức kích lên tâm huyết trong lòng hơn hai vạn nam giới người sống sót, bọn hắn liền đi ra một đám người cầm lấy cương đao lẫn tấm chắn lớn tiếng gào lên, hướng người khác tuyên thệ sự tồn tại của chính mình.
Hứa Dương nhìn đám người Điền Hổ, trong mắt chớp động dị quang, hướng bọn họ chào theo nghi thức quân đội, lớn tiếng kêu lên:
- Tốt, các vị đều là nam nhân khí khái, cấp cho họ thêm một hộp thịt nhị giai, sau đó mang theo những vị hảo hán này đi tiền tuyến trợ giúp Nhạc đoàn trưởng bọn họ!
Bì Đại Phú dưới trướng Hứa Dương liền đi ra, hành lễ với nhóm người kia, lại mang theo sáu ngàn nam nhân tâm huyết vọt về địa phương có tiếng súng kịch liệt nhất. Bạn đang xem tại - www.TruyệnFULL.vn
Hảo hán tử rất nhiều, nhưng kẻ nhu nhược đồng dạng không ít. Bên trong hơn hai vạn nam giới người sống sót chỉ đi ra sáu ngàn hảo hán tử tràn ngập tâm huyết. Những người còn lại đều cúi đầu, không dám đối diện cùng Hứa Dương, giống như con chim cút giấu mặt, không phải người nào cũng có đủ dũng khí đối mặt tử vong.
- Rác rưởi!
Hứa Dương lạnh lùng nhìn hơn một vạn ba ngàn người kia hộc ra hai chữ, không liếc mắt nhìn thêm họ lần nào.
Do Bì Đại Phú suất lĩnh, sáu ngàn nam tử tâm huyết giai nhập vào trong chiến trường đối mặt cùng thi đàn chiến đấu.
Nguyên bản đội ngũ Nhạc Trọng đang chiến đấu thập phần gian nan, đột nhiên được sáu ngàn nam nhân tâm huyết gia nhập, lập tức ổn định lại chiến tuyến.
Sức chiến đấu của tang thi bình thường rất thấp, chỉ dựa dẫm vào số lượng quá nhiều mà thôi. Điền Hổ cầm cương đao cùng tấm chắn trong tay, đại đao huy động, một đao chém xuống lập tức băm đầu tang thi không thì bị chém làm hai nửa, hắn chẳng khác gì một con hổ điên, không ngừng xung phong chém giết tang thi.
Theo Điền Hổ suất lĩnh, đội nhân mã do hắn suất lĩnh sĩ khí đại thịnh, chém giết tang thi đầy hứng khởi, cứng rắn trục xuất thi đàn ra khỏi con đường kia.
Có được đội ngũ của Điền Hổ trợ giúp, Nhạc Trọng lập tức triệt lui đệ nhị doanh đã tới cực hạn, đồng thời dẫn dắt đặc chiến doanh cùng chiến sĩ cao thủ đoàn của Trầm Hoành Dương liệp sát những con tang thi tiến hóa. Những con tang thi tiến hóa có uy hiếp cực kỳ to lớn đối với những người sống sót bình thường như Điền Hổ bọn họ.
Điền Hổ chỉ nhờ vào một cỗ tâm huyết điên cuồng chém giết mười bốn con tang thi đã thở hồng hộc, cương đao trong tay đã nặng nề dị thường. Hắn ăn hai vò thịt nhị giai, nguyên khí đã được bổ sung, nhưng so sánh với thời kỳ toàn thịnh của hắn vẫn chênh lệch không nhỏ, sau cuộc chiến kịch liệt hắn đã cảm giác được thể lực thẳng tắp giảm xuống, dù sao hắn không phải cường hóa giả, không có được thể lực lấy một địch trăm.
Ở trước người Điền Hổ có hơn hai mươi con tang thi bình thường vây quanh hắn. Điền Hổ xông về phía trước, giống như mãnh hổ xuất sơn liên tục chém giết thêm hai con tang thi bình thường, còn lại ba con tang thi vươn móng vuốt chộp về phía hắn.
- Mình phải chết sao…
Điền Hổ nhìn thấy móng vuốt tang thi chộp tới sắc mặt đại biến, nhưng không còn khí lực tiến hành phản kháng.
Đúng lúc này năm cây cốt nhận tùy ý bay múa xung quanh khu vực đó, những con tang thi vây quanh Điền Hổ dễ dàng bị chém giết.
- Quá mạnh mẽ, đây là thực lực của cường hóa giả sao?
Điền Hổ nhìn thấy hơn hai mươi con tang thi trước mặt bị chém thành mảnh vụn, đồng thời còn có thật nhiều tang thi bị gai xương sắc bén chém thành từng đoạn, trong lòng tràn ngập rung động. Cường hóa giả có được thực lực mạnh mẽ như vậy là hắn lần đầu tiên được nhìn thấy.
Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đi nhanh tới trước người Điền Hổ, liếc mắt nhìn hắn hỏi:
- Anh chính là Điền Hổ phải không, đúng là một hảo hán, có nguyện ý gia nhập quân đội của tôi hay không?
- Nhạc Trọng!
Trong lòng Điền Hổ chấn động, nhìn chằm chằm Nhạc Trọng đứng trước mặt. Nhạc Trọng rất có danh tiếng khắp SY thị, trong thật nhiều truyền thuyết hắn là một gã nam tử thân cao hơn hai thước, tướng mạo dữ tợn, toàn thân tràn ngập mùi máu tanh, là một gã đại hán khủng bố. Nhưng theo Điền Hổ xem ra Nhạc Trọng trước mắt chỉ bất quá là một thanh niên bình thường mà thôi.
Nhưng khi hắn nhìn kỹ lại liền cảm nhận được uy áp của thượng vị giả tản ra trên người Nhạc Trọng, hắn vội vàng đáp:
- Tôi nguyện ý, tôi thập phần nguyện ý!
Bên trong tận thế, có thể gia nhập vào một thế lực, đặc biệt là thế lực cường đại như quân đội đối với người sống sót bình thường mà nói là một chuyện cực kỳ tốt đẹp. Trở thành một gã quân nhân, tối thiểu không đói bụng, đồng thời còn có quân đội cường đại làm hậu thuẫn, có thể sống trên thế giới này thật tôn nghiêm.
Trước kia không phải Điền Hổ không muốn gia nhập quân đội, nhưng hắn không có quan hệ, hơn nữa tính tình ngay thẳng nên đắc tội tiểu nhân, không thể tiến vào trong quân.
- Anh mang theo bọn họ lui ra đi!
Nhạc Trọng nhìn thấy Bạch Cốt đang chém giết tang thi, nhìn Điền Hổ thản nhiên nói.
- Dạ!
Điền Hổ không tự giác đáp một câu, nhìn Bạch Cốt đang chém tang thi như cơn gió lốc, rung động mang theo đoàn hảo hán thối lui.
Nhưng một màn Bạch Cốt chém giết tang thi dễ dàng như giết gà đã ghi khắc thật sâu trong mắt Điền Hổ, làm hắn tràn ngập kinh hãi cùng kích động.
- Một ngày nào đó mình cũng sẽ biến thành cường giả như thế!
Đoàn người Điền Hổ hướng thi đàn xung phong liều chết, xử lý hơn một vạn ba ngàn con tang thi, trở ngại lực đẩy mạnh của thi đàn, đồng thời tranh thủ thêm một giờ quý giá.
Nhưng lực phòng ngự của sáu ngàn người bình thường này quá yếu ớt, không có phòng hộ, một cuộc chiến cũng có hơn chín trăm người bị trảo tổn thương lây nhiễm siêu vi trùng, chỉ có thể bắn chết tại chỗ.
Trong mười lăm phút sau, Nhạc Trọng cho đệ bát doanh, đệ tam doanh thối lui vượt qua cầu Tư Giang.
Đội ngũ sáu ngàn người sống sót của Điền Hổ gia nhập chiến trường giúp đội ngũ của Nhạc Trọng giành được một giờ thời gian quý giá. Đối với những chiến sĩ đặc chiến doanh cùng cao thủ đoàn mà nói, một giờ nghỉ ngơi đã đủ cho họ khôi phục được rất nhiều thể lực.
Nhạc Trọng thống lĩnh đặc chiến doanh bắn tỉa, ngăn cản thi đàn không ngừng đẩy mạnh. Những chiến sĩ chủ lực lúc này đã lục tục thối lui về phía sau.