TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 1662: Tứ Giai.

Nghệ Phong cứ đề thăng với tốc độ này trong suốt thời gian một tháng. Trong khoảng thời gian này, hắn không nhớ đã hấp thu bao nhiêu lực lượng từ xá lợi. Thực lực của Nghệ Phong sớm đã tăng vọt đến cấp độ tứ giai.

Khi đạt đến tứ giai, khí tức của Nghệ Phong cũng không vì vậy mà dừng lại. Ấn kết trong tay Nghệ Phong điên cuồng kết khởi. Khi thủ ấn hình thành, đấu khí trong cơ thể hắn cũng bắt đầu điên cuồng vận chuyển.

Từng đạo đấu khí hội tụ trên ngón tay Nghệ Phong. Năng lượng hội tụ khổng lồ này liên tục lóe ra không ngừng trên ngón tay hắn. Nghệ Phong cố hết sức hội tụ cỗ lực lượng này thành một điểm, nhưng trên ngón tay lại chỉ là một tầng sáng vô cùng không ổn định.

Mà tương tự như vậy, Nghệ Phong cũng muốn ngưng tụ lực lượng trong cơ thể thành một đường thẳng, nên bắt đầu điên cuồng dồn nén.

- Ngưng cho bản đế!

Nghệ Phong nổi giận gầm lên một tiếng, hồn lực khống chế đấu khí điên cuồng dồn nén.

Dưới sự dồn nén như vậy của Nghệ Phong, các loại đấu khí phòng hộ trong cơ thể hắn lập tức ngưng kết lại. Thế nhưng loại ngưng kết này duy trì không bao lâu liền mạnh mẽ nổ tung ra.

Phụt…

Nghệ Phong phun ra một ngụm máu, trong cơ thể bạo phát một cỗ lực lượng khiến năng lượng xá lợi vốn đang vận chuyển cho hắn cũng bị chặt đứt.

Mà đồng thời dưới sự nổ tung này, trên da thịt Nghệ Phong hiện lên huyết châu, khí huyết trong cơ thể cũng cuộn trào không thôi.

- Vẫn là thất bại rồi. Ngũ giai, quả nhiên không nên gấp gáp như vậy.

Mặc dù Nghệ Phong đã đoán trước là sẽ thất bại, nhưng khi thực sự thất bại, vẫn nhịn không được thở dài một hơi.

Nhớ tới vừa rồi mình trùng kích ngũ giai thất bại, Nghệ Phong biết rằng, trùng kích ngũ giai khó khăn hơn mình tưởng tượng rất nhiều. Với sự chuyển vận năng lượng xá lợi khổng lồ này, hắn vốn tưởng rằng kể cả muốn đạt đến thất giai cũng thừa sức, nhưng ngược lại không phải như vậy. Việc đề cao cảnh giới không phải chỉ có một nguyên nhân năng lượng này. Bằng không, trong không gian trước đây, với loại mật độ năng lượng như vậy, cho dù Nghệ Phong muốn đạt đến Chí Tôn cũng không phải không có khả năng.

Sau khi trùng kích ngũ giai thất bại, Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, lau vết máu chảy ra nơi khóe miệng, bước ra ngoài. Khí huyết cuộn trào trong cơ thể sớm đã lắng xuống trong đại tuần hoàn.

Triệu lão không rời đi, khi Nghệ Phong đi ra, thấy hắn mang theo không ít vết máu, kinh ngạc hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Nghệ Phong nhún nhún vai:

- Trùng kích ngũ giai thất bại!

- Cái gì? Trùng kích ngũ giai?

Triệu lão ngẩn ra, lập tức trừng mắt nhìn Nghệ Phong hỏi:

- Ngươi nói ngươi trùng kích ngũ giai? Ngươi đã đạt đến tứ giai đỉnh phong?

Nghệ Phong gật đầu nói:

- May mắn đạt tới tứ giai!

Hai mắt Triệu lão không khỏi lóe sáng. Với hiểu biết của lão, thực lực của Nghệ Phong đã đạt đến tam giai, lực pháp tắc đã hình thành. Lực lượng xá lợi muốn dung nhập vào trong cơ thể hắn có khó khăn nhất định. Lão vốn nghĩ rằng lần truyền thừa này tuy rằng sẽ có trợ giúp đối với Nghệ Phong, nhưng trợ giúp hắn đạt đến tứ giai đã là quá xa xỉ rồi. Vậy mà khiến Triệu lão không ngờ tới chính là, Nghệ Phong rõ ràng một lần liền đạt tới cấp độ Thánh Cấp tứ giai đỉnh phong.

- Do nguyên nhân gì?

Triệu lão nhìn Nghệ Phong hỏi.

Nghệ Phong cũng không che giấu, nói thẳng luôn:

- Là do đại tuần hoàn ngũ hành.

Triệu lão bừng tỉnh, lập tức cười nói:

- Nếu như là do đại tuần hoàn ngũ hành thì khó trách.

- Nếu truyền thừa hoàn tất, phương pháp mở cửa các nơi ngươi đều đã biết. Thế hệ Tà Tông này chân chính giao vào trong tay ngươi!

Triệu lão lấy từ trong giới chỉ ra một quyển trục, nói tiếp:

- Đây là danh sách các đời Tà Đế cùng với vật truyền lại.

Nghệ Phong tiếp nhận, cũng không mở xem, tùy ý ném vào trong giới chỉ, cười hắc hắc nói:

- Dù sao Tà Tông có nhiều tiền bối như vậy, các ngài đi tiên phong, ta đến sau cứ hưởng phúc trước rồi nói.

Triệu lão lắc đầu, cũng không đề cấp vấn đề này nữa, quay sang nói với Nghệ Phong:

- Hiên Huyên đang ở Thánh Thành, có lẽ biết tung tích của sư phụ ngươi. Nếu ngươi muốn tìm sư phụ, cứ tới Thánh Thành gặp nàng.

- Van bối hiểu!

Nghệ Phong khom người nói.

- Ừ! Ta còn một chuyện phải thu xếp, nếu hiện tại ngươi nguyện ý can thiệp vào tranh đấu giữa Thánh Thành và Tiên Phủ thì cùng đi với ta. Còn nếu không, trước hết cứ nghỉ ngơi một chút, chờ tới khi ngươi đạt được ngũ giai rồi tính.

Triệu lão nói.

- Vậy đợi khi ta đạt được ngũ giai đi!

Nghệ Phong nhanh nhẹn trả lời.

Triệu lão nhìn quần áo nhuốm đầy máu của hắn, thản nhiên nói:

- Ngũ giai, quan trọng nhất là khéo léo, không thể cậy mạnh đột phá. Ngươi hẳn là nên khéo léo dùng kình, ngưng tụ lực lượng thành một khối. Điểm này ngươi lĩnh ngộ tinh tế một chút, tin rằng người sẽ không khiến ta thất vọng!

- Đa tạ Triệu lão chỉ điểm!

- Được rồi! Ngươi lui xuống đi.

Triệu lão nói.

Nghệ Phong cũng không dừng lại, dùng nhẫn truyền tống mình ra ngoài, trực tiếp tiến vào sau núi bên ngoài Thánh Địa, quần áo bị đấu khí đánh nát vụn. Cùng lúc khi quần áo bị đánh tan, hắn cũng nhảy vào trong ôn tuyền, tẩy rửa hết vết máu trong người.

- Hi hi…

Khi Nghệ Phong đang tẩy rửa máu đen trên người, chợt có tiếng cười đầy dụ hoặc vang lên bên tai hắn. Nghệ Phong nghe thanh âm này, khóe miệng khẽ mỉm cười, nói:

- Đại Nhi, trốn sau tảng đá như vậy thật mệt a!

Thi Đại Nhi từ phía sau tảng đá bay nhanh ra, quan sát khắp lượt Nghệ Phong một phen, lúc lâu sau nói ra một câu suýt chút nữa khiến hắn chết đuối:

- Đứng sau tảng đá nhìn lén cũng không có gì thú vị. Không biết năm đó tại sao Phong ca ca lại thích làm như vậy. Thực không có tiền đồ!

Nhìn nữ nhân xinh đẹp duyên dáng, toát ra vẻ vừa ngây thơ vừa dụ hoặc trước mặt, ánh mắt Nghệ Phong nhịn không được dừng lại trên đồn bộ căng tròn của nàng. Hắn phóng ra một vòng đấu khí, cuốn nữ nhân vào trong ôn tuyền, bàn tay tìm đến trên người Thị Đại Nhi.

Thi Đại Nhi nằm đè lên thân thể Nghệ Phong, dưới cử động của hắn, xuân tình cũng bắt đầu nhộn nhạo. Thấy Nghệ Phong xé rách y phục của mình, nàng vội vã ngăn hắn lại, kêu lên:

- Phong ca ca, đừng!

Nghệ Phong đương nhiên sao có thể bỏ qua cơ hội này, hai tay đã lột sạch Thi Đại Nhi.

Lúc này Thi Đại Nhi mới hiểu cái gì gọi là “dê vào miệng cọp”, cố gắng kìm nén dục vọng, ngăn hắn lại nói:

- Đừng ở đây! Để nước vào thật là khó chịu.

Nghệ Phong lặng lẽ cười nói:

- Nàng cũng đừng quá coi thường Phong ca ca!

Nghệ Phong cười ha ha nhào tới. Nhiều năm không gặp, nữ nhân này lại càng trở nên dụ hoặc say lòng người. Có loại mị hoặc này của Yêu Hậu, chờ chút, chết tiệt! Sao mình lại nhớ tới Yêu Hậu yêu nghiệt kia chứ?

Thế nhưng, khi Nghệ Phong nhớ tới Yêu Hậu, dục hỏa càng bốc lên mạnh mẽ hơn.

Thi Đại Nhi chung quy không thể chống đỡ được tấn công của Nghệ Phong. Dưới sự tấn công liên tiếp của hắn, nàng cũng quên mất mình đang ở nơi nào. Lúc này, toàn thân nàng hoàn toàn vô lực, quấn quýt lấy Nghệ Phong.

Sau khi chiếm đoạt thành công Thi Đại Nhi, Nghệ Phong lười biếng để nàng ôm lấy thắt lưng mình, lắc mình phóng về phía Thánh Thành.

- Hi hi! Lát nữa sư tôn biết ca ca khi dễ ta, nhất định sẽ thu thập ca ca!

Thi Đại Nhi ôm cổ Nghệ Phong, phun lan khí bên tai hắn. Tiểu yêu tinh này hiển nhiên là một lần nữa dụ hoặc hắn, khiến Nghệ Phong hận không thể quay lại làm một lần nữa.