Võ giả Thánh Cấp thấy Nghệ Phong xuất ra một thanh bảo kiếm hình giọt nước cực kỳ mỹ lệ, đầu lông mày hơi cau lại. Tuy nhiên, với kiến thức của hắn cũng không thể biết được đây là Tru Tiên kiếm.
Toàn bộ đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong dung nhập vào trong Tru Tiên kiếm. Ánh sáng vốn chói mắt trên Tru Tiên kiếm lúc này lại càng lóe ra rực rỡ hơn. Cường giả Thánh Cấp nhìn không ra quang mang này có gì khác thường, nhưng Nghệ Phong lại có thể cảm giác được lực lượng mang tính hủy diệt bên trong nó.
Đây là ý nghĩa thực sự khiến Nghệ Phong quyết định dùng Tru Tiên kiếm đối phó địch nhân. Đồng thời hắn cũng muốn xem một chút Tru Tiên kiếm mạnh như thế nào. Cho nên Nghệ Phong hầu như hoàn toàn không bảo lưu, toàn bộ đấu khí đều dung nhập vào Tru Tiên kiếm.
Khi một tia đấu khí cuối cùng dung nhập vào trong thân kiếm, Nghệ Phong không hề dừng lại, thân ảnh chớp động, hung hăng đâm Tru Tiên kiếm về phía trước.
Lúc này đây, Tru Tiên kiếm mang theo quang mang kinh diễm, khí thế như long trời lở đất. Không gian nơi nó đi qua xuất hiện một khe nhỏ mắt thường không nhìn thấy được. Vượt qua khoảng cách không gian, mang theo khí thế hung mãnh không gì sánh được, Tru Tiên kiếm bay nhanh thế phía Thánh Cấp.
Thánh Cấp thấy Nghệ Phong đột nhiên xuất thủ, trong mắt vốn còn có một tia khinh thường. Thế nhưng sau khi Nghệ Phong xuất thủ, sắc mặt hắn lại hoàn toàn biến đổi. Trong mắt hắn lúc này chỉ có một thanh kiếm mà thôi. Thanh kiếm này không ngừng lớn dần trước mắt hắn, mang theo khí thế vô cùng khiến hắn hoàn toàn bị cuốn hút vào. Hắn rõ ràng phát hiện, kể cả khi tập trung thế nào, ngay cả đường chạy trốn hắn cũng không có. Bất kể phương hướng nào tựa hồ đều bị chuôi kiếm này bao trùm.
Một kiếm này, giống như hủy diệt, hủy diệt tất cả mọi thứ!
Lúc này, sắc mặt cường giả Thánh Cấp tái nhợt, toàn thân lâm vào trong khủng hoảng trầm trọng. Mồ hôi lạnh tuôn ướt người, lực lượng trong cơ thể không hề bảo lưu, dũng mãnh tuôn ra bao phủ toàn thân. Thân ảnh cấp tốc lui ngược ra ngoài.
Nhìn thân ảnh đối phương nhanh chóng thoái lui, Nghệ Phong không hề nao núng. Tru Tiên kiếm không ngừng liên tiếp bổ ra. Toàn bộ không gian như triệt để bị khóa chặt lại, tất cả chỉ còn lại một kiếm kinh diễm này.
- A…
Một kiếm này chém tới, cường giả Thánh Cấp căn bản không thể chống đỡ được, khuôn mặt lộ vẻ kinh khủng, thét lên một tiếng. Đấu khí phòng ngự toàn thân triệt để bị Tru Tiên kiếm chém vỡ vụn. Ánh sáng mang theo uy thế lớn lao, quét ngang bên hông hắn. Thân thể hắn trong nháy mắt từ vị trí bên hông bị cắt thành hai mảnh. Máu tươi bắn cao tới mấy trượng, rơi lả tả trong không gian.
Cùng lúc đó, hồn thể của Thánh Cấp này cũng bay nhanh ra. Nghệ Phong thấy vậy, đấu khí vận chuyển một vòng, hoàn toàn quấn lấy đối phương, thầm nghĩ dùng linh hồn thể này để bồi dưỡng Mị cửu giai hắn vừa thu phục là thích hợp nhất.
Nghệ Phong nhìn tên Thánh Cấp rơi xuống từ trên không trung, lại nhìn Tru Tiên kiếm trong tay, không khỏi líu lưỡi, thầm nghĩ Tru Tiên kiếm này quả thực nghịch thiên. Một cường giả Thánh Cấp ở trước mặt nó, không ngờ ngay cả cơ hội chống đỡ cũng không có, cứ như vậy dễ dàng bị chém chết.
Nghệ Phong thu hồi Tru Tiên kiếm về tay, nhìn cường giả Thánh Cấp ngã xuống, khóe miệng nhếch lên một tia cười nhạt, lập tức đấu khí toàn thân bạo phát ra, dồn lên cổ họng quát to:
- Bản đế hôm nay lập lại câu nói một lần nữa: Tự ý tiến nhập Tội Ác Chi Thành trong vòng trăm dặm. Chết!
- Tự ý tiến nhập Tội Ác Chi Thành trong vòng trăm dặm. Chết!
Thanh âm này lấy Nghệ Phong làm trung tâm bắt đầu lan tràn ra bốn phía. Thanh âm như sấm sét khiến các võ giả ở gần Tội Ác Chi Thành đều nghe rõ mồn một, trong lòng hoảng sợ không thôi. Đồng thời một vài võ giả mang lòng bất lương cũng bắt đầu điên cuồng rời khỏi phạm vi trăm dặm quanh Tội Ác Chi Thành.
Mà đồng thời khi Nghệ Phong vừa nói xong, Tần Y cũng lắc mình xuất hiện bên cạnh hắn. Nhìn cường giả Thánh Cấp dưới chân Nghệ Phong, nàng sửng sốt hỏi:
- Đã giải quyết xong rồi?
Nghệ Phong cười cười, cũng không giải thích nhiều mà chỉ lập lại ba lần những lời vừa rồi.
Tần Y không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh. Đây chính là một cường giả Thánh Cấp a! Cứ như vậy tùy ý bị Nghệ Phong chém thành hai nửa?
- Đi! Trở lại Tội Ác Chi Thành!
Sau khi Nghệ Phong chém chết Thánh Cấp liền kéo Tần Y cùng trở về, cũng không quản thi thể của Thánh Cấp này. Có thi thể của hắn ở đây, vậy có thể dễ dàng uy hiếp không ít người.
…
Nghệ Phong không biết, hành động lần này của hắn đã khiến bao nhiêu người hoảng sợ. Một cường giả Thánh Cấp, từ vết thương trên người có thể nhìn ra, hoàn toàn là chỉ cần một chiêu để giải quyết, hơn nữa còn trong tình huống Thánh Cấp này không hề có lực phản kháng.
Nếu như người xuất thủ là Tần Y, bọn họ cũng không kinh hãi nhiều như vậy. Thế nhưng, người ra tay lại là Nghệ Phong. Yêu nghiệt này biệt tích bốn năm! Trời ạ! Đây là loại tình huống như thế nào? Thực lực của hắn mạnh đến mức này sao? Ngũ giai, lục giai, thậm chí còn cao hơn?
Trong lòng đám võ giả đều không khỏi toát mồ hôi lạnh, lúc này mới hiểu rõ Tội Ác Chi Thanh hung hiểm đến mức nào. Có một Tần Y đã đủ khiến bọn họ khiếp sợ rồi, lúc này lại xuất hiện thêm một người có thể tùy ý dùng kiếm chém chết một cường giả Thánh Cấp, hơn nữa còn là ma đầu Nghệ Phong.
…
Khi đại lục đang xôn xao bàn luận về chuyện này, đồng thời cũng không có một ai dám tùy tiện tới gần Tội Ác Chi Thanh trong bán kính trăm dặm. Đối với lời nói của Nghệ Phong, không ai có thể hoài nghi.
Thế nhưng, ngay khi bọn họ còn chưa hết kinh hãi trước thực lực khủng bố của Nghệ Phong, đại lục lại một lần nữa nổi lên phong ba. Nghệ Phong rõ ràng trực tiếp đứng về phía Liễu Nhiên, trực tiếp biến Tội Ác Chi Thành trở thành chỗ lánh nạn của Liễu Nhiên?
Tội Ác Chi Thành lúc này đã không ai có thể coi thường. Trước không nói thực lực của bản thân Tội Ác Chi Thần, chỉ với thân phận của ba người đứng đầu tòa thành đã đủ khiến người khác chấn động. Thân phận của Yêu Ngọc không ai rõ, nhưng chỉ cần khi hắn tiến vào Thánh Cấp, có một cường giả kinh khủng cấp bậc đại lão làm hộ pháp là chuyện không phải bàn cãi. Mà Nghệ Phong hiện là Tà Đế đương đại càng không cần phải nói. Tần Y là nữ nhi của trang chủ Tần gia, cũng không thể coi thường, huống chi bản thân nàng còn có Chí tôn tinh đan.
Nếu những người này trở thành chỗ dựa của Liễu Nhiên, Liễu Nhiên sẽ không phải đơn độc chống lại Tiên Phủ nữa. Hiện tại, tình huống diễn biến là, chỉ cần Thánh Thành không bỏ rơi Nghệ Phong, Liễu Nhiên hoàn toàn có thể mượn tay Nghệ Phong, vận dụng lực lượng của Thánh Thành chống lại Tiên Cảnh.
Mà Thánh Thành sẽ bỏ rơi Nghệ Phong sao? Đây là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra. Cho dù lúc này Thánh Thành bỏ mặc chuyện của Liễu Nhiên nhưng cũng không hề có ý tứ hoàn toàn buông bỏ Liễu Nhiên. Bằng không dựa vào cái gì mà khi Hiên Huyên xuất thủ, lại dẫn đến toàn bộ Thánh Thành đều xuất thủ?
Một mình Hiên Huyên, nếu Thánh Thành muốn áp chế, chẳng lẽ còn không áp chế được sao? Thế nhưng hết lần này tới lần khác Thánh Thành vẫn làm ngơ, để mặc Hiên Huyên hồ đồ.
Mọi người tựa hồ đã tính đến, lúc này đại lục lại sắp phát sinh biến hóa. Nghệ Phong chém giết Thánh Cấp của Tiên Cảnh lúc trước và xuất đầu vì sư phụ về sau, không có chuyện nào là không khiêu khích sự chịu đựng của Tiên Phủ.
Mà dưới những hành động liên tiếp này của Nghệ Phong, đại lục rõ ràng vẫn an tĩnh trong khoảng thời gian ngắn. Chỉ là, tất cả mọi người đều hiểu rõ, đây bất quá chỉ là phút tĩnh lặng trước giờ bão tố mà thôi.
Toàn bộ đại lục bị đè nén trong tĩnh lặng, mà Nghệ Phong vẫn ẩn cư tại Tội Ác Chi Thành, sống vui vẻ cùng đám người Kỳ nhi, thỉnh thoảng đùa giỡn với tiểu ma nữ Linh Nhi một chút, cũng xem như là nhàn hạ.
Tuy nhiên, qua vài ngày sau, Nghệ Phong cuối cùng cũng không dám tiếp tục nữa. Trở về đã lâu như vậy, ngay cả Thánh Địa cũng chưa từng đi qua, người của Thánh Thành không có ý kiến mới là lạ. Dù sao Nghệ Phong nháo ra động tĩnh lớn như vậy, ít nhiều cũng sẽ liên lụy điến Thánh Thành.