Nghệ Phong một đường bay nhanh, tốc độ khi đạt tới Thánh cấp quả nhiên không phải Quân cấp có thể so sánh. Một lần lắc người có thể lướt ra ngoài nghìn thước, Thân pháp Mị Ảnh được thi triển như nước chảy mây trôi.
Từ sau khi tiến vào Thánh cấp, dường như Thân pháp Mị Ảnh cũng có vẻ muốn đột phá tới tầng thứ ba. Nghệ Phong suy tính hồi lâu, vừa bay vừa tu luyện Thân pháp Mị Ảnh.
Trước kia không thể tiến vào tầng thứ ba là do không có lực lượng để trung kích, nhưng hiện tại đã đạt tới Thánh cấp thì việc này đã không còn là vấn đề nữa.
Tốc độ của Nghệ Phong càng ngày càng nhanh, khoảng cách không gian trong mắt dường như có thể súc địa thành thốn. Cảm giác thoải mái này khiến Nghệ Phong mừng rỡ không thôi. Trong lòng hắn thầm nghĩ hiện giờ có đ-ng phải mấy võ giả truy sát cũng có thể cho bọn họ ngửi khói. Đừng nói là Á Thánh, cho dù Thánh cấp, muốn truy kích hắn cũng gặp phải khó khăn không nhỏ.
Nghệ Phong vừa tu luyện Thân pháp Mị Ảnh vừa sử dụng tới mức tận cùng. Nguyên bản võ kỹ này đang gặp bình cảnh, sau khi Nghệ Phong tiến vào Thánh cấp thì bỗng nhiên đột phá, hiển nhiên điều này rất bình thường.
Bị Nghệ Phong trùng kích, rốt cục thân pháp Mị Ảnh đột phá đến tầng thứ ba. Đồng thời sau lưng Nghệ Phong hiện ra hai đạo đấu khí hình cánh chim. Bên trong đấu khí còn ẩn hiện lôi điện, mỗi một lần vỗ cánh đều mang theo thanh âm của lôi đình.
- Lôi Chấn Tử?
Nghệ Phong không khỏi nhớ tới Lôi Chấn Tử trong thần thoại kiếp trước, hắn cũng có một đôi cánh lôi đình.
Nghệ Phong cười khổ một tiếng, vứt bỏ ý nghĩ không thực tế ấy ra ngoài. Chỉ là khi đột phá tầng thứ ba, dường như hắn có cảm giác như chỉ xích thiên nhai. Tâm ý vừa động có thể biến mất trong tầm mắt của người khác, tốc độ này trước kia Nghệ Phong chưa bao giờ nghĩ tới. Cho dù toàn lực của tầng thứ hai cũng không bằng một phần trăm của tầng thứ ba.
Sau khi đột phá tới tầng thứ ba, Thân pháp Mị Ảnh của Nghệ Phong càng thêm thuần thục. Nghệ Phong tiếp tục tiến về phía trước, hắn không tin không gian này thật sự vô hạn. Cho dù những viễn cổ chí tôn và Thánh cấp đó có cường hãn cỡ nào cũng không thể kiến tạo được không gian vô hạn.
Nghệ Phong bay càng ngày càng xa, điểm màu sắc càng lúc càng nhiều. Điều khiến hắn chú ý nhất chính là ngọc bài trong tay dần nóng lên, Nghệ Phong nhìn thì thấy những điểm đỏ trên đó bắt đầu chuyển động.
Dưới sự nghi hoặc của Nghệ Phong, ngọc bài bộc phát một vầng hào quang. Trong nháy mắt, linh khí bốn phía tụ tập về phía nó. Trên ngọc bài bắt đầu xuất hiện một cỗ Truyền Tống Trận, bao trùm lấy Nghệ Phong. Hắn còn chưa kịp phản ứng thì ngay lập tức bị cắn nuốt.
Khi thân ảnh của Nghệ Phong xuất hiện, hắn đã đứng ở bên cạnh quầng sáng.
Linh khí nơi này như đã hóa thành chất lỏng, trong lòng Nghệ Phong cảm thấy chấn động.Hắn đã từng ở không gian nồng đậm linh khí, thế nhưng đối mặt với linh khí giống như thủy dịch này, Nghệ Phong cảm thấy lúc trước mình buồn cười như thế nào. Ở chỗ đó có cái gì gọi là linh khí? Đây mới chính là linh khí.
Nghệ Phong sững sờ nhìn linh khí như một biển lớn này, ánh mắt quét về phía quang màng. Hắn phát hiện linh khí đều chảy qua quang màng và bị nó triệt để thôn phệ.
Linh khí khủng bố như thế chỉ để cung cấp cho quang màng này sao? Nhớ tới không gian vô biên này, linh khí nơi đây nồng đậm tới mức thật không thể tin nổi, nhưng tất cả những điều này chỉ để cho quang màng hấp thu.
Nghệ Phong cảm giác đầu óc mình hơi trì trệ, với mật độ linh khí của không gian này còn gấp nhiều lần linh khí trên đại lục. Thế nhưng chúng lại chảy về phía quang màng?
Nghệ Phong lách mình đến bên cạnh, hắn đánh ra một quyền. Nghệ Phong phát hiện quang màng nơi này tương tự như quang màng bảy màu ở Tiên Cảnh, nhưng hiển nhiên cái này cao cấp hơn. Một quyền của Nghệ Phong đánh lên cũng không phát sinh biến hóa gì lớn, phải biết rằng thực lực của hắn bây giờ là Thánh cấp.
- Phong ấn này làm sao có thể tạo nên?
Nghệ Phong nhíu mày, cuối cùng nghĩ tới một khả năng khiến người ta rung động. Đó là không gian vô hạn nơi hắn đã đi qua không phải là Trường Sinh Bí Cảnh, mà sau cái quan màng phong ấn này mới là Trường Sinh Bí Cảnh chính thức. Nơi hắn đã đột phá chỉ là địa phương cung cấp linh khí cho bí cảnh mà thôi.
Nghệ Phong càng nghĩ thì càng thấy có khả năng này, bằng không tại sao hông gian không có vật quý giá mà lại đi bỏ nhiều linh khí vào như vậy.
Nghệ Phong thoáng dò xét quang màng thì phát hiện cới thực lực của hắn hiện giờ vẫn không thể rung chuyển chứ đừng nói phá vỡ. Nhớ tới trình độ của quang màng này còn khủng bố hơn cả cái ở Tiên Cảnh, trong lòng Nghệ Phong thầm nghĩ, trừ phi có chí tôn hợp lực xuất thủ. Nếu không sao có thể tạo ra phong ấn vững chắc như vậy.
- Trường Sinh Bí Cảnh!
Nghệ Phong nuốt một ngụm nước bọt. Trước kia hắn không biết bí cảnh này là gì, nhưng hiện giờ thấy linh khí như hóa thành biển nước tiến vào không gian đó. Nghệ Phong phát hiện có lẽ Trường Sinh Bí Cảnh thực sự có hiệu quả nghịch thiên.
Mật độ linh khí khủng bố như thế, nếu dung để công kích hắn thì cho dù đã tiến vào Thánh cấp hắn cũng chỉ có con đường tan thành cát bụi. Thế nhưng linh khí chỉ chảy quan quang màng.
Nghệ Phong nhìn quang màng này với vẻ kinh dị, không ngừng dò xét từ trên xuống dưới. Ngọc bài trong tay hắn vẫn không ngừng hấp thu linh khí bốn phía một cách điên cuồng. Sau khi thôn phệ đạt tới một cấp độ khủng khiếp thì nó đột nhiên thoát ly khỏi tay Nghệ Phong rồi bay về một phương hướng.
Nghệ Phong đưa tay muốn chụp nó lại, thế nhưng tốc độ của ngọc bài nhanh như thiểm điện, cho dù Nghệ Phong cũng không thể bắt được, đành trơ mắt nhìn ngọc bài khảm nhập vào quang màng.
Lúc này, sau khi ngọc bài đã khảm vào, quang màng đang xoay tròn đột nhiên chậm lại. Nghệ Phong thấy tình cảnh quỷ dị xuất hiện trước mặt mình. Phía trên quang màng bảy màu cuất hiện một Huyền Môn cực lớn cao cỡ chừng mười thước. Ngọc bài được khảm ngay vị trí trung tâm.
Nhưng điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc nhất chính là trên cửa Huyền Môn có rất nhiều ma tinh, sau khi quan sát, Nghệ Phong phát hiện mỗi viên đều không thua gì cấp độ Cửu giai.
Ma tinh cửu giai đại biểu cho khái niệm gì? Đó chính là Ma thú Thánh cấp a. So với nhân loại Thánh cấp chúng còn mạnh hơn vài phần. Thế nhưng trên cửa đại môn có rất nhiều.
Tuy rằng hắn không đếm kĩ, nhưng ước chừng số lượng cũng không ít hơn mấy trăm viên.
Mấy trăm viên tương đương với mấy trăm Thánh cấp, chỉ tưởng tượng thôi mà Nghệ Phong cũng cảm giác phát lạnh trong lòng.
Nhìn huyền môn này, Nghệ Phong rất nhanh đã chú ý tới một vị trí, trên đó là lên một viên châu thể. Lực lượng từ bốn phía không ngừng hội tụ về viên ma tinh này.