Trong thời gian ở Tần gia trang, Nghệ Phong dùng vô số thời gian nghiên cứu lực lượng Ngũ Hành, đồng thời tu luyện đấu khí. Dưới sự trợ giúp của Ngũ Hành lực lượng, mặc dù trong một tháng này Nghệ Phong không có đột phá, nhưng thực lực cũng tăng lên không ít. Đặc biệt là Nhiếp Hồn Thuật, so với đấu khí càng thêm khủng bố.
Đám người Tần Trấn hận Nghệ Phong tới mức nghiến răng nghiến lợi, cứ nhìn thấy Tần Y thân mật cùng Nghệ Phong, biết được bọn họ xác thực không khả năng. Nguyên một đám lúc này mới hết hy vọng quay đầu. Cũng không có khí lực nghiến răng nghiến lợi nhìn Nghệ Phong nữa, ngược lại bắt đầu tu luyện một cách điên cuồng.
Dưới một tháng ngắn ngủn một tháng, Tần Trấn dựa vào Địa Hỏa chi lực đột phá bình cảnh đạt đến cấp độ Lục giai.
Điều này khiến trong lòng Nghệ Phong cảm thấy bội phục Tần Trấn hơn, mượn Địa Hỏa chi lực cho dù đ-ng phải Thất giai, hắn cũng có sức đánh một trận.
Biết được vô vọng truy cần Tần Y, địch ý của đám người Tần Trấn đối với Nghệ Phong cũng hạ xuống. Ngược lại thỉnh thoảng còn nghiên cứu tri thức võ học cùng Nghệ Phong. Lúc này Nghệ Phong đã không còn là tiểu thí hài vừa xuyên việt tới cái gì cũng không biết. Hắn hiện tại, ẩn ẩn đã có phong phạm của một đại tông sư.
Bọn người Tần Trấn sau khi trao đổi với Nghệ Phong có được rất nhiều lợi ích, một chút căm thù đối với Nghệ Phong cuối cùng cũng đã biến mất.
Cuộc sống cứ tiếp tục trôi qua như vậy, rốt cục Nghệ Phong cũng chờ được hai người từ Thánh Địa phái tới. Một người là nam tử Vương Tọa, một người khác là người hầu Tà Tông. Thoạt nhìn chỉ khoảng năm mươi đến sáu mươi tuổi, nhưng không có người nào thực cho là bọn họ còn trẻ như vậy.
Lúc đám người lão trang chủ thấy hai người, trong lòng đều cả kinh. Hai người này đều là cấp bậc Á Thánh, vậy mà lại bị phái đi làm thị vệ cho Nghệ Phong, Tà Tông quả nhiên đưa ra một thủ bút thật lớn.
Thời điểm Nghệ Phong biết được nam tử Vương Tọa là Á Thánh, trong lòng cũng kinh ngạc không thôi. Cho tới nay, Nghệ Phong đều cho rằng Nam tử Vương Tọa là Quân Cấp đỉnh phong. Thật không ngờ, hắn đã bước một chân vào Thánh cấp.
Từ khi nam tử Vương Tọa có được thân thể Á Thánh Mặc gia liền khôi phục tất cả linh hồn bị thương. Hao tốn thời gian một năm mới hoàn toàn khôi phục thực lực. Hắn rảnh rỗi vô sự tự nhiên bị Liễu Nhiên phái tới hộ vệ cho Nghệ Phong.
Mà đối với Á Thánh khác là người hầu của Tà Đế, Nghệ Phong nghĩ thầm Tà Tông đang muốn triển lộ thực lực cho người khác xem. Nếu không phải thực lực của hắn không yếu, Nghệ Phong thậm chí hoài nghi Tà Tông sẽ phái Thánh cấp đến đây làm hộ vệ cho hắn.
Đương nhiên, thị vệ ở cấp độ này. Nghệ Phong có muốn dùng cũng không dám. Nhân vật bực này cho dù hắn là Tông chủ Tà Tông, trên lý luận là chủ nhân bọn họ. Thế nhưng tại thế giới thực lực vi tôn, Nghệ Phong có muốn sai sử bọn họ vẫn có chút áp lực.
Cho dù là hai Á Thánh, Nghệ Phong đồng dạng cũng cảm giác áp lực. Á Thánh là người đã lĩnh ngộ pháp tắc, chỉ là bọn họ không thể triệt để khống chế mà thôi. Thế nhưng dù như vậy, trong mắt bọn họ, Quân Cấp cũng chẳng là cái gì.
Nguyên bản lão trang chủ còn chuẩn bị hộ vệ cho đám người Tần Trấn, thế nhưng sau khi thấy hai người này, lão lập tức bỏ luôn. Đúng a! Còn phái cái gì nữa? Chẳng lẽ bọn họ cũng phái Á Thánh đi sao? Thế nhưng nếu không phái võ giả ngang cấp không phải là đánh vào mặt Tần gia trang sao?
Giờ lão trang chủ mới hiểu được, những năm này Tà Tông ít xuất hiện nhưng không vì vậy mà suy tàn, ngược lại càng thêm hùng mạnh. Ngay cả người hầu đều có thể đạt tới cấp bậc Á Thánh, điều này không giống cảm tưởng của các đại thế lực khác, dù sao Tần gia trang bọn họ cũng không thể nào xuất hiện tình huống bực này.
Nhân vật đạt tới cấp bậc Á Thánh ở Tần gia trang, không một ai không có địa vị cao quý.
...
Một đám sáu người đại quy mô đi về phía Tiên Cảnh, trong sáu người chỉ có một mình người hầu Tà Tông Trình Khải biết lộ trình tới Tiên Cảnh, vì thế tất cả để hắn dẫn đường.
Nghệ Phong tự nhiên vui cười, nắm bàn tay Tần Y đi theo. Đám người Tần Trấn nhìn dung nhan điên đảo chúng sinh của Tần Y, nữ thần trong suy nghĩ của mình bị Nghệ Phong lôi kéo, tuy cố gắng khuyên giải chính mình phải thả lỏng. Thế nhưng, vẫn nhịn không được phiền muộn chua xót, hận không thể đánh Nghệ Phong thành đầu heo.
Đối với việc đám người Tần Trấn thỉnh thoảng đưa mắt cảnh cáo hắn thu liễm một chút, nhưng Nghệ Phong vẫn làm như không thấy, cùng Tần Y trải qua cuộc sống tuần trăng mật. Đồng thời, Nghệ Phong ước gì biến đám người Tần Trấn thành không khí. Mấy tên hỗn đản này, không có giác ngộ mình đang làm bóng đèn, còn ở trước mặt của hắn đi tới đi lui. Đây không phải khiến tất cả mọi người khổ sở sao?
Một đám hỗn đản hại người không lợi mình!
Trong lòng Nghệ Phong mắng một tiếng, chỉ có thể nhịn xuống cùng Tần Y nghiên cứu các động tác thân mật hơn một chút.
- Tông chủ! Sắp đến cửa vào Tiên Cảnh rồi, chúng ta có nên nghỉ ngơi một chút sau đó mới đi tiếp?
Trình Khải nhìn Nghệ Phong hỏi.
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, tính toán thời gian rồi nói:
- Trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi. Sáng sớm ngày mai lại tiến về Tiên Cảnh. Vương Tọa, ngươi đi khai mở mấy động phủ làm chỗ nghỉ chân.
Nghệ Phong nói với Nam tử Vương Tọa, tuy hiện tại bọn hắn còn cách xa nơi có người ở, nhưng một Á Thánh khai mở mấy cái động phủ rất dễ dàng.
Khi Nam tử Vương Tọa quay người đi chuẩn bị đi, Nghệ Phong nói với đám người Tần Trấn:
- Các ngươi đều nghỉ ngơi một chút đi, điều tức đến trạng thái đỉnh phong, không thể để cho người ta xem nhẹ được. Ngày mai lại lên đường.
Đám người Tần Trấn liếc nhìn Nghệ Phong, tự nhiên biết rõ Nghệ Phong chiếu cố hai người bọn họ. Trên đường đi tuy Trình Khải đi rất chậm, nhưng dù sao vẫn là một Á Thánh, bọn họ cố hết sức đi theo Trình Khải đã tiêu hao thật lớn, cảm giác mỏi mệt dị thường.
Mà Nghệ Phong hiển nhiên không giống với bọn họ, hắn vẫn bảo trì tinh thần đỉnh phong như trước.
...
Sáng sớm hôm sau, đám người Tần Trấn trải qua một đêm điều tức đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Trình Khải dẫn theo mấy người Nghệ Phong đến cửa vào Tiên Cảnh, lúc này tại nơi đây đã có rất nhiều người qua lại, một tình huống cực kì quỷ dị là thực lực của thị vệ thường thường mạnh hơn rất nhiều so với chủ nhân.
Nghệ Phong đánh giá khắp xung quanh một phen, phát hiện võ giả đến đây không có một ai dưới Quân cấp. Bất quá ngẫm lại cũng thấy bình thường, nếu Quân cấp cũng chưa tới, tham gia giao lưu hội này không thể nghi ngờ là mất mặt đến cực điểm.
- Tông chủ, lát nữa nên cẩn thận một chút.
Trình Khải nói.
- Ừ!
Nghệ Phong gật đầu, sóng vai cùng Tần Y đi về phía Tiên Cảnh.
Thời điểm khi Nghệ Phong tới cửa ra vào, võ giả thủ vệ cửa ra vào ngăn trở đám người Nghệ Phong lại nói:
- Thư mời!
Nghệ Phong gật nhẹ đầu với Trình Khải, Nghệ Phong cho tới bây giờ đã nhìn ra, những thị vệ này làm nhiệm vụ hạ uy thế của từng võ giả tới tham gia giao lưu hội. Mỗi lần trả lại thư mời đều ẩn chứa một cỗ lực lượng, khiến những võ giả này ăn một ít thiệt thòi nhỏ.
Đối với phương thức biểu hiện ra thực lực một phương ra oai phủ đầu của chính mình, Trình Khải đã nói cho hắn biết. Cho nên, thời điểm Nghệ Phong đưa thư mời ra cũng ẩn một cỗ lực lượng, đánh về phía thị vệ thủ vệ. Nhìn như bình thản, nhưng lại làm cho thị vệ biến sắc.