- Mặc gia?
Nghệ Phong nhíu mày.
Liễu Nhiên gật đầu.
- Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, lần này chúng ta chiếm được lý lẽ, Mặc gia cũng không dám tùy ý ra tay, chỉ sợ bọn chúng sẽ ngấm ngầm ám hại ngươi, ngươi nên cẩn thận một chút!
Nghe được lời này của Liễu Nhiên, ngược lại Nghệ Phong cẩn trọng hơn một chút, bất quá hắn vẫn không hiểu Mặc gia là thế lực gì?
Trong khi chờ đợi Thiên Nghịch thanh lý bảo khố của Kim Ưng Tông, Nghệ Phong cũng dứt khoát ngồi xếp bằng xuống điều tức thoáng qua thân thể của hắn một phen. Cũng không mất quá nhiều thời gian, sau khi Nghệ Phong cảm thấy thân thể khôi phục được một chút, Thiên Nghịch một lần nữa trở về bên cạnh hắn, Thiên Nghịch ném cho hắn một chiếc nhẫn nói.
- Những thứ này ngươi dùng được sao?
Nghệ Phong tiếp nhận nhìn lướt qua, đại đa số là một ít dược liệu Nghệ Phong cầu mà không được. Hắn cất toàn bộ những vật này vào trong ngực, xác thực những thứ này hắn rất cần tới, ít nhất có thể luyện chế ra rất nhiều đan dược thất giai.
- Công pháp Kim Ưng Triển Sí của Kim Ưng Tông ta lấy, còn có một vài thứ nữa ta cũng muốn. Những vật này đối với ta có chút tác dụng.
Thiên Nghịch nói. Nghệ Phong nhẹ gật đầu, Kim Ưng Triển Sí hắn không hề để trong lòng. Nếu như Thiên Nghịch muốn, vậy thì cho hắn. Đối với Nghệ Phong mà nói, công pháp Địa giai hắn cũng không quá mức coi trọng. Trong tay hắn không thiếu công pháp, hơn nữa Kim Ưng Triển Sí căn bản không thích hợp với hắn.
- Ừ, Kim Ưng Tông tích súc nhiều năm như vậy, chắc chắn còn có rất nhiều thứ khác. Ngươi giúp ta vận chuyển toàn bộ đến Tội Ác Chi Thành đi.
Nghệ Phong nói với Thiên Nghịch, một mình hắn căn bản là không có cách nào mang toàn bộ bảo khố của Kim Ưng Tông đi.
- Ta sẽ bắt tay vào an bài.
Đối với Thiên Nghịch mà nói, đây bất quá chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Với tư cách là lâu chủ Sát lâu, tuy rằng quyền lợi có hạn, nhưng điều động một ít người đến vận chuyển bảo khố vẫn là chuyện dễ dàng. Lão đầu tử vẫn một mức đứng ở bên nhìn thoáng qua Thiên Nghịch, bỗng nhiên mở miệng nói.
- Có phải ngươi tuyện công pháp Ám Ngục của Sát lâu?
Thiên Nghịch thấy lão đầu tử hỏi, cũng không dám chậm trễ vội vàng gật đầu.
- Dạ vâng! Đúng là Ám Ngục!
Lão đầu tử gật đầu nói,
- Bộ công pháp Ám ngục này trong Thánh tông cũng có thể trong năm vị trí đầu, chỉ có điều nó có một điểm thiếu hụt rất lớn. Đó chính là mỗi lần đột phá không khác gì dạo quanh địa ngục một vòng.
Nghe được lời này, Thiên Nghịch trầm mặc. Sư tôn hắn vì duyên cớ này, năm đó tuy rằng đã sớm đạt tới Vương cấp đỉnh phong, có thể nhanh chóng tiến vào Tôn cấp, nhưng vì duyên cớ công pháp kỳ lạ, phải tốn thời gian hơn hai mươi năm mới đạt tới Tôn cấp. Bất quá, hiệu quả của nó vô cùng rõ ràng, bởi vì nội tình lúc trước, hắn mượn nhờ Ám Ngục, thực lực tăng mạnh trực tiếp tiến lên Tôn cấp đỉnh phong. Bất quá, sau khi đạt tới Tôn cấp đỉnh phong, tính chất như địa ngục của Ám Ngục lại khiến hắn dừng tại mốc này không biết khi nào mới có thể đột phá.
Lão đầu tử lấy ra từ trong giới chỉ một đạo quyển trục, đưa cho Thiên Nghịch nói.
- Ám Ngục có một khuyết điểm rất rõ ràng, đó chính là mỗi lần thăng cấp không khác gì xông vào địa ngục. Mà mỗi lần như vậy, độ khó lại tăng lên gấp trăm nghìn lần, nhưng mà sau khi thành công hiệu quả mang lại vô cùng rõ rệt, cấp bậc tăng nhanh như vũ bão, so với các loại công pháp khác nhanh hơn gấp trăm lần.
Đến đây lão đầu tử dừng một chút, sau đó tiếp tục nói.
- Ngươi cũng là người cứng cỏi, địa ngục Tôn cấp đã bị ngươi xông qua, muốn xông qua địa ngục Quân cấp, tối thiểu độ khó cũng phải tăng lên nghìn lần. Ở đây ta có một bộ công pháp, năm đó ngẫu nhiên lấy được, cấp độ Địa giai đỉnh phong, mặc dù không có hiệu quả công kích, nhưng lại có hiệu quả ổn định tâm thần. Trước khi xông vào địa ngục đột phá tu vi, nó đối với ngươi có lẽ có một chút tác dụng, ngươi cầm lấy.
Thiên Nghịch nghe được lời này của lão đầu tử, trong lòng đại hỉ. Công pháp như vậy, phối hợp với Ám Ngục, quả thực là như hổ thêm cánh. Sau này độ khó khi tu luyện Ám ngục sẽ giảm bớt trăm lần.
- Đa tạ tiền bối.
Thiên Nghịch nói.
- Ngươi cũng là người Thánh tông.
Liễu Nhiên thản nhiên nói, cũng không nói thêm câu nào. Nhưng Nghệ Phong nhìn ra, đối với Thiên Nghịch lão đầu tử cực kỳ thưởng thức. Khiến Nghệ Phong có chút buồn bực chính là lão gia hỏa này có quá nhiều công pháp Địa giai đỉnh phong, nhưng lão tuyệt đối không chịu nhịn đau ném ra ngoài, cũng không thấy lão đưa cho mình mấy bộ. Sau khi giải quyết xong sự tình của Thiên Nghịch, lão đầu tử nhìn về phía Nghệ Phong hỏi.
- Lần này có thu hoạch gì?
Nghệ Phong nhắm mắt, hồi tưởng lại trận chiến vừa nãy. Lão đầu tử thấy Nghệ Phong như vậy, lẳng lặng đứng ở một bên không nói gì, Thiên Nghịch cũng lặng lẽ đứng nguyên tại chỗ. Lần này, Nghệ Phong nhắm mắt suốt mấy canh giờ, sau khi chậm rãi mở mắt ra, dưới ánh mắt chăm chú của lão đầu tử cùng Thiên Nghịch, ngón tay Nghệ Phong khẽ điểm nhẹ vài cái trên hư không.
Bất quá, dưới động tác của Nghệ Phong, không gian không có một tia dị trạng nào, vẫn hoàn hảo như trước.
Nghệ Phong thấy vậy có chút nhíu mày, động tác điểm ra chậm dần, cẩn thậm điểm về phía hư không.
Rất nhanh dưới sự tác động của Nghệ Phong, hư không xuất hiện một rung động ước chừng 10 cm. Nghệ Phong chứng kiến rung động này lập tức đại hỉ, một lần nữa điểm tới. Chỉ là rung động này rất nhanh đã biến mất, động tác của hắn vẫn không dẫn tới chút biến hóa nào.
Mười lần điểm của Nghệ Phong cũng chỉ có hai, ba lần là thành công có thể tạo thành rung động, hơn nữa rung động còn tạo thành sóng. Nhưng mà, sau khi thấy được một màn này Thiên Nghịch vẫn phải trợn mắt líu cả lưỡi, hắn đương nhiên biết rõ điều này đại biểu cho cái gì. Nghệ Phong rõ ràng đã chạm tới năng lượng không gian. Lão đầu tử thấy Nghệ Phong lại một lần nữa thất bại, lúc này mới nói.
- Tốt rồi, đánh một trận có thể khiến ngươi lĩnh ngộ được như thế cũng là rất không tệ. Vốn tưởng rằng ngươi còn mất một khoảng thời gian nữa mới có thể lĩnh ngộ ra năng lượng không gian, thực không ngờ hiện tại ngươi đã chạm đến nó. Như vậy cũng tốt, nếu như đã chạm tới rồi, ngươi cần phải tĩnh tâm, tự nhiên sẽ lĩnh ngộ ra hoàn toàn. Với căn cơ của ngươi, chỉ cần lĩnh ngộ hoàn toàn, sẽ lập tức tiến vào Quân cấp.
Nghe được lời này của lão đầu tử, Nghệ Phong cũng có chút hưng phấn. Quân cấp, đó chính là đế vương chân chính.
- Vốn định chờ đến khi ngươi đạt tới Quân cấp mới quay lại Thánh địa. Bất quá nếu như ngươi đã chạm đến năng lượng không gian, lần này ngươi hãy cùng ta trở về Thánh địa. Tấn cấp Quân cấp cần đến nguồn năng lượng khổng lồ, trở về Thánh địa ngươi cũng không cần lo lắng chuyện này.
Liễu Nhiên nói. Lời này khiến Nghệ Phong cảm thấy vô khó hiểu, không biết đây là ý gì. Lão đầu tử cũng không giải thích gì thêm, nhìn Thiên Nghịch nói.
- Ngươi cũng cần phải tận lực sớm đạt tới Quân cấp. Phiến đại lúc này cũng nên là thiên hạ của các ngươi rồi.