nghệ Phong cũng nhìn ra Tử Âm có thực lực Tướng Cấp, dạy bảo Linh Nhi coi như đủ rồi. Nhưng Nghệ Phong cũng không muốn cho Linh Nhi học công pháp giống như cũ, hắn hy vọng trong tương lai Linh Nhi có thể lên được tới đỉnh phong của thế giới.
Đối với công pháp cao cấp, Nghệ Phong không hề thiếu, cho dù bây giờ trên người chính mình không có thể nhưng hỏi lão đầu tử để cướp bóc một phen, lão đầu tử kia cất dấu rất nhiều thứ. Chỉ có điều có công pháp tốt thế nhưng Nghệ Phong hoài nghi chính mình có thể làm một tấm gương tốt hay không? Nếu như quả thực chính mình dạy dỗ Linh Nhi thì không biết nàng sẽ trở thành bộ dáng gì nữa?
Hiển nhiên Tử Âm cũng nghĩ như vậy, nàng nhìn Nghệ Phong cười khanh khách không ngừng:
- Hiện giờ đã cảm nhận được áp lực chưa?
- Ha ha... Chuyện tình của Linh Nhi hãy nói sau đi! Dù sao đi nữa bây giờ Linh Nhi còn nhỏ! Được rồi, Tử Âm tỷ chuẩn bị một chút dược liệu, thừa dịp Linh Nhi còn nhỏ tuổi đề luyện chế ra một ít đan dược cho Linh Nhi ngâm tắm. Có lẽ sẽ có ích lợi rất lớn cho nàng sau này!
Linh Nhi nghe không hiểu hai người Nghệ Phong và Tử Âm đang nói cái gì, con ngươi linh động chìn chằm chằm vào hai người chuyển động không ngừng.
- Ừm, đến lúc đó hẵng nói đi!
Tử Âm thực sự luyến tiếc Linh Nhi!
- Được rồi, Tử Âm tỷ, nàng vừa nói có thuộc hạ không nghe lời phải không?
Nghệ Phong mỉm cười nhìn Tử Âm.
- A, có vài người như vậy, ỷ vào có vài phần thực lực. Từ lúc phụ thân của Linh Nhi qua đời vẫn không chịu nghe lời!
Tử Âm có chút bất đắc dĩ, thế nhưng chính mình lại không làm khó được bọn chúng.
- Nếu không nghe lời thì phải giết chết, ta thấy thực lực của Tử Âm tỷ cũng không thấp a!
Nghệ Phong nói ra không chút nào để ý.
Tử Âm lắc đầu:
- Bọn họ là trụ cột của bang hội, nếu như làm thịt họ thì bang hội sẽ bị tê liệt!
- Như vậy đi, lần sau Tử Âm tỷ dẫn ta đi gặp bọn họ. Ha ha, để xem những hảo hán kia thấy bộ dáng thướt tha Tử Âm tỷ sẽ gây khó xử như thế nào!
Nghệ Phong nhìn Tử Âm từ trên xuống dưới, quả thực đây là một vưu vật!
- Nhìn cái gì?
Trên mặt Tử Âm hiện lên một vầng đỏ ửng say lòng người, nàng hơi gắt giọng nhìn Nghệ Phong.
Nghệ Phong không để ý tới Tử Âm đang hờn dỗi, hắn lấy ra một thứ từ trong lòng đưa cho Tử Âm nói:
- Tử Âm tỷ giúp ta tìm được những dược liệu này. Ta có việc quan trọng cần dùng tới chúng!
Nghệ Phong hầu như là cắn răng hạ quyết tâm, hắn nhất định phải luyện chế dược liệu để áp chế Điệp Vận Du, miễn cho nữ nhân đó ăn tươi nuốt sống chính mình!
Tử Âm buồn cười nhìn dáng dấp nghiến răng nghiến lợi của Nghệ Phong:
- Làm sao vậy? Ai đắc tội với ngươi mà có thể khiến cho ngươi hận như thế? Không phải là một nữ nhân chứ?
- Ách... Vì sao nàng biết?
Nghệ Phong kinh ngạc nhìn Tử Âm, không nghĩ ra vì sao nàng đoán được.
- Quả thật đúng là nữ nhân a? Xem ra ngươi thật có tiềm chất làm Hoa hoa công tử.
Tử Âm không không khỏi nghĩ tới một truyền thuyết.
- Chỉ có điều đối phó với nữ hài tử không cho phép dùng những thủ đoạn bỉ ổi, nếu không ta và Linh Nhi sẽ không quan tâm tới ngươi nữa!
Hiển nhiên Tử Âm đối với thủ đoạn ti tiện này vô cùng ghét, nàng chăm chú nhìn Nghệ Phong nhắc nhở.
Nghệ Phong dở khóc dở cười: nàng nghĩ rằng ta dùng dược vật a? Chỉ là chính mình bị yêu vật đó ăn tươi nuốt sống, không dùng dược không được! Hiện giờ cũng chỉ có y thuật của chính mình mới có thể áp chế nàng.
Nàng còn tưởng rằng ta đang khi dễ nàng ta sao? Thực chất là nàng ta đang khi dễ ta a!
Đương nhiên những lời này Nghệ Phong sẽ không mang ra giải thích với Tử Âm, hắn cười ha ha, đối với những điều Tử Âm vừa nói chỉ biết giả bộ như không biết. Chuyện tình về Điệp Vận Du không thể nói ra được, nếu như nói ra chỉ khiến cho người khác khinh bỉ thêm!
...
Trong lúc Nghệ Phong và Tử Âm đang nói chuyện phiếm với nhau thì một người thị nữ đi tới, nàng nói vài câu vào tai tử yên khiến Tử Âm nở nụ cười khổ trong nháy mắt.
- Làm sao vậy Tử Âm tỷ?
Nghệ Phong nghi hoặc hỏi, hắn còn đang tưởng rằng Tử Âm tỷ lại có chuyện gì xảy ra!
- Ách! Lại là Bạo Cương, hầu như mỗi ba ngày một lần hắn đều tới, hôm nay hắn lại đến nữa rồi!
Tử Âm cười khổ nói, đối với cường giả Vương Cấp nóng ruột như vậy, nàng quả thật có chút bất đắc dĩ.
- Ha ha. Vừa lúc ta ở đây, gọi hắn vào đi! Vừa vặn ta sẽ luyện chế đan dược cho hắn là được!
Nghệ Phong cũng đang nhàn rỗi không có chuyện gì cho nên cũng không định từ chối, giải quyết chuyện tình của Bạo Cương sớm một chút đối với chính mình cũng có lợi. Một nhân tình của cường giả Vương Cấp, nếu như gặp phải chuyện gì vướng tay vướng chân sẽ hiện lên công dụng của nó.
Tử Âm gật đầu, quay sang bảo thị nữ nói:
- Ngươi bảo Bạo Cương Vương gia vào đi!
- Chờ một chút...
Bỗng nhiên Nghệ Phong ngắt lời nói:
- Ngươi bảo Bạo Cương ở bên ngoài chờ một chút, bảo rằng chờ chúng ta giúp hắn luyện chế đan dược!
Thị nữ hơi sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Tử Âm, không biết nên nghe ai. Nàng biết rõ ràng người ở bên ngoài là ai, đó là cường giả Vương cấp a! Có phải là chính mình vừa nghe nhầm không?
Chẳng qua khi Tử Âm gật đầu, trong lòng thị nữ liền nổi lên sóng lớn. Trời ạ, bọn họ thực sự để một cường giả Vương Cấp phải đứng chờ ở bên ngoài không cho tiến vào?
Ánh mắt của người thị nữ nhìn Nghệ Phong cũng có chút dại ra, nguyên bản nàng vẫn cho rằng quan hệ giữa Nghệ Phong và phu nhân nhà mình tương đối tốt mà thôi, thế nhưng thật không ngờ có thể không thèm giữ mặt mũi cho Vương Cấp.
- Tử Âm tỷ! Nàng cùng ta đi tới phủ đệ của Bạo Cương thế nào?
Nghệ Phong quay sang cười nói với Tử Âm.
- Ta? Ta đi làm gì?
Tử Âm nghi hoặc hỏi lại.
- Ha ha, dù sao đi nữa Tử Âm tỷ ở nhà cũng không có chuyện gì. Mang theo Linh Nhi đi tới Bạo Cương phủ để giải sầu cũng tốt!
Nghệ Phong mỉm cười nói. Chẳng qua hắn muốn nói cho Tử Âm biết thực tế hắn chính là y sư cao cấp thần bí. Bình thường Tử Âm vẫn luôn không tin, bây giờ nương cơ hội này chứng minh một chút. Đây cũng là để cho Tử Âm có chút an tâm, dù sao nếu nàng biết y sư thất giai kia chính là mình thì nàng cũng sẽ không lo cái được cái mất nữa!
Tuy rằng Tử Âm không rõ chủ ý của Nghệ Phong thế nhưng vẫn gật đầu!
- Được rồi!
- Tử Âm tỷ không nên tỏ ra biểu tình không tình nguyện như vậy. Chờ một chút nữa nàng sẽ chấn động cho mà xem, đảm bảo cũng sẽ kinh hỷ nữa!
Nghệ Phong nói xong liền ôm lấy Linh Nhi xoay tại không trung một vòng. Theo tiếng cười khanh khách không ngừng của Linh Nhi liền hướng về phía cửa đi ra ngoài.