Nếu người khác nghe được những lời này đều cho rằng Khắc Lạp Khắc bắt cóc tiểu ma nữ, thế nhưng Nghệ Phong biết căn bản không có chuyện này xảy ra, trước đừng nói sư tôn Yêu Hậu của tiểu ma nữ ở phía sau mà ngay cả tiểu ma nữ cũng không phải dễ đối phó. Huống chi, Khắc Lạp Khắc dám đánh chủ ý tới tiểu ma nữ thì tuyệt đối hắn sẽ không dám xuất hiện trước mặt chính mình.
- Trao đổi thế nào?
Nghệ Phong nghi hoặc nhìn Khắc Lạp Khắc, không rõ ý tứ những lời này của hắn.
- Ha ha, lẽ nào Phong thiếu không biết một chút tin tức nào? Hiện giờ Thánh Âm Tông đang làm ra động tác rất lớn tại Thánh Tông cũng không biết?
Khắc Lạp Khắc nhìn Nghệ Phong thương lượng.
Nghệ Phong hơi nhíu nhíu mày, Thánh Âm tông chính là sư môn của Yêu Hậu, thống nhất Thánh Tông là giấc mộng của Yêu Hậu, lẽ nào nàng lại phát rồ? Nhưng cũng đừng lôi cả ta và Đại Nhi vào trong nha!
- Hiện giờ sợ rằng Thánh Âm Tông quyết tâm muốn chỉnh lại toàn bộ Thánh Tông, Thánh Âm Tông đã liên tục đánh hạ mấy môn phái nhỏ của Thánh Tông.
Khắc Lạp Khắc nhìn Nghệ Phong nói, cũng chứng thực suy nghĩ của Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhu nhu trán, cảm giác vô cùng đau đầu. Tuy rằng hiện tại Thánh Âm Tông là thế lực lớn nhất toàn bộ Thánh Tông, thế nhưng nếu muốn hợp chỉnh toàn bộ Thánh Tông lại thì không thể nghi ngờ là người si nói mộng. Cũng không biết rốt cục Yêu Hậu nghĩ cái gì mà dám muốn thống nhất toàn bộ Thánh Tông.
- Tiểu ma nữ thế nào rồi?
Hiện giờ Nghệ Phong lo lắng nhất chính là tiểu ma nữ, Thánh Tông là vũng nước đục rất sâu, khó bảo đảm nàng sẽ không gặp nguy hiểm.
Khắc Lạp Khắc thấy dáng vẻ của Nghệ Phong như vậy nhất thời nở nụ cười: xem ra lần giao dịch này so với tưởng tượng của chính mình còn dễ dàng hơn rất nhiều. Quả nhiên, Nghệ Phong và chính mình là cùng một loại người, đối với nữ nhân của mình thích thì tuyệt đối sủng ái!
- Ha ha, Phong thiếu yên tâm! Thực lực của tiểu ma nữ cũng không thấp hơn so với ngươi. Huống chi nàng còn có sư phụ Yêu Hậu ở phía sau, chắc chắn nàng sẽ không gặp phải chuyện không may!
Khắc Lạp Khắc mỉm cười giải thích.
Nghe Khắc Lạp Khắc nói vậy, lúc này Nghệ Phong mới thở dài một hơi, chỉ là đáy lòng ít nhiều còn có chút lo lắng. Hắn tự biết tiểu ma nữ có thiên phú kiệt xuất, mạnh hơn so với chính mình rất nhiều, hơn nữa còn có Yêu Hậu ở phía sau phụ giúp, thực lực tuyệt đối sẽ tăng mạnh. Thế nhưng đối thủ của các nàng là toàn bộ Thánh Tông a! Thánh Tông có bao nhiêu kinh khủng hắn còn không biết. Dù sao đi nữa chuyện tình thống nhất Thánh Tông Nghệ Phong còn chưa dám nghĩ tới!
- Nói đi! Ngươi có cái giá gì có thể đả động được ta?
Nghệ Phong cảm giác vô cùng đau đầu, hắn biết Khắc Lạp Khắc nói tới chuyện này là có liên quan tới Thi Đại Nhi.
- Phong thiếu vẫn không biết ta thuộc tông môn nào của Thánh Tông đúng không? Không biết Phong thiếu đã nghe qua Độc Tông?
Khắc Lạp Khắc cười nói.
- Độc Tông, ngươi là Độc Tông?
Khi Khắc Lạp Khắc gật đầu, rốt cục Nghệ Phong cũng hiểu được vì sao độc thuật của Khắc Lạp Khắc lợi hại như vậy, thậm chí còn có thể hạ độc được Tướng Cấp. Độc Tông được xưng là tông môn có danh tiếng xấu nhất trong Thánh Tông, nếu như người đời gọi Thánh Tông là ma tông thì Độc Tông kia chính là chuột chạy qua đường, người người đều muốn đánh.
Chỉ là thế lực của Độc Tông cũng không phải nhỏ, tuy rằng so ra kém tông môn của Thiên Nghịch, của tiểu ma nữ, thế nhưng cũng coi như là trên nhị lưu! Đây cũng là do hậu quả người đời đả kích Độc Tông quá mức, trước đây Độc Tông đã từng trong năm hạng đứng đầu của Thánh Tông.
- Không trách được ngươi càn rỡ như vậy, cư nhiên chạy tới cường bạo nữ nhi nhà người ta, lấy thế lực của Độc Tông, đối kháng với tiểu gia tộc của Trân Ny Đan thì đã quá thừa rồi!
- Ta là thiếu tông chủ của Độc Tông! Nếu như ngươi đáp ứng buông tha Trân Ny Đan thì ta có thể bảo chứng tuyệt đối sẽ không đối nghịch với Thánh Âm Tông! Thế nào?
Khắc Lạp Khắc cười nói.
Nghệ Phong hừ lạnh một cái:
- Khắc Lạp Khắc, ngươi khinh ta là kẻ ngu sao? Ngươi nói không đối nghịch với Thánh Âm Tông, ngươi có bản lĩnh cứ đi đối nghịch thử xem! Thế lực của ngươi chỉ là một thế lực nhị lưu, có thể chống đối lại Thánh Âm Tông sao?
- Ha ha, những lời Phong thiếu nói có chút kém rồi! Tuy rằng Thánh Âm Tông cường đại thế nhưng tông môn của ta cũng không kém! Nếu như khi tông môn khác đang đối phó với Thánh Âm Tông, ta giật nhẹ dây sau lưng thì cuối cùng cũng có thể chiến thắng!
Khắc Lạp Khắc cười nói.
Nghệ Phong khinh thường nhìn Khắc Lạp Khắc nói:
- Cho dù ngươi làm như vậy thì sau này Thánh Âm Tông trả thù điên cuồng xem ngươi có chịu được không?
Một câu nói nhất thời khiến Khắc Lạp Khắc nở nụ cười gượng gạo, hắn quay đầu nói với Nghệ Phong:
- Vậy thì ý kiến của Phong thiếu thế nào?
Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
- Bản thiếu vẫn yêu hòa bình, luôn khiêm tốn. Giết người là chuyện tình không thích nhất.
Những lời này khiến trên trán Khắc Lạp Khắc nổi hắc tuyến: yêu hòa bình, luôn khiêm tốn? Ngươi giết nhiều người như vậy còn có mặt mũi nói những lời này sao?
- Cho nên, muốn buông tha Trân Ny Đan cũng không phải không có khả năng! Chỉ cần Độc Tông của ngươi thần phục tiểu ma nữ thì ta sẽ buông tha Trân Ny Đan để tỏ chút lòng thành!
Nghệ Phong nói.
- Cái gì? Thần phục? Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!
Đừng nói chính mình không làm chủ được, cho dù làm chủ được thì cũng sẽ không làm như vậy!
- Vậy thì không còn gì để thương lượng nữa!
Nghệ Phong cười nói không chút phật lòng.
Ánh mắt của Khắc Lạp Khắc biến ảo bất định, hắn bình tĩnh nhìn Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong không có chút ý tứ nào muốn thương lượng, không khỏi nói ra điểm giới hạn:
- Nhiều nhất ta chỉ có thể kết minh với tiểu ma nữ! Nói cách khác đối phương có thể mượn thực lực của Độc Tông ta, thế nhưng không thể sai khiến. Xuất binh ra giúp đỡ thế nào hoàn toàn là do Độc Tông chúng ta tự nguyện!
- Ha ha, ý kiến của ngươi thật ra cũng là một ý kiến hay, chỉ sợ Độc Tông các ngươi cũng muốn cơ hội này để lớn mạnh đi!
Nghệ Phong liếc mắt liền nhìn thấu tâm tư của đối phương. Thế nhưng hắn không hề cự tuyệt đề nghị của Khắc Lạp Khắc.
Có Độc Tông hỗ trợ, áp lực của tiểu ma nữ cũng giảm đi rất nhiều! Về phần Trân Ny Đan, Nghệ Phong không tin nàng còn dám trêu chọc chính mình.
Tiểu ma nữ, ta làm nhiều chuyện cho nàng như vậy, nếu lần sau nàng thấy ta còn không nói chuyện nhân sinh thì đừng trách ta cường bạo nàng, trong lòng Nghệ Phong cười tà.