TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mị Ảnh
Chương 233: Không Được Chạm Vào Ta

Tuy rừng nguyên hồn vẫn không rõ, thế nhưng so với vừa nãy lại càng rõ ràng hơn. Hắn biết, lần này chính mình tấn cấp, khiến cấp bậc nhiếp hồn sư cũng tấn cấp. Bất quá, hắn vẫn chưa thông thạo, mặc dù tấn cấp, thế nhưng có lẽ hắn không phát hiện đạt tới đẳng cấp gì, lại càng không dám ngông cuồng sử dụng.

Tâm thần Nghệ Phong khẽ dung nhập trong khí hải, nhìn thấy dòng xoáy khổng lồ kia, đồng thời dòng xoáy tản ra khí ẩm ướt, khóe miệng nhếch lên tươi cười. Lúc này đây, dựa vào hồn lực tấn cấp, đấu khí cũng tấn cấp đạt tới ngũ giai. Bất quá, điều này cũng nằm trong dự liệu. Tướng cấp và Sư cấp cách biệt một trời một vực, cho dù chỉ là hồn lực Tướng cấp, linh khí kia cũng khiến người ta vô cùng kinh ngạc.

Có hồn lực Tướng cấp chống đỡ, tốc độ tu luyện đấu khí Sư cấp cũng nhanh hơn không chỉ vài lần. Nghệ Phong tin tưởng rằng, dùng không bao lâu, chính mình có thể đề thăng đấu khí tới Tướng cấp.

Cảm thụ được linh khí chậm rãi lưu động, Nghệ Phong cười cười: Hồn lực lần này tấn cấp xong có chỗ tốt nhiều lắm, ngay cả Nhiếp Hồn Thuật quỷ dị nhất cũng tấn cấp. Nếu như hiện tại chống lại cổ Lạp, Nghệ Phong tự tin, cho dù không dùng tới Lôi Đình Phá Nhật Kiểm cũng vẫn có thể đánh bại hắn!

Hai mắt Nghệ Phong từ từ mở ra, lúc này hắn mới phát hiện Điệp Vận Du sững sờ nhìn hắn, hắn sờ sờ trên mặt nói:

- Làm sao vậy? Trên mặt ta có vật gì sao?

Điệp Vận Du liếc mắt nhìn Nghệ Phong nói:

- Ngươi đạt tới Tướng cấp rồi sao?

Nghệ Phong ngạc nhiên, lập tức minh bạch: Hẳn là khí thế của hồn lực tỏa ra khiến Điệp Vận Du nhận ra.

- Còn rất xa!

Nghệ Phong vừa cười vừa nói.

Điệp Vận Du trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong nói:

- Còn lừa dối ta, ta vừa nãy rõ ràng cảm giác được khí thế Tướng cấp! Còn luồng linh khí khổng lồ kia, đều đạt tới tình trạng Tướng cấp!

Điệp Vận Du có chút bất mãn, lúc này tiểu hỗn đản này vẫn còn lừa dối chính mình.

Nghệ Phong thấy Điệp Vận Du tức giận, hắn hơi ngạc nhiên, nhưng hắn cười khổ giải thích nói:

- Ta không phải hoàn toàn đạt tới Tướng cấp. Tuy rằng hồn lực của ta vừa mới đi vào Tướng cấp, thế nhưng đấu khí lại dừng lại tại Sư cấp. Cho nên ta nói còn rất xa!

Điệp Vận Du sửng sốt, lập tức nhìn Nghệ Phong cổ quái nói:

- Tình hình chung, hồn lực và đấu khí cùng bộ, tuy rằng hồn lực nhất định sẽ cao hơn đấu khí một chút. Thế nhưng cũng không kém cấp bậc lớn như vậy.

- Quả nhiên ngươi là quái vật. Không phải ngươi vẫn luôn tu luyện hồn lực không tu luyện đấu khí đấy chứ?

Điệp Vận Du cổ quái nhìn Nghệ Phong nói. Bất quá, vẻ tức giận vừa nãy trên khuôn mặt xinh đẹp hoàn toàn tiêu tan.

Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Cũng không phải, bất quá đấu khí bị phế quá một lần, cho nên hồn lực vẫn duy trì đẳng cấp, đấu khí lại tu luyện lần nữa!

Điệp Vận Du bị lời nói của Nghệ Phong làm chấn động, nàng đứng ngây dại tại chỗ. Lúc lâu nàng dùng ngón tay nhỏ chỉ vào Nghệ Phong nói:

- Ngươi... Ngươi... Ngươi nói đấu khí của ngươi từng bị phế? Đây là thêm tu luyện lần nữa. Đồng thời vẫn đạt được trình độ cao như vậy?

Nghệ Phong bất đắc dĩ nhún nhún vai, cũng không nói Điệp Vận biết chính mình ba lần bị phế.

Điệp Vận Du hít sâu một hơi, sau một lúc lâu mới nhàn nhạt nói:

- Thực lực hiện tại của ngươi cách khi bị phế bao lâu?

- Khoảng một năm rưỡi!

Nghệ Phong quay về phía Điệp Vận Du cười nói, mặc dù biết điều này có điểm chấn động lòng người, nhưng hắn vẫn nói thực.

Điệp Vận Du nhất thời ngã xuống giường của nàng, khóe miệng hơi co quắp lại. Thời gian một năm rưỡi, cư nhiên đạt tới Sư cấp một lần nữa, cho dù có nền tảng trước đây, cũng không thể biến thái như vậy ah!

Điệp Vận Du hít sâu một hơi, cố nén ham muốn hành hung Nghệ Phong. Nguyên nhân vì nàng nghĩ chính mình là thiên phú siêu nhiên, không ngờ còn có quái vật biến thái như vậy.

- Hiện tại ngươi đạt tới Sư cấp mấy giai?

Điệp Vận Du dẹp loạn tâm tư chính mình, hướng về phía Nghệ Phong hiếu kỳ hỏi. Tuy rằng nàng mơ hồ không đoán rõ, thế nhưng có lẽ nàng muốn xác nhận.

- Sư Cấp ngũ giai, rất thấp! Còn không đạt tới cao độ trước khi ta bị phế!

Nghệ Phong bất đắc dĩ nói, quả thực cảm thấy có chút nghẹn khuất.

Lần này Điệp Vận Du cũng không quá bất ngờ, nàng gật đầu nói:

- Thực lực Sư Cấp ngũ giai, nói cường cũng không phải cường, nói nhược cũng không phải nhược. Bất quá, bất quá ngươi sớm đạt tới Tướng cấp, như vậy ngươi mới có thể tiến nhập tầng lớp thượng tầng tại Đế Đô!

Nghệ Phong cũng minh bạch, tuy rằng cao thủ Vương cấp cường đại, thế nhưng dẫu sao cũng thiếu thương cảm, Tướng cấp kia hầu như có thể đi ngang. Thực lực Sư cấp ngũ giai, so với bạn bè cùng trang lứa thực sự rất mạnh. Thế nhưng phóng tầm mắt rộng hơn, có lẽ vẫn có điểm yếu!

- Bất quá, hồn lực của ngươi đạt tới Tướng cấp. Có hồn lực hấp dẫn linh khí. Tốc độ tu luyện của ngươi sẽ nhanh hơn rất nhiều, không cần lo lắng đề thăng hồn lực nữa. Có lẽ không lâu sau có thể tiến nhập Tướng cấp!

Điệp Vận Du cười cười nói với Nghệ Phong. Nàng cũng rất muốn thực lực của Nghệ Phong được đề thăng. __

- Ta biết!

Trong mắt Nghệ Phong hiện lên tia tự tin, có hồn lực Tướng cấp và Lăng Thần Quyết cùng với y thuật của chính mình cao tới thất giai. Thực lực hẳn là có thể nhanh chóng đề thăng.

Điệp Vận Du nhìn toàn thân Nghệ Phong trước mắt nàng tản ra vẻ tự tin rất hấp dẫn, khiến nàng ngẩn người.

- Chờ khi nào ngươi đạt tới Tướng cấp, tỷ tỷ sẽ cho ngươi!

Điệp Vận Du quẳng mị nhãn về phía Nghệ, mỉm cười nói.

Câu nói nhàn nhạt này phối hớp cùng ánh mắt nghìn vạn tình ý, khiến trong lòng Nghệ Phong bộc phát tà hỏa. Hắn nhanh chóng dùng Lăng Thần Quyết áp chế, cắn chặt răng, nói:

- Nếu như nàng dám sử dụng mị thuật đối với ta. Bây giờ ta phải luyện chế một chút đan dược. Hừ, cho du mị thuật của nàng cao tới cửu giai. Ta cũng có thể khiến nàng không thể thi triển!

Điệp Vận Du sửng sốt, lúc này nàng mới nhớ tới y thuật cao siêu kia của Nghệ Phong, trên mặt nàng liền hiện lên một mảnh đỏ ửng, trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong mắng:

- Ngươi dám!

Nghệ Phong nhún nhún vai:

- Không gì ta không dám làm! Không tin chúng ta thử xem!

Biểu tình tà ác của Nghệ Phong, nhất thời khiến Điệp Vận Du tức giận dùng gối đặt ở đầu giường đập mạnh vào Nghệ Phong. Có lẽ đây là lần đầu tiên ăn thiệt dưới miệng Nghệ Phong.

- Ha ha...

Nghệ Phong đắc ý phá lên cười, khó được một lần ngăn chặn được yêu nghiệt này, chính mình phải ăn mừng một chút.

- Về sau không được phép chạm vào ta!

Điệp Vận Du thấy Nghệ Phong cười càn rỡ, nàng giận dữ nói.

Nghệ Phong không để ý, bĩu môi nói:

- Vốn ta không muốn chạm vào nàng, là nàng thường ngày ôm ta ngủ. Nàng muốn buông tha ta, ta cầu còn không được!