TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Bất Bại
Chương 37: Hạc Thân Kình Tầng Thứ Hai​

Tuy trận này chiến thắng thế nhưng Đường Thiên lại cảm thấy thật sự khó hiểu.

Thậm chí tới khi trọng tài tuyên bố bản thân giành chiến thắng, vẻ mặt hắn vẫn còn mờ mịt. Hắn chờ cho mình phục hồi lại tinh thần rồi mới tìm Địch Hàn để hỏi xem vì sao y nhận thua, vậy mà giờ đây Địch Hàn đã đi rất xa, chỉ còn thấy được bóng lưng của y. Đường Thiên cảm giác người tên Địch Hàn này có chút vấn đề, nhưng chẳng rõ tại sao và rốt cuộc là có điểm sơ hở nào không thì hắn vẫn chưa thể khẳng định.

Nguồn gốc của việc ấy đều do trực giác của hắn mách bảo, nếu dùng đầu óc để suy nghĩ chuyện phức tạp như vậy quả thật hắn không thể nào làm nổi.

Lần so tài này đã làm cho rất nhiều khán giả không hiểu bọn họ thi đấu như thế nào.

Nhưng điều quan trọng là: thắng lợi thuộc về Đường Thiên.

Phải nói rằng thực lực mà Địch Hàn biểu hiện trong trận đấu đã làm cho những người không biết về y đều chấn động. Đồng thời thực lực của Đường Thiên cũng nhanh chóng được mọi người nhìn nhận, nhất là mấy lời đánh giá của các vị chuyên gia ngay sau đợt thi đấu đã lan tỏa tới từng con đường, ngõ hẻm.

Đường Thiên rất mạnh!

Điều ấy không cần hoài nghi, nhưng lúc này vấn đề là không ai có thể nhìn thấu rốt cuộc thực lực của hắn đạt đến mức nào.

Cho tới bây giờ, Đường Thiên chỉ dùng qua hai loại vũ kỹ nhị giai là Thiểm Quyền và Không Thung Bộ, mấy thứ hắn mang ra sử dụng tương đối ít. Về hắn, mọi người chỉ biết đại khái hai phương diện. Một: nền tảng của hắn vô cùng vững chắc, thậm chí cực kỳ biến thái. Hai: chính là Thiểm Quyền, nó đã đạt mức "hoàn mỹ"!

Ngay cả Vương Chấn lão đại cũng khen Thiểm Quyền của Đường Thiên không ngớt, và dĩ nhiên hắn nhanh chóng có danh hiệu Thiểm Quyền đệ nhất nhân tại thành Tinh Phong!

Nhưng cũng chỉ ở mức tương đối!

Trong trận đấu trước đó, toàn cặp cùng đối thủ yếu cho nên Đường Thiên mau chóng phần thắng về tay. Mãi tới khi gặp Địch Hàn mới đủ sức bức bách khiến hắn bộc lộ thêm chút ít thực lực, nhưng chẳng rõ vì sao y lại đột nhiên nhận thua.

Xem xét thực lực cộng thêm thêm sự tỉnh táo và tính quyết đoán của Địch Hàn, lại làm cho rất nhiều người phải đánh giá sâu hơn vị thiên tài quái đản này thêm một lần nữa.

So với thắng lợi mù mờ của Đường Thiên thì chiến thắng của A Mạc Lý chẳng hề có tranh luận. Cũng vì thực lực của gã đã bỏ quá xa đối thủ, chỉ cần chém đúng ba đao liền giải quyết xong đối thủ.

Trải qua hai vòng sơ loại, ngay lập tức hai người được bước vào vòng thi đấu chính thức.

Bộ dạng hớn hở cùng vẻ mặt vui sướng của Ngụy lão đầu đồng thời bị hai đứa cười nhạo tập thể.

Hai vòng thi đấu sơ loại khép lại để nhường chỗ cho đợt đấu chính thức diễn ra sau một tuần nữa, thế là hai người liền có thêm thời gian nghỉ ngơi.

Đường Thiên khoanh chân ngồi, xung quanh người hắn nguồn năng lượng không ngừng ào ạt chảy vào trong cơ thể rồi hóa thành chân lực. Thời điểm này, dung lượng đan điền trì cấp ba ở trong người hắn đã lớn hơn gấp đôi so với lúc vừa mới đạt cấp ba.

Năng lượng sau Quang môn vô cùng nồng đậm, Hạc Khí Quyết là tâm pháp cổ đại chính tông cho nên so với mấy loại tâm pháp lưu truyền trên thị trường thì hiệu suất lợi hại hơn rất nhiều. Hơn nữa, sau khi Đường Thiên luyện ra Hạc Thân, nếu dùng Hạc Khí Quyết luyện hóa chân lực thì hiệu suất càng tăng thêm gấp mấy lần.

Đường Thiên vẫn không ngừng cường hóa Hạc Thân, cho nên Hạc Khí Quyết của bản thân mạnh mẽ vô cùng. Hiện nay thời gian ngồi thiền của hắn được rút ngắn xuống nửa giờ, liền có thể khôi phục chân lực như thần long, tướng hổ. Chính vì thế đã làm cho tiến độ tu luyện của hắn tăng nhanh rất nhiều.

"Bát Bộ Cản Thiền", "Toái Ảnh Chưởng", "Liên Hoàn Quan Tiết Kỹ", "Tiểu Băng Quyền" và "Ưng Trảo Công" đã tu luyện đến mức có hỏa hầu.

Trong số đó, Đường Thiên tiêu phí thời gian nhiều nhất vào "Tiểu Băng Quyền", cho nên khoảng cách luyện thành "Đại Tuyết Băng" đã gần trong gang tấc.

Nhưng hôm nay hắn không giống như ngày thường, thay vì tu luyện "Đại Tuyết Băng" thì hiện giờ đang ngồi ở phía sau cánh cổng ánh sáng của Thập tự không ngừng thúc giục Hạc Khí Quyết. Hắn bỗng dưng cảm giác chân lực trong cơ thể dường như có chút khác biệt so với mọi khi.

Chân lực chảy chầm chậm dọc theo kinh mạch hình hạc, nó không ngừng tràn vào từng ngóc ngách những đoạn kinh mạnh ở vị trí tận cùng vùng sâu, vùng xa. Đường Thiên tu luyện Hạc Khí Quyết đã được một khoảng thời gian, thêm vào việc ngày đêm khổ tu, lại gặp trúng chỗ năng lượng ở sau cổng ánh sáng vô cùng nồng đậm đã khiến cho đan điền trì cấp ba kết nối được với kinh mạnh. Hầu hết đoạn kinh mạch ở những nơi khó tìm đến cũng được chân lực của hắn đả thông.

Trong kinh mạch, hình hạc vô cùng sống động.

Nhìn thoáng qua thì chân lực bao bọc vòng quanh hình hạc trông như con chim non, còn chưa đủ lông cánh để bay.

Chân lực không ngừng vận chuyển, rồi bắt đầu khởi động vô số tầng chân lực tạo thành một hình hạc nhỏ giống như đang vỗ cánh, cảm giác có chút tê dại khó nói thành lời chạy ở bên trong kinh mạch. Đùng! Đường Thiên cảm thấy có chướng ngại nào đó được thông suốt, bên trong đan điền trì cấp ba chẳng biết chân lực đã đầy từ khi nào mà giờ đây đang tràn ra, chảy ngược về phía đan điền trì cấp hai.

Đường Thiên hoảng hốt, xưa nay chân lực di chuyển theo đường từ dưới lên, hay còn gọi là bắc thang lên trời. Vậy tại sao lúc này chân lực lại chảy ngược từ trên xuống dưới?

Thêm nữa, bây giờ cho dù Đường Thiên thúc giục chân lực như thế nào thì nó vẫn tăng lên và chảy ngược xuống dưới.

Đầu óc Đường Thiên trống rỗng, nếu đan điền trì cấp ba chứa chân lực cấp ba thì đan điền trì cấp hai sẽ chứa chân lực cấp hai. Đây là điều hiển nhiên.

Nhưng, chân lực cấp ba mà chảy vào đan điền trì cấp hai, vậy sẽ xảy ra chuyện gì?

Đan điền trì cấp hai mang so với đan điền trì cấp ba, tất nhiên là nhỏ hơn rất nhiều.

Chẳng quá lâu, đan điền trì cấp hai đã được đổ đầy chân lực, nhưng một lần nữa Đường Thiên phải trợn mắt, há mồm theo dõi diễn biến tiếp theo.

Tạch tạch tạch!

Chân lực cấp ba hình như đang đóng băng, nó chạy dọc theo thành hồ vươn thẳng lên, chỉ trong nháy mắt đã cao hơn gấp đôi.

Quá trình vươn thẳng lên chưa từng chấm dứt, nó cứ tràn đầy rồi không ngừng xây cao thêm.

Toàn bộ quá trình kéo dài gần một giờ.

Tới lúc nó kết thúc, dung lượng của đan điền trì cấp hai đã tăng hơn năm lần.

Trước kia, dung lượng đan điền trì cấp hai chỉ bằng một phần mười đan điền trì cấp ba vậy mà lúc này đã đạt gần một nửa dung lượng đan điền trì cấp ba rồi.

Đường Thiên chưa kịp phản ứng, điều này chẳng phải chân lực của bản thân so với trước kia sẽ nhiều hơn sao?

Tưởng tượng như vậy khiến Đường Thiên mừng rỡ như điên.

Ngày xưa chân lực của hắn gia tăng là do chăm chỉ tu luyện, từng tí một thăng tiến. Còn lúc này đột nhiên tăng vọt, quả thật Đường Thiên chưa từng gặp bao giờ. Hắn bắt đấu chủ động vận chuyển Hạc Khí Quyết, dường như trong tai có tiếng hạc thánh thót vang lên, sau đó chân lực trở nên êm ái, nhẹ nhàng chuyển động.

Năng lượng không ngừng ào ạt tràn vào trong cơ thể, rồi thông qua kinh mạch trở thành chân lực. Tiếp đó, từng dòng chân lực nhỏ bé liên tục chảy vào bên trong đan điền trì cấp hai vừa mới mở rộng thêm.

Dần dần, đan điền trì cấp hai lại đầy, Đường Thiên đang muốn ngừng tu luyện thì chuyện kỳ lạ bắt đầu phát sinh. Chân lực trong đan điền trì cấp hai bỗng dưng tự tiện chảy dọc theo đường liên kết kinh mạnh.

Rầm rầm rầm!

Chân lực cấp ba chảy trong kinh mạch cấp hai giống như giọt nước rơi vào chảo dầu sôi, liền liên tiếp nổ tung thế như chẻ tre.

Mỗi một lần nổ tung là thân thể hắn run lên lẩy bẩy.

Đường Thiên như bị động kinh, người run rẩy giống cái sàng.

Chân lực cấp ba ở trong kinh mạnh cấp thấp đánh đâu thắng đó, hoàn toàn không gặp vật cản và chẳng có chút trở ngại nào.

Đầu óc Đường Thiên không ngừng ầm vang, hắn chẳng có cách gì phản ứng lại được.

Chưa tới một phút đồng hồ, toàn bộ kinh mạch cấp hai đã được đả thông, ngay cả mấy kinh mạch ở vị trí tận cùng, xa xôi cũng không ngoại lệ. Chúng đều bị chân lực kích hoạt.

Cuối cùng chân lực cũng an tĩnh lại.

Đường Thiên mù mờ hồi phục lại tinh thần, đến khi tỉnh táo hắn mới xem qua kinh mạch trong cơ thể, liền khiến bản thân cực kỳ ngạc nhiều.

Kinh mạch cấp hai hoàn toàn đả thông, bỗng dưng xuất hiện một hình hạc khác.

Đây cũng là...Hạc Thân?

Chòm sao Thiên Hạc.

Ở chỗ sâu nhất tại ngọn núi hạc, trong căn nhà gỗ xây theo lối cổ xưa đang có một vị lão giả râu tóc bạc trắng ngồi khoanh chân bỗng dưng mở to mắt, lộ ra con ngươi đục ngầu rồi đột nhiên lóe lên tia sáng chói lóa.

Lão lẩm bẩm một mình: "Hạc Thân thứ hai... Hạc Thân tầng thứ hai. Đã có người tu luyện thành Hạc Thân kình tầng thứ hai!"

Lão vội vàng đứng lên, quần áo trên người không gió mà bay, khí thế kinh người.

Ầm.

Cửa gỗ tự mở.

Lão ta chậm rãi bước ra khỏi căn nhà gỗ.

Ánh mặt trời ấm áp phủ xuống người lão, trong sơn cốc ngập tràn hương cỏ xanh tươi nhưng lại làm cho bản thân có chút giật mình. Đôi mắt của lão dần bình tĩnh giống như hồ nước mùa thu, rồi men theo đường mòn trên sơn cốc nhằm hướng cửa núi bước đến.

Ở cửa núi đang có hai đứa đệ tử mặc áo trắng canh phòng, vừa thấy lão giả thì có chút hoảng hốt.

Sau một lúc kích động và mất tập trung, hai đứa đệ tử phục hồi lại tinh thần, liền nghiêm trang cúi người hành lễ: "Hạc lão, ngài... ngài đã xuất quan!"

"Truyền Bạch Hạc lệnh, từ Trưởng lão trở lên tới Hạc điện nghị sự." Lão giả thản nhiên nói.

Hai đứa đệ tử quá mức sợ hãi! Bạch Hạc lệnh là lệnh bài cấp cao, nếu không phải chuyện liên quan đến an nguy, tồn vong của phái thì không được dùng.

Chẳng lẽ có thế lực muốn tấn công chòm sao Thiên Hạc à?

Hai người không dám hỏi nhiều, vội vàng tuân lệnh: "Vâng!"

Dứt lới, cả hai liền sử dụng pháp khí bay vút đến sân thường, sau đó chọn mấy con Bạch Hạc to lớn khác thường cưỡi lên. Tiếng hạc thánh thót vang vọng khắp sơn cốc, đồng thời hai con Bạch Hạc giang đôi cánh bay đi, ngay lập tức mất bóng sau biển mây rộng lớn.

Khoảng lát sau, trong biển mây tĩnh lặng chợt giống như nồi nước sôi trào dâng, từng con Bạch Hạc một đang bay trên bầu trời xé rách mấy đám mây xanh rồi chia nhau ra hai hướng khác nhau, nhanh chóng bay đi. Hai đứa đệ tử ngồi trên lưng Bạch Hạc đều tỏ ra vô cùng lo lắng.

Chòm sao Thiên Hạc tĩnh lặng lập tức có một luồng không khí khẩn trương tràn tới.

Vẻ mặt lão giả lúc hạ lệnh xuống rất kiên nghị nhưng cũng bình tĩnh.

Ba ngày sau.

Trong Hạc Điện rộng lớn, vẻ mặt đám đệ tử và trưởng lão đều nghiêm nghị, cả tòa Hạc điện rộng lớn lặng ngắt như tờ, tràn ngập không khí khẩn trương.

Hạc lão khoanh chân ngồi bên phía trên Hạc điện, ở dưới tâm trạng các vị trưởng lão đều lo lắng và kích động vô cùng.

Hạc lão bế quan mười năm đột nhiên xuất quan, nhìn trên dưới Hạc phái dường như thoáng cái đã tìm được tâm cốt (?) của mình. Hạc lão vừa xuất quan đã sử dụng Bạch Hạc lệnh triệu tập mọi người nghị sự, vậy chắc chắn có chuyện gì đó khó lường xảy ra.

Hạc lão mở mắt, đảo qua đám trưởng lão phía dưới, chậm rãi nói:

"Ba ngày trước, ta bỗng nhiên cảm ứng được có người tu luyện thành tầng hai của Hạc Thân kình."

Vẻ mặt tất cả trưởng lão lập tức cứng đờ.

Sự yên tĩnh rất khó nói kéo dài khoảng mười giây, rồi liền ầm vang lên.

"Làm sao được."

"Hạc Thân kình tầng hai."

"Chân truyền! Chính là chân truyền của Hạc phái."

......

Vẻ mặt mấy vị trưởng lão đều kích động, bên dưới như muốn nổ tung. Tin tức này làm cho bọn họ rung động, vượt quá sức tưởng tượng.

Nhìn qua đám vãn bối đang kích động, Hạc lão âm thầm than thở. Hạc phái truyền thừa đến nay đã mất đi chân truyền khiến cho nó sa sút, chính vì việc này gây nên. Thêm nữa, Hạc Thân kình là mấu chốt nhất, ở trong Hạc phái được xếp vào hàng pháp quyết trọng yếu nhưng lại thiếu khuyết suốt chín trăm năm qua.

Mỗi lớp đệ tử Hạc phái đều cố gắng thử bổ sung phần thiếu sót của Hạc Thân Kình nhưng chưa từng thành công.

Hạc Thân hóa kình, thứ nào cũng phá.

Thế nhưng, đó chỉ là truyền thuyết. Còn bọn họ đã có tới chín trăm năm chưa từng gặp qua.

Vậy mà bây giờ đã có người luyện thành Hạc Thân kình tầng thứ hai. Chính nó, là Hạc thân kình luyện tới giai đoạn cao đầu tiên cần phải tu luyện ra hai cái Hạc Thân.

Hạc Thân kình tầng thứ hai.

Tên gọi tuy xa xôi nhưng vẫn làm lòng người kích động...

Hạc lão giơ tay ra hiệu, ngay lập tức âm thanh ồn ào liền lắng xuống, nhưng trên mặt mọi người vẫn còn nét đỏ hồng do phấn khởi.