TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Chương 303: Sân Chơi Tiểu Quỷ 2

Biên+dịch : hthha

Team:vycs

Nguồn :truyenyy.com

Diệp Thiếu Dương im lặng, không thể làm gì khác hơn là giải thích:

-Nhiễm bệnh chết liền sớm đi đầu thai, chỉ có những người đột tử này mới có thể ở lại làm âm hồn, đi thôi, ta mang ngươi đi hỏi một chút là biết .

Nói rồi hắn đứng lên nhằm hướng nữ quỷ đi tới.

Trang Vũ Ninh lập tức ôm lấy cánh tay của hắn, cầu khẩn :

-Thiếu Dương Ca, ngươi đi một mình đi, ta . . . không dám đi đâu .

Diệp Thiếu Dương cười nói:

-Trước đó ngươi không phải còn muốn cùng với nó chơi bập bênh sao ? Giờ sợ rồi ?

Trang Vũ Ninh mếu máo:

-Trước đó ta cũng không biết nàng là quỷ a, Thiếu Dương Ca, van ngươi không nên hù dọa ta nữa .

-Không sao hết, có ta ở đây, không có quỷ nào có thể làm hại ngươi, ta phải đi tìm nó hỏi thăm, việc này rất quan trọng, nếu như ngươi sợ thi ở nơi này chờ vậy.

Trang Vũ Ninh do dự một chút, vẫn đứng dậy, ôm lấy cánh tay của hắn, ra vẻ tội nghiệp đi theo hắn tới phía trước .

Tiểu Mã nhìn nàng kéo tay Diệp Thiếu Dương, có chút hướng tới và ghen tỵ, nói:

-Thật ra, quỷ cũng không dám đụng vào ta, ngươi ôm tay ta cũng được...

Diệp Thiếu Dương đi tới trước vòng quay ngựa gỗ, nói với cô bé kia:

-Muội muội, lại đây, ca ca có việc muốn hỏi ngươi, trả lời cho đúng à.

Tiểu Mã ở bên cạnh lau mồ hôi, lẩm bẩm:

-Sao có cảm giác quái thúc thúc dụ...(đi xem cá vàng nhé...).

Trên mặt cô gái nhỏ lộ ra nét không muốn, nhưng vẫn giơ tay lên, vòng ngựa gỗ đang xoay tròn ngay cả chạy chậm cũng không, lập tức dừng lại. nữ nhi đang ngồi biến mất hiện lên ở trước mặt Diệp Thiếu Dương .

Tiểu Mã muốn trước mặt Trang Vũ Ninh lấy số, hỏi cô bé kia:

-Này, này, chết như thế nào ?

Nữ hài tử đôi tròng mắt trong suốt đỏ lên, trừng mắt nhìn Tiểu Mã, có vẻ hung ác độc địa, làm Tiểu Mã sợ hãi liên tiếp lui về phía sau, hướng sang Diệp Thiếu Dương nhờ giúp đỡ. (lá thíu nắng = lá héo...).

Diệp Thiếu Dương giơ tay lên, phe phẩy trước mặt nữ hài, xua đi quỷ khí, nữ hài mới khôi phục lại bình thường . Diệp Thiếu Dương quay đầu trách mắng Tiểu Mã:

- Hỏi bậy bạ.

- Sao lại hỏi bậy ?

Tiểu Mã rất không tài nào hiểu được.

-Ngươi thường thường không có hỏi như vậy sao?

-Ta là pháp sư, ta hỏi vậy là vì giải quyết oan tình, ngươi hỏi chính là trêu đùa!

-Diệp Thiếu Dương dừng một cái nói .

-Nhớ kỹ, đối với một con quỷ xa lạ mà chết bất ngờ, một, không hỏi sinh tử, hai, không hỏi oan tình, nếu không... Sẽ kích thích chúng phát ra lệ khí, khiến chúng nó điên cuồng lên.

Tiểu Mã ngượng ngùng cười, vốn dĩ muốn ở trước mặt nữ thần biểu hiện một chút, kết quả câu nói đầu tiên phá hỏng, suy nghĩ thiệt là biệt khuất.

Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn nữ hài, đau đầu thật:

-Ngược lại hắn cũng đã hỏi, ngươi trả lời một chút cho rõ chết như thế nào đi.

Nữ hài nghe thấy, liền lấy hai tay bẻ cằm của mình, nâng lên phía trên, tiếp tục thành một góc chín mươi độ, đầu cùng thân thể chỉ dính một chút da ở phía sau ót, giữa cần cổ máu me đầm đìa .

Trang Vũ Ninh liếc nhìn (ko dám nhìn thẳng) thì thấy đươc khiến cả người run rẩy, trốn phía sau Diệp Thiếu Dương, hai tay vịn lấy vai hắn.(ôm lưng...)

-Ấy. . .

Cái tư thế này, khiến cho Diệp Thiếu Dương cảm thấy rất là xấu hổ .

-Ta bị bố dượng sát hại, nhưng hắn nghĩ biện pháp tránh được pháp luật nhân gian, khiến cảnh sát đã nghĩ rằng ta là bị người ngoài giết, sở dĩ ta không đi đầu thai, là vì chờ hắn sau khi chết rồi, đến Diêm Vương điện đối chứng với ta, ta muốn tận mắt thấy hắn bị giam trong Địa ngục!

Nói đến đây, trong ánh mắt nữ hài tử lần thứ hai xuất hiện hai tia huyết sắc .

Tiểu Mã thở dài nói:

-Thật là đáng thương.

Diệp Thiếu Dương đã sớm quen như chuyện thường ngày ở huyện, nhìn nữ hài, hỏi:

-Ngươi thường xuyên đến đây ?

Huyết khí trong mắt nữ hài tử thu liễm, lại lộ ra bộ dáng khả ái thiên chân vô tà, ngẩng đầu lên, hé miệng cười, lộ ra hai cái răng khểnh dễ thương.

-Thiên sư không nên oán trách chúng ta a, chúng ta rảnh rỗi không có việc gì thì đi lên vui đùa một chút, một tuần chỉ hai ngày, một hồi lại trở về, mất hơn nửa canh giờ (1h).

Diệp Thiếu Dương cười cười, từ trong túi móc ra một cái móng tay quỷ, ở dưới bóng đêm, móng tay quỷ càng lóe ánh huỳnh quang xanh biếc.

-Giúp ta xem một chút, thấy qua hay chưa mảnh chủ nhân cái móng tay này?

Nữ hài tử cầm lấy, đưa đến dưới mũi ngửi một cái, nghiên đầu suy tư (đã đứt đầu còn làm thế).

-Mùi vị rất quen thuộc, khẳng định đã từng thấy, thế nhưng không quá chắc chắn là ai đây, ta có thể đưa cho mấy người bọn hắn nhìn không?

Diệp Thiếu Dương liền dụ dỗ:

-Giúp ta chuyện này, lát sau ta đốt thêm tiền giấy cho ngươi ."

Tiểu cô nương lập tức vui mừng, cầm lấy móng tay quỷ, vừa vẫy vừa la chạy đến những (quỷ)đồng bạn.

-Thân thế quá đáng thương . . .

Trang Vũ Ninh cuối cùng cũng tỉnh lại một chút, nhìn nữ bóng lưng nhỏ bé hiu quạnh của nữ hài tử thốt ra.

-Tuy nhiên, nàng không phải đã thành quỷ rồi sao, vì sao còn giống đứa bé như vậy?

Diệp Thiếu Dương giải thích:

-Người ta sau khi chết, hết thảy đều dừng lại hình ảnh ở khoảnh khắc trước khi chết, thẳng đến uống Mạnh Bà thang. Cô nàng còn chưa uống qua Mạnh Bà thang, sở dĩ vẫn duy trì hài tử bảy tám tuổi thiên tính là như vậy. Những đứa bé này đều giống nhau, cho nên mới muốn đến sân chơi chơi đùa.

Một người mặc kiểu quần áo con nít(toàn con nít), tay cầm một cái chong chóng tre, từ bên cạnh bọn họ chạy đi nhanh như tia chớp.

-Người này e là chết rất lâu rồi?

Trang Vũ Ninh không hiểu nên hỏi:

-Chết lâu như vậy,vì sao vẫn mang tính tình của con nít?

Diệp Thiếu Dương giải thích:

-Quỷ tâm tính, chắc là không thay đổi theo tu vi hay quỷ linh.

Tiểu Mã nhíu mày nói: -Ta có một vấn đề, Diệp Tử ngươi từ trước không phải nói rằng, người khi chết rồi, hồn phách phải đi Âm Ti trình diện, không thể ở lại nhân gian sao, vì sao những tên tiểu quỷ này có thể lưu lại nhân gian, còn có thể tập thể chơi đùa ở sân chơi, cũng quá là ngưu chứ ?

-Chúng nó không có lưu lại nhân gian.

-Diệp Thiếu Dương nhìn cả đám quỷ hài tử đang vui vẻ chơi đùa kia, thở dài, nói:

-Chúng nó đều là chết đột ngột, mà người hại chết bọn nó, có cách tránh né được nhân gian pháp luật, mặc dù những thứ này sổ sách đều được phán quan ghi lại, sau khi chết phải được thanh toán hết(có oán trả oán,ân trả ân), nhưng có chút chi tiết, quỷ thần cũng không biết, phải thẩm vấn đương sự ở công đường.

Nhưng mà người hại bọn họ dương thọ chưa tận, Diêm Vương cũng không thể tùy tiện câu hồn, vì thế những tên quỷ này liền tạm thời không đi đầu thai, ở Âm Phủ làm một ít tạp dịch lặt vặt, chờ cừu nhân thọ tẫn chết đi. Còn có một chút là hận ý quá sâu, giống vừa rồi cái nữ hài kia, chính là muốn đợi được bố dượng nó chết đi, tận mắt thấy hắn bị thụ hình, mới có thể an tâm đi đầu thai . . .

Dựa theo luật lệ, quỷ hồn không đi đầu thai , ở ngày giỗ của mình, hoặc là quỷ tiết (rằm tháng 7) có thể hoàn dương một ngày đêm, nửa đêm trước 12 giờ phải trở lại. Còn những tiểu quỷ này, không có lệ khí, sẽ không làm ai bị thương, mỗi tuần vào buổi tối một hai ngày, có thể đến Dương Gian chơi một lúc, đây coi như là khai ân ngoài vòng pháp luật đi, những tiểu quỷ này bản tính đều còn con nít, đến sân chơi chơi đùa cũng rất bình thường .

Trang Vũ Ninh nói: -Âm Phủ luật lệ, nguyên lai có tình đến như vậy.

Diệp Thiếu Dương nói: -Nghiêm trọng mà nói thì không cho phép, bất quá mở một con mắt nhắm một con mắt.

Trong lúc nói chuyện đó, cô bé kia đã đem những đồng bạn đều tập hợp một chỗ, cho mỗi người bọn họ đều quan sát mảnh móng tay quỷ kia, sau đó thảo luận vài câu. Dưới sự chỉ dẫn của cô bé, chúng cùng nhau đi đến .