TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 92: Tuyệt thế bảo kiếm (1)

- Ta nghe nói Linh dược môn có bán dược liệu đúng không?

Nhạc Thành mỉm cười nói.

- Được rồi, về sau dược liệu ta bao hết toàn bộ, giá tiền thì ngươi định, mỗi một tháng ngươi đem Dược liệu đúng hạn tới Nhạc gia ở Lập Anh Trấn.

- Yêu cầu này không có vấn đề gì.

Hùng Minh mừng rỡ đáp ứng, vốn hắn tưởng chuyện gì khác, chứ yêu cầu này thì không có vấn đề gì.

Sau đó Nhạc Thành nói vài câu với Hùng Minh nữa rồi rời khỏi Thất Tinh Thành về Lập Anh Trấn, Hùng Minh nhìn theo bóng lưng ba người Nhạc Thành mà hưng phấn nói:

- Hùng Minh ta cuối cùng cũng đã gặp may, tiền bối của Linh Dược môn đúng là đã hiển linh.

Ngay lập tức hắn vội vàng thu xếp theo lời nói của Nhạc đại nhân.

Hôm đó Nhạc Thành trở về Nhạc gia, hai ngày nay Nhạc gia vẫn yên bình, nhà họ Hoàng cũng không đến tìm nữa, về phần thương thế của Nhạc Tử Phong và Nhạc Tử Sơn nhờ vào Phục Nguyên Đan của Nhạc Thành đã phục hồi bảy tám thành. Nhạc Thành không có ở đây hai ngày, Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong cũng nhận thức Tử Điện Mãng và Trần Bưu.

Hai người khi biết Trần Bưu là Tứ phẩm luyện dược sư thì lập tức trở nên tôn kính, về phần Tử Điện Mãng hai người không biết thực lực của nó ra sao vì không nhìn thấu.

Đối với sự tôn kính của Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong Trần Bưu dĩ nhiên là không dám tiếp nhận. Hai người này một người là phụ thân, một người là nhị thúc của Nhạc Thành, Trần Bưu dù sao cũng chỉ là người hầu của Nhạc Thành mà thôi. Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong nghe xong thì càng hoảng sợ, đứa con của mình lại đem một luyện dược sư tứ phẩm trở thành người hầu, điều này thật không tưởng tượng nổi, bọn họ liền vội vàng nói với Trần Bưu, sau khi Nhạc Thành quay về nhất định sẽ giáo huấn hắn một chút.

Điều này Trần Bưu lại càng không dám, mỗi lần nhìn thấy hai người này hắn lại phải đi đường vòng, không dám để cho hai người bọn họ tôn kính lần nữa.

Ở trong Nguyên Bảo tông của Thất Tinh Thành, hiện tại có tám người ngồi, trong đó có Vân Phỉ Phỉ, bốn lão nhân cùng với ba trung niên hán tử, bốn lão nhân thực lực rất bất phàm, trong đó người ngồi ở vị trí đầu tiên chính là tông chủ của Nguyên Bảo tông, ba người trung niên cũng có thực lực cấp Đấu vương.

- Cái gì, tên tiểu tử này thật ngạo mạn, Phỉ Phỉ hắn họ Lục sao?

Một hán tử trung niên cả giận nói.

- Lục tiên sinh lần trước ủy thác cho chúng ta đấu giá tứ phẩm đan dược. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Vân Phỉ Phỉ nói.

- Một tứ phẩm luyện dược sư mà thôi, quả là có quan hệ với Nhạc gia, lại muốn giết không tha Nguyên Bảo tông chúng ta, thật to gan.

Một lão giả mặc áo bào màu xanh nói.

- Trưởng lão, Hoàng gai cũng chỉ là một đệ tử ký danh cảu người thôi, tiểu nữ thấy chuyện của Nhạc gia và Hoàng gia chúng ta đừng nhúng tay vào.

Vân Phỉ Phỉ nói.

- Cái gì, chẳng lẽ Nguyên Bảo tông chúng ta lại sợ một Luyện Dược sư sao?

Lão giả áo xanh la lớn, vẻ mặt đầy tức giận nhìn Vân Phỉ Phỉ.

- Nhưng mà trưởng lão…

Vân Phỉ Phỉ dường như muốn nói điều gì đó, lúc này bỗng nhiên một trưởng lão đưa mắt nhìn Vân Phỉ Phỉ khiến nàng không nói thêm gì.

- Một tứ phẩm luyện dược sư mà thôi, chúng ta không cần ngạc nhiên thái quá, trước hết chúng ta rút đi, Hoàng gia tộc nhân đúng là trưởng lão đệ tử ký danh, Nguyên Bảo tông chúng ta phải giúp.

Nguyên bảo tông tông chủ nói.

Nguyên Bảo tông là một thế lực lớn ở trong Thất Tinh thành, tuy nhiên rất ít người biết sau lưng của Nguyên Bảo tông bị Vân gia kiểm soát, Vân Phỉ Phỉ cũng chính là một người nổi bật ở trong Vân gia, là người chính thức kiểm soát cùng với tông chủ mà mấy trưởng lão.

- Aizzz…

Vân Phỉ Phỉ về khuê phòng của mình mà khẽ thở dài.

- Phỉ Phỉ, con thở dài gì đó, đang buồn bực gì sao?

Một lão giả áo lam tiến tới sau lưng Vân Phỉ Phỉ, đây chính là lão nhân ở trong đại sảnh ngăn cản nàng.

- Là tam thúc sao, người mau tới đây ngồi.

Vân Phỉ Phỉ mỉm cười vội vàng kéo lão nhân áo lam ngồi xuống.

Lão nhân áo lam này tên là Vân Kỷ Trung, chính là tam thúc của Vân Phỉ Phỉ. Vân Kỷ Trung đối với Vân Phỉ Phỉ vô cùng chiếu cố, giống như là nữ nhi ruột thịt của mình vậy.

- Phỉ Phỉ, con có phải chuyện của Hoàng gia và Nhạc gia mà phiền não không?

Vân Kỷ Trung nói.

Vân Phỉ Phỉ nói:

- Tam thúc, con vẫn nghĩ rằng Lục tiên sinh kia không đơn giản, con sợ sẽ mang tới Vân gia một số tai họa.

- Aizzz, Phỉ Phỉ, con cũng biết đấy, bây giờ Vân gia đều do tông chủ và mấy người bọn họ định đoạt.

Vân Kỷ Trung thở dài, ông không muốn cho vân Phỉ Phỉ đối mặt với mấy người khác, chỉ sợ sẽ chọc bọn họ tới phát hỏa lên, lúc đó sẽ hủy tiền đồ phát triển của nàng.

Nhạc Thành trở lại Thất Tinh thành, bốn ngày sau đó Nhạc gia đã nhận được một đống linh dược, Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong hai người cảm hấy khó tin, Nhạc Thành liền bắt đầu mở cửa lại cửa hàng binh khí của Nhạc gia.

Sau khi tính toán thời gian Nhạc Thành xác định chỉ còn vài tháng nữa là ước hẹn ba năm với Thanh Dương môn, Nhạc Thành tính rằng sau khi xử lý chuyện Hoàng gia sau đó sẽ đi Thanh Dương môn, lúc đó miễn cho Nhạc gia xảy ra chuyện gì.

Trong mật thất, Nhạc Thành cùng với Trần Bưu khoanh chân ngồi, toàn thân Nhạc Thành toát ra một quang mang nhàn nhạt nhàn nhạt phát ra và trên trán Trần Bưu là những mồ hôi to như hạt đậu trên mặt đất.

- A.

Trần Bưu cũng nhịn không được mà đau nhức uể oải mà dựa vào giường đá, phảng phất Linh hồn lực toàn bộ trải qua đốt cháy như nhau.

- Được rồi, trên người ngươi phong ấn linh hồn lực đã được giải trừ.

Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó hắn liền đem một viên Phục Nguyên đan bỏ vào trong miệng.

- Đa tạ đại nhân, về sau tiểu nhân nhất định sẽ hết lòng với đại nhân.

Trần Bưu cảm nhận được phong ấn linh hồn lực được giải trừ thì không kìm được mừng rỡ, từ nay về sau hắn lại có thể tu luyện linh hồn lực, tin vào một ngày nào đó hắn sẽ đoạt lại tất cả mọi thứ thuộc về mình.

- Ngươi trung thành với ta thì dĩ nhiên ta sẽ không bạc đãi ngươi, chờ thêm một thời gian nữa ta sẽ giúp ngươi nhanh chóng đột phá tới ngũ phẩm luyện dược sư.

Nhạc Thành mỉm cười nói.

Ba ngày sau, ở Lập Anh Trấn không ít người biết một tin tức tốt chính là Thất Tinh thành Linh Dược tông muốn cử hành đấu giá đại hội, lần này có Tụ Linh đan, đan dược ngũ phẩm ngoài ra còn có một thanh bảo kiếm tuyệt thế, bất kể là ai cũng có thể tăng thêm ba thành lực công kích.

Những người xung quanh Thất Tinh Thành nhận được tin tức này thì liền kinh ngạc, không ít thế lực đã nhắm vào ngũ phẩm đan dược Tụ Linh đan và bảo kiếm tuyệt thế kia.

Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong biết được chuyện này thì liền hỏi Nhạc Thành xem chuyện này có quan hệ tới hắn không, Nhạc Thành cũng không có ý lừa dối liền nói thực cho bọn họ biết.

- Cái gì, Thành nhi đã trở thành ngũ phẩm luyện dược sư rồi sao?

Hai con mắt của Nhạc Tử Phong đều trợn trừng ra, mới một năm mà tứ phẩm luyện dược sư đã đột phá lên làm Ngũ phẩm luyện dược sư, tốc độ này thật là kinh khủng.

- Ừ, trước đó vài ngày con đã đột phá.

Nhạc Thành mỉm cươi nói.

- Ngũ phẩm luyện dược sư, trời ạ.

Nhạc Tử Phong kinh ngạc nói, ngũ phẩm luyện dược sư e là cả Thất Tinh thành cũng chỉ có một người mà thôi.

- Thành nhi, đấu khí của con tu luyện thế nào rồi?

Nhạc Tử Sơn hỏi, Nhạc Thành đã phục đấu đế tinh huyết, đã có đấu đế huyết mạch, tốc độ tu luyện hẳn là nhanh hơn rất nhiều.