TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thứ Nữ Công Lược
Chương 588: Duyên phận (Hạ)

Edit: Thu Phùng Beta: Hạ Tiễn bước Cao thái thái, Nhị phu nhân nhắm mắt nằm ở trên ghế túy ông trong thư phòng, vuốt ve cái vòng tay bạch ngọc tinh tế trong tay, giống như toàn bộ tâm tư đều đặt ở trên đường vân gập ghềnh của đầu ngón tay kia.

Kết Hương dùng cái khay hoa hải đường sơn đỏ đựng bát sứ mứt thu lê màu trắng đi tới, thấy bộ dạng của Nhị phu nhân, thần sắc lộ ra mấy phần chần chờ.

Khi Nhị phu nhân gặp phải chuyện khó có thể quyết định được thì sẽ nằm trên cái ghế túy ông mà Nhị gia còn lưu lại, vuốt ve cái vòng tay bạch ngọc tiền triều dùng để chặn giấy.

Hơn nữa, đã vài năm, mình không nhìn thấy bộ dạng này của Nhị phu nhân rồi!

Kết Hương do dự có nên quấy rầy Nhị phu nhân hay không, Nhị phu nhân đã mở mắt: “Kết Hương à!”

Nếu Nhị phu nhân đã phát hiện ra mình tiến vào, lui ra ngoài cũng bằng thừa rồi.

Kết Hương cười đáp lại “Vâng”, bưng mứt thu lê đi tới.

Nhị phu nhân ăn vài miếng liền buông xuống, nhẹ giọng cười nói: “Mùi vị ngày hôm nay có chút đặc biệt! Giống như là thêm sơn tra ở bên trong.”

“Phu nhân ăn đi!” Kết Hương cười lên, “Nô tỳ chỉ bỏ vào một chút xíu —— Đây là học của Tứ phu nhân. Mấy ngày nay Lục thiếu gia không chịu ăn cơm, Tứ phu nhân đã nghĩ ra biện pháp này. Lại sợ ăn nhiều mà đói khiến đau dạ dày, mỗi cái chỉ bỏ vào ba quả sơn tra. Nô tỳ thấy khẩu vị của phu nhân mấy ngày hôm nay không tốt, nên bắt chiếc Tứ phu nhân làm chút cái này.”

Nhị phu nhân cười cười, lại chỉ ăn non nửa bát mứt thu lê, rồi đặt ở trong cái khay trên bàn.

“Khó ăn ạ?” Kết Hương bối rối có nên hay không bỏ chút đường phèn giống như trước đây là được.

“Ăn rất ngon!” Nhị phu nhân cười nói: “Chỉ là hiện tại ta không muốn ăn. Ngươi cầm ăn đi!”

Kết Hương đáp một tiếng, cúi đầu thu dọn bát thìa. Thấy Nhị phu nhân lại nhắm mắt nằm ở trên ghế túy ông, suy nghĩ một chút, nói: “Phu nhân, có phải là Cao thái thái nói gì đó không?”

Nhị phu nhân mở mắt, nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Kết Hương, trong lòng ấm áp.

Nàng nghĩ đến lời của Cao phu nhân trước khi đi.

“Ta cũng biết, lúc trước đại tẩu nhà muội lỡ hẹn thất ước, làm quá mức. Nhưng giờ đây đại tẩu muội cũng có chút hối hận rồi. Bằng không, ta cũng sẽ không lỗ mãng mà tới gặp muội. Chuyện của người lớn là chuyện của người lớn, liên lụy đến bọn trẻ là không được! Qua hai ngày nữa là tiết Trùng Dương, đại tẩu muội muốn ở trong nhà mở tiệc tiếp đãi Thái phu nhân và Tứ phu nhân, mượn cơ hội này xin lỗi Thái phu nhân và Tứ phu nhân!”

Nhị phu nhân chỉ vào cái ghế con ở bên cạnh, nói: “Chúng ta ngồi xuống nói chuyện một chút.”

Tim Kết Hương thấp thỏm không yên.

Nhị phu nhân cũng không phải cái loại người thích nói chuyện với người bên cạnh khi không có chuyện gì.

“Cao thái thái là muốn bảo ta ra mặt giúp đỡ nhắc lại chuyện hôn sự của Nhu Nột và Dụ ca nhi…” Nhị phu nhân nhìn ra bầu trời màu xanh lam bên ngoài khung cửa sổ bám đầy bụi, vẻ mặt lộ ra một chút buồn bã.

Chuyện năm đó, Kết Hương biết rõ.

“Cũng hay!” Nghe vậy Kết Hương không khỏi nhảy nhót, chuyện hôn nhân của Đại công tử và Nhị tiểu thư Hạng gia dần dần trở thành tâm bệnh của Nhị phu nhân, “Bởi vì như vậy, cũng có thể bù đắp một chút tiếc nuối của phu nhân năm đó!” Nàng khát khao nói, “Tính tình của Nhị tiểu thư ôn hòa, nữ công may vá cực kỳ giỏi, gả tới đây nhất định sẽ lấy được sự hài lòng của mẹ chồng.”

Nhị phu nhân không có lên tiếng, trên mặt lại lộ ra mấy phần khổ sở.

Kết Hương sửng sốt, không khỏi chăm chú suy xét. Một hồi lâu sau mới châm chước nói: “Phu nhân đang sợ Tứ phu nhân không đồng ý sao?”

Nhị phu nhân nhẹ nhàng lắc đầu, thở dài nói: “Theo ý của ta, là không muốn lại xen vào chuyện này nữa. Nhưng nghĩ đến Nhu Nột, trong lòng lại cảm thấy có chút lo lắng. Nhưng năm đó Đại tẩu ta thất tín với người ta, sao ta tiện nhắc tới chuyện này ở trước mặt Tứ phu nhân!”

Ý chính là đang còn muốn ở trước mặt Tứ phu nhân nhắc đến chuyện này!

Nếu không sao lại có thể lo được lo mất, bộ dáng khó mà quyết định được như vậy?

Kết Hương giúp Nhị phu nhân nghĩ kế: “Nếu không, cùng Thái phu nhân nói một chút? Thái phu nhân ban đầu cũng không quá muốn kết thành việc nhân duyên này? Hơn nữa Thái phu nhân đối với phu nhân......”

Lời này của Kết Hương còn chưa nói xong đã gặp phải sự phản đối của Nhị phu nhân, “Dù sao Thái phu nhân cũng là tổ mẫu, sao có thể bỏ qua Tứ gia và Tứ phu nhân để một mình quyết định chuyện hôn nhân của Dụ ca nhi? Cứ cho là Tứ phu nhân vì ngại chữ ‘Hiếu’ mà đồng ý mối nhân duyên này, cũng là không hợp lễ, chỉ làm cho Thái phu nhân khó xử thêm mà thôi! Huống chi từ sau khi sức khỏe của Tứ phu nhân chuyển biến tốt lên, Thái phu nhân cũng không có nhúng tay vào chuyện trong nội viện, một là Tứ phu nhân có năng lực chủ trì việc bếp núc, hai cũng là muốn danh chính ngôn thuận mọi chuyện trong nhà. Phải biết, bây giờ chúng ta cũng đều là trưởng bối rồi. Trên không nghiêm, dưới ắt loạn. Chuyện này tuyệt đối không làm được!”

Kết Hương không khỏi vội vàng bật dậy: “Vậy, vậy chuyện hôn nhân của Nhị tiểu thư, cứ như vậy sao?” Cảm thấy có chút đáng tiếc.

Nhị phu nhân trầm mặc một hồi lâu.

“Ta sẽ suy nghĩ cẩn thận lại một chút…..” Giọng nói hơi có chút bất đắc dĩ.

Nhưng ngày hôm sau, sau khi vấn an cho Thái phu nhân, trên đường trở về, nàng bất tri bất giác đi tới cửa viện của Thập Nhất Nương.

Tiểu nha hoàn thấy lập tức chạy vào thông báo. Thập Nhất Nương cũng nhanh ra đón: “Sao Nhị tẩu lại có thời gian rảnh rỗi đến nơi này của ta ngồi thế nhỉ?! Mau mời đi!”

Cẩn ca nhi nhỏ bé giống như cái đuôi theo sát ở phía sau lưng mẫu thân, thò đầu ra tò mò nhìn Nhị phu nhân.

Nhị phu nhân không khỏi bật cười một tiếng, tâm tình thư thái đi không ít.

Nàng đưa tay ra muốn sờ sờ đầu Cẩn ca nhi. Cẩn ca nhi lại bất chợt tránh né, trốn ở sau lưng mẫu thân.

“Nhị tẩu vào trong nhà ngồi một chút!” Thập Nhất Nương áy náy nói, “Cẩn ca nhi có chút bướng bỉnh.”

Không biết tại sao, Cẩn ca nhi lại giống như có chút sợ Nhị phu nhân, thấy cậu nhóc luôn luôn có chút kiêng kỵ.

“Trẻ con, đều như vậy!” Nhị phu nhân nhàn nhạt cười, cùng Thập Nhất Nương vào phòng.

Hai người uống trà, Nhị phu nhân nói đến chuyện Vương Cửu Bảo bị hành hình, rất là cảm thán.

Ở một bên hầu hạ, thần sắc của Trúc Hương có chút khác lạ.

Phụ nhân trong nhà, nói gì không nói, lại nói đến chuyện này?

Cũng may từ trước tới giờ Thập Nhất Nương luôn thường cùng người khác thảo luận chuyện quốc gia đại sự, không có cảm thấy khác thường. Chẳng qua là ở trong lòng âm thầm suy đoán mục đích tới đây của Nhị phu nhân. Nhưng cho tới tận lúc Nhị phu nhân ra về, nàng cũng không nghe ra.

Buổi tối nói chuyện với Từ Lệnh Nghi, nhắc tới: “Chàng nói, Nhị tẩu nghĩ gì mà nói với thiếp những chuyện này? Thiếp thấy bộ dáng của Nhị tẩu, không giống như biết chuyện của hai đứa trẻ!” Nói xong, nhìn Từ Lệnh Nghi một cái.

Từ Lệnh Nghi nhéo cái mũi của nàng một cái: “Có nàng đi theo để tâm là đủ rồi, sao ta lại có thể kéo Nhị tẩu xuống nước được!”

“Thì ra mệnh của thiếp chính là mệnh vất vả, Nhị tẩu chính là người phú quý!” Thập Nhất Nương trêu đùa Từ Lệnh Nghi.

“Ai bảo nàng gả cho ta!” Từ Lệnh Nghi cười ôm Thập Nhất Nương vào trong ngực, “Chỉ có thể đi theo ta, cùng nhau vất vả!”

Thập Nhất Nương nằm ở trong ngực hắn cười.

Từ Lệnh Nghi nói: “Nhị tẩu có chí hướng cao xa, đáng tiếc thân là nữ nhi. Nhị ca lại qua đời, lại luôn ở một chỗ, khó tránh khỏi có chút cô quạnh. Nếu Nhị tẩu muốn nói chuyện với nàng, mặc kệ nàng thích hay không thích, cứ nghe là được rồi.”

“Thiếp biết mà!” Thập Nhất Nương vùi đầu vào trong ngực Từ Lệnh Nghi, “Chỉ là cảm thấy có chút kỳ lạ thôi.”

Từ Lệnh Nghi lại nhắc tới Từ Tự Dụ: “….Huyện học làm sao so được với thư viện Cẩn Tập. Chờ đưa lễ đầy tháng tới cho Trinh tỷ nhi ở bên kia, sẽ bảo Dụ ca nhi trở về Nhạc An. Tranh thủ tham gia kỳ thi hương năm sau, nàng thừa dịp mấy ngày này quyết định chuyện hôn nhân của con nó đi. Thành gia thất rồi, con nó cũng an tâm đọc sách, chúng ta cũng có thể toàn tâm toàn ý chuẩn bị cưới xin cho Truân ca nhi!”

“Người làm mai rất nhiều, muốn chọn ra một nhà vừa ý lại có chút khó khăn…..” Thập Nhất Nương và Từ Lệnh Nghi thì thào bàn bạc, tạm thời ném chuyện Nhị phu nhân tới chơi sang một bên…..

*******************************

Nhị phu nhân trở lại Thiều Hoa Viện, không khỏi có chút hối hận, muốn tìm một cái cớ đi tới chỗ Thập Nhất Nương một chuyến, ai ngờ thiệp mời của Hạng thái thái lại tới trước.

Thái phu nhân nhìn thoáng qua một cái, liền đưa thiệp đỏ rắc vàng đưa cho Thập Nhất Nương: “Con xem rồi đi dự tiệc! Ta đã lớn tuổi, cứ để ta vụng trộm làm một người lười là được!” Sau đó cười ha ha, nhìn Cẩn ca nhi và Sân ca nhi tay chân vụng về đi theo phía sau Cẩn ca nhi, đang cầm phấn vẽ vời ở trên gạch xanh sáng như gương, nói: “Nương bây giờ ấy à, sẽ ở trong nhà trông hai bảo bối nghịch ngợm này, các con cũng có thể buông tay buông chân đi chơi!”

Thập Nhất Nương vốn nghĩ là quan hệ giữa Thái phu nhân và Nhị phu nhân không giống mẹ chồng nàng dâu bình thường. Hạng gia mời khách, Thái phu nhân chín phần mười là sẽ đi, bây giờ mới đưa thiệp mời tới cho Thái phu nhân xem. Nghe vậy không khỏi có chút ngoài ý muốn, nói: “Ngày đó Hầu gia hẹn Đậu các lão và Lương các lão cùng nhóm người Vương đại nhân tới Tây Sơn đi leo núi, muốn con chuẩn bị ít thức ăn. Chỉ sợ cũng không được rảnh rỗi. Hay là, để Ngũ đệ muội đi cùng Nhị tẩu một chuyến?”

Thái phu nhân gật đầu.

Chờ tới lúc Ngũ phu nhân tới vấn an, thì nói một tiếng.

Ngũ phu nhân lộ ra vẻ khó xử: “Con đã đồng ý với phụ thân, dẫn mấy đứa nhỏ trở về nhà một chuyến!”

Thái phu nhân và Tôn lão hầu gia chênh lệch tuổi tác không nhiều, có thể hiểu được Tôn lão hầu sống không được bao lâu, muốn ở những năm mình còn sống gặp con gái, con rể, cháu ngoại trai, cháu ngoại gái, tâm tình sẽ vui nhiều hơn một chút.Vì thế đối với Ngũ phu nhân ở trên phương diện này đặc biệt khoan dung.

“Đi đi!” Thái phu nhân cười nói, “Chỉ huy sứ Chiết Giang vốn là tùy tùng của lão hầu gia, lần này khẳng định lại đưa tới tặng cua béo. Lúc trở về nhớ mang hai sọt để chúng ta nếm thử đồ tươi mới.”

Ngũ phu nhân vui vẻ mà nhận lời, hỏi Thập Nhất Nương: “Tứ tẩu muốn cái gì? Cha muội còn có bộ hạ làm Tham tướng ở Kim Hoa, hàng năm đều đưa tới rất nhiều rượu Kim Hoa ngon, muội cũng mang mấy vò về cho Tứ tẩu nhé? Mình ăn hay tặng người, đều được!”

“Vậy tẩu sẽ không khách khí nữa!” Thập Nhất Nương cười, nhưng trong lòng lại dấy lên nỗi buồn, chẳng lẽ thật sự để cho Nhị phu nhân đi dự tiệc một mình sao?

Nàng không thể làm gì khác hơn là phân phó Trúc Hương chuẩn bị ăn mặc, đến ngày tết Trùng Dương, từ sáng sớm đã thức dậy chuẩn bị đồ của Từ Lệnh Nghi, sau đó bế Cẩn ca nhi ôm tới chỗ Thái phu nhân: “Con dùng cơm trưa xong sẽ trở về!”

“Không sao, không sao!” Thái phu nhân cười nói, “Khó khăn lắm mới được đi ra ngoài một chuyến, uống chút rượu, thưởng cúc. Dùng bữa tối sau đó trở về cũng không sao cả. Cẩn ca nhi của chúng ta đi theo tổ mẫu, cũng hết sức vui vẻ, phải không, Cẩn ca nhi?”

Mấy ngày hôm nay Cẩn ca nhi thích ở trên nền nhà trong phòng của Thái phu nhân vẽ tranh. Có lúc Thập Nhất Nương muốn nói cậu nhóc hai câu, bảo con muốn vẽ thì về phòng mình mà vẽ. Thái phu nhân lại không cho là đúng, đặc biệt phái một nha hoàn chuyên cầm khăn đứng ở một bên lau phấn vẽ, bảo đảm Cẩn ca nhi bất cứ lúc nào cũng có chỗ để vẽ, còn bàn bạc xem nền nhà ở dưới mái hiên phía sau cũng đổi thành loại gạch xanh này, để cho Cẩn ca nhi vẽ vời. Cẩn ca nhi càng hăng hái, nghe thấy tổ mẫu hỏi mình, lập tức gật đầu: “Con chơi với tổ mẫu!” Ước gì Thập Nhất Nương đi nhanh một chút.

Thập Nhất Nương dở khóc dở cười, cùng Nhị phu nhân đi tới Hạng gia.

Vừa xuống xe ngựa, nàng đã nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của Hạng thái thái và Cao thái thái đang đứng ở trước cửa thùy hoa.

“Thật là, lại làm cho muội phải chờ rồi!” Nàng nhiệt tình mà tiến lên kéo tay Thập Nhất Nương, sau đó vươn cổ nhìn về phía sau lưng nàng, “Thái phu nhân đâu?” Thấy phía sau chỉ có một chiếc xe ngựa, bà tử đi theo xe đang đỡ Nhị phu nhân xuống xe, hơi sững sờ, nói. “Sao vậy, Thái phu nhân không tới cùng sao?”

“Nương lớn tuổi rồi, hôm nay trời lại nóng.” Thập Nhất Nương cười nói, “Hầu gia khuyên ở trong nhà.”

“Thời tiết hôm nay nóng hơn một chút!” Cao thái thái cười, mời Thập Nhất Nương và Nhị phu nhân vào nhà. Chị dâu em chồng hai người cũng không bởi vì Thái phu nhân vắng mặt mà không thoải mái.

Thập Nhất Nương âm thầm kỳ lạ.