Băng qua dòng người cuộn trào mãnh liệt trên đường phố. Hai người Tiêu Viêm sau khi vòng vo gần nửa vòng mới dần dần đi tới vị trí trung tâm Mặc gia.
Đứng ở cuối khu phố, Tiêu Viêm nhìn Mặc gia tổng bộ kín đáo như một toà thành trì cỡ nhỏ, nhịn không được lắc đầu, Mặc gia không hổ là gia tộc phía đông tỉnh có thế lực cường đại nhất Gia Mã đế quốc.Chỉ với pháo đài phòng vệ sâm nghiêm như thế này, phải tiêu tốn vào đó không ít tiền tài để tu kiến.
Tại nơi vách tường cao chót vót,cứ cách mỗi mười thước lại có một chốt phòng ngự tuần tra. Tại vài chỗ khe hở, Tiêu Viên có thể mơ hồ nhìn thấy nhiều mũi tên bén nhọn, dưới ánh mặt trời loé lên quang mang dày đặc.
Linh hồn lực từ các chốt trên pháo đài quét qua, Tiêu Viêm cảm nhận được, tại mỗi góc chết trên các pháo đài chí ít có bố trí hơn mười ánh mắt phong toả khó có thể nhìn thấy nhìn ra đường. Nếu muốn từ trên không tiến vào, sợ rằng những mũi tên ẩn trong bóng tối kia, lập tức sẽ bị bắn thành con nhím.
"Hắc hắc.Phòng vệ thật sâm nghiêm a, xem ra muốn không tạo ra kinh động mà mà lẻn được vào, thực sự có điểm phiền phức." . Ánh mắt đảo qua những chốt gác trên toà thành, Hải Ba Đông, thoáng có chút kinh ngạc nói.
"Xác thực có chút phiền phức" . Tiêu Viêm hơi gật đầu. Có thể là do nguyên cớ hôm nay là ngày đại thọ của Mặc Thừa, lực lượng phòng vệ của thành trì gia tăng thêm mấy lần. Tại đây gần như canh phòng kín không một kẽ hở, Tiêu Viêm và Hải Ba Đông muốn thần không biết, quỷ không hay tiến vào quả thực có chút khó khăn.
" Nếu không được thì ta di kiếm hai cái thiếp mời?" Hải Ba Dông nhíu mày nói.
" Ha hả, với một thân bộ dáng của chúng ta, vừa nhìn là biết kẻ bất thiện, cho dù có thiếp mời, người ta còn không điều tra thân phận của chúng ta trước sao,cũng sẽ không mặc kệ cho chúng ta đi vào" . Tiêu Viêm lắc dầu cười, ánh mắt dừng ở đại môn Mặc gia, chỗ dòng người ăn mừng cực kì náo nhiệt. Một lát sau, chuyển hướng đi đến một hẻm nhỏ hẻo lánh, Hải Ba Đông quay lại phất phất tay nói: "Đi theo ta" .
Hai người tiến vào con đường nhỏ. Cuối cùng vòng vo ngoài Mặc gia khoảng nửa vòng, sau đó dừng lại tại một chỗ yên tĩnh.Nơi này là một giải đất khá hẻo lánh, lượng người lui tới cực ít, trên tường thành tuy rằng cũng có thủ vệ tuần tra, bất quá so với phía mặt ngoài, phòng ngự nơi này không nghi ngờ là bạc nhược hơn rất nhiều.
Đứng dưới bóng một đại thụ xanh um râm mát, Tiêu Viêm lắc đầu, lẳng lặng nhìn lên,trên tường thành thủ vệ đang đan xen đi lại. Hồi lâu, mũi chân bỗng nhiên điểm trên mặt đất, thân hình hoá thành một bóng đen như thiểm điện phóng lên trên tường thành, cánh tay cấp tốc huy động, thanh sắc hoả diễm từ giữa ngón tay phóng ra, nhanh chóng mà chuẩn xác bắn trúng mấy tên thủ vệ tuần tra đang đan xen qua lại.
Thanh Liên địa tâm hoả nhiệt độ nóng cháy, làm cho mấy tên thủ vệ ngay cả phát ra vài tiếng kêu thảm thiễt cũng không được, chỉ là một tiếng vang lên nho nhỏ,liền biến thành một đống tro tàn cháy đen.
Lạnh nhạt nhìn đám tro tàn trên mặt đất. Tay áo Tiêu Viêm khẽ huy động, một luồng kình phong phóng ra đem đám tro tàn quét sạch sẽ.
Sau khi Tiêu Viêm dọn dẹp hiện trường hoàn tất. Hải Ba Đông cũng chỉ lặng lẽ lắc đầu, hai người liếc mắt nhìn nhau, đều nhanh chóng nhảy xuống dưới tường thành.Tránh thoát khỏi đội ngũ tuần tra hầu như không hề gián đoạn, thân hình hoá thành hai bóng đen, xuyên qua phòng ốc như những bóng ma.
" Ngươi dự định tìm như thế nào? Mặc gia lớn như vậy, nếu nói là không có một ít mật thất, chỉ sợ ngươi cũng sẽ không tin, cứ như vậy tiếp tục tìm thì ngày nào mới tìm ra?" . Thân thể lui vào giữa một chỗ góc tối, khí tức toàn thân Hải Ba Đông lúc này hoàn toàn được thu liễm, lại nhờ sự che dấu dưới hắc bào, cho dù hiện tai rõ ràng lộ dưới ban ngày, vẫn như cũ che dấu, ẩn nấp cực kì hoàn mỹ. Nhìn bộ dáng thành thạo này, rõ ràng trước kia hắn cũng đã từng trải qua những chuyện như thế này,nhìn xung quanh phòng ốc san sát, bất đắc dĩ nói.
"Ta từng cùng Thanh Lân ở chung một đoạn thời gian, cho nên đối với khí tức của nàng có chút quen thuộc, đợi ta dùng linh hồn lực dò xét Mặc gia, chỉ cần không phải là chỗ nào đó ở vị trí ngầm sâu dưới mặt đất, hẳn là ta có thể phát hiện ra" . Tiêu Viêm trầm ngâm nói.
" Linh hồn lực của ta tuy rằng cũng không yếu, bất quá so không nổi với luyện duợc sư các ngươi, vì vậy vịêc dò xét chỉ có thể giao cho ngươi thôi." Hải Ba Đông nói.
" Ân, Chú ý giúp ta một chút tình huống xung quanh" Hơi gật đầu, Tiêu Viêm khép hờ đôi mắt. Một cỗ linh hồn lực hùng hồn của dược lão, nhanh chóng từ trong thân thể phát ra, sau đó như sóng gợn,ba động nhanh chóng lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Sau khi linh hồn lực tràn ra, một màn ảnh tượng xung quanh nhanh chóng hiện lên trong đầu Tiêu Viêm, bất quá cũng không phát hiện ra tung tích Thanh Lân.
Theo phạm vi linh hồn lực lượng khuếch tán ngày càng rộng, vùng xung quanh lông mày của Tiêu Viêm cũng càng dần càng nhăn lại.Sau một lúc lâu,không có một chút kết quả nào. Đành phải đem linh hồn lực đang khuếch tán thu hồi lại, sau đó tỉ mỉ phân tích hoàn cảnh xung quanh.
Bởi cần tìm kiếm chính xác, vì vậy phạm vi bao phủ của linh hồn lưc cũng giảm bớt dần, do đó hắn cũng phải tuỳ thời di động thân hình,mới có thể dùng linh hồn lực không ngừng dò xét các địa phương khác.
Tìm kiếm, sau khi cố gắng gần nửa giờ. Rốt cuộc sắc mặt Tiêu Viêm trầm lại rồi mở mắt.
" Mặc gia hắn là có mật thất rất khó có thể phát hiện ra, nếu không, ta tìm kiếm tỉ mỉ từng vị trí một như vậy, không có khả năng một chút tung tích cũng không phát hiện" . Con mắt Tiêu Viêm nhìn xuyên qua khe tường,nhìn đám thủ vệ với vũ trang hạng nặng đang tuần tra bên ngoài, thanh âm trầm thấp nói.
Hải Ba Đông vuốt chòm râu thoáng đã có chút hoa râm, liếc nhìn thần sắc của TiêuViêm,ngập ngừng nói " Mặc gia có thể hay không đã chiếm được đồ vật cần tìm nên đã giết Thanh Lân cô nương."
Khoé miệng nhanh chóng co quắp vài cái. Tiêu Viêm hít sâu một hơi, trong đầu lần thứ hai hiện lên hình bóng một tiểu cô nương nhút nhát cùng vơi dáng dấp làm cho người ta động lòng và thương cảm. Khoé miệng nhếch lên, điềm nhiên nói: "Nếu thực sự là như vây, ta không ngại huyết tẩy Mặc gia"
Nhìn vẻ mặt lạnh lẽo của Tiêu Viêm, Hải Ba Đông bất dắc dĩ lắc đầu, cũng chỉ duy trì trầm mặc không hề mở miệng thúc giục.
Tiêu Viêm vẻ mặt âm trầm nghiêng dựa vào tường, hắn không cam lòng, lần thứ hai dùng linh hồn lực lượng của dược lão tỉ mỉ tìm tòi một vòng, nhưng vẫn như cũ không hề có kết quả.
Nhìn Tiêu Viêm đang cố gắng tìm kiếm, sắc mặt càng lúc càng âm trầm, Hải Ba Đông lắc đầu nói: "Quên đi, trực tiếp động thủ, bắt sống Mặc Thừa,đánh cho một trận sống chết, ta nghĩ nên như vậy."
Nghe vậy, Tiêu Viêm nhẹ thở một hơi, nắm tay siết chặt trong tay áo bào. Sau một lúc lâu, hơi gật đầu, âm lãnh nhẹ giọng nói: " cũng tốt, trực tiếp động thủ đi"
Đưa tay ra dấu, tay áo bào Tiêu Viêm khẽ huy động, đầu ngón chân đạp nhẹ mặt đất, thân hình giống như đại bàng nhẹ nhàng vọt lên đỉnh dãy phòng ốc, ánh mắt đảo qua bốn phía xác định vị trí, nhìn lướt qua các chốt canh đối diện,thân hình liền tựa tia chớp hướng phía trung ương đại điện lướt tới, ngay sau đó Hải Ba Đông cũng động thân hình, tựa lá rụng bay trong gió nhẹ,phiêu phiêu bám ngay phía sau.
Tăng tốc độ lên tới cực hạn, Tiêu Viêm cùng Hải Ba Đông mơ hồ giống như biến thành hai đạo hắc tuyến, trong thời gian ngắn, như thiểm điện vọt qua khoảng cách trăm mét. Mà ở dưới các phòng ốc, thủ vệ tuần tra chỉ có thể cảm giác được một luồng quái phong bỗng nhiên thổi qua, đợi đến khi bọn họ cảnh giác ngẩng đầu thì ngay cả quỷ ảnh cũng không phát giác.
Mật thất hơi có chút ánh sáng mờ mờ, vài bóng người đang ngồi bên trong.
" Mặc Lâm, sự tình chuẩn bị ra sao rồi?" Trên ghế chủ vị, một lão giả tóc hoa râm, áo bào mầu xám, trầm thấp mở miệng nói.
" Đại trưởng lão, đã xác định được tiểu cô nương đó đúng thật là " Bích xà tam hoa đồng " trong truyền thuyết" . Một vị trung niên nam tử lên tiếng trả lời.
"Vậy là tốt rồi" Nghe vậy, con mắt lão giả sáng ngời, một nét hưng phấn không che giấu được như tia chớp xẹt qua khuôn mặt. Âm trầm cười nói: "Không nghĩ tới lần này Mặc gia lại may mắn như vậy,không thể ngờ có thể gặp được Bích xà tam hoa đồng còn chưa thành thục"
"Đại trưởng lão, bích xà tam hoa đồng kia có thực sự thần kì như trong truyền thuyết?" Vị nam tử trung niên vừa nãy thấp giọng hỏi.
"Hắc hắc, nói không chừng còn không chỉ như vậy, các ngươi có nhìn thấy song đầu cự xà hộ thân của tiểu cô nương ấy không? Đó chính là thủ hộ thú cấp bậc đấu linh, nếu không phải nguyên nhân bởi vì Bích xà tam hoa đồng, các ngươi cho rằng nàng ta ngay cả đấu giả thực lực cũng không có, liệu có thể điều khiển được nó?" . Lão giả tham lam cười nói.
"Chỉ cần chúng ta có thể có được con mắt kia, sau đó rèn luyện nó đến thành thục thì Gia Mã đế quốc này còn có ai đám chống lại chúng ta? Đến lúc đó, cho dù là Vân Vận, ta cũng có thể dễ dàng đối mặt chống lại, cần gì tiếp tục dựa vào Vân Lam Tông? Hừ. Nếu có thể khiến các tỉnh dưới hàng năm nộp lên cung phụng khổng lồ kia, tốc độ phát triển của Mặc gia chúng ta, sợ rằng không ngừng lớn hơn xa thế nữa!" Bàn tay lão giả vỗ lên mặt bàn, vẻ măt không cam lòng nói.
Đối với ngôn ngữ phẫn nộ của lão giả, những người khác cũng không dám xen lời chỉ vội vàng gật đầu.
"Được rồi, người phái đi bên phía Thanh Mạc thành, có tin hồi báo chưa?Đã thanh trừ sạch sẽ Mạc Thiết dong binh đoàn kia rồi chứ.Chúng cùng với tiểu cô nương kia ở cùng một thời gian lâu như vậy, nói không chừng cũng phát hiện ra bí mật con mắt của nàng ta. Loại chuyện này, tuyệt đối không thể truyền ra, bởi vậy bọn họ phải chết!" Giống như nhớ tới cái gì đó, lão giả bỗng nhiên lành lùng nói.
"Ách! Còn chưa thấy gì, bất quá với năng lực của Mặc Nhiễm, chắc hẳn cũng nhanh thôi" . Một người chần chờ một lúc rồi trả lời.
"Truyền lệnh cho bọn họ làm nhanh nhanh một chút, sau khi đem Mạc Thiết dong binh doàn thanh trừ, tốt nhất là thần không biết quỷ không hay,giết cho bằng hết tất cả mọi thành viên của Mạc Thiết dong binh đoàn, chúng ta không thể lưu lại bất luận cái gì sơ sót" . Lão giả lạnh lùng nói.
"Dạ!"
"Ân" . Hơi gật đầu, bàn tay khô héo của lão giả nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn bỗng nhiên nói: "Ngày hôm qua, Mặc Lực có hồi báo về hai hắc bào nhân, các ngươi đã tìm hiểu được hành tung của bọn họ chưa?"
"Không có, hai người đó tựa hồ đột nhiên hiện ra, chúng ta không có bất cứ một chút tình báo nào về họ" . Vị trung niên vừa rồi cười khổ nói.
"Tận lực phái người chú ý bọn họ một chút. Suy nghĩ ra, hai ngươi đó có gì đó không hợp lý, chờ tiệc mừng ngày hôm nay hoàn thành, sẽ tiến hành nhổ tròng mắt của tiểu cô nương kia. Ta sợ đêm dài sẽ lắm mộng" . Lão giả nhíu nhíu mày âm lãnh nói.
"Vâng" . Trung niên nhân ứng thanh đáp. Thoáng có chút chần chờ nói: "Đại trưởng lão, Nạp Lan Yên Nhiên cũng tới Diêm thành" . Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
"Ân. Ta biết" . Lão giả gật đầu. Trong ánh mắt tỉ mỉ của lão giả xẹt qua một tia tinh quang nói _"Đành để Mặc Lê tốn ít điểm tâm tư lên Nạp Lan Yên Nhiên vậy, nếu có thể cùng nàng kết thành quan hệ, nhờ sự giúp đỡ của Nạp Lan gia tộc và Vân Lam Tông, địa vị Mặc gia chúng ta, cũng có thể lần thứ hai tăng lên. Đến lúc đó, phía Đông tỉnh, tam đại gia tộc khác, cũng không thể chống lại chúng ta.
" _ Như lời Mặc Lê nói, Nạp Lan Yên Nhiên hình như rất khó có thể chiếm phục,nàng ta ở cùng Vân Vận một thời gian khá lâu, cũng không còn giống như tiểu nha đầu ngây ngô vài năm trước nữa _"
" _ Đối phó với loại nữ nhân có tính tình cao ngạo, cái loại ôn hoà thủ đoạn của Mặc Lê cũng không có tác dụng gì lớn, bảo hắn động đầu óc đi.Chỉ cần có thể biến nữ nhân này thành dâu của Mặc gia, ta không phản đối hắn dùng thủ đoạn tam lưu gì cả _". Lão giả âm hiểm cười nói.
Nghe vậy, mấy người trong phòng đều phát ra một trận tục tĩu cười. Hiển nhiên, các thủ đoạn hạ lưu này, bọn họ thân là nam nhân cũng cực kì rõ ràng.
" _ Được rồi. bên ngoài còn cần ta chủ trì đại cục. Hôm nay các người phân phó thủ hạ chú ý nhiều hơn, mặt khác, địa phương giam giữ tiểu cô nương, cũng phải phái nhiều người nghiêm cẩn tuần tra, không thể để phát sinh sai lầm gì trong khoảng thời gian này _". Lão giả trầm trọng phân phó.
" _ Rõ! _" Mấy người đồng thanh đáp, nhanh chóng đứng dậy rời khỏi gian phòng.
" _ Hừ. Vân Lam Tông, chờ xem, Mặc gia ta sớm muộn có một ngày nuốt gọn các ngươi từ đông sang tây.Ta sẽ nhổ sạch." Trong căn phòng u ám, diện mục lão giả vặn vẹo, mơ hồ lộ ra dữ tợn.