Nửa tháng thăng lên bốn đoạn đấu khí, nửa tháng tiếp theo tấn thăng lên năm đoạn, loại tốc độ tu luyện này thật lạ thường, cho dù là Tiêu Viêm trước kia chỉ sợ cũng không mong theo kịp.
Tuy nói mỗi lần thăng cấp một đoạn đấu khí mức độ khó khăn sẽ tuỳ theo mà gia tăng, bất quá xem lại tốc độ hiện tại, Tiêu Viêm nghĩ rằng mất một năm để tu luyện đến đoạn đấu khí thứ bảy cũng không phải là một chuyện quá mức khó khăn.
Đương nhiên, điều kiện kiên quyết là phải có sung túc trúc cơ linh dịch, nếu không Tiêu Viêm còn chưa tu luyện đến bảy đoạn đấu khí, liền bị đánh đến trọng thương mà chêt trong huấn luyện của Dược lão. Dù sao, nếu không có công hiệu chữa trị của trúc cơ linh dịch, chỉ dựa vào xương cốt yếu ớt hiện tại của thân thể Tiêu Viêm, ngoại trừ trong cơ thể ngưng tụ quá nhiều máu đông mà tạo thành tử vong ở ngoài, cũng không có con đường thứ hai có thể đi.
Cho nên việc trước mắt Tiêu Viêm cần làm nhất đó là tiếp tục mua tài liệu, sau đó luyện chế trúc cơ linh dịch, lại nói tựa hồ rất đơn giản như vậy, nhưng Tiêu viêm cũng gặp phải một nan đề không nhỏ... Hắn không còn bao nhiêu tiền.
Ngồi ở trên giường, khuôn mặt của Tiêu Viêm tràn đầy cười khổ, không nghĩ tới chính mình sẽ bị bức tới bộ dáng này, liền tính toán một chút... Lần trước mua tài liệu vẫn dư tiền, còn hơn chín trăm kim tệ, dùng số tiền này để mua tài liệu chất lượng như lần trước, rõ ràng đã không đủ.
Chống cằm tư lự một lát, con mắt Tiêu Viêm đảo tròn, bỗng nhiên lên tiếng hỏi: "Lão sư, Tử diệp lan thảo hoặc Tẩy cốt hoa có thể dùng thấp đi một chút năm phần không?"
_"Được chứ, bất quá như vậy dược lực liền kém đi, phối phương trúc cơ linh dịch ta cho ngươi chính là thích hợp nhất để luyện chế đó. Thanh âm Dược lão từ trong giới chỉ truyền ra.
Trợn mắt lên nhìn, Tiêu Viêm khẽ cười nói: " _ Không quan hệ, lần này hãy dùng tài liệu kém cỏi nhất để luyện chế đi. _"
" _ _ _ _ _ Kém cỏi nhất? Hiệu lực kém như thế, ngươi có thể cần nửa năm mới có thể đột phá đoạn đấu khí tiếp theo. _" Thanh âm Dược lão mang theo chút bất mãn, lúc nói vậy hắn đã nhíu mày.
" _ Tiền không đủ sao? Đi tìm tiểu nha đầu kia đi, xem bối cảnh của nàng ta, cho ngươi mấy vạn kim tệ chỉ là việc nhỏ mà thôi, nếu không được thì lại tìm phụ thân ngươi, cần gì phải làm yếu đi dược lực làm trì hoãn tu luyện của chính mình... _"
Nghe đề nghị của Dược lão, Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu: " _ Ngươi coi lòng tự tôn của ta chỉ như con quỷ đói thôi sao, sao có thể năm lần bảy lượt đi tìm nữ hài tử vay tiền. Phụ thân ta cũng tính qua, trốn ông ta đã hai tháng, vạn nhất tìm ông ta đòi tiền, ông ta truy cứu tới chẳng phải là đem lão sư ngài tiết lộ ra ngoài sao. _"
" _ _ _ _ _ Lão sư, trúc cơ linh dịch này người khác có thể phối chế không _" Làm như nhớ tới điều gì đó, Tiêu Viêm bỗng nhiên nhíu mày hỏi.
" _ Hắc hắc, tiểu tử kia,trên đấu khí đại lục, lượng dược tài nhiều không đếm xuể, muốn phối chế ra đan dược hiệu quả khác nhau, phải dựa vào vô số chủng tài liệu bên trong, lựa chọn kĩ càng mới có thể luyện chế được năng lượng dược tài cuồng bạo bên trong ma tinh, như vậy mới có thể thành công luyện chế ra đan dược mà ngươi cần,nếu mà kết hợp lung tung, lò và đan hỏng thật ra cũng chỉ là việc nhỏ, vạn nhất gặp phải phản phệ, hắc hắc… _"
Nói đến chỗ này, âm thanh Dược lão cười cười, mới nói tiếp: " _ Trúc cơ linh dịch này, là ta ước chừng thực nghiệm nhiều năm, mới ngưng luyện ra được phương thuốc, đương nhiên người khác làm bậy bạ cũng có thể làm ra được phương thuốc này, chẳng qua xác suất này thật sự quá nhỏ _"
" _ _ _ _ _ Còn nữa, tại bên trong quá trình luyện chế, phân lượng cùng độ dung hợp của ba loại tài liệu, độ lớn của ngọn lửa, mấy cái này đều cần vô số lần thực nghiệm cùng với linh hồn cảm giác lực siêu cường mới có thể nắm chắc, bằng không ngươi nghĩ vì cái gì mỗi vị luyện dược sư đều cần một tay lão sư chỉ dạy? Muốn trở thành một vị luyện dược sư cường đại, không có danh sư chỉ điểm, cơ bản là không thể, bằng không, thực nghiệm phương thuốc vẻ vang này cũng có thể tiêu phí thời gian cả đời ngươi. _"
" _ _ _ _ _ Cho nên, cả đấu khí đại lục ta không dám nói, bất quá tại Gia Mã đế quốc này ta có thể đánh cuộc, không ai có thể luyện chế ra trúc cơ linh dịch giống ta!" Nói đến chỗ này, trong giọng nói Dược lão ẩn chứa một chút kiêu ngạo.
Có chút khiếp sợ trình độ phức tạp của trúc cơ linh dịch này, Tiêu Viêm theo bản năng khẽ liếm môi. Lúc trước xem Dược lão luyện chế phát hiện tựa hồ như rất đơn giản, tới hiện tại mới biết được luyện chế đan dược, chút điểm bề ngoài nhìn thấy đó chỉ là một điểm bì mao mà thôi.
Thế giới luyện dược sư quả nhiên khó lường, chẳng trách trở thành chức nghiệp cao quý nhất trên đấu khí đại lục.
Khiếp sợ qua đi, Tiêu viêm trong lòng có chút hoan hỉ, liếm môi theo bản năng nói: "Lão sư, ta cũng không muốn dùng trúc cơ linh dịch kém cỏi nhất để tu luyện, ta định đem đến hội đấu giá để đấu giá thôi, hiện trong tay cũng không dư dật, đợi tiền tới tay, chúng ta liền mua tài liệu tốt nhất, dù sao luyện chế trúc cơ linh dịch, đối với ngài mà nói cũng bất quá chỉ là việc nhấc tay chi lao mà thôi, như thế nào? _"
" _ _ _ _ _ Như vậy thì... tùy ngươi đi, luyện dược sư đấu giá đan dược của chính mình cũng không phải việc đáng ngạc nhiên. Hơn nữa trúc cơ linh dịch kia bất quá cũng chỉ là dược vật bồi dưỡng cấp thấp, bán đi cũng không sao." Thoáng trầm mặc một lúc, Dược lão như không có gì nói.
Nghe hắc lão gật đầu đáp ứng, Tiêu Viêm cười hắc hắc, liền thu thập đồ vật, nóng vội đi ra khỏi phòng.
Bởi vì lần này cũng không cần dược tài tốt, cho nên Tiêu Viêm tùy ý tại hàng dược tài chọn lựa lấy năm phần kém nhất tử diệp lan thảo cùng tẩy cốt hoa. Về phần ma tinh thuộc tính mộc, sau khi trải qua kiểm tra, mua một viên thanh mộc thử ma tinh với giá tiện nghi nhất.
Mua được dược tài cần thiết, Tiêu Viêm liền tìm một khách điếm, tránh ở trong đó để Dược lão ra tay luyện chế trúc cơ linh dịch.
Trúc cơ linh dịch lần này không chỉ có dược lực kém hơn lần trước rất nhiều, mà màu xanh phỉ thúy trong suốt cũng biến thành màu xanh lục... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Đem số trúc cơ linh dịch lớn bằng nửa nắm tay thu vào trong bạch ngọc tiểu bình lần trước mua được, Tiêu Viêm lúc này mới an tâm thở ra một hơi
Cầm bình ngọc cất cẩn thận trên người, Tiêu Viêm rời khỏi khách điếm,
Bước như bay đến hội đấu giá lớn nhất Ô thản thành.