Người dịch: Workman
-oOo-
Quán chủ ở ‘Hồng’ bên kia trầm mặc trong khoảnh khắc, rồi mới không kìm được hỏi:
- Ngươi nói là Lý Diệu bị La Phong giết rồi à?
- Dạ, quán chủ.
Liễu Hà cũng cảm thấy rất mù mờ.
La Phong mặc dù có thể khống chế mười sáu thanh ám khí, nhưng dù lợi hại tới đâu, một tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao cho dù có thể sánh ngang với cường giả cấp ‘Nghị sĩ’, nhưng muốn đánh chết? Quả thực là nằm mơ! Nếu không phải đã tận mắt thấy, Liễu Hà cũng căn bản không thể tin.
- Quán chủ, ta xác nhận ta thấy rõ, La Phong khống chế Độn Thiên Toa nháy mắt hóa thành một đạo kim quang, bắn chết Lý Diệu.
Liễu Hà nói.
- Độn Thiên Toa? Kim quang?
Bên kia đồng hồ thông tin, Hồng hơi trầm ngâm, sau đó hạ lệnh:
- Liễu Hà, lập tức đưa La Phong về tổng bộ.
- Dạ!
Liễu Hà đáp.
- Còn nữa, lúc trước hẳn phi cơ chiến đấu thông minh của ngươi đã chép lại cảnh chiến đấu rồi chứ? Phát nó về cho ta.
Hồng ra lệnh.
- Dạ
Liễu Hà lập tức tuân lệnh.
Bên cạnh Liễu Hà, tuần sát sứ Lôi Điện Vũ Quán A Mộc Hãn cũng nói lại cho Lôi Thần việc này. Hai người Liễu Hà, A Mộc Hãn nhìn nhau, rồi đều quay đầu nhìn về phía La Phong giữa không trung bên ngoài. Cửa khoang đã mở ra!
“Lý Diệu bị ta giết rồi!” La Phong nhìn bầu trời vô tận, trong lòng thấy phức tạp vạn phần.
Từ sau khi luyện thành Độn Thiên Toa hình thái đầu tiên tầng thứ nhất, La Phong căn bản không để mắt vũ giả cấp hành tinh bậc một bình thường. Lý Diệu mặc dù đột phá, nhưng đến cả bộ đồ Hắc Thần cũng chẳng có, nên La Phong đương nhiên mười phần nắm chắc đánh chết Lý Diệu! Và thật sự đúng là trong nháy mắt đã đánh chết
La Phong cảm thấy tâm tình rất phức tạp.
Thù hận giữa Lý Diệu và mình đã xảy ra rất lâu.
Khi mình là một vũ giả mới ra đời thì Lý Diệu đã như một tòa núi lớn trước mặt mình, làm mình cảm thấy rất hoảng sợ. Từng bước một, khi mình trưởng thành, sức uy hiếp của Lý Diệu dần giảm xuống. Còn lần này vì việc của cha mẹ, mình mới giận dữ ép chết Lý Diệu! Còn lúc này mới đánh chết!
- La Phong. Nghĩ gì thế?.
- Ha ha, có phải là thoáng cái đánh chết Lý Diệu, có thành tựu rất lớn nên cảm động không?
Xa xa cửa khoang phi cơ chiến đấu thông minh đã mở, Liễu Hà hô to.
- Tới đây
La Phong cười, rồi đạp Độn Thiên Toa bay tới.
Vừa tiến vào bên trong khoang, lập tức cửa khoang đóng lại.
- Về lại tổng bộ
Liễu Hà hạ lệnh.
Chiếc phi cơ chiến đấu thông minh lập tức quay đầu nhanh chóng bay đi.
Trong khoang, La Phong có thể cảm giác được ánh mắt của hai người Liễu Hà, A Mộc Hãn nhìn mình đã khác hẳn, không khỏi cười:
- Liễu Hà, các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?.
- Lợi hại quá, lại có thể đánh chết vũ giả cấp nghị sĩ
Liễu Hà nhìn chằm chằm vào La Phong.
- Bội phục
A Mộc Hãn nói tiếng Hán không trôi chảy, còn giơ ngón tay cái lên.
- Không có gì, chỉ là tên Lý Diệu đó không có Bộ đồ Hắc Thần. Nếu có bộ đồ Hắc Thần, ta muốn giết chết hắn cũng rất khó khăn
La Phong mỉm cười.
Hai người Liễu Hà, A Mộc Hãn đều thầm giật mình. Trên địa cầu tổng cộng có bao nhiêu tồn tại trên cấp chiến thần chứ? Trên địa cầu tất cả các nghị sĩ khác chẳng ai có chiến tích giết chết được nghị sĩ cả.
Giết chết một cường giả nghị sĩ. Thế mà La Phong vẫn bình tĩnh như vậy ư?
Liễu Hà, A Mộc Hãn đương nhiên khiếp sợ về tâm tính của La Phong.
- Đánh chết cấp hành tinh bậc một?
La Phong trong lòng thầm lắc đầu.
Trên địa cầu, đây là một ‘chiến tích khó tin’! Nhưng trải qua di tích văn minh cổ, La Phong hiểu rõ, cường giả cấp hành tinh giữa vũ trụ mênh mông chỉ có thể xem như một ‘giới bình dân’ thôi. Mình tìm được truyền thừa nhập môn của Vẫn Mặc Tinh, nên đánh chết một cấp hành tinh bậc một đích xác không có gì đáng để kiêu ngạo.
Một lát sau, chiếc phi cơ chiến đấu thông minh cấp Càn Khôn từ từ đáp xuống sàn đáp. Ba vị nghị sĩ La Phong, Liễu Hà, A Mộc Hãn tiến vào kiến trúc hình phi thuyền khổng lồ.
- Các nghị sĩ khác đều đang ở yến hội sảnh bên kia
Liễu Hà cười nói:
- Qua bên này.
Được Liễu Hà dẫn đường, ba người La Phong chẳng mấy chốc đã đi tới yến hội sảnh.
Cánh cổng yến hội sảnh màu đỏ sậm, cao ba thước sáu, được chạm khắc tinh xảo, hai bên đứng hai người đón khách. Hai người đón khách khẽ khom mình hành lễ:
- Ba vị nghị sĩ, mời vào
Nói xong, họ đẩy cánh cổng vừa dày vừa nặng ra. Cánh cổng từ từ mở ra, tiếng thảo luận bên trong lập tức truyền ra ngoài.
La Phong, Liễu Hà, A Mộc Hãn đi thẳng vào.
Đặc biệt khi La Phong mặc quần áo đơn giản màu đen đi vào, tất cả tồn tại trên cấp chiến thần trong yến hội sảnh đều quay đầu nhìn lại, ánh mắt đều nhìn vào người La Phong.
- Hả?
La Phong hơi kinh hãi.
Trên ba mươi cường giả cấp hành tinh, nhìn chằm chằm vào mình?
- La Phong
- La Phong
Mấy tuần sát sứ Cực Hạn Vũ Quán như Vladimir, Vương Dụ đều mỉm cười tiến lên nghênh đón. Về phần các nghị sĩ khác đều ai nấy tốp năm tốp ba thấp giọng thảo luận. Nhưng đại đa số mọi người đều hình thành vòng cách âm chung quanh, đảm bảo thanh âm không truyền ra ngoài. Hiển nhiên việc họ thảo luận không thích hợp công khai.
- Khi La Phong phi hành đều phải đạp vũ khí, hiển nhiên còn chưa đột phá, vẫn là chiến thần đỉnh cao. Hắn là một tinh thần niệm sư chiến thần cao cấp đỉnh cao, lại bằng vào một đạo kim quang mà đánh chết Lý Diệu.
- La Phong nhất định là tìm được một vũ khí lợi hại cực kỳ đặc thù
Các nghị sĩ thấp giọng thảo luận với các hảo hữu của mình.
Lúc trước khi Lý Diệu đột phá, khiến cho mọi người đều khiếp sợ. Nhiều nghị sĩ đã chú ý tới chuyện này. Sau đó nghe nói Lý Diệu bị La Phong đánh chết! Nhiều nghị sĩ đương nhiên muốn biết đánh chết ra sao. Đối mặt với trên ba mươi nghị sĩ đều quan tâm tới việc này, Hồng và Lôi Thần cũng không thể gạt họ.
Do đó, đã chiếu đoạn La Phong đánh chết Lý Diệu lên.
Nhưng hai người Lôi Thần và Hồng cũng không đem đoạn video quay chậm ra, mà chiếu với tốc độ bình thường! Nên các nghị sĩ chỉ thấy, trước người La Phong lơ lửng một binh khí đặc thù, rồi nháy mắt hóa thành một đạo kim quang bắn nhanh ra ngoài, đánh Lý Diệu thành cám!
- Binh khí của La Phong có uy lực quá lớn.
- Hắn không phải đã từng ở di tích văn minh cổ số chín một năm lẻ ba tháng sao? Khẳng định là có thu hoạch. Binh khí đó phỏng chừng chính là lấy từ di tích văn minh cổ mà có được.
- Hắn là một chiến thần đỉnh cao, binh khí đã có thể phát huy ra uy lực ghê gớm như vậy, nếu một khi chính thức đột phá tới cấp nghị sĩ, khi dùng binh khí đó nhất định uy lực còn lớn hơn nữa.
Đồ vật tốt như vậy làm người ta nóng mặt. Một tiểu hài tử cầm mớ tiền bạc đi trên đường cái, không bị người cướp mất tiền mới là việc lạ.
Cùng một đạo lý.
Đám nghị sĩ này xem ra nóng mắt với vũ khí đặc thù có thể hóa thành kim quang đó. Chỉ là La Phong không phải là tiểu hài tử, là một người đã có thể đánh chết cường giả nghị sĩ rồi! Do đó đám nghị sĩ đều tương đối đề phòng. Nhưng các nghị sĩ vẫn tương đối tự tin, vì họ khác với Lý Diệu.
Lúc Lý Diệu bị phán tội chết hắn không có bộ đồ Hắc Thần.
Còn tất cả nghị sĩ khác đều có bộ đồ Hắc Thần cả! Có bộ đồ Hắc Thần, năng lực phòng ngự thoáng cái được đề cao gấp mười lần.
La Phong và bốn vị tuần sát sứ khác đang đứng cùng nhau.
- Sao ta cảm giác có không ít nghị sĩ dùng ánh mắt nhìn ta không hợp lý lắm.
La Phong nói nhỏ.
- Ai bảo ngươi làm ầm ĩ như vậy chứ.
Tuần sát sứ họ Vương bên cạnh trầm thấp nói:
- Ngươi là một chiến thần đỉnh phong tinh thần niệm sư, có thể bằng vào một binh khí đánh chết vũ giả cấp nghị sĩ chính thức! Hiển nhiên binh khí đó rất lợi hại, ngươi nói xem, các nghị sĩ ai mà không thèm thuồng chứ? Chỉ là họ tương đối đề phòng mà thôi. Nhưng một khi có cơ hội, những người này phần lớn sẽ xuống tay.
La Phong phì cười.
Một đám nghị sĩ?
Mình thật sự không để mắt. Trên địa cầu, mục tiêu chính thức để mình cố gắng cũng chỉ có hai người Hồng và Lôi Thần! Về phần những người khác, thật chẳng ai đáng cả.
Lần này trở về, mình sẽ tiến hành ‘Cửu Cửu Đoạn Thần’, lên thẳng cấp hành tinh bậc một tinh thần niệm sư luôn! Đến lúc đó…
Cho dù một đám nghị sĩ tìm tới mình gây phiền phức cũng chỉ là chịu chết! Nhưng tin rằng đám nghị sĩ đó còn chưa có lá gan to như vậy.
- Ầm ầm
Cửa yến hội sảnh một lần nữa mở ra.
Mọi người quay đầu nhìn lại.
Nam tử áo đen Hồng và hòa thượng đầu trọc Lôi Thần, một trước một sau đi vào. Tất cả các nghị sĩ đều yên lặng, không ai dám nói nữa.
- Các vị.
Nam tử áo đen Hồng đưa ánh mắt lạnh giá đảo qua mọi người ở đây. Áp lực vô hình làm cho tất cả mọi người cảm giác thấy run sợ, không một chút năng lực phản kháng nào.
- Những gì các ngươi thảo luận vừa rồi ta đều nghe rành mạch cả. Không ngờ chỉ trên mười năm, mà đã có người quên việc Á Hãn năm đó rồi.
- Một đám phế vật!
Lôi Thần bên cạnh cũng cười lạnh một tiếng.
Các nghị sĩ sắc mặt trắng bệch. Sự kiện Á Hãn là năm đó, Hồng đã giận dữ đánh chết một vị nghị sĩ cường giả tên là Á Hãn.
Không chỉ riêng là Hồng!
Trên địa cầu, ngoài Hồng, giết chết cường giả nghị sĩ, còn có Lôi Thần! Đương nhiên hôm nay lại thêm một người nữa là La Phong. Nhưng khác với La Phong, Hồng và Lôi Thần đánh chết những nghị sĩ đều mặc bộ đồ Hắc Thần!
- Ta và Lôi Thần thành lập Chiến Thần Cung, để mọi người cùng nhau đoàn kết, hy vọng chư vị là tinh anh của nhân loại có thể giúp cho nhân loại sinh tồn mà cố gắng!
- Đoàn kết!
- Các ngươi phải nhớ kỹ hai từ này! Nếu không, cuộc chiến chủng tộc sinh tồn giữa nhân loại chúng ta và quái thú rất có thể là nhân loại chúng ta sẽ bị diệt vong.
Nam tử áo đen Hồng nói vẻ lạnh giá:
- Quái thú hải vực có số lượng gấp rất nhiều lần nhân loại chúng ta. Quái thú Vương cấp cũng nhiều hơn chúng ta, còn có hai đại quái thú hoàng giả!
Trong yến hội sảnh, La Phong nghe thế cả kinh “Quái thú hoàng giả? Hai con?”
Nhưng các nghị sĩ khác không ai kinh ngạc, hiển nhiên đều đã biết việc này.
- Đoàn kết là điều đầu tiên!
- Ta không muốn thấy những việc như Á Hãn, Lý Nam Thịnh lại phát sinh. Nếu phát sinh, ta và Lôi Thần không ngại diệt trừ họ. Người như vậy chỉ là con sâu làm rầu nồi canh!
Thanh âm nam tử áo đen Hồng lạnh lùng, làm tất cả đám nghị sĩ không ai dám lên tiếng.
- Về phần việc binh khí của La Phong, nó gọi là Độn Thiên Toa!
Đám nghị sĩ lắng tai nghe.
- Đây là do ta cho La Phong.
Nam tử áo đen Hồng lạnh lùng nói:
- Đương nhiên một là La Phong thiên phú rất tốt, hai là La Phong đem vô số thảo mộc chi linh tìm được trên đảo sương lúc trước, toàn bộ giao cho ta, ta mới đổi lấy chiếc Độn Thiên Toa này cho hắn.
- Ta rất công bình.
- Các ngươi muốn có được phải nỗ lực.
Nam tử áo đen Hồng nhìn về phía La Phong.
- La Phong, ngươi theo ta tới đây, những người khác tiếp tục yến hội đi.
Nói xong, nam tử áo đen Hồng quay đầu đi ra ngoài. Hòa thượng đầu trọc Lôi Thần cũng đi theo một bên. Còn La Phong nghe lệnh cũng vội chạy theo, ra khỏi yến hội sảnh.
Ầm ầm
Cửa yến hội sảnh một lần nữa đóng lại. Tất cả các nghị sĩ lúc này mới thở phào một hơi, ai nấy nhìn nhau mà lòng còn sợ hãi! Hồng và Lôi Thần đã lâu lắm rồi không ra tỏ vẻ tức giận trước mặt các nghị sĩ. Người là rất một loại động vật dễ quên. Thời gian vài chục năm đủ để để bọn họ quên mất sự tâm ngoan thủ lạt của Hồng và Lôi Thần.
Cảnh vừa rồi làm tất cả mọi người cảm giác… trước mặt Hồng, sinh mạng đã không còn là của họ nữa! Loại cảm giác này làm mọi người hoảng sợ, không ai còn dám có tâm tư bậy bạ nữa.
Thiên 3: Thi thể năm vạn năm