TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thôn Phệ Tinh Không (Edit)
Chương 152: Số Định Mức 10%

Người dịch: Workman

-oOo-

- Tạp Đặc Lan, hài tử của ta, lần này cần mời ngươi ra tay rồi.

Lão già da trắng cầm đầu gia tộc Polainas mỉm cười mở lời.

Người áo đen cầm đầu khẽ khom người:

- Bá phụ. Nghe ngươi đưa tin tới, ta trước tiên mời hai vị hảo hữu của ta cùng đến, vị này… là người có danh khí rất lớn trên thế giới - Huyết Ảnh Y Phàm.

Nói rồi chỉ sang bên cạnh. Nam tử cơ bắp chỉ khẽ khom người xem như hành lễ.

- Còn vị này, cũng là hảo hữu của ta Cự Hùng Khải Tháp!

Người áo đen nói. Đại hán dã man khẽ khom người.

- Làm phiền hai vị rồi.

Lão già tóc bạc mỉm cười nói

- Tạp Đặc Lan, còn nhờ những người khác không? Trong tộc…

- Những người khác đi là chịu chết!

Người áo đen cắt ngang lời tộc trưởng gia tộc Polainas, giọng có vẻ hơi bất mãn

- Hừ, đến cả Ngốc Thứu Lý Diệu mà cũng không có thực lực để lấy thảo mộc chi linh trên đảo sương, có thể tưởng tượng mức độ nguy hiểm của chuyến đi này. Mấy chiến thần mà gia tộc phụng dưỡng, cùng với những chiến thần của bản thân gia tộc đều không có đủ tư cách!

Những lời này quả cuồng ngạo! Tuyệt đối xem thường những chiến thần khác trong tộc. Nhưng lời này lại từ… Huyễn Ma Tạp Đặc Lan!

Trong rất nhiều chiến thần cường giả trên địa cầu, ‘Huyễn Ma’ Tạp Đặc Lan tuyệt đối là một trong số những cường giả đại lão. Đến cả Cực Hạn Vũ Quán, Lôi Điện Vũ Quán cũng tìm trăm phương ngàn kế để hòng làm Huyễn Ma Tạp Đặc Lan gia nhập vào họ, có điều Tạp Đặc Lan là một thành viên của gia tộc Polainas, tự nhiên không thể gia nhập được. Nhưng có một điểm không thể thắc mắc - Gia tộc Polainas có địa vị có ở liên minh HR, một phần rất lớn là dựa vào Huyễn Ma ‘Tạp Đặc Lan’.

- Bá phụ, việc này không nên chậm trễ, khi nhận được tin tức ngươi đến khi dẫn người tới đây, đã là 12 phút rồi!

Người áo đen nói

- Ta lập tức xuất phát đi đại lục Australia.

- Ừm, ta ở lại Pa-Ri chờ tin tức của Tạp Đặc Lan ngươi.

Lão già tóc bạc nói. Bốn lão giả khác cũng tỏ vẻ tươi cười.

Vù!

Tạp Đặc Lan dẫn đầu xoay người đi ra ngoài. Hai siêu cường giả khác cũng đi theo cạnh hắn! Nếu không phải vì lúc nào họ cũng cùng nhóm với Tạp Đặc Lan, Polainas cũng chẳng muốn mời tới Cự Hùng Khải Tháp, và Huyết Ảnh Y Phàm. Đó là khó lại càng khó hơn! Mắt thấy bọn người Tạp Đặc Lan rời đi, năm lão già đều trầm tư hồi lâu.

- Tộc trưởng, Tạp Đặc Lan chỉ dẫn hai huynh đệ hắn cùng đi, làm như vậy, tộc chúng ta căn bản là không biết họ thu được bao nhiêu Thảo mộc chi linh trên đảo sương. Đến lúc đó… Tạp Đặc Lan e rằng sẽ tham ô rất nhiều. Chỉ đưa một bộ phận cho tộc ra mà thôi.

Một lão già đầu trọc không kìm được mở miếng nói.

Lão già tóc bạc ánh mắt sâu kín, lạnh nhạt nói:

- Tham ô? Tạp Đặc Lan là hài tử ưu tú nhất gia tộc Polainas ta! Thực lực hắn càng mạnh, thì gia tộc Polainas ta càng mạnh hơn! Nếu hắn muốn làm tộc trưởng, ba năm trước đây hắn đã có thể làm chức tộc trưởng rồi.

- Nhớ kỹ, không được có tâm phòng bị Tạp Đặc Lan. Có tâm phòng bị sẽ làm thương tổn tự tôn của một cường giả.

Lão già tóc bạc từ từ nói.

Các lão giả khác đều trầm tư.

Chỉ một lát sau

Vèo!

Một phi cơ chiến đấu hình đĩa bay màu đen nhanh chóng bay vọt lên không, ly khai căn cứ thị Paris, hóa thành một lưu quang màu đen nhanh chóng biến mất cuối thiên địa.

Đại lục Australia, một trong tam đại hiểm địa trên thế giới, trên hòn đảo thần bí.

Dưới đất huyệt động ở tầng đá rất sâu.

La Phong cúi đầu nhìn đồng hồ thông tin “Cách lúc Lý Diệu thông báo cho Duy Ny Na đại khái một giờ 30 phút rồi.”

“90 phút!”

“Lý Diệu, ta cho các ngươi 90 phút cũng đã đủ rồi. Nên thông báo cho Cực Hạn Vũ Quán thôi!”

La Phong cúi đầu thông qua đồng hồ thông tin, bắt đầu gọi con số lúc trước mà mình chuyên môn liên lạc với Cực Hạn Vũ Quán để lĩnh thưởng. Nếu có việc trọng yếu, cũng thông qua số nội bộ mà liên lạc.

Đúng, mình phải thông báo cho Cực Hạn Vũ Quán!

Kỳ thật khi vừa mới nghe Lý Diệu gọi điện thoại, trong lòng hắn đích xác đã có dã tâm, mưu toan muốn chiếm được bảo vật. Nhưng sau khi chui xuống tầng đá, xem những bài viết, La Phong hiểu một việc. Cho dù có thể đoạt được, cũng không có thực lực để giữ!

Một thảo mộc chi linh với cái giá kinh dị, tuyệt đối không phải là thứ mà một chiến thần cao cấp có năng lực giữ được. Nếu mình quá tham lam… hậu quả có thể rất thảm!

Huống chi nếu mình chính diện chiến đấu cũng không phải đối thủ của Ngốc Thứu Lý Diệu. Một khi Ngốc Thứu Lý Diệu tìm tới trợ thủ lợi hại hơn, hi vọng của mình cũng chẳng còn mấy. Chẳng những không có năng lực tìm được bảo vật, e rằng dưới sự vây công của người nhân vật rất mạnh, mình còn có thể chết tươi! Do đó sau khi cẩn thận tự hỏi, phương pháp tốt nhất là…

Thông báo Cực Hạn Vũ Quán!

Cực Hạn Vũ Quán, là thế lực khổng lồ trên thế giới!

Một khi họ ra tay, bảo vật trên đảo sương thần bí tuyệt đối có thể lọt vào tay. Hơn nữa Cực Hạn Vũ Quán làm việc rất chú ý tới quy tắc, mình tự nhiên là người phát hiện ra đảo sương, hơn nữa truyền tin tức tới, Cực Hạn Vũ Quán khẳng định sẽ phân cho một một chút, nếu không thì… Cực Hạn Vũ Quán làm sao mà phục chúng chứ?

Mặc dù thông báo cho Cực Hạn Vũ Quán, nhưng lúc nào thì thông báo cũng rất có tính toán.

Nếu La Phong thông báo cho Cực Hạn Vũ Quán ngay, tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán ở Căn Cứ Thị Hồng Ninh vùng Tây Á, e rằng sẽ tới sớm hơn nhân mã gia tộc Polainas, như vậy thì… Liên minh HR chẳng có một chút xương xẩu gì, e rằng họ cũng không dám tranh đoạt với Cực Hạn Vũ Quán.

Như vậy…

Lý Diệu cũng khẳng định sẽ sợ hãi mà lập tức rời đi, La Phong cũng không có biện pháp mượn đao giết người!

Biện pháp tốt nhất!

Để nhân mã gia tộc Polainas đến trước, cho họ lên đảo rồi bắt đầu cố gắng đi lấy thảo mộc chi linh. Phải biết rằng thảo mộc chi linh không phải nói muốn lấy là lấy. Đến cả Ngốc Thứu Lý Diệu cũng chịu thiệt trước cây liễu vua đó, có thể thấy muốn lấy được thảo mộc khó khăn như thế nào.

Nhân mã gia tộc Polainas trong lúc cố gắng lấy thảo mộc chi linh, sẽ phải chiến đấu, đoạt lấy!

Cùng lúc đó

Nhân mã Cực Hạn Vũ Quán cũng đến. Như vậy, Cực Hạn Vũ Quán khẳng định sẽ muốn gia tộc Polainas phải nhả mấy đồ vật này ra!

“90 phút?”

Cho bọn hắn 90 phút, có phải là quá ngắn không?

La Phong nhìn đồng hồ thông tin. Đừng có để nhân mã Âu Châu còn chưa tới, mà nhân mã Cực Hạn Vũ Quán đã tới nhé.

Cẩn thận…, La Phong lại đợi thêm vài phút nữa phút.

Khoảng chừng đủ rồi.

Dù sao cả đảo sương cũng có màn sương dày đặc, điều tra rất phiền phức, muốn tra khắp cả đảo sương, một ngày e rằng cũng không đủ. La Phong nhè nhẹ ấn từng nút một trên đồng hồ thông tin, bấm số điện thoại!

Hai giờ sau khi Lý Diệu gọi điện thoại, La Phong cũng gọi điện thoại!

Tu tu

- Xin chào.

Thanh âm trầm thấp truyền đến.

- Xin chào, ta là La Phong, học viên trại huấn luyện tinh anh.

La Phong nói ngay.

- Có chuyện gì?

Thanh âm trầm thấp đều đều trả lời.

La Phong vội nói:

- Là như thế này, ta tới đại lục Australia thấy một hòn đảo thần bí, phát hiện vô số thảo mộc chi linh! Số thảo mộc chi linh phát hiện trên đảo này đã vượt qua mười cái. Có thảo mộc chi linh họ nhà Liễu, đường kính vượt qua ba thước.

- Thảo mộc chi linh?

Thanh âm trầm thấp khẽ giật mình một chút, rồi lập tức nói.

- Tốt lắm, ngươi phát hiện ra một bảo địa như vậy. Căn cứ vào quy tắc phân phối nội bộ Cực Hạn Vũ Quán ta, người phát hiện ra bảo địa, hơn nữa truyền tin tức về, một khi xác nhận, nếu tìm được, vũ quán sẽ áp dụng một con số trên phần đoạt được. Nếu nhân viên đi chiến đấu khai thác, phân phối theo lao động. Tổng cộng đều có số định mức. Phần còn thừa vượt quá số định mức sẽ quy cho tập thể vũ quán.

- Hãy nói về vị trí tọa độ đảo sương cho ta biết.

Thanh âm trầm thấp tiếp tục nói.

Sau khi La Phong trả lời một vài tin tức, chẳng mấy chốc điện thoại đã cắt ngang.

Không ngờ Cực Hạn Vũ Quán khi đạt được bảo vật đều hình thành quy chế rồi.

Một phần quy cho nhân viên phát hiện? Phần khác quy cho nhân viên khai thác? Còn thừa chia cho tập thể vũ quán? La Phong thầm gật đầu, vậy là đủ rồi!

Chỉ cần chín cây thảo mộc chi linh họ nhà liễu cũng đủ để cho ta có được một viên Thiên Niên Liễu Mộc Tâm, e rằng còn có một phần khác nữa.

Một giờ sau.

La Phong lặng lẽ nhô lên từ một bụi cỏ rậm rạp: “Hử, Lý Diệu đâu?” Bây giờ đã là buổi tối, một khoảng sương dày đặc, mặc dù nói xung quanh chín cây thảo mộc chi linh, mà sương cũng nhạt đi rất nhiều, nhưng La Phong nhiều nhất cũng chỉ miễn cưỡng thấy đại khái bốn thước thôi. Trong khoảng cách này không hề có thân ảnh của Lý Diệu.

“Từ từ đợi đi, đợt lát nữa họ khẳng định sẽ tới.” La Phong nửa đầu thò lên khỏi bãi cỏ, nhìn về phía chín cây liễu xa xa.

“Từ từ đợi”

Tinh thần niệm lực lan ra khỏi phạm vi bốn thước, luôn luôn cảnh giới.

Hồi lâu sau.

Ầm ầm!

Một âm thanh ì âm vang lên trên không. La Phong quay đầu nhìn lên trời cao.

Lúc này, một chiếc phi cơ chiến đấu hình đĩa bay đang tới trên bầu trời đảo sương, đang lơ lửng giữa không trung, cửa khoang dĩa bay mở bung ra.

Vèo! Vèo! Vèo!

Người áo đen Tạp Đặc Lan, đại hán dã man Khải Tháp, nam tử cơ bắp Y Phàm, ba người giữa không trung nhảy thẳng xuống, nhanh chóng lao xuống phía dưới.

Người Gia tộc Polainas đã tới rồi

La Phong khẽ mỉm cười.

Còn khi gia tộc Polainas vừa đến đảo sương, trong đêm tối trên trời cao, một phi cơ chiến đấu hình tam giác màu đỏ tía bay với tốc độ khó tin, đang xé gió lướt đi, chỉ lưu lại một chuỗi không khí bị khuấy nát.

Bên trong phi cơ chiến đấu hình tam giác.

Trong phi cơ chiến đấu tổng cộng có hai người, đều là hành khách.

Bên trong khoang có hai người ngồi. Một người trông rất đẹp trai, cho dù là mặc quân phục tác chiến nhưng cũng có một loại cảm giác phiêu dật. Nhìn khuôn mặt hắn thì tựa như chỉ khoảng ba mươi tuổi. Nhưng đôi mắt lại u tĩnh thâm trầm rộng lớn như biển rộng, khóe miệng luôn có một nụ cười nhẹ, có vẻ rất thoải mái.

Hắn, chính là một trong năm đại tuần sát sứ Cực Hạn Vũ Quán, Liễu tuần sát sứ!

- Lần này quán chủ cử ngươi tới. Xem ra rất coi trọng hòn đảo này.

Liễu tuần sát sứ nhìn nhân vật bên cạnh.

Thần bí nhân bên cạnh hắn cũng mặc quân phục tác chiến.

Chỉ là trên mặt có đeo mặt nạ kim sắc.

- Liễu tuần sát sứ, sau khi thu hoạch tất cả thảo mộc chi linh trên đảo, ngươi có thể thu được tổng cộng 30%.

Nam tử đeo mặt nạ kim sắc trầm giọng.

- Còn ta, ta không quan tâm tới việc này.. nếu không cần thì thôi, ta sẽ không ra tay. Còn một khi ta ra tay, con số định mức đó, ngươi và ta phải chia đều.

Liễu tuần sát sứ vừa nghe thế không khỏi mừng rỡ.

Đối phương lại không ra tay, thà bỏ con số định mức, toàn bộ cho hắn. Ngu chưa, mấy thứ đó đều là thảo mộc chi linh đó. Là bảo vật đến cả Hồng cũng rất coi trọng.

- Ha ha, yên tâm, ta không tin thật sự trên đảo đó có thứ gì mà ta không làm được.

Liễu tuần sát sứ mỉm cười nói.

Hắn, đường đường là một tồn tại trên cấp chiến thần!

Đi theo Hồng lâu như vậy, rất nhiều thủ đoạn. Lướt mắt nhìn cả thế giới, rất ít nơi buộc hắn phải e dè.

Ầm!

Phi cơ chiến đấu đỏ như máu dùng một tốc độ kinh người, chở hai đại tuyệt thế cường giả bay về phía đại lục Australia.