TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thôn Phệ Tinh Không (Edit)
Chương 111: Vương Hưng Bình và La Phong

Người dịch: Workman

-oOo-

Dùng kế để phá tình cảm, đặc biệt đối tượng là Từ Hân, loại người sống trong đại gia tộc, tuyệt đối không thể quá lộ liễu. Nếu không sẽ khiến cho Từ Hân hoài nghi! Do đó khi An thúc an bài người, căn bản không tính toán chỉ một lần là phá được tình cảm giữa La Phong và Từ Hân, hắn chuẩn bị chia làm vài lần.

Lần đầu tiên, trước hết để Từ Hân hoài nghi, sau đó từng bước mà tiến hành…

Hắn thành công.

Cảnh này nhìn như đơn giản là nhận lầm người, cũng đã làm cho Từ Hân hoài nghi.

- Nhận lầm người? Tuyệt đối không phải nhận lầm người, nữ tử này vừa rồi nhìn chằm chằm vào La Phong, mới xác nhận thân phận La Phong. Sao bây giờ lập tức nói là nhận lầm? Quá giả.

Từ Hân liếc mắt đã nhìn thấu, còn sắc mặt La Phong cũng sầm xuống, sao lại gặp phải loại việc loạn xà cào như thế này.

- Xin lỗi, rất xin lỗi, nhận lầm người.

Nữ tử kiều mỵ xin lỗi

- Muội muội, chúng ta đi.

La Phong có thể nói gì?

Người ta nói nhận lầm người.

- Hai vị tiểu thư, xin chờ một chút.

Từ Hân mở lời.

La Phong giật mình, nhìn về phía Từ Hân đối diện. Từ Hân chỉ ngẩng đầu nhìn hai nữ tử đó.

- À, có việc gì à?

Hai mỹ nữ đó quay đầu nhìn về phía Từ Hân, cô ‘tỷ tỷ’ dò hỏi.

- Các ngươi lúc trước vừa nói là hai ngày vừa qua đều chạm mặt hắn à… - Từ Hân hỏi.

- Không phải chạm mặt nam bằng hữu ngươi.

Vị tỷ tỷ đó nói ngay:

- Là một người bạn nam mới của ta, Đại Sơn.

Từ Hân gật đầu nói:

- Đại Sơn? À, ngươi lúc trước nói hai ngày vừa qua, chính là nói, ngày hôm qua ngươi cũng gặp ‘Đại Sơn’ phải không?

‘Tỷ tỷ’ và ‘Muội muội’ nhìn nhau. Tỷ tỷ nhìn thoáng qua La Phong, sau đó cười nói với Từ Hân:

- Đó là đương nhiên. Không chỉ là gặp mặt, ngày hôm qua chúng ta còn cùng nhau qua đêm! Đại Sơn của ta rất lợi hại, không biết nam bằng hữu của ngươi về phương diện ấy như thế nào.

Nói rồi cười rất đắc ý.

- Qua đêm? Ừm, các ngươi hẳn là nhận lầm người thật. Bạn trai của ta ngày hôm qua video chat với ta, mãi luôn tới đêm khuya, phải tới ba bốn giờ, không thể có thời gian qua đêm với người khác được. - Từ Hân mỉm cười.

Nhất thời hai mỹ nữ đều biến sắc.

Không ổn!

Kế hoạch gặp lỗi rồi. Khi lên kế hoạch, căn bản không ngờ Từ Hân lại video chat với La Phong quá lâu.

Hai mỹ nữ nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ hơi bối rối…

Kế hoạch này vừa mới mới bắt đầu bước đầu tiên đã thất bại rồi, vậy bước thứ hai, bước thứ ba căn bản không có cơ hội bắt đầu nữa.

Hai mỹ nữ lúc này nói với Từ Hân vài câu, rồi lập tức quay đầu đi luôn.

Hai mỹ nữ vừa đi, La Phong lập tức nở nụ cười, kinh ngạc nhìn Từ Hân đối diện:

- Từ Hân, ngày hôm qua chúng ta nói chuyện qua video đại khái có một giờ mà, sao ngươi nói lên thành ba bốn giờ?

- Xem các cô phản ứng thế nào, lừa gạt mấy cô ấy một chút, các cô này đều biến sắc cả.

Từ Hân mỉm cười.

- Ta đoán không sai thì, hai nữ tử này hẳn là do anh ta hoặc mấy vị thiếu gia khác an bài đó, nhưng thủ đoạn lần này cũng có tiến bộ.

Đích xác, lần này hai mỹ nữ lúc trước biểu diễn trò ‘Nhận lầm người’, quả thật làm Từ Hân hơi hoài nghi.

Nhưng có một lỗ hở --

Chính là Từ Hân hôm qua đích xác có video chat với La Phong, hàn huyên đại khái một giờ, điều này làm Từ Hân hoài nghi…

Chẳng lẽ La Phong sau khi chat đêm, còn ra ngoài phong lưu? Khó mà xảy ra. Do đó Từ Hân truy vấn vài câu, hơn nữa khoa trương một chút, nói là ba bốn giờ, thì hai mỹ nữ lập tức cảm thấy bị khám phá, bối rối rời đi.

- Lợi hại, lợi hại. - La Phong giơ ngón tay cái.

- Mấy cái việc gia tộc này tương đối lung tung, làm ngươi chê cười rồi. - Từ Hân xin lỗi.

La Phong đột nhiên cười hắc hắc:

- Ngươi vừa rồi nói… ‘bạn trai của ta ngày hôm qua video chat với ta’, à… bạn trai… Chậc chậc.

La Phong cười quái dị.

- La Phong, ta không nhìn ra, ngươi cũng xấu thật! Tình huống vừa rồi ta phải nói vậy thôi. - Từ Hân không khỏi hơi đỏ mặt.

Ra khỏi nhà hàng, đã là hơn tám giờ tối, trời đã tối sầm.

Dọc theo con đường Đại Học thành, La Phong tiễn Từ Hân một mạch đi về khu ký túc xá đại học Giang Nam. Sau khi bị hai nữ tử phá tình, quan hệ giữa La Phong và Từ Hân ngược lại càng thắm thiết hơn một bước, song phương thỉnh thoảng trêu chọc lẫn nhau, nhưng cũng không xác định quan hệ nam nữ.

Đêm khuya, trời đầy sao.

- Không cần tiễn nữa, ta đi vào đây.

Từ Hân nhìn La Phong.

- Ở trại huấn luyện tinh anh, bạn phải cố gắng lên nhá.

- Ừm.

La Phong gật gật đầu.

Từ Hân mặt hơi ửng đỏ đi về phía thang lầu ký túc xá, không biết mặt đỏ là vì uống rượu, hay vì việc gì khác: “Ta… ta lại vì mấy lời của nữ tử nói, mà đều giận tới mức rối loạn, tại sao ta lại giận như vậy? Vì hắn à… Chẳng lẽ ta thật…”

La Phong lúc này vẫn còn ở trong khu ký túc xá, dưới tàn cây phía trước tựa hồ có mấy người.

- La Phong. - Phía trước có người gọi.

La Phong nhìn kỹ. Dưới tàn cây tổng cộng có sáu người, cầm đầu là một phú gia công tử da trắng nõn tướng mạo không tệ, phía sau hắn còn đang có một lão giả và bốn hán tử có vẻ cường tráng. Xem khí chất bốn người này thì phỏng chừng đều là vũ giả.

Có thể mời bốn vũ giả khá lợi hại làm bảo vệ? Người này không phải là người bình thường.

- Ta là La Phong, không biết ngươi là?

La Phong mỉm cười nhìn phú gia công tử.

- Ta tên Vương Hưng Bình, đến từ Kinh Đô Thị!

Phú gia công tử đi tới.

- Ta tới gặp ngươi, kỳ thật chỉ có một câu xin khuyên… Ngươi tốt nhất nên ly khai Từ Hân!

- Ta không ly khai thì sao?

La Phong nhìn phú gia công tử.

- Hả?

Vương Hưng Bình nhướng mày một cái.

- Ta biết thân phận ngươi, đại thiếu gia đích tôn của Vương gia Kinh Đô Thị. Vương gia Kinh Đô Thị là một trong chín gia tộc trung tâm của liên minh HR.

La Phong nhìn hắn.

Vương Hưng Bình nhếch mép cười:

- Tốt lắm, ta thấy ngươi cũng hẳn là hiểu quy củ. Trên thế giới này chỗ nào cũng đều có quy củ. Ngươi phải làm theo quy củ. Nếu không theo quy củ thì có vài việc ngươi không thể làm được. Hậu quả đó… không phải ngươi có khả năng chịu được đâu! Ngươi hiểu ý của ta chứ?

Tám chín giờ tối chính là thời gian ký túc xá có nhiều người lui tới nhất.

Một vài người đi ăn món bình dân, hoặc sinh viên ra ngoài đi chơi, không ít người đi ngang qua, cũng thấy đám người La Phong và Vương Hưng Bình. Dù sao thủ hạ mà Vương Hưng Bình đem theo nhìn cũng không phải là người bình thường.

- Quy củ?

La Phong nheo mắt.

Vương gia là gia tộc duy nhất của Hoa Hạ Quốc có tên trong chín đại gia tộc trung tâm của Liên minh HR. Đối với những người thường thế tục, thì ảnh hưởng của nó có thể nói rất đáng sợ, loại gia tộc như thế này có rất nhiều thủ đoạn mà thường nhân khó có thể tưởng tượng được.

- La Phong, ngươi nên biết, người trên thế giới không phải ai cũng như nhau.

- Tuy nói mỗi người đều ngang hàng.

- Nhưng cuối cùng con người luôn luôn bất bình đẳng.

- Có người chỉ có thể tuân thủ pháp luật, tuân thủ các loại pháp quy, cứ thế mà sống, nhưng lắm khi gặp họa trên trời rơi xuống.

- Có người, lại chơi gái rất nhiều, vi phạm cả pháp quy, có thể đánh người, thậm chí còn có thể giết người, cũng chẳng sao cả.

- Còn có người… Có thể nói một câu, làm một gia đình tan biến. Một câu, có thể làm cho một thanh niên bây giờ đang có tiền đồ tốt đẹp chợt mất hết. Cho dù là vũ giả, cũng phải nghe theo sự phân phó họ.

Vương Hưng Bình nhìn La Phong.

- Ngươi hẳn là biết, ta là loại người nào. Còn ngươi, là loại người nào!

Những lời cao cao tại thượng cứ thế tuôn ra không chút che giấu!

La Phong không nói gì cả.

Lúc La Phong và Vương Hưng Bình đối thoại, trong khu ký túc xá gần đó có một đôi nam nữ đang nắm tay cùng đi tới.

- Đào Đào, thật sự rất xin lỗi, lần này ta xuất ngoại e rằng phải đi ba năm, đương nhiên ngày Tết ta sẽ về thăm ngươi.

Người vừa nói chuyện chính là Nha Hạ, người sắp cùng La Phong đi tổng bộ Cực Hạn Vũ Quán toàn cầu, tay trong tay với bạn gái hắn từ thời học trường trung học.

- Nha Hạ, không sao đâu, chúng ta có thể thông qua mạng thường xuyên thấy mặt nhau. Không phải chỉ ba năm thôi sao, chẳng mấy chốc gặp lại mà.

Nữ sinh tên là Đào Đào cầm tay Nha Hạ.

Ở đại học Giang Nam, Nha Hạ tuyệt đối thuộc loại VIP. Trông rất tuấn tú, tính tình rất tốt, quan hệ giữa hắn và các nam sinh nữ sinh đều rất không tệ. Gia cảnh cũng tốt, cha là một vị chiến thần!

Tự thân thực lực cũng mạnh, sắp đi ‘Trại huấn luyện cơ sở’ Cực Hạn Vũ Quán. Có lẽ tương lai cũng sẽ trưởng thành một vị chiến thần!

Hơn nữa còn có cha là chiến thần cường giả, một thanh niên như vậy, không biết có bao nhiêu nữ sinh theo đuổi. Khi Đào Đào mới yêu Nha Hạ, cũng trải qua không ít lần bị người ta phá hoại.

- Nhưng ngươi không thể lăng nhăng đó.

Đào Đào nhìn Nha Hạ.

- Ừm.

Nha Hạ khẽ gật đầu.

- Ủa, phía trước có chuyện gì thế?

Nha Hạ nghi hoặc nhìn về phía trước. Với thị lực của vũ giả thiên tài, chỉ liếc mắt là thấy rõ mấy người xa xa.

- Vương Hưng Bình, ủa, lại là La Phong sư huynh nữa?

- Đào Đào, lần trước ta nói với ngươi, lần này còn có một vũ giả đặc biệt lợi hại theo ta cùng ra nước ngoài, người đó đang ở phía trước.

Nha Hạ nói.

- Ở đâu?

Đào Đào rất tò mò.

- Đi, ta đưa ngươi đi gặp hắn.

Nha Hạ mỉm cười nói:

- Tính tình La Phong sư huynh cũng tốt lắm.

Dưới tàn cây.

Vương Hưng Bình nhìn thoáng qua La Phong:

- Ngươi là vũ giả cấp chiến tướng sơ cấp, các vũ giả trung thành của Vương gia, nói cho La Phong biết, chiến tích của các ngươi đi.

- Chiến tướng trung cấp.

- Chiến tướng trung cấp.

- Chiến tướng trung cấp.

Liên tiếp ba hán tử cường tráng nói trầm trầm, đến một hán tử trung niên hói đầu cuối cùng mỉm cười:

- Chiến tướng cao cấp! Thanh niên, ta khuyên ngươi nên biết điều một chút. Ngay cả chiến thần, trước mặt chín đại gia tộc trung tâm của liên minh HR, cũng không dám kiêu ngạo như vậy. Ngươi có tiền đồ tốt, nhưng đừng hủy mình.

La Phong mắt lóe sáng, cười gật đầu:

- Vương thiếu gia, thật lợi hại. Bốn bảo vệ, một người là chiến tướng cao cấp, ba người chiến tướng trung cấp.

Lý Uy thiếu gia lúc trước, có hai chiến tướng cao cấp, một chiến tướng trung cấp. Nhưng Lý Uy đã chết rồi.

- Vương ca, ngươi cũng ở đây à.

Một thanh âm quen thuộc vang lên. La Phong quay đầu nhìn lại, mấy người Vương Hưng Bình cũng quay đầu nhìn lại, chính là Nha Hạ và bạn gái hắn Đào Đào.

- Là Nha Hạ thiếu gia.

Quản gia An thúc thấp giọng nói.

Bốn gã bảo vệ cũng cười chào Nha Hạ. Vương Hưng Bình cười nhìn về phía Nha Hạ. Cha Nha Hạ là một chiến thần danh khí rất lớn ở cơ sở Giang Nam Thị, hơn nữa vì tính tình tốt, nhân mạch cũng rộng, trong cộng đồng chiến thần giữa có không ít người là huynh đệ sinh tử với hắn. Trước mặt chiến thần có quan hệ rộng như thế, cho dù là Vương gia cũng phải khách khí.

Huống chi, Nha Hạ này cũng thiên phú rất tốt, sắp tiến vào trại huấn luyện cơ sở.

Tương lai không biết chừng, cũng sẽ trở thành chiến thần.

- Nha Hạ, vừa khéo, ngươi cũng ở đây à.

Vương Hưng Bình cũng không còn thái độ lạnh lẽo khi nói với La Phong, mà ngược lại có vẻ bình dị gần gũi.

- Ha ha, lúc trước ta thấy La Phong sư huynh ở đây, không ngờ Vương ca các ngươi cũng ở đây cả.

Nha Hạ cười nhìn về phía La Phong.

- La Phong sư huynh, ngươi cũng biết Vương ca?

- La Phong sư huynh?

Vương Hưng Bình nhướng mày. Bình thường khi ở cùng vũ quán, hơn nữa tự nhận không bằng đối phương, mới có thể gọi là sư huynh! Nha Hạ gọi La Phong là ‘sư huynh’?

- Nha Hạ sư đệ, ta cũng vừa gặp Vương Hưng Bình thôi, cũng không phải là quen lắm.

La Phong mỉm cười.

Nha Hạ cười ha ha, vội nói với Vương Hưng Bình:

- Vương ca, ngươi không phải thích kết bạn với một vài vũ giả thiên tài à. Vị La Phong sư huynh của ta có thể lợi hại hơn ta nữa đó. Lần này La Phong sư huynh sắp theo ta cùng ra nước ngoài, hơn nữa La Phong sư huynh lại vào trại huấn luyện tinh anh đệ nhất thế giới!

“Trại huấn luyện tinh anh?” Vương Hưng Bình cảm thấy run lên.

Nguy rồi!

Một suất vào trại huấn luyện tinh anh, đến cả quân đội quốc gia cũng phải nghĩ biện pháp mà tranh thủ, mỗi một người khi tiến vào trại huấn luyện tinh anh, sau này chính là chiến thần! Hơn nữa dưới sự huấn luyện đặc thù của trại huấn luyện tinh anh, sức chiến đấu của chiến thần này mạnh hơn so với những chiến thần bình thường tự mình khổ tu nhiều.

Mỗi một học viên của trại huấn luyện tinh anh, đều có địa vị cực cao. Cho dù chín đại gia tộc trung tâm của liên minh HR cũng muốn lôi kéo.

Vì bản thân học viên sau này sẽ rất mạnh, hơn nữa có quan hệ với những sư huynh đệ trong trại huấn luyện, mỗi người đều là những thiên tài yêu nghiệt nhất thế giới. Sau khi tốt nghiệp, mỗi người đều là chiến thần! Thực lực tự thân, hơn nữa lại quan hệ như thế… Mỗi một học viên đều sẽ trở thành lãnh đạo của Cực Hạn Vũ Quán, hoặc lãnh đạo ngành của một chính phủ quốc gia. Hoặc lãnh đạo do liên minh HR đặc biệt mời. Đây là những nhân vật thượng tầng tuyệt đối nhất! Cho dù là chính phủ quốc gia cũng rất coi trọng những người này. Họ đích xác chính là đại gia!

Vì đám yêu nghiệt cũng rất thông minh. Tự nhiên sẽ tụ tập thành đoàn thể! Một thiên tài cường giả yêu nghiệt, ai cũng mạnh kinh người, cả vài chục hay cả trăm người tụ tập thành đoàn thể, gặp gì khó khăn, nhờ khắp nơi trợ giúp! Loại lực vô hình tiềm ẩn như vậy, chẳng một gia tộc trung tâm nào của liên minh HR muốn đắc tội cả.

Đây là lý do những siêu tập đoàn tài chính gia tộc, liều mạng bỏ ra cả ngàn ức, tìm đủ mọi quan hệ, để tiến vào trại huấn luyện bậc nhất thế giới này! Hơn nữa trong đám học viên… không biết chừng có người sẽ trở thành đệ tử của ‘Hồng’, đệ tử của ‘Lôi Thần’.

“Mẹ nó, hắn… La Phong lại vào…” Vương Hưng Bình chỉ muốn đập mấy cái vào đầu mình. Rõ ràng một tiểu vũ giả bình thường, sao thoáng cái…

- La Phong sư huynh, Vương ca cũng tốt lắm, hơn nữa rất thích kết giao bằng hữu.

Nha Hạ cười với La Phong, sau đó quay đầu nhìn về phía Vương Hưng Bình.

- Vương ca, đợt lát nữa ta, La Phong sư huynh, và cả ngươi nữa, cùng nhau tìm nơi tâm sự nhé?

Nói rồi hành hạ còn cố ý nháy mắt với Vương Hưng Bình.

Theo Nha Hạ, hắn đang giúp Vương Hưng Bình. Toàn thế giới có bao nhiêu loại hiên tài vũ giả yêu nghiệt nhất đẳng này chứ? Tưởng muốn kết bạn là kết bạn được à.