Người dịch: workman- Biên tập: Tiêu Kiếm
-oOo-
- La Phong, đây là trận đầu tiên của ngươi, không được chủ quan. Quái thú này có dã tính và linh tính lợi hại hơn đám quái thú nuôi trong quân khu nhiều.
Trần Cốc trịnh trọng nhắc nhở. La Phong cười. Hắn cảm giác được sự quan tâm của Trần ca. Trong tiểu đội Hỏa Chùy, người có quan hệ thân thiết nhất với mình không nghi ngờ chính là Trần Cốc và Trương Khoa vì cả ba người vốn cùng ở tiểu khu Minh Nguyệt.
Về phần đội trưởng Cao Phong và Ngụy gia huynh đệ…
Dù sao trước khi hiểu nhau rõ ràng, mình vẫn chỉ là một người mới, được ba người Cao Phong thừa nhận không phải là một việc dễ dàng.
- Cố gắng lên, La Phong. Tốc độ, tốc độ phản ứng thần kinh, tố chất thân thể của ngươi bây giờ đã vừa vặn đạt tới tiêu chuẩn hợp cách của ‘chiến sĩ cao cấp’ rồi. Sức mạnh của ngươi cũng tiếp cận chiến sĩ cao cấp, đối phó một con Độc Giác Dã Trư này chắc chắc không thành vấn đề.
Thiết Thương Trương Khoa ít khi mở miệng cũng cổ vũ.
Ba người kia, đội trưởng Cao Phong và Ngụy gia huynh đệ, đều nhìn La Phong.
- Xoẹt!
La Phong rút Huyết Ảnh Chiến Đao, tay trái cầm thuẫn bài, tay phải nắm Huyết Ảnh Chiến Đao, mỉm cười:
- Đội trưởng, Trần ca, các ngươi cứ xem ta cắt sừng của Độc Giác Dã Trư này.
La Phong nói rồi nhanh chóng chạy về phía trước.
Đưa mắt nhìn theo La Phong.
- Đội trưởng, ngươi để trận đầu tiên của La Phong đã đối phó với Độc Giác Dã Trư đã tiếp cận cấp F sao? Có phải là yêu cầu hơi cao một chút không?
Trần Cốc không kìm được hỏi:
- Mặc dù tiểu đội Hỏa Chùy chúng ta cũng nên kiểm tra La Phong một phen, nhưng cũng phải từng bước một. Đầu tiên kiếm một con quái thú cấp G thì hay hơn.
- Đúng, cũng không thể nóng vội.
Trương Khoa cũng xen vào.
- Đội trưởng làm vậy không có vấn đề gì đâu.
Lão đại Ngụy gia huynh đệ ‘Ngụy Thiết’ trầm giọng nói:
- Thân thể tố chất La Phong không kém con quái thú đó chút nào. Mặc dù hơi khó khăn, khiến hắn chịu chút đau khổ, nhưng hẳn là vẫn có thể thắng được.
- Nhưng đây là lần đầu tiên hắn tiến vào vùng hoang dã mà.
Trương Khoa hơi bất mãn.
- Lần đầu tiên thì sao? Ta không hy vọng hắn trở thành gánh nặng cho chúng ta. Nếu không, mang theo một tên lính mới, chúng ta làm sao dám đi săn giết quái thú lợi hại cấp chiến tướng chứ?
Ngụy Thanh bên cạnh cũng nhíu mày nói.
Lúc này………..
Trong năm đội viên cũ của Tiểu đội Hỏa Chùy, Trần Cốc, Trương Khoa rõ ràng thiên vị La Phong, còn Ngụy gia huynh đệ thì mang theo ánh mắt hoài nghi nhìn theo La Phong.
- Đừng ồn nữa.
Cao Phong mở miệng.
Bọn bốn người Trần Cốc lập tức ngậm miệng lại.
- Xem đi, xem La Phong và Độc Giác Dã Trư đánh rồi nói sau.
Mặt Cao Phong không chút biểu tình nói.
-oOo-
La Phong linh hoạt như một con báo, nhanh chóng lẻn đến phía sau một chiếc xe lật nhào trên đường cao tốc, nhìn về phía con Độc Giác Dã Trư đứng gần đó. Con Độc Giác Dã Trư này có bộ lông toàn thân màu đen giống như cái mũi dùi đen nhánh, trên đầu có một chiếc sừng màu xám sậm giống như một mũi đao nhọn!
Dư quang của mặt trời hoàng hôn chiếu xuống, khiến chiếc sừng nhọn hoắt tỏa ra hàn quang lạnh buốt.
Nếu nói lúc trước trong quá trình Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch, Thiết Mao Dã Trư giống như một chiếc Hummer hạng nặng, dã man cuồng mãnh, thì Độc Giác Dã Trư này làm cho người ta có cảm giác…….. vừa linh hoạt, vừa bưu hãn!
‘Đây là trận chiến đầu tiên của mình, nhất định phải đánh cho đẹp.’
‘Mình có thể gia nhập vào tiểu đội Hỏa Chùy, một phần là do Gia Cát chủ quản nói giúp, nhưng chủ yếu vẫn là do Trần ca và Trương ca hỗ trợ.’ La Phong hiểu rõ một điểm. Một người mới rất khó gia nhập vào tiểu đội tinh anh cấp chiến tướng. Đội trưởng Cao Phong và Ngụy gia huynh đệ tỏ thái độ hoài nghi mình rất rõ ràng, mình phải dựa vào chiến đấu để chứng minh bản thân!
La Phong nhìn như đóng đinh vào con mồi Độc Giác Dã Trư phía trước.
Ba cấp bậc H, G, F, phân biệt ứng với thú binh sơ cấp, thú binh trung cấp, thú binh cao cấp. Con Độc Giác Dã Trư trước mắt hiển nhiên có thực lực tiếp cận cấp F.
- Grừ…Grừ…
Độc Giác Dã Trư phát ra tiếng gầm gừ, cặp đồng tử đầy sát khí nhìn chung quanh.
‘Nó phát hiện ta rồi.’ Tim La Phong đập rộn lên, hơn nữa còn có phần hưng phấn.
- Ầm…
Độc Giác Dã Trư đột nhiên lao tới, giống như hóa thành một chiếc xe tăng lao với tốc độ cao, đâm thẳng vào ‘công sự’ - chiếc xe con cũ bị hất tung lên trời, sau đó rơi xuống lăn vài vòng trên đường cao tốc. Thân chiếc xe này bị phơi ngoài nắng gió mấy chục năm lập tức vỡ tan, bánh xe cũng rụng ra, lăn một hồi lâu trên đường cao tốc mới ngã xuống.
La Phong né tránh trong nháy mắt, rồi lập tức lao về phía Độc Giác Dã Trư.
- Súc sinh, chết đi!
La Phong gầm khẽ một tiếng.
Cả người hắn giống như một tia chớp, bắn thẳng về phía Độc Giác Dã Trư. Huyết Ảnh Chiến Đao trong tay trong nháy mắt xẹt qua một đạo hàn quang, bổ thẳng về phía cái cổ Độc Giác Dã Trư. Con Độc Giác Dã Trư sau khi vừa đánh bay chiếc xe tựa hồ thân hình nhất thời không kịp rẽ ngang, nhưng khi La Phong đến gần nó…..
Vụt!
Một bóng đen chợt bổ vào đầu La Phong.
‘Nhanh thật.’ La Phong sợ tới mức giật bắn người, vội đạp chân một cái, miễn cưỡng xoay người tránh xa bóng đen này. Bóng đen đó chính là cái đuôi như roi sắt của Độc Giác Dã Trư!
- Phốc!
- Phốc!
Sau khi quất mạnh cái đuôi, sự linh hoạt của Độc Giác Dã Trư trong nháy mắt tăng lên, tiếp tục đánh về phía La Phong. Gót sắt thô chắc, chiếc sừng sắc ben như mũi đao đâm thẳng tới.
‘Mẹ nó, con Độc Giác Dã Trư này nhanh quá.’ La Phong lập tức lui một bước, thuẫn bài trong tay đưa ra che trước người.
- Bùng!
Thuẫn bài va chạm mãnh liệt với gót sắt của Độc Giác Dã Trư. Trong nháy mắt, La Phong đã nương vào phản lực, nhanh chóng nép người xuống, lăn trên mặt đất vài vòng để tan bớt lực. Con Độc Giác Dã Trư tiếp tục mạnh mẽ xông tới. La Phong xoay người đạp vào một thân xe tải cũ nát, rồi sau đó lại lắc mình nép vào phía sau xe tải.
Bị xe tải ngăn trở, nên cú húc của Độc Giác Dã Trư không có thể tạo được hiệu quả.
…
Năm người trong tiểu đội Hỏa Chùy đứng phía xa quan sát thấy cảnh này đều khẽ gật đầu.
- Đội trưởng, La Phong phản ứng không tệ chứ.
Trần Cốc cười nói.
Đội trưởng Cao Phong mỉm cười gật gật đầu:
- Không tệ. Ta còn nghĩ lần đầu tiên hắn gặp phải Độc Giác Dã Trư thì phải chịu chút đau khổ! Không ngờ vừa rồi hắn phản ứng nhanh như vậy, hơn nữa kiến thức cơ bản cũng rất khá, dùng thuẫn bài tá lực cũng vô cùng xảo diệu, động tác như nước chảy mây trôi. Đợt công kích của Độc Giác Dã Trư không làm La Phong bị thương. Được!
Ngụy gia huynh đệ vốn luôn luôn lạnh mặt, nhưng lúc này vẻ mặt lạnh như băng cũng hơi giãn ra.
- Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, La Phong không tệ chứ.
Trương Khoa cũng lộ ra nụ cười.
- Trận này còn chưa chấm dứt, tất cả còn khó nói.
Ngụy Thiết lạnh lùng nói.
Năm người tiểu đội Hỏa Chùy tiếp tục nhìn La Phong đánh với Độc Giác Dã Trư.
…
Tinh thần La Phong tập trung cực độ, trong lòng thất kinh:
- Con Độc Giác Dã Trư âm hiểm thật. Lúc đầu cố ý cho ta tưởng nó yếu thế. Rồi sau đó đột nhiên dùng cái đuôi công kích ta, đồng thời gót chân, sừng nhọn liên tiếp tấn công. Hơn nữa cuối cùng còn húc vào rất điên cuồng… mấy chiêu liên hoàn. May mà mấy ngày nay, ta tu luyện # Cửu Trọng Lôi Đao #, nên khả năng khống chế sức mạnh toàn thân mạnh hơn trước!
Nếu không có gần một tháng tu luyện Cửu Trọng Lôi Đao, e rằng với đợt công kích của Độc Giác Dã Trư, La Phong đã phải sử dụng tinh thần niệm lực phụ trợ, mới có thể cam đoan không bị thương.
- Grừ…
Độc Giác Dã Trư gầm gừ, không còn ngu xuẩn húc vào chiếc xe tải to nữa, mà nhảy qua nó, nhanh chóng lao về phía La Phong.
- Súc sinh, lần này, ngươi nhất định phải chết!
La Phong đá mạnh một cước vào một bánh xe hỏng trên đường. Bánh xe như bị máy bắn đá bắn ra, nhanh chóng bay bọt về phía Độc Giác Dã Trư. Độc Giác Dã Trư không giảm tốc chút nào, chỉ hơi cúi đầu, sừng trên đỉnh đầu nó sắc bén vô cùng, trực tiếp chém bánh xe thành hai mảnh.
Còn bản thân La Phong sau khi đá vào bánh xe, liền lập tức lao tới con Độc Giác Dã Trư.
- Grừ…
Độc Giác Dã Trư đồng thời vừa húc vào bánh xe, lập tức cúi đầu, hướng chiếc sừng nhọn hoắt về phía La Phong.
- Chết đi!
Ngay lúc này, thân thể La Phong xoay tròn như một cánh bướm. Cực kỳ tinh diệu tránh thoát chiếc sừng nhọn này. Ngay khi xoay tròn, Huyết Ảnh Chiến Đao trong tay La Phong cũng nương theo lực đạo xoay tròn, trong nháy mắt xuất đao! Đao quang Huyết Ảnh Chiến Đao theo một vòng cung nhanh chóng gia tốc!
- Phốc!
Nhanh như thiểm điện, một đao xoay tròn bổ thẳng vào cổ Độc Giác Dã Trư. Vèo, La Phong rõ ràng cảm giác được bộ lông cứng ngắc, cùng với lớp da còn rắn chắc của Độc Giác Dã Trư. Chẳng trách đạn bình thường cũng không thể phá vỡ lớp da.
Máu đỏ tươi chảy ra, một đao La Phong chỉ bổ vào cổ Độc Giác Dã Trư đại khái năm cm, rồi sau đó không vào sâu thêm được nữa.
- Grào…
Độc Giác Dã Trư điên cuồng gầm lên, quay phắt đầu lại điên cuồng đánh về phía La Phong.
Độc Giác Dã Trư nếu trọng thương thì lại càng thêm điên cuồng!
…
- Cái gì!
- Thân pháp linh hoạt thật!
Trên mặt Ngụy gia huynh đệ đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
- Không ngờ có thể tránh né cú húc của Độc Giác Dã Trư tinh diệu như thế!
Lão đại Ngụy gia huynh đệ ‘Ngụy Thiết‘ thán phục nói:
- Không thể tin nổi. Hơn nữa hắn dám xoay tròn ngay trước cú húc của Độc Giác Dã Trư, chẳng lẽ không sợ sừng của con dã thú đó đâm thủng người hắn sao? Quá tinh diệu. Là vận cứt chó, hay là có thực lực thật sự?
Một cú xoay tròn đó, nhìn như đơn giản, nhưng lại lộ ra thân pháp kinh người của La Phong.
- Hay.
- Quá đẹp.
Trần Cốc và Trương Khoa không kìm được hoan hô.
- Tiểu tử này, rất có thực lực.
Cao Phong cười nói:
- Dưới tình huống nguy hiểm vậy mà dám làm như vậy, mà hơn nữa còn thành công. Thân pháp tuyệt đối không tầm thường! Nắm chắc thời cơ cũng rất chuẩn, nhưng… điểm khó chơi nhất của con quái thú này chính là sức sống rất mạnh. Muốn giết chết con Độc Giác Dã Trư này đâu có dễ thế.
Năm người tiểu đội Hỏa Chùy, kể cả Ngụy gia huynh đệ đều khẽ mỉm cười.
Năm người tiếp tục quan sát cuộc chiến. Độc Giác Dã Trư lúc này đã nổi điên lao vào La Phong!