Người dịch: workman
-oOo-
Năm giờ sáng ngày hôm sau, bầu trời cũng bắt đầu sáng lên, La Phong liền đi tới Cực Hạn Vũ Quán. Do giấy chứng nhận Chuẩn Vũ Giả còn chưa có nên La Phong vẫn sử dụng thẻ học viên cao cấp của Vũ Quán để vào.
- Sư huynh.
- Sư huynh, tới sớm.
Bên trong Cực Hạn Vũ Quán, trên con đường dọc bãi cỏ có không ít học viên đang luyện tập. La Phong mỉm cười gật đầu, rồi sau đó chạy thẳng lên lầu ba, nơi dành cho học viên cao cấp. Bây giờ mình còn chưa có giấy chứng nhận Chuẩn Vũ Giả, cũng chỉ có thể vào phòng luyện võ của học viên cao cấp, chứ không có tư cách vào khu lầu bốn của giáo viên.
- Hát, cáp!
Chỉ nghe trong phòng luyện võ truyền đến những tiếng hét lớn. La Phong vừa vào trong, đã thấy một thanh niên áo bào trắng đang cầm một cây thiết thương, không ngừng múa may.
- Thiết ca.
La Phong cười gọi:
- Sáng sớm mà tới luyện thương rồi à?
- Tên điên.
Thanh niên áo bào trắng dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía La Phong với vẻ vui mừng.
- Sao sáng sớm ngươi đã tới đây? Ha ha, được rồi, ta nên chúc mừng ngươi một chút. Chúc mừng Tên điên vượt qua kiểm tra sát hạch Chuẩn Vũ Giả.
- Sao ngươi biết?
La Phong kinh ngạc hỏi lại. Tin tức mình vượt qua kiểm tra sát hạch Chuẩn Vũ Giả có rất ít người biết.
- Tối hôm qua, giáo viên trong lúc lúc dạy chúng ta, đã nói học viên cao cấp của Vũ Quán chúng ta, bao gồm tên điên và Dương ca đã vượt qua kiểm tra sát hạch Chuẩn Vũ Giả.
Thanh niên áo bào trắng bất lực sờ đầu.
- Thấy các ngươi đều vượt qua kiểm tra, ta cũng không dám chủ quan nữa. Do đó sáng sớm hôm nay đã tới luyện thương sớm.
La Phong gật gật đầu. Thì ra là giáo viên nói việc này. Cực Hạn Vũ Quán mặc dù có ba vạn học viên, nhưng giáo viên cũng chỉ mới có sáu người! Giáo quan thì cũng vẻn vẹn chỉ có một! Lúc giáo viên giảng bài, phần lớn đều dạy ở một nơi rất rộng, để cho mấy ngàn học viên cùng nghe giảng.
Đương nhiên nếu dạy cho học viên cao cấp thì bất tất. Cả học viên cao cấp của vũ quán cũng chỉ có vài người thôi.
- Tên điên, ngươi vượt qua kiểm tra sát hạch rồi, sáng sớm tới đây làm gì?
Thanh niên áo bào trắng cười nói.
- Ngày mùng một tháng tám tới ta sẽ phải tham gia Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch. Vì vậy cần chuẩn bị một chút.
La Phong cười rồi đi về phía phòng để binh khí cạnh phòng luyện võ. Cửa phòng binh khí không đóng.
Trong phòng binh khí, bày biện rất nhiều loại. Đao, thương, côn, bổng, phủ, chùy, kiếm, mâu…. Hơn nữa mỗi một loại binh khí, còn phân ra rất nhiều loại nhỏ hơn. Tỷ như đao, thì phân ra đơn thủ đao, song thủ đao. Mà đơn thủ đao cũng có rất nhiều loại khác biệt.
Ở dãy để các loại Huyết ảnh đao, La Phong mở ra, bên trong bày rất nhiều chiến đao đủ loại kiểu dáng. Tất nhiên chúng chỉ là chiến đao mô phỏng (làm mô phỏng như thật) mà thôi. Chiến đao mô hình có trọng tâm, sức nặng đều giống như đao thật. Chỉ có chất liệu thì kém rất nhiều. Một thanh đao thực có thể chém chết quái thú thì giá lên tới vài chục vạn. Còn mấy thứ mô phỏng này giá cũng chỉ mấy trăm đồng.
Veo!
La Phong rút ra một thanh. Đây là Huyết Ảnh Chiến Đao cấp 2. Lưỡi dao dày 78 cm, dài 101 cm, rộng 5.2 cm, mũi đao sắc bén chuyên để đâm.
- Hả? - La Phong tùy ý vung vài cái, rồi nhíu mày.
- Huyết Ảnh Chiến Đao này ta dùng đã lâu rồi. Nhưng… cảm giác sao nhẹ thế? – Thanh đao khi trước quen dùng, bây giờ lại cảm giác quá nhẹ.
“Sức mạnh của ta gia tăng, phải sử dụng đao nặng hơn lên mới cảm thấy thuận tay.” La Phong lại vươn tay lấy ra một Huyết Ảnh chiến đao khác, chém xuống vài cái phát ra tiếng veo véo.
- Không được, vẫn nhẹ.
- Cái này cũng không vừa tay.
- Nhẹ quá.
La Phong vươn tay lấy ra một cây đao huyết ảnh chiến đao cấp hai nặng nhất, không khỏi lắc đầu cười to.
- Có lẽ thực lực của ta đã tăng lên nhiều lắm. Binh khí trong phòng học viên cao cấp không có thứ nào nào thích hợp với ta. - La Phong chỉ còn cách ra khỏi ba, theo cầu thang đi lên lầu bốn.
- Lầu bốn là nơi của giáo viên và giáo quan. - La Phong biết trên lầu bốn cũng có phòng luyện võ, phòng binh khí. Chuẩn Vũ Giả có tư cách vào lầu bốn, nhưng giấy chứng nhận Chuẩn Vũ Giả của ta bây giờ còn chưa nhận được, không biết có vào được lầu bốn không nữa?
Ngay đầu cầu thang của lầu bốn, có một phòng nhỏ, một lão giả đang ngồi trực ban.
- Hả? Nơi này không cho phép học viên đi vào.
Này lão đầu trực ban đứng lên, chợt kinh ngạc, cười nói:
- Là La Phong hả? Nghe Giang quán trưởng nói, ngươi vượt qua kiểm tra sát hạch Chuẩn Vũ Giả rồi đúng không? Ha ha! Vào đi.
- Cám ơn Lý bá. - La Phong thở phào một hơi.
Nếu Lý bá này thật sự nghiêm túc, buộc La Phong lấy ra giấc xác nhận Chuẩn Vũ Giả, thì hắn cũng không có cách nào vào được. Dù sao xét về khía cạnh pháp luật, La Phong bây giờ vẫn chưa phải là Chuẩn Vũ Giả.
Phòng luyện võ lầu bốn, trang trí đẹp hơn nhiều, các loại khí tài trang bị cũng có nhiều hàng tốt.
Lúc này, bên trong phòng luyện võ lầu bốn chỉ có mình La Phong.
- Lãng phí! Quá là lãng phí. Thật sự là quá lãng phí. - La Phong không khỏi lắc đầu, cảm thán.
- Vũ quán này tổng cộng chỉ có sáu giáo viên. Ngoại trừ giảng bài, bình thường phần lớn thời gian đều ở Hội Quán Cực Hạn bên kia tu luyện. Chỗ tốt như vậy mà hiếm có người ra vào.
La Phong lắc lắc đầu, vào phòng binh khí bên cạnh. Trong phòng binh khí, mặc dù cũng là đồ mô phỏng, nhưng nhìn bề ngoài thì tốt hơn chỗ binh khí ở lầu ba rất nhiều.
- Quả nhiên Huyết ảnh chiến đao ở đây nặng hơn rất nhiều. - La Phong vươn tay rút ra rồi chém xuống vài phát, lại thay đổi cái khác. Trải qua năm lần thử, rốt cục chọn được cái vừa tay mình. Cẩn thận nhìn vào số khắc trên thanh đao. Trên lưỡi dao có ghi sức nặng của đao là 101 kg.
- Cái gì? 101 kg? - La Phong nhìn thấy mà sợ hết hồn.
- Không ngờ thanh đao nặng như thế vậy mà ta lại cảm thấy thuận tay thoải mái?
Phải biết rằng, Huyết Ảnh Chiến Đao là thứ đao dùng để chém xuống với tốc độ thật nhanh, nên không quan trọng về sức nặng. Sử dụng thanh đao có trọng lượng 101 kg mới cảm thấy thuận tay. Không biết bây giờ mình của sức mạnh rốt cuộc đạt tới mức độ gì rồi?
- Tố chất thân thể ta tăng lên nhanh quá. Lát nữa thử lực quyền, tốc độ một chút. - La Phong hơi hưng phấn.
- Bây giờ, cứ luyện tập cơ bản trước đã. - Chọn được chiến đao xong, lại thuận tay lấy một cái thuẫn bài sáu cạnh bằng sắt
…
Trong phòng luyện võ, La Phong tay trái cầm chặt thuẫn bài, tay phải cầm Huyết Ảnh Chiến Đao.
- Hát!
- Cáp!
Chỉ thấy La Phong đứng tại chỗ, thi triển những chiêu thức cơ bản của đao pháp -- chém ngang, vẩy lên, chém xuống, trảm tới… Mỗi một đao chém xuống đều rất chuẩn. So với lúc trước thì trọng tâm thân thể của La Phong không hề bị ảnh hưởng.
Cứ như vậy luyện tập không ngừng, không ngừng tiến hành sửa chữa.
- Bây giờ sức mạnh của ta quá lớn. Lực chém xuống không khống chế chuẩn xác được nữa. - La Phong cũng biết vấn đề của mình.
- Tố chất thân thể đúng là tốt lên, nhưng phải phát huy được nó thì mới có hiệu quả. - La Phong hiểu rõ điều đó. Tố chất thân thể mạnh hơn đối thủ, không có nghĩa là thực lực mạnh hơn đối thủ.
Có người chỉ có thể phát huy ba mươi phần trăm bản thân tố chất thân thể. Còn có người có thể phát huy 50%, 60%, 70% thậm chí là 100%. Có một vài nhân vật đạt tói đẳng cấp tông sư đao pháp, thậm chí còn có thể bằng vào sức mạnh nhỏ yếu mà chém chết những thứ có sức mạnh hơn hẳn mình. Đây là tầm quan trọng của kỹ xảo và kinh nghiệm.
Đương nhiên --
Nếu tố chất thân thể chênh lệch quá lớn, thì không thể dùng kỹ xảo đề bù đắp. Nói tóm lại, bất luận làm sao, có kỹ xảo vẫn phải chăm chú rèn luyện, mới có thể đem sức mạnh thân thể bản thân phát huy hết.
××××××
- Quán trưởng.
Lý bá trực ban lầu bốn cung kính chào.
- Ai ở bên trong thế?
Giáo quan Giang Niên dò hỏi. Hắn rõ ràng nghe những tiếng động trong phòng luyện võ. Thanh âm đó là do đao kiếm tạo ra khi đạt tới tốc độ kinh người hậu. Chỉ cần nghe thanh âm là có thể biết, người đó khẳng định là cấp bậc vũ giả.
- Là La Phong.
Lý bá cười nói.
- La Phong?
Giáo quan Giang Niên mỉm cười, đi về phía phòng luyện võ. Đứng cửa phòng luyện võ, giáo quan Giang Niên nhìn La Phong bên trong phòng luyện võ, từng chiêu từng thức, không ngừng xuất ra những chiêu thức đao pháp cơ sở. Những cú chém bằng Huyết Ảnh Chiến Đao đều rất chuẩn.
“Ừm, cơ sở rõ là vô cùng vững chắc.” - Giáo quan Giang Niên không kìm được phải gật đầu, trong lòng thầm khen.
“Cơ sở tốt thì sau này mới có thể tu luyện đao pháp tốt hơn. Tuy có nhược điểm nhưng cũng không tệ.”
Hắn càng xem càng hài lòng.
- A, giáo quan.
La Phong xoay người, lúc này mới phát hiện ra giáo quan Giang Niên, vội dừng lại.
Giáo quan Giang Niên cười đi vào:
- Đao pháp không tệ! Chắc là từ bé đã bắt đầu luyện tập rồi đúng không?
- Ừm, lúc trước khi còn nhỏ, chưa đi đến vũ quán, ta ở nhà một mình luyện tập.
La Phong cười nói. Giáo quan Giang Niên hài lòng gật gật đầu, nhưng nụ cười trên gương mặt hắn chợi lịm đi. Hắn sững sờ nhìn cái Huyết Ảnh Chiến Đao trong tay La Phong, mắt trợn tròn mắt.
- Giáo quan, giáo quan?
La Phong nhìn nét mặt giáo quan mà giật mình.
- Ngươi, ngươi…
Giáo quan Giang Niên sợ hãi nhìn La Phong.
- Vừa rồi ngươi dùng Huyết Ảnh Chiến Đao nặng 101 kg à?
- Vâng. - La Phong cũng có chút sợ hãi.
Giáo quan Giang Niên vội lắc đầu:
- Không thể, không thể… Sao có thể…
Nhưng ngay sau đó, giáo quan Giang Niên mắt sáng rực lên, cũng giống như nhìn thấy một trân bảo tuyệt thế, cứ dán mắt vào La Phong.
- La Phong! Ngươi đi tới máy kiểm tra lực quyền cho ta xem nào. Để ta xem lực quyền của ngươi bây giờ rốt cuộc đạt tới bao nhiêu rồi!