TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Y Thủ Che Thiên
Chương 8: Hậu thiên cảnh giới

Theo Thiên nhi giới thiệu, Mộ Chỉ Ly hiểu biết đại khái quá trình tu luyện. Đầu tiên phải tự thân cảm nhận được Thiên Lực chứa trong thiên địa, đồng thời đem một tia Thiên Lực trữ đến trong đan điền của mình, như vậy liền xem như đi vào cánh cửa tu luyện.

Ở Thiên Huyền Đại Lục, trên cơ bản chỉ cần mọi người có chút năng lực đều sẽ tu luyện, cho dù không thể trở thành cường đại tu thiên giả, nhưng ít ra cũng là cao thủ hậu thiên, trừ bỏ người bần cùng hoặc là người hoàn toàn không có thiên phú tu luyện, đương nhiên, Mộ Chỉ Ly liền thuộc loại thứ nhất.

Sau khi thành công đem Thiên Lực dung nhập vào trong đan điền, sau đó cần khống chế Thiên Lực này ở trong cơ thể của mình để vận hành, từ vòng đầu tiên đến vòng ba mươi sáu thuộc giai đoạn sơ cấp, ba mươi sáu vòng tới bảy mươi hai vòng là giai đoạn trung cấp, bảy mươi hai vòng đến một trăm lẻ tám vòng còn lại là thuộc giai đoạn cao cấp.

Nếu có thể vận hành đến một trăm lẻ tám vòng kia bắt đầu đi vào hậu thiên tiên cảnh giới. Nhưng mà quá trình này phi thường khó khăn, nói cách khác Thiên Huyền Đại Lục có nhiều Tu Luyện Giả như vậy, mà Tiên Thiên cao thủ lại thiếu như vậy.

Ở trong trí nhớ của Mộ Chỉ Ly, lúc trước chính nàng có thể cảm nhận được Thiên Lực trong thiên địa, chỉ là không thể dung nhập trong đan điền, nhưng mà nhiều năm qua nàng lại chưa từng bỏ cuộc, độc tố trong đan điền đã trừ bỏ sạch sẽ, nên vấn đề kia sẽ không tồn tại nữa.

Nghĩ vậy, Mộ Chỉ Ly cũng không cùng Thiên nhi tiếp tục nói chuyện, mà ngồi ở trên giường, trầm xuống nội tâm, dụng tâm đi cảm nhận Thiên Lực trong thiên địa, bởi vì lúc trước nàng mỗi ngày đều thử dung nhập Thiên Lực, lúc này nàng hơi chút hiểu cảm nhận được một cỗ Thiên Lực như yếu ớt như tơ nhện ở trong cơ thể.

Thử đem Thiên Lực kia dung nhập vào trong đan điền của chính mình, lúc này đây, dù là Mộ Chỉ Ly, cũng có chút khẩn trương.

Thời gian một phần mười giây đi qua, Thiên Lực kia mặc dù ở chung quanh đan điền, nhưng không có dấu hiệu dung nhập đi vào, Mộ Chỉ Ly cũng không gấp, nếu như dễ dàng thành công, vậy thì trên thế giới này đều thành cao thủ.

Một canh giờ sau, Thiên Lực kia rốt cục có một tia dấu hiệu dung nhập đan điền, phát hiện điểm này Mộ Chỉ Ly rất mừng rỡ, chỉ cần bắt đầu dung hợp, kế tiếp cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Sáng sớm ngày hôm sau, Mộ Chỉ Ly vui sướng mở hai mắt ra, lúc này nàng đã muốn thành công tiến vào Hậu Thiên Cảnh Giới. Sự vui sướng trong lòng nàng có lẽ chỉ có chính nàng là hiểu rõ, trong mấy ngày thời gian này, nàng đã cùng Mộ Chỉ Ly nguyên bản hợp hai thành một, nàng có thể rõ ràng cảm nhận được cảm giác thất bại cùng với tuyệt vọng suốt mười năm nếm thử nhưng vẫn không thể thành công, mà giờ phút này thành công đối nàng có ý nghĩa phi phàm.

Một giọng nói móc còn bên tai nàng vọng ra, lộ ra những khuôn mặt cười nhạo trước mặt nàng. Toàn bộ Mộ gia trừ bỏ Mộ Hàn Mặc ra tất cả mọi người đều nói nàng là một phế vật, là sỉ nhục của gia tộc, ngay cả hạ nhân cũng có thể khi dễ nàng, trong mắt bọn họ, giá trị của nàng thậm chí không bằng một con chó.

Đây là sự vũ nhục đến cỡ nào, nhưng mà Mộ Chỉ Ly ở ngay tại hoàn cảnh như vậy mà sinh sống mười lăm năm, mười lăm năm này những gì nàng phải chịu khổ tuyệt đối không phải người bình thường có thể tưởng tượng. Vì sao? Tất cả nguyên nhân chỉ bởi vì Mộ Chỉ Ly nàng là một phế nhân không có thiên phú tu luyện.

Hôm nay, nàng cũng đã hoàn toàn đem tên phế nhân này đánh rớt.

Nàng muốn cho tất cả những người cười nhạo, nói móc nàng phải hối hận, những người đã khi dễ nàng sẽ phải trả giá đại giới.

Khoảng cách đại hội gia tộc còn có mười tháng, trong mười tháng này, nàng muốn đuổi theo những thiên tài trong gia tộc này đã khinh thường nàng.

Nếu như là trường kỳ tác chiến, Mộ Chỉ Ly cũng không có lập tức mà bắt đầu tu luyện, mà là chuẩn bị đi ra ngoài mua chút đồ ăn trở về, đến lúc đó liền ở trong phòng bế quan.

Nhưng mà ngay lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị đi ra ngoài , cũng nghe được từ bên ngoài truyền đến tiếng vang, vừa nhìn thì ra là Mộ Hàn Mặc đến đây, cùng đến với hắn còn có quản gia quản lý tiền tài: Mộ Tài.

Mộ Tài nguyên bản cũng không phải họ Mộ, nhưng mà ở Mộ gia làm quản gia ba mươi năm làm được rất tốt, sau đó được Mộ gia gia chủ ban cho họ Mộ.

“Chỉ Ly, hôm nay là phát ngày nguyệt ngân, ta mang quản gia đến đây.” Mộ Hàn Mặc cười nói, hiển nhiên hắn cũng biết nguyệt ngân của Mộ Chỉ Ly thường xuyên bị quản gia đoạt đi, nếu như không phải như thế, Chỉ Ly cũng sẽ không thường xuyên bị đói bụng.

Mộ Chỉ Ly lập tức cũng hiểu được tâm tư của Mộ Hàn Mặc, lập tức trong lòng có chút cảm động.

Trên mặt Mộ Tài mang theo tươi cười, nhưng mà tươi cười này hiển nhiên là xem ở trên mặt mũi của Mộ Hàn Mặc mới lộ ra đến: “Tam tiểu thư, đây là nguyệt ngân tháng này của ngài.”

Mộ Tài đem một kim tệ giao cho Mộ Chỉ Ly, trong mắt chứa sự kinh bỉ rõ ràng, tay gắt gao nắm kim tệ hiển lộ hắn có bao nhiêu không muốn.

Một kim tệ cũng không ít, hắn làm nhiều chuyện như vậy, một tháng cũng bất quá được một kim tệ thôi, mà phế vật như nàng lại có nguyệt ngân lại giống như mình, trong nội tâm của hắn tự nhiên là bất mãn.

Nhưng mà hôm nay Mộ Hàn Mặc theo dõi hắn, hắn cũng không thể không cho, dù sao địa vị của thất thiếu gia ở Mộ gia cũng rất cao, không thể so sánh cùng phế vật Mộ Chỉ Ly.

Mộ Chỉ Ly thấy Mộ Tài vẫn không buông tay, lập tức cũng là mặt mang tươi cười đem một kim tệ từ trong tay của Mộ Tài lấy ra, đồng thời cười nói: “Làm phiền quản gia tự mình đưa tới .”

Mộ Tài bĩu môi, cố gắng tươi cười: “Không có gì, đây là việc nên làm.” Chợt nhìn về phía Mộ Hàn Mặc, xoay người nói: “Thất thiếu gia, vậy nô tài đi trước.”

Mộ Hàn Mặc gật đầu “Đi đi.”

Đợi sau khi Mộ Tài đi, Mộ Hàn Mặc mới cười đi đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly: “Ha ha, lcó nguyệt ngân tháng này ngươi sẽ không bị đói đi, về sau hắn nếu dám đoạt nguyệt ngân của ngươi, ngươi liền nói với ta.”

“Ừ, hôm nay thần luyện thế nào?” Phàm là tiểu bối tiến vào hậu thiên cảnh giới đều phải đi võ trường thần luyện, gia tộc sẽ phái người chuyên môn ở luyện võ trường đốc thúc bọn họ tu luyện vũ kỹ (kỹ thuật võ công).

Tu luyện không chỉ bao gồm công pháp, còn có vũ kỹ. Lúc hai người dùng thực lực giao chiến, vũ kỹ tốt có thể quyết định thành bại của hai người. Cho nên con cháu ở Mộ gia phải tu luyện thực lực của mình đồng thời còn phải tu luyện vũ kỹ.

Vũ kỹ chia làm: Thiên, địa, huyền, hoàng bốn loại phẩm giai, mà mỗi một phẩm giai lại bao gồm ba giai đoạn: sơ cấp, trung cấp, cao cấp. Công pháp đều giống nhau.

Ở Mộ gia có vũ kỹ đường, trong vũ kỹ đường có nhiều loại vũ kỹ, bất quá bên trong Mộ gia, vũ kỹ cao cấp nhất cũng chỉ là huyền phẩm sơ cấp thôi. Bởi vậy có thể thấy được, vũ kỹ phẩm cấp càng cao khó có được đến cỡ nào.

Về phần công pháp thì không cần phải nói, một quyển công pháp tốt hay xấu cơ hồ có thể ảnh hưởng hưng suy của một gia tộc. Nghe nói công pháp cao cấp nhất Mộ gia là một quyển huyền phẩm trung cấp, cũng vì có bộ công pháp này, Mộ gia mới có thể trở thành một trong ba đại gia tộc ở La Thiên thành này.

“Cũng không tệ lắm, ta mới học tập một môn vũ kỹ tên là: Ba Văn Công, hôm nay Ngũ thúc chỉ một ít điểm cho ta, khiến cho ta lúc trước có mấy điểm không rõ hoàn toàn thông suốt, ta nghĩ ta trở về tu tập một đoạn thời gian hẳn là có thể nắm giữ tốt.” Trên mặt Mộ Hàn Mặc mang theo vài phần kích động, hiển nhiên hắn đối với vũ kỹ này cũng cực kì yêu thích.