TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quan Khí​
Chương 1697: Chương 1686

- Bí thư Vương, chủ tịch công ty thịt Đại Liên - Sở Thành đã bỏ trốn, hơn 400 công nhân đang làm ầm lên đòi lên Ủy ban nhân dân thành phố.Giám đốc Sở công an Vương Vân Long gọi điện đến báo cáo tình hình với Vương Trạch Vinh.

Vừa nghiên cứu việc xử lý công ty Đại Liên mà đã xảy ra chuyện này, Vương Trạch Vinh biết việc này không đơn giản.

Hắn không đưa ra ý kiến gì, hắn muốn xem Chiêm Quốc Xương xử lý chuyện này như thế nào.

Lúc này trong văn phòng chủ tịch thành phố, Chiêm Quốc Xương cũng đang đau đầu. Sau khi nhận được báo cáo, y liền nghĩ quả nhiên điều mình lo lắng đã thành sự thật. Công nhân nhà máy thịt kia nếu đình công và gây rối thì sẽ mang tới rắc rối không nhỏ.

Ngoài nhận được tin này, Chiêm Quốc Xương còn nghe được tin nói một vài công ty có quan hệ làm ăn với công ty Đại Liên cũng vì chuyện này mà náo loạn.*

Chiêm Quốc Xương muốn báo cáo với Vương Trạch Vinh lại nghĩ thái độ của đối phương rất cứng rắn, Chiêm Quốc Xương có chút khó xử.

Hội nghị thường trực Ủy ban rất nhanh được triệu tập. Chiêm Quốc Xương sau khi để cơ quan công an báo cáo tình hình liền nói:- Bây giờ công ty Đại Liên đang náo loạn, tôi muốn mọi người đưa ra ý kiến giải quyết của mình.

Hoàng Hùng Lâm trước đó đã gặp Sở Thành, y không khỏi khâm phục Sở Thành dám làm như vậy. Bây giờ dù Vương Trạch Vinh có cứng rắn hơn nữa cũng sợ là phải lo lắng cảm nhận của dân chúng. Hơn 400 công nhân gây rối tin rằng Vương Trạch Vinh đang rất đau đầu.

Nghe Chiêm Quốc Xương hỏi, Hoàng Hùng Lâm nói:- Chủ tịch Chiêm, làm người phụ trách mảng công nghiệp thực phẩm, tôi cũng muốn nói qua suy nghĩ của mình. Công ty thịt Đại Liên là công ty khổng lồ của Hải Đông chúng ta, tình hình của nó có quan hệ lớn đến Hải Đông chúng ta. Nếu nó xảy ra chuyện thì tôi thấy sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự ổn định xã hội của Hải Đông chúng ta.

Ý của tôi là nhanh chóng dẹp yên tâm trạng của công nhân công ty, chính quyền cố gắng dẹp yên chuyện này. Tôi tin chỉ cần chính quyền đưa ra thành ý đúng mực là sẽ giải quyết được vấn đề.

Nói xong, Hoàng Hùng Lâm thầm nghĩ mình chỉ nhận chút chỗ tốt từ Sở Thành mà phải cố sức làm việc vì hắn. Điều này làm Sở Thành không vui vẻ gì.

Lãnh đạo tham gia nghĩ đến nhiều công nhân gây rối thì biết chuyện không dễ xử lý. Bây giờ cả nước đều yêu cầu giữ ổn định cho Đại hội Đảng, nếu chuyện làm quá thì đúng là ảnh hưởng đến danh tiếng của Hải Đông.

Phó chủ tịch thường trực thành phố - Phạm Toàn Trung nói:- Việc này đúng là chuyện quan hệ đến cuộc sống dân sinh. Chẳng qua Bí thư Vương đã có chỉ thị đây không phải việc nhỏ, nếu không xử lý nặng việc này để làm yên lòng dân chúng là không được.

Y nói thế này cũng như không.

Chiêm Quốc Xương nhíu mày và biết đối phương đây là không muốn chịu trách nhiệm gì.

Thấy Chiêm Quốc Xương nhíu mày, Phó chủ tịch Lưu Vũ Khỏa nghiêm túc nói:- Tôi cho rằng chỉ thị của Bí thư Vương là rất quan trọng. Đối với hành vi không để ý tới an toàn tính mạng, sức khỏe dân chúng thì phải kiên quyết xử lý. Tôi cho rằng công nhân công ty Đại Liên gây náo loạn không phải là việc bình thường, nó nhất định có quan hệ với lãnh đạo công ty, nhất định phải truy cứu trách nhiệm lãnh đạo công ty này.

Lưu Vũ Khỏa hiểu rõ bây giờ phải theo sát Vương Trạch Vinh. Vì thế sau khi biết Vương Trạch Vinh yêu cầu chính quyền thành phố phải nhanh chóng đưa ra biện pháp giải quyết việc này, y biết ngay Vương Trạch Vinh đã hạ quyết tâm.

Nhìn Hoàng Hùng Lâm, Lưu Vũ Khỏa thầm nghĩ tên Hoàng Hùng Lâm này từ trước đến giờ có quan hệ mật thiết với Sở Thành kia, hai người này có nhiều giao dịch mờ ám. Lần này Hoàng Hùng Lâm hết sức nói giúp Sở Thành nhất định là cho rằng chỉ cần dùng việc công nhân đình công để ép chính quyền nhượng bộ. Chẳng qua tên Hoàng Hùng Lâm này quá coi thường quyết tâm của Vương Trạch Vinh.*

Cơ hội này nhất định mình phải nắm bắt tốt, để Vương Trạch Vinh thấy mình theo sát hắn.

- Đồng chí Lưu Vũ Khỏa, nói không thể nói như vậy. Tôi khá hiểu tình hình công ty Đại Liên, đây là công ty đã làm trong lĩnh vực chế biến thực phẩm nhiều năm, công nhân đều đã làm lâu năm trong công ty, là người sinh ra và lớn nên ở Hải Đông. Người nhà bọn họ cũng ở tại Hải Đông, một nhà có chuyện sẽ ảnh hưởng đến nhiều nhà khác. Có nhiều công nhân dựa vào tiền lương mà nuôi sống gia đình. Tôi muốn hỏi anh là nếu bọn họ không còn hung thủ nhập thì có thể không ảnh hưởng tới sự đoàn kết của Hải Đông không?

Lưu Vũ Khỏa đáp lại:- Đồng chí Hoàng Hùng Lâm, theo cách nói của anh có phải là giải thích như vậy không? Vì không để một công ty xuất hiện vấn đề thì dù công ty này có làm chuyện vi phạm pháp luật chúng ta cũng phải bỏ qua?

- đương nhiên không phải là như vậy, cách giải thích của anh hơi sai.Hoàng Hùng Lâm cảm thấy Lưu Vũ Khỏa hôm nay là nhằm vào mình.

Lưu Vũ Khỏa không nói tiếp nữa. Y chỉ cần nói ra quan điểm của mình là được. Y tin nội dung hội nghị hôm nay Vương Trạch Vinh sẽ biết, Vương Trạch Vinh biết thái độ của mình là xong.

Có lẽ do lối suy nghĩ chuyện không liên quan tới mình thì không ai muốn bị ảnh hưởng nên hội nghị nhanh chóng đưa ra một biện pháp đó là tuy phạt tiền nhưng không nhiều, chính quyền sẽ tiến hành nghiên cứu chuyện giảm thiểu ảnh hưởng của vụ việc, có thể miễn giảm thuế cho công ty kia do việc công nhân đình công.

Chiêm Quốc Xương mặc dù biết quyết định này có lẽ khó được Vương Trạch Vinh chấp nhận nhưng y vẫn phải tìm tới văn phòng của Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nghe xong biện pháp xử lý mà chính quyền thành phố đưa ra, sau đó nói:- Theo ý kiến của các anh thì việc xử lý nặng tay không thực hiện được vì công nhân náo loạn?

Chiêm Quốc Xương nói:- Dù sao công ty Đại Liên cũng là công ty lớn của Hải Đông, nếu có náo loạn thì ảnh hưởng rất xấu đến danh tiếng của Hải Đông?

Vương Trạch Vinh không khỏi lắc đầu. Chiêm Quốc Xương này có năng lực nhưng mềm yếu, lần này nhất định bị các quan chức xung quanh ảnh hưởng.

- Đồng chí Quốc Xương, công nhân muốn làm loạn thì để bọn họ như vậy đi. Tôi không tin các công nhân làm như vậy là tự phát. Thông qua Sở công an ngầm điều tra thì lãnh đạo công ty Đại Liên đã hứa nếu công nhân gây náo loạn sẽ phát tiền lương, thưởng và tăng lương cho công nhân. Anh nghĩ đây là chuyện đơn giản sao?

Chiêm Quốc Xương nghe xong rất giật mình.

- Bí thư Vương, nếu quả thật là như vậy thì tôi tin có người muốn mượn danh công nhân để gây áp lực cho chính quyền.

Vương Trạch Vinh nói:- Tôi đã từng nói công nhân Trung Quốc là tầng lớp dễ bị dẫn dụ nhất, bọn họ là nhóm người dễ nghe lời lãnh đạo nhất.

Chiêm Quốc Xương nhận ra mình thiếu kinh nghiệm ở cơ sở nên sự phán đoán kém hơn. Y nhìn Vương Trạch Vinh và nói:- Bí thư Vương nói đúng, đối với kẻ không nghĩ tới an toàn của dân chúng thì phải nghiêm túc xử lý.

- Đồng chí Quốc Xương, chúng ta ở trên vị trí lãnh đạo thì sợ gì chứ, cùng lắm là chiếc mũ trên đầu mà thôi. Đối mặt với đám sâu mọt này chúng ta không thể nương tay. Như vậy đi, để Sở công an, sở Công thương, Cục thuế tạo thành tổ điều tra tiến vào công ty Đại Liên, điều tra rõ tình hình công ty này, không cần lo công nhân gây náo loạn.*

Chiêm Quốc Xương gật đầu.

Rất nhanh tổ điều tra đã tiến vào công ty Đại Liên, tình hình điều tra được làm mọi người phải sợ hãi.*

Vương Trạch Vinh rất kiên quyết yêu cầu phải xử lý nặng tay làm gương.

Kết quả chủ tịch công ty Đại Liên – Sở Thành bị bắt, bộ máy lãnh đạo công ty một lần nữa được thay đổi.

Mượn việc này Hải Đông rất nhanh đưa ra quy định nhằm vào hàng giả và kém chất lượng và công bố trên nhiều phương tiện truyền thông đại chúng.

Sự quyết tâm của Hải Đông mang tới chấn động không hề nhỏ. Chỉ cần là công ty có sản phẩm giả, kém chất lượng sẽ vĩnh viễn không được đăng ký thành lập công ty ở Hải Đông, không được vay vốn ngân hàng, không được mua bất động sản ở Hải Đông. Những công ty như vậy Hải Đông cũng xếp vào danh sách đen, nếu ai dám bật đèn xanh cho bọn họ thì dù là quan chức cấp cao tới đâu cũng lập tức bị đình chỉ công tác.

Quy định vừa được đưa ra không chỉ làm cả Hải Đông chấn động mà giới truyền thông trong cả nước cũng bàn tán xôn xao.*

Các nước phương tây sớm có quy định xử phạt nặng việc này nhưng Trung Quốc lại chưa từng có. Vì thế các phương tiện truyền thông đưa ra nhiều lời bình về việc này.

Vương Trạch Vinh lại không thèm để ý tới giới truyền thông, hắn thành lập một tổ công tác do Phó chủ tịch thành phố Lưu Vũ Khỏa phụ trách việc này. Hắn còn thường xuyên nghe tổ công tác báo cáo tình hình.