TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quan Khí​
Chương 1665: Chương 1654

Ba ông lão đều rất kỳ vọng vào hội nghị Bộ Chính trị mở rộng sắp tới.

Nói chuyện thêm lúc nữa ba người mới hài lòng rời đi.

Đến bây giờ những người như Hạng Nam đã không còn giúp được nhiều cho Vương Trạch Vinh. Hắn dần thành trung tâm để mọi người vây quanh, cần tự hắn phán đoán.

Ba người đi, Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên không khỏi nở nụ cười. Hắn đi tới bế bổng Lữ Hàm Yên tiến vào phòng ngủ. Hai người cũng đã có một thời gian không gần nhau nên khá điên cuồng.

Ngủ một lát, tắm giặt, không lâu sau đám nhỏ trở về.

Lữ Hàm Yên cũng biết Vương Trạch Vinh về lần này là có chuyện quan trọng nên hôm nay dù ai tới cô cũng nói Vương Trạch Vinh bận.

Vừa ăn cơm tối xong, Vương Trạch Vinh nhận được điện của Liễu Dương Tử.

Theo bố trí, Vương Trạch Vinh chỉ mang theo hai vệ sĩ bí mật đến một văn phòng thuộc Trung Nam Hải, sau đó từ đây vào thang máy chạy thẳng xuống dưới mặt đất rồi lại ngồi ô tô đi một đoạn, lên thang máy, cưỡi xe chạy ra bên ngoài Trung Nam Hải.

Làm Vương Trạch Vinh có chút khó hiểu chính là Bí thư Trịnh gọi hắn không phải gặp ở Trung Nam Hải mà là ngoại ô Bắc Kinh.

Xe Vương Trạch Vinh đang ngồi trông rất bình thường, biển xe tư nhân, chẳng qua chiếc xe này nhìn là biết được dùng bằng vật liệu chống đạn.

Lái xe là một người đàn ông trung niên trông khá nghiêm túc.

Vương Trạch Vinh cũng không hỏi gì, sau khi lên xe liền ngồi đó quan sát xung quanh.

Xe đi rất nhanh, Vương Trạch Vinh lần này cũng mang theo tài liệu để trình lên Trung ương.

Xe chạy tới một căn biệt thự ở ngoại ô.

Trên đường tới đây Vương Trạch Vinh phát hiện có vài điểm có người canh gác rất cẩm mật.

Xe dừng lại, Vương Trạch Vinh thấy một chiếc xe khác đang đỗ ở bên cạnh.

- Bí thư Vương, mời sang xe bên kia.

Lái xe lúc này nói.

Vương Trạch Vinh và hai vệ sĩ liền sang xe bên, một chiếc xe trông rất bình thường.

Lái xe đã thay bằng một người khác lớn tuổi hơn người vừa rồi.

Xe chạy, Vương Trạch Vinh rõ ràng phát hiện kia không phải một căn biệt thự mà như một câu lạc bộ vậy.

Xe chạy tiếp lên đường cao tốc tại ngoại ô, xe vòng vào một ngã rẽ rồi xuất hiện trước mặt một căn nhà.

Xe vào trong, lái xe đưa ra một chiếc thẻ và được cho vào bãi đỗ xe.

Hôm nay Vương Trạch Vinh coi như biết hành động bí mật là như thế nào, trên đường từ nhà đến đây hắn đã vài lần phải đổi xe, qua nhiều trạm gác ngầm.

Xe chạy được một đoạn, một vầng sáng ập vào mắt mọi người.

Nơi đây rất sáng, người qua lại đều ăn mặc như người trong quân đội.

Xe qua điểm kiểm tra cuối cùng và dừng lại, lái xe nói với Vương Trạch Vinh:

- Thủ trưởng, xin mời theo bọn họ vào trong.

Vương Trạch Vinh xuống xe thì có một thiếu tướng đi đến chào vào nói:

- Thủ trưởng, xin mời đi theo tôi.

Theo thiếu tướng đi một đoạn, lại qua vài cửa kiểm tra, Vương Trạch Vinh đến một căn phòng.

Vị thiếu tướng cười khổ nói:

- Thủ trưởng, mời vào bên trong.

Vương Trạch Vinh nhìn đối phương:

- Hai người đi cùng tôi mang tài liệu quan trọng nên có thể vào cùng tôi không?

- Thủ trưởng quân ủy có lệnh do chúng tôi mang vào.

Cửa tự động mở ra, Vương Trạch Vinh chỉnh lại quần áo một chút và đi vào trong.

Vào bên trong hắn thấy trong này có vài người ở đó.

Bí thư Lâm, Bí thư Trịnh, Bành Bộ Thuân cũng ở đây, ngoài ba người bọn họ còn có mấy người khác nữa.

Vương Trạch Vinh có chút giật mình vì đây gần như toàn bộ lãnh đạo cao nhất của Quân ủy trung ương Trung Quốc.

Thấy Vương Trạch Vinh đã vào, Bí thư Lâm cười nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh, mọi người đang đợi cậu.

Vương Trạch Vinh vội vàng nói:

- Để các vị thủ trưởng đợi lâu.

Có vài vị ủy viên quân ủy đứng lên chào Vương Trạch Vinh.

Bí thư Trịnh cười cười nhìn biểu hiện của Vương Trạch Vinh. Thấy mọi người đã chào nhau xong, Bí thư Trịnh nghiêm túc nói:

- Bây giờ đồng chí Vương Trạch Vinh đã tới, trước hết mời đồng chí Vương Trạch Vinh đưa tài liệu ra.

Lúc này một quân nhân mang tập tài liệu vào cho Vương Trạch Vinh.

Vương Trạch Vinh mở cặp lấy đống tài liệu do bên Mỹ cung cấp, đồng thời trong đó cũng có tài liệu liên quan đến hành vi vi phạm pháp luật của tập đoàn lợi ích ở Hải Đông.

Nhìn đống tài liệu Vương Trạch Vinh lấy ra, mọi người ngồi đều nghiêm mặt lại. Không ai nói gì mà chỉ nhìn Vương Trạch Vinh.

Phải nói lần trước hành vi của Đảng dân chủ cũng là bất đắc dĩ, vì giành thắng lợi trong bầu cử làm bọn họ không thể không vứt bỏ tập đoàn lợi ích do Hoa Thái Tường cầm đầu.

Vương Trạch Vinh nhìn hai vị Tổng bí thư.

Bí thư Lâm nghiêm túc nói:

- Cậu nói qua tình hình cho mọi người biết.

Vương Trạch Vinh một lần nữa nhìn quanh mọi người và nói:

- Vâng, tôi sau đây giới thiệu qua về tình hình đạt được.

Nói xong hắn liền kể rõ chi tiết mấy việc mình đã làm được ở Hải Đông.

Mọi người chỉ lẳng lặng ngồi nghe, không ai cắt ngang lời hắn.

Mặc dù trước cũng nghe qua vài việc ở Hải Đông, bây giờ nghe Vương Trạch Vinh kể lại càng làm mọi người cảm nhận được các việc Hải Đông làm được là rất lớn.

Khi Vương Trạch Vinh kể xong việc mình đàm phán với Mỹ và nhận được vài tài liệu, Bí thư Trịnh cười nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh chính là một đồng chí may mắn của Đảng.

Bành Bộ Thuân cũng tán thành nhìn Vương Trạch Vinh:

- Trung Quốc chúng ta cần chính là tinh thần bất khuất, đồng chí Vương Trạch Vinh có thể đứng vững trước áp lực như vậy là không dễ.

Bí thư Lâm nói:

- Lần này nói đúng ra là Đảng dân chủ Mỹ nợ ân tình của đồng chí Vương Trạch Vinh, nếu không có tài liệu của đồng chí Trạch Vinh thì bọn họ nhất định thua cuộc.

Bí thư Trịnh gật đầu nói:

- Đúng thế, sau khi có mấy thứ này mấy hôm nay Đảng dân chủ đã có hy vọng thắng hơn nhiều.

Vương Trạch Vinh nói:

- Lần này Đảng dân chủ cung cấp cho chúng ta rất nhiều thứ.

Nghe Vương Trạch Vinh nhắc đến việc này, mọi người đều nhìn vào đống tài liệu trên bàn.

Thấy mọi người nhìn tới, Vương Trạch Vinh nói:

- Tôi bây giờ sẽ báo cáo vài nội dung quan trọng với mọi người.

Sau khi có đầy đủ tài liệu, Vương Trạch Vinh đã yêu cầu Giang Hùng Cường chỉnh lý lại. Bây giờ hắn có đọc cũng dễ dàng hơn nhiều.

Vương Trạch Vinh nói tới từng nội dung thì có một quân nhân vào đưa tài liệu phần đó tới tay mọi người.

Một bên đọc, một bên nghe Vương Trạch Vinh trình bày, về phần tài liệu tiếng Anh thì cũng sớm có người dịch ra từ trước.

Trong phòng rất yên tĩnh, ngoài tiếng của Vương Trạch Vinh ra thì không ai lên tiếng cả.

Tập đoàn lợi ích khổng lồ kia của Trung Quốc hoạt động quá lâu, Vương Trạch Vinh muốn thoáng cái đọc hết nội dung về nó là không dễ.

Một lão đồng chí nghe một lúc liền đầy tức giận đập bàn.

Ông lão nói:

- Trước đây tôi chỉ biết có người bán đứng lợi ích quốc gia, còn nghĩ rằng đó chỉ là vài việc nhỏ nhưng không ngờ bọn chúng vì lợi ích cá nhân mà không kiêng nể bán đứng lợi ích quốc gia như vậy.

Vương Trạch Vinh có thể nhìn ra mọi người đang rất tức giận.

Hắn cũng có chút đau lòng. Một số người đứng ở vị trí trên cao mà không suy nghĩ cho quốc gia, không suy nghĩ cho dân chúng chỉ nghĩ cho lợi ích của mình.