TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quan Khí​
Chương 1589: Thái Độ Của Lý Kiền Ý Rất Lạ

Ngay khi truyền thông trong và ngoài nước tiến hành công kích Hải Đông, Vương Trạch Vinh nhận được thông báo họp của Bộ Chính trị.

Vương Trạch Vinh chưa rời khỏi Hải Đông đã nhận được điện của Hạng Nam. Từ trong cuộc điện thoại này Vương Trạch Vinh có thể biết nhất định là nhằm vào tình hình Hải Đông. Tuy đây chỉ là hội nghị nghiên cứu công việc nhưng Hạng Nam vẫn nhắc Vương Trạch Vinh nhất định sẽ có người gây khó dễ, yêu cầu hắn chuẩn bị sẵn sàng.

Vương Trạch Vinh cũng đã đọc qua nội dung hội nghị, trong đó quả nhiên có nội dung này.

Dù Hạng Nam không gọi tới, Vương Trạch Vinh cũng đã có chuẩn bị về tâm lý.

25 Ủy viên ngồi xuống. Vương Trạch Vinh nhìn sang Lý Kiền Ý thì thấy đối phương đang nhắm mắt. Hắn nhìn Hoa Thái Tường thì tên này đang khoanh tay trước ngực như suy nghĩ gì đó.

Thấy bọn họ như vậy, Vương Trạch Vinh liền quan sát quan khí của mọi người. Nhìn xong hắn không khỏi có chút giật mình, quả nhiên có không ít người thái độ không rõ hôm nay đã đứng về phía Hoa Thái Tường. Mà quan khí của Lý Kiền Ý lúc này cũng có điểm nghiêng về phía Hoa Thái Tường.

Hắn lại nhìn Chu Thế Khánh và Ngô Tán Lâm. Quan khí của Ngô Tán Lâm rõ ràng ngược hướng với hắn, còn quan khí của Chu Thế Khánh lại có biến hoá, xuất hiện tình hình trung lập. Việc này đúng là làm Vương Trạch Vinh có chút bất ngờ.

Ngô Tán Lâm bị đẩy sang Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân, mặc dù là Phó chủ tịch thường trực nhưng nói rõ y mất khả năng tiến thêm. Chu Thế Khánh vẫn còn cơ hội. Người này lần trước thất bại nên đã trầm lắng một thời gian, không biết y sẽ có thủ đoạn gì.

Hội nghị cũng không có mới, đều rất nghiêm túc đưa ra các nội dung công việc cần nghiên cứu. Chủ yếu mọi người đưa ra ý kiến của mình về các vấn đề hiện nay ảnh hưởng đến sự phát triển của Trung Quốc như thế nào. Mỗi lần tham gia hội nghị như thế này, Vương Trạch Vinh cảm thấy mình nâng cao không ít. Những người ngồi đây khi phát biểu đều là những câu nói đúc rút từ kinh nghiệm của bọn họ. Vương Trạch Vinh cũng nói không ít quan điểm của mình về sự phát triển của Hải Đông liên quan đến sự phát triển của Trung Quốc. Hải Đông là thành phố lớn nhất cả nước nên lời của hắn cũng được mọi người chú ý.

Sau mấy nội dung, Bí thư Trịnh nói:

- Gần đây các nước đưa ra nhiều ý kiến vì việc nước ta diễn tập quân sự. Theo kinh tế phương Tây có vấn đề, có vài quốc gia hy vọng chuyển mâu thuẫn trong nước sang nước thứ ba. Đối mặt tình hình quốc tế phức tạp như vậy, chúng ta nên làm như thế nào thì các đồng chí bên dưới đã đưa ra vài phương án, mọi người xem và thảo luận một chút.

Trước đó mọi người đã được phát tài liệu nên bây giờ chỉ xem qua một chút là đủ.

Bí thư Trịnh nói xong, Ủy viên trưởng Lý lên tiếng:

- Bây giờ hoàn cảnh xung quanh nhìn thì tốt nhưng chúng ta cũng phải nhận thức rõ vấn đề đó là phương tây khi xuất hiện vấn đề kinh tế thì biện pháp giải quyết nhanh nhất là chiến tranh. Như vậy sẽ chuyển rời mâu thuẫn, hóa giải nguy cơ tín nhiệm trong nước, đồng thời cũng chuyển tổn thất kinh tế trong nước sang nước khác, để nước khác mua vũ khí của bọn họ. Ở tình huống như vậy một số nước xung quanh Trung Quốc chúng ta cũng có nguy cơ chiến tranh. Tôi cho rằng chỉ cần có quốc gia muốn gây chiến thì chúng ta phải tỏ thái độ rõ ràng.

Ủy viên trưởng phân tích rất phù hợp tình hình quốc tế, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu vì quan điểm này khá nhất trí với hắn.

Chu Trạch Cương bây giờ là Thủ tướng, sau khi nghe Ủy viên trưởng nói xong cũng nói:

- Một quốc gia nếu muốn có hoàn cảnh phát triển an toàn thì quyết không thể để người khác ức hiếp mà không có phản kích. Tôi cho rằng ở việc này cần tiến hành một cách có lý có tình, tốt nhất không nên khiến Trung Quốc chúng ta tiến vào hoàn cảnh chiến tranh.

Rất nhiều người lên tiếng về vấn đề này, Vương Trạch Vinh cũng thi thoảng ghi vào vở.

Sau khi Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân nói xong, Hoa Thái Tường nghiêm túc nói

- Vừa nãy mọi người nói rất đúng, tôi tán thành lời nói của Thủ tướng Chu. Trung Quốc chúng ta cần chính là thời gian, hoàn cảnh phát triển an toàn ổn định, không có hoàn cảnh như vậy thì không thể phát triển được. Nếu muốn có hoàn cảnh này thì chúng ta phải làm tốt ở trong nước, xã hội thường tồn tại một vấn đề đó là một người yếu đi trêu người khỏe mạnh, kết quả sẽ là như thế nào thì mọi người đều biết. Bây giờ Trung Quốc đúng là đã bắt đầu mạnh lên nhưng chúng ta cũng phải nhìn nhận một vấn đề là còn chênh lệch không nhỏ với các cường quốc. Chúng ta không sợ các quốc gia đó nhưng muốn khống chế tất cả mọi chuyện trong phạm vi nhất định.

Hoa Thái Tường nói cũng được vài người đồng ý.

Hoa Thái Tường nhìn sang Vương Trạch Vinh rồi nói tiếp:

- Nói đến việc này tôi không thể không nói tới chuyện Hải Đông. Trạch Vinh, Hải Đông là cửa sổ của Trung Quốc, mỗi một việc của Hải Đông đều khiến nước ngoài chú ý. Gần đây tất cả mọi người đều thấy chuyện xảy ra ở Hải Đông. Đúng thế, Hải Đông tiến hành chống hủ bại là đúng nhưng ép người nhảy lầu thì hơi quá. Truyền đơn rải đầy đường nói rõ chuyện gì? Điều này nói rõ Thành ủy Hải Đông có vấn đề trong việc khống chế tình hình. Gần đây tôi cũng chú ý một chuyện đó là cơ quan của Mỹ đưa ra bản báo cáo nói hoàn cảnh đầu tư của Hải Đông rất bất lợi, kêu gọi các công ty nước ngoài tốt nhất không nên đầu tư vào Hải Đông. Việc này tạo thành ảnh hưởng rất không tốt đối với sự phát triển của Trung Quốc. Hoàn cảnh tốt đẹp của Trung Quốc không thể vì hành vi của Hải Đông mà ảnh hưởng.

Trong Bộ Chính trị hiếm khi xuất hiện việc nhằm thẳng vào một người như Hoa Thái Tường đang nói Vương Trạch Vinh.

Hoa Thái Tường vừa nói xong, Ngô Tán Lâm đã đồng ý:

- Phó chủ tịch Hoa nói đúng. Gần đây tôi cũng chú ý truyền thông quốc tế. Kinh tế thế giới đang có vấn đề, nếu Trung Quốc không có công ty nước ngoài đầu tư vào thì đó sẽ khiến kinh tế Trung Quốc chậm phát triển. Ở việc này tôi cũng cho rằng cách làm của Hải Đông hơi quá. Gần đây vì chuyện của Hải Đông khiến cho quốc tế có cái nhìn không tốt với Trung Quốc chúng ta. Đương nhiên Trạch Vinh dù sao cũng còn trẻ, kinh nghiệm còn thiếu nên có thể hiểu. Chỉ cần sửa sai là tôi thấy có thể giải quyết được vấn đề.

Hai người đây là muốn nói Hải Đông có chuyện là do bản thân Vương Trạch Vinh. Ngô Tán Lâm còn nói đến vấn đề kinh nghiệm của Vương Trạch Vinh, điều này nói rõ Vương Trạch Vinh quá non, không thể trọng dụng.

Nói một Ủy viên Bộ Chính trị như vậy, đó sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến sự phát triển của Ủy viên này.

Hội nghị lần này nhất định có mưu đồ từ trước, Vương Trạch Vinh thấy rõ như vậy.

Từ quan khí hắn có thể nhìn ra vài người trước đây quan hệ tốt với hắn bây giờ lại đứng ra trung lập.

Từ quan khí hắn có thể thấy được trong Bộ Chính trị mình không có ai kiên cường ủng hộ. Lực lượng của hắn là kém quá nhiều so với Hoa Thái Tường.

Vương Trạch Vinh biết mọi người cũng hy vọng thông qua hội nghị này nhắc nhở hắn một chút.

Vương Trạch Vinh mặc dù không ngẩng đầu nhưng tình hình hội nghị hắn vẫn thấy rõ ràng. Hắn đương nhiên không muốn tùy ý để ai chơi mình. Nhưng với thái độ của các vị Ủy viên như thế này thì muốn giải quyết là không dễ.

Chỉ có thể dùng năng lực của quan khí.

Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng, căn cơ của hắn là quá ít.

Lý Kiền Ý thấy Hoa Thái Tường và Ngô Tán Lâm đã lên tiếng nên khá động tâm. Y nhìn Vương Trạch Vinh và thầm nghĩ mặc dù Vương Trạch Vinh là đồng minh của mình, nhưng Vương Trạch Vinh thể hiện lực lượng quá mạnh cũng cần chèn ép một chút.

Nghĩ vậy, Lý Kiền Ý bỏ chén trà xuống và suy nghĩ lời mình nên nói.

Vương Trạch Vinh sớm đã nhìn ra quan khí của Lý Kiền Ý, lúc này đối phương đang đứng về phía Hoa Thái Tường.

Vương Trạch Vinh vội vàng thi triển áp lực của quan khí.

Theo áp lực tạo ra, Lý Kiền Ý đặt chén xuống rồi không hiểu sao lại vỗ bàn.

Nước trong cốc bắt đầu bắn tung tóe.

Điều này làm cho cả hội nghị trở nên yên tĩnh.

Do bị quan khí của Vương Trạch Vinh ảnh hưởng, quan khí của Lý Kiền Ý đang nghiêng về phía Hoa Thái Tường lại thay đổi hướng về phía Vương Trạch Vinh.

Điều này khiến cho cách suy nghĩ và nói chuyện cũng bị ảnh hưởng.

Lý Kiền Ý trầm giọng nói:

- Các đồng chí nói gì vậy, chẳng lẽ quốc gia chúng ta yếu như vậy sao? Công việc Hải Đông mọi người đều thấy rõ. Vị Trưởng phòng kia nhảy việc tôi cũng đã tìm hiểu và biết đối phương có vấn đề nghiêm trọng về kinh tế, chẳng lẽ chúng ta để phần tử hủ bại dùng hành vi này uy hiếp việc chống hủ bại của chúng ta sao? Theo số liệu thống kê của cơ quan kinh tế thì số các công ty đầu tư vào Hải Đông đang tăng lên, thứ nước Mỹ làm ra có thể tin sao? Bọn họ vì lợi ích quốc gia của mình thì có gì không thể thay đổi? Chúng ta chẳng lẽ còn coi trọng cái gọi là quyền uy của nước ngoài mà quên đi chính mình sao?

Sợ hãi là cảm giác chung của đám người Hoa Thái Tường. Hoa Thái Tường bố trí lâu như vậy chính là hy vọng vào lúc này Lý Kiền Ý đâm Vương Trạch Vinh một đao. Chuyện vốn theo ý tưởng của y nhưng không ngờ Lý Kiền Ý lại nói như vậy.