TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quan Khí​
Chương 1493: Nhìn Nhận Lại Vấn Đề Quyền Lực

Việc Vương Trạch Vinh nhằm vào xe đạp điện là chuyện đầu tiên hắn làm sau khi tới Hải Đông, hắn muốn thông qua việc này cho một số người biết hắn muốn quyền lên tiếng ở Hải Đông.

Chẳng qua ngay cả Vương Trạch Vinh cũng không ngờ việc hắn nhằm xe đạp điện đã tạo thành tiếng vang trong cả nước.

Chu Vân Quyên cũng rất chú ý việc này. Văn phòng Thành ủy còn bố trí cơ quan tiến hành điều tra, lần điều tra bao trùm phạm vi rất rộng. Sau khi có được kết quả điều tra, Vương Trạch Vinh phát hiện chuyện mình nhằm xe đạp điện đạt được trên 90% dân chúng thành phố ủng hộ.

Ngoài ra truyền thông trên mạng cũng đánh giá rất cao. Cho rằng lời Vương Trạch Vinh nói về xe đạp điện là tiếng lòng của dân chúng thành phố, cấm không phải biện pháp mà phải có cách quản lý khoa học.

Bây giờ xe đạp điện không ngừng bị hô đánh, Vương Trạch Vinh đột nhiên đứng ra ủng hộ xe đạp điện, đừng nói nó chỉ ở Hải Đông nhưng do sức ảnh hưởng của Hải Đông ở Trung Quốc, Vương Trạch Vinh nói sẽ ảnh hưởng rất rộng. Trong lúc nhất thời dân chúng đánh giá Vương Trạch Vinh cao hơn nhiều, hắn là người dám nói chuyện vì du.

Thấy Vương Trạch Vinh xem báo cáo điều tra, Chu Vân Quyên cười nói:

- Bí thư Vương, trong cuộc điều tra lần này nghe nói dân chúng thành phố đánh giá rất cao về ngài.

Chu Vân Quyên cũng biết mình còn nhiều điểm chưa quen công tác cơ sở, nhưng do Vương Trạch Vinh được Bí thư Lâm ủng hộ nên cô mong đứng về chiến tuyến của hắn.

- Tôi cho rằng đây không phải vấn đề lớn, chủ yếu là chúng ta có đứng ở góc độ dân chúng mà suy nghĩ vấn đề không? Sự tồn tại của xe đạp điện có cần hay không? Tôi thấy là cần thiết. Trong báo cáo của cảnh sát giao thông nói ra nhiều vấn đề an toàn, ô nhiễm ắc quy, mấy vấn đề này chúng ta cần chú trọng. Nhưng sao tôi vẫn ủng hộ xe đạp điện? Chủ yếu là do tình hình trong nước, xuất phát từ lợi ích dân chúng. Chúng ta chấp chính là vì cái gì? Chính là vì quần chúng nhân dân. Nếu cấm xe đạp điện sẽ gây bất lợi cho dân chúng, tức là nói cấm xe đạp điện là có vấn đề. Cho nên đưa ra chính sách cần phải suy nghĩ cho lợi ích của dân chúng.

Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói.

- Bí thư Vương, trên mạng cũng không ngừng thảo luận vấn đề này, cho rằng lời ngài nói rất sắc bén.

Chu Vân Quyên cười nói.

- Vấn đề này các chị thấy sao?

- Tôi đã cẩn thận nghiên cứu vấn đề ngài nói trong hội nghị đó, bây giờ vấn đề này đã khá rõ ràng. Rất nhiều cơ quan nhà nước khi đưa ra chính sách thì thường mở hội nghị để lừa dối dân chúng, nói rất hay là nghe nói chuyện. Nhưng nghe xong lời ngài nói thì chúng tôi mới phát hiện các hội nghị này không có ý nghĩa, căn bản là không thể chính thức đại biểu dân chúng.

- Đây là vấn đề rất nghiêm trọng, rất nhiều lúc dân chúng bị mất quyền lên tiếng, cứ kéo dài như vậy chúng ta sẽ bị dân chúng chửi.

Đây mới là vấn đề Vương Trạch Vinh quan tâm. Đối với các hội nghị này thì hắn cảm thấy đó chỉ là hội nghị lòe người.

- Đúng thế, giống như các cuộc điều tra trên mạng vậy, quần chúng nhân dân không nhiều người có thể lên mạng, có những cuộc điều tra thì không thể chính thức đại biểu những người muốn giải quyết vấn đề. T

- Cho nên khi chúng ta làm bất cứ chuyện gì cũng cần nghiên cứu cẩn thận, phải cân nhắc từ nhiều phương diện. Hội nghị nghe ý kiến đại biểu có cần không? Tôi cho rằng là cần nhưng quan trọng nhất là phải chọn lựa đại biểu chính xác.

Chu Vân Quyên bây giờ coi như hiểu thêm về cách làm của Vương Trạch Vinh sau khi đến Hải Đông. Đừng nhìn Vương Trạch Vinh đến Hải Đông mà không lập tức điều chỉnh hay đốt lửa gì, nhưng chỉ từ việc xe đạp điện, Vương Trạch Vinh đã tạo được uy tín trong mắt dân chúng Hải Đông.

Sau khi Chu Vân Quyên đi ra, Thị trưởng Chiêm Quốc Xương liền tiến vào.

Thấy Chiêm Quốc Xương tới, Vương Trạch Vinh đứng lên bắt tay đối phương mà nói:

- Đồng chí Quốc Xương đến có việc gì vậy?

- Bí thư Vương, tôi tới nhận kiểm điểm với anh.

Chiêm Quốc Xương mở miệng nói.

Vương Trạch Vinh nhìn Chiêm Quốc Xương đầy ẩn ý. Hắn sao không biết các vị thường vụ này đều có tính toán của riêng mình. Có thể làm bọn họ phục mình là không dễ.

Chiêm Quốc Xương bây giờ đúng là có chút đau đầu. Xe đạp điện là việc do Ủy ban làm, Vương Trạch Vinh chạy đến xen vào một chân. Mà chuyện bây giờ có biến hoá, Vương Trạch Vinh bây giờ coi như là người nói chuyện cho dân chúng, mà quan chức Ủy ban lại đứng ở phía đối diện, là đám quan chức không làm tốt công việc.

Nghĩ đến mình bây giờ mới là Quyền Chủ tịch, còn chưa được bầu cử mà đã bị mang tiếng, Chiêm Quốc Xương có chút lo lắng.

Ngay sáng nay Bí thư Trịnh đã gọi điện tới nghiêm khắc phê bình Chiêm Quốc Xương, cho rằng y đến Hải Đông mà không làm việc từ thực tế tình hình.

Bí thư Trịnh phê bình làm Chiêm Quốc Xương không thể ngồi yên. Từ trọng Bí thư Trịnh có thể thấy ngài không hài lòng đối với y.

Nghĩ đến việc Vương Trạch Vinh phát biểu trong hội nghị, Chiêm Quốc Xương chỉ có thể cười khổ một tiếng.

Sau khi đến Hải Đông, Chiêm Quốc Xương cũng như người khác. Y nghĩ mình có Bí thư Trịnh làm chỗ dựa nên ít nhiều cũng muốn nhằm vào Vương Trạch Vinh. Chuyện xe đạp điện lần này thì y cũng đã sớm nghe cấp dưới báo cáo.

Chiêm Quốc Xương cũng không nhớ nổi mình từ trước đến giờ có đi xe đạp điện bao giờ chưa? Theo chức vụ càng lúc càng lớn, mỗi ngày chạy xe con đi trên đường và thấy xe đạp điện quá hỗn loạn. Y cảm thấy xe đạp điện nên sớm cẩm. Y cảm thấy một số thành phố cũng triển khai cấm xe đạp điện, làm chuyện này sẽ tăng hình ảnh ở Hải Đông.

Nhưng kết quả bởi vì lời nói của Vương Trạch Vinh mà thay đổi. Bây giờ Vương Trạch Vinh thành nhân vật nói chuyện vì dân chúng, y lại bị chửi.

Bây giờ ngay cả Bí thư Trịnh cũng gọi tới phê bình y không đứng ở góc độ quần chúng nhân dân mà làm việc, tình hình là rất nghiêm trọng.

Chiêm Quốc Xương càng biết mình nếu muốn được thông qua trong bầu cử lần này thì thái độ của Vương Trạch Vinh là rất quan trọng.

Hai chuyện vừa rồi chính là việc Vương Trạch Vinh muốn thể hiện quyền lực của mình tại Hải Đông.

Nghe Chiêm Quốc Xương đến nhận kiểm điểm, Vương Trạch Vinh ngẩn ra, sau đó liền biết mấy thủ đoạn kia của mình đã có hiệu quả.

- Anh có phạm sai lầm gì đâu mà cần kiểm điểm.

- Bí thư Vương, chuyện về xe đạp điện lần này là do tôi không suy nghĩ chu đáo nên mới thành như vậy.

Ngồi xuống trước mặt Chiêm Quốc Xương, Vương Trạch Vinh mời đối phương điếu thuốc rồi nói:

- Trung ương luôn nhấn mạnh chúng ta làm bất cứ chuyện gì đều phải đại biểu cho quần chúng nhân dân, sau này các công việc khác cũng cần suy nghĩ như vậy. Làm nte công việc của chúng ta mới không bị động.

- Bí thư Vương nói đúng, chúng tôi sau đây nhất định sẽ chú ý ở phương diện này.

Chiêm Quốc Xương nghiêm túc nói.

Vương Trạch Vinh hít sâu một hơi và có nhận thức mới về quyền lực trong tay mình. Hắn cười thầm một tiếng.

Vương Trạch Vinh lần đầu phát hiện mình căn bản không cần làm quá phức tạp, dù Hải Đông có các thế lực nhưng có thể tạo thành lực cản đối với hắn sao?

Hắn đường đường là Ủy viên Bộ Chính trị, hơn những người này vài cấp, có quyền lực rất lớn, nếu còn phải đi tranh quyền đoạt lợi thì chính là mấy trò trẻ con.

Hắn đã đi lầm đường. Đường lớn không đi mà đi đường nhỏ.

Nghĩ tới đây, Vương Trạch Vinh rất tự nhiên tản mát ra khí thế rất mạnh.

Vương Trạch Vinh nhìn Chiêm Quốc Xương mà nói:

- Đảng phụ trách phương hướng, kinh tế chủ yếu do chính quyền làm. Tôi chỉ đưa ra một yêu cầu đó là làm bất cứ chuyện gì cũng phải công tâm. Chỉ như vậy thì chúng ta mới có thể làm tốt công việc.

Chiêm Quốc Xương vội vàng cung kính nói:

- Bí thư Vương, lời ngài nói rất đúng, đây là ý kiến chỉ đạo đối với công việc Hải Đông, chúng tôi nhất định chăm chú lĩnh hội mà làm.

- Ừ, hai hội nghị sắp diễn ra, bên chính quyền nhất định phải đảm bảo hội nghị diễn ra thuận lợi. Ở chuyện này anh phải tập trung nhiều.

Vương Trạch Vinh cười nói.

- Chúng tôi vẫn chú ý công việc này, nhất định sẽ chào đón hai hội nghị với bộ máy hoàn toàn mới.